Đầu ngón tay tôi chạm vào đôi tai của nữ hoàng thú nhân tộc, Liliana.
“Hiya…”
Chỉ thế thôi đã đủ khiến Liliana thốt ra một tiếng rên khe khẽ và co giật thân trên.
Ồ, vậy ra đây là kemonomimi.
Không thể tin nổi mofumofu. Mềm mại đến bất ngờ.
“L, làm nhẹ nhàng thôi no ja zo….. Tai thú nhân chúng ta nhạy cảm lắm no ja…..”
“Rồi, rồi.”
Tôi thận trọng mát xa đôi kemonomimi như thể đang chạm vào thứ hàng thủy tinh mỏng manh dễ vỡ.
Mofumofu. Mofumofu.
“N……ahiyu….hiya…….”
Cứ khi nào tôi cử động ngón tay, Liliana lại rên rỉ.
Nhân tiện, tôi đặt cô bé trên đùi và sờ tai trong khi ôm bé từ phía sau.
Bởi vì thỉnh thoảng cô bé lại cố chạy thoát, tôi phải giữ để đề phòng.
Hehehe, anh không để bé thoát đâu.
Tôi đút ngón tay vào trong tai bé.
Bên trong hơi ẩm ướt và nhạy cảm hơn cả bên ngoài.
Chớp thời cơ, tôi vươn tay đến chiếc đuôi rậm rạp của bé.
Nó có vẻ ngoài như cây chổi tre, nhưng lại mềm và mượt tột cùng. Ngón tay tôi dễ dàng chìm sâu vào trong mớ lông rậm.
“Hiyaun….. haa….. a, anh không được….. chỗ đó…… ja……”
Cả tai và đuôi đều được vuốt ve, haa, haa Liliana thở gấp.
Ngược với lời nói, cô bé rõ ràng rất sướng.
Trước khi tôi nhận ra, cô bé đã ướt đẫm mồ hôi, trông rất quyến rũ, khó mà tin được là cô mang vẻ ngoài của một bé loli.
“Không được sao? Chỗ này sướng lắm, phải không?”
“…..Kh, không ….. đúng no ja……”
Nghe tôi hỏi, Liliana bướng bỉnh lắc đầu.
“Fun. Hiểu rồi. Vậy, chắc tôi nên dừng lại thôi~?”
“U…..”
Nghe vậy Liliana đưa một cái nhìn Eh?.
“Không được sao? Tôi sẽ dừng lại thật đấy.”
Tôi nhìn mặt cô bé để xác nhận.
Thấy vậy, mặt Liliana ngả màu đỏ rực, và cô bé cố nặn ra một giọng xấu hổ.
“Nếu thế thì, nói ‘em muốn nữa Onii-chan’ đi.”
Với yêu cầu của tôi, biểu cảm khổ não hiện ra trên mặt Liliana, nhưng cuối cùng cô bé đã chịu thua khao khát của bản thân.
“U, uu….. n, nữa….. ta muốn nữa…… Onii----“
“Làm ơn, đến đây thôi!”
“----Au”
Tira dùng trượng phang vô đầu tôi.
Hơn nữa, phang mạnh mới nhục chứ.
Trong lúc tôi còn ôm lấy cái đầu đau tê tái,
“U….. đúng rồi, là vậy sao? Tira không muốn anh làm thế với người khác hử? Xin lỗi vì đã không nhận ra sớm hơn nhé.”
“Anh nhầm rồi!”
“Haa…. Ta vừa mới…..?”
Có vẻ đã lấy lại nhận thức, Liliana thoát khỏi lòng tôi và ngã xuống sàn.
“……Uu….. ta…… ta đã bị làm nhục ja……”
“Chi mà gắt thế. Tôi chỉ mới vuốt ve tai cô thôi mà.”
“C, cả đuôi nữa ja!”
Đôi tai cáo của Liliana run lên, và nước mắt bắt đầu rơi ra.
Chà, không quan trọng tai thú nhân có nhạy cảm thế nào, thường mọi thứ sẽ không trở thành thế này. Vì đã đột phá giới hạn chỉ số khéo léo, nên tôi rất giỏi trông mấy việc tinh tế như vậy-----nói cách khác, tôi đã nhuần nhuyễn trò vuốt ve.
[Đạt cảnh giới biến thái tối thượng.]
Từ giờ, hãy gọi ta là bậc thầy mofumofu.
“V, vậy là, anh sẽ cho ta mượn sức mạnh chứ…..?”
Liliana hỏi với đôi mắt ươn ướt.
“Oioi, ai nói là chỉ tai cô là đủ vậy?”
“C, cái gì!?”
Tôi chuyển ánh nhìn từ Liliana đang sốc sang vị thủ tướng của đất nước này, cô nàng thú nhân xinh đẹp.
