“…….. Và đó là lý do.”
Tira giải thích tình huống của chúng tôi với Ellen người đã thắc mắc.
“Chính vì thế, chúng tôi không phải là một cặp vợ chồng.”
“Chúng tôi đang nuôi dưỡng tình cảm từ bây giờ.”
Tôi thêm vào phần quan trọng nhất.
“Chúng ta không có.”
Eeh? Không ư?
Cả cơ thể Ellen run lên trong khi tôi thì nhận phải cú sốc.
“Ellen-san……?”
Tira lo lắng gọi.
Rồi, Ellen bất ngờ mở to mắt,
“Hai người đã chinh phục mê cung đó!? Ku, tôi đã định sẽ tự mình làm chuyện đó mà! Hơn nữa, sao anh không đưa tôi theo cùng!”
Không công bằng, thật không công bằng! Ellen kêu lên.
Rồi cô ấy đột nhiên đứng dậy,
“Đã tới nước này thì, tôi sẽ đánh bại hai người và khiến nó trở thành tình huống tôi là người đã chinh phục mê cung!?”
“Đây là một đứa não cơ bắp, chốt sổ.”
“Não cơ bắp, vậy sao…..”
“T, tôi không phải não cơ bắp! Tôi chỉ nghĩ rằng giải quyết mọi chuyện bằng sức mạnh là cách dễ dàng nhất!”
Đó chính xác là não cơ bắp đấy.
“Làm ơn, dừng lại đi, Himesama [note4466] !”
Người trách mắng cô ấy là quản gia già của Ellen.
Ông ấy đã im lặng đứng trong góc phòng sau khi phụ vụ trà cho chúng tôi, nhưng quả nhiên không thể cứ đứng mãi sau khi nhìn thái độ tồi tệ của chủ nhân mình.
“Già im đi!”
“Thần không thể làm thế!”
Jiisan thẳng thừng từ chối và hướng về phía chúng tôi.
“Nếu muốn đấu với các vị khách đây, người phải đánh bại lão già này trước đã.”
“Ông đi nhầm vấn đề rồi đấy!?”
Tira buông lời tsukkomi.
“Các vị không thể truyền đạt tới Himesama bằng lời giải thích đó đâu.”
Jiisan lắc đầu buồn bã.
Dường như ông ấy đã có khoảng thời gian khó khăn.
Tuy nhiên, ông ấy trông khá yếu ớt, liệu sẽ ổn chứ? Hơn nữa, lại còn tay không.
Lionel 78 tuổi
Chủng tộc: Con người
Level: 10
Skills:
Sức sống: 123/124
Sức mạnh Phép thuật: 22/22
Thể lực: 41
Sức chịu đựng: 57
Khéo léo: 70
Tốc độ: 37
Kháng phép: 34
May mắn: 64
…… Y, yếu vailon!
Nhưng mà, cái tên Lionel nghe khá kêu đấy, nhỉ?
“Vậy thì, ta sẽ không nương tay đâu, già!”
“Guwa”
Ellen vả gục lão luôn.
Cơ thể yếu đuối của Jiisan bay đi, đập vào đống đồ đạc gần đó.
Ông ấy yếu thật…..
Hơn cả thế, Ellen còn chẳng cho thấy một chút nhân từ với ông lão.
[103 sát thương. Sức sống giảm còn ‘20/124’. Vừa đủ ngắc ngoải.]
Uoooooi!?
Cô suýt giết chết ông lão đấy!
“Ô, ông ổn chứ?”
Tira sợ hãi chạy đến chỗ Jiisan.
Filia cũng lo lắng hỏi tôi “Ojiisan chết rồi ạ?”. Ông ấy vẫn thăng đâu, bằng cách nào đó.
Jiisan loạng choạng đứng dậy.
“Kh, không cần phải lo lắng cho tôi đâu, Ojousan……”
“Nh, nhưng……”
“…… Tôi đã phục vụ Himesama từ khi người mới sinh ra. Tôi đã bị Himesama bạo lực vụt bay vô số lần rồi……”
“Thật là…… tàn nhẫn……”
Tira đau đớn nhăn mặt lại.
“…… Nhờ thế, tôi đã hoàn toàn học được cách yêu cảm giác này!”
“Vâng?”
Jiisan là M!
“Saa, Himesama! Đừng nghĩ rằng chỉ vậy là đã xong! Trận chiến chỉ mới bắt đầu thôi!”
Oi, dừng lại đi, Jiisan! Ông thực sự sẽ vẹo đấy!
“Ực, ực, ực!”
Khi tôi nghĩ vậy, Jiisan lấy ra một chai thuốc từ trong túi và mạnh mẽ uống hết. Sức khỏe của Jiisan đã hoàn tòan hồi phục!
“Toriyaaaaa------Guwaah”
Jiisan đối mặt với Ellen bị vả beep như con tép phát nữa.
[112 sát thương. Sức sống giảm còn ‘12/124’]
Còn sát cửa tử hơn cả trước!
Nhưng Jiisan lại uống tiếp một chai