“Ch, chẳng lẽ, anh muốn cả tai của tôi nữa sao…..?”
Quý cô thú nhân xinh đẹp nhận ra ánh nhìn của tôi và lùi lại.
Hehehe, tôi giở nụ cười xấu xa.
“Sau cùng, là thần dân, cô sẽ cảm thấy có lỗi khi chỉ có đức vua của mình phải hy sinh, đúng không?”
“Đúng đấy! Ta không chấp nhận việc chỉ mình ta trở thành nạn nhân! Đây là lệnh của Nữ hoàng ja! Ngươi cũng phải làm nạn nhân cho tên này no ja!”
“Ku…..”
Liliana về với đội của tôi, nàng kemonomimi xinh đẹp nhăn mặt.
Tôi tiếp cận cô nàng cùng với những ngón tay nhảy múa.
“Ổn thôi, ổn thôi. Tôi sẽ làm cô lên thiên đỉnh ngay thôi.”
[Chủ nhân, lời tuyên bố cùng khuôn mặt như vậy tạo ra một tên hung ác biến thái đúng nghĩa đấy.]
***
“Haa, haa, haa….. phải chịu đựng….. nỗi nhục này……”
Nàng thú nhân xinh đẹp với bộ trang phục rối bời dưới chân tôi----Celine, thở gấp.
Iyaa, như mong đợi, người đẹp trí thức quằn quại trông thật ero~
Mặc dù vẻ ngoài như vậy, Celine còn nhạy cảm hơn Liliana nhiều, cứ xoắn xít cơ thể và thở hổn hển bất cứ khi nào ngón tay tôi khám phá đôi tai cô ấy.
“Khiến vị thủ tướng quỷ quyệt, dũng cảm của Ekbana trở nên như vậy….. Anh vẫn đáng sợ như mọi khi……”
Ellen kinh ngạc nói.
Tira thì bay màu rồi. Em ấy đang sợ hãi kìa.
“D, dù sao thì, chúng tôi đã hoàn thành thỏa thuận của phía bên này.”
Celine nói sau khi chỉnh lại mái tóc rối bời và phục trang.
“Tôi sẽ bắt anh phải chứng minh những lời trước đó không phải nói dối.”
“Tất nhiên rồi. Vậy thì~ đi thôi, Shiro.”
“N?”
Trong suốt cuộc trao đổi, Shiro không hề có chút hứng thú nào, và em ấy giữ nguyên vẻ mặt vô cảm. Đột nhiên được gọi, em ấy nghiêng đầu tò mò.
“Cho anh cưỡi đi.”
“Món ngon.”
“Khi ta trở lại, anh sẽ cho em ăn đến khi thỏa mãn thì thôi.”
“Hiểu.”
Sau khi tôi yêu cầu, Shiro lập tức gật đầu và tiến hành cởi bỏ quần áo.
Em ấy ném đồ lót đi không chút chần chừ, nhanh chóng khỏa thân hoàn toàn. Một cách cởi đồ tuyệt vời.
“Cái!? Anh, vậy rốt cuộc anh chỉ là một tên biến thái thôi sao!?”
Liliana nhìn tôi ngờ vực sau khi thấy cơ thể trần truồng của Shiro.
Tuy nhiên, khoảnh khắc đó, toàn bộ cơ thể Shiro bắt đầu tỏa sáng.
“Cái….. rồng ja to……?”
Liliana mở lớn mắt sau khi thấy một con bạch long bất ngờ xuất hiện.
“Kh, không lẽ, Bạch Hoàng Long……? T, tại sao một con thánh long lại ở đây…..?”
Ồ, cô biết nhiều ghê ha, Celine.
Quả đúng là thủ tướng có khác.
“Em ấy là pet của tôi.”
“Pet ja to!?”
“Anh thực sự đã thuần hóa được một con Thánh Long ư!?”
Bỏ lại hai người đang kinh ngạc đằng sau, tôi nhảy lên đầu Shiro.
“Rồi, tôi sẽ đi một chút. Filia, con ở nhà nhé.”
“Un! Papa về sớm, nhé!”
Để Filia lại với Tira và những người khác thì tốt hơn.
“Yosh, trông cậy cả vào em, Shiro.”
“N”
Shiro bay lên với tôi trên đầu.
Em ấy nhảy ra ngoài cửa sổ trong phòng thiết triều và tăng tốc.
“Karuna bay được. Sao dùng em?”
“Thế này ngầu hơn mà. Kẻ thù sẽ khiếp đảm cho xem.”
“Không hiểu lắm.”
Shiro nghiêng đầu.
[Xấp xỉ 10km để đến địa điểm dự tính. Khoảng 10 phút nữa tới khi va chạm đối thủ.]
Chà, chúng ta sẽ đến đúng lúc.
Chúng tôi bay xuyên bầu trời hướng đến chiến trường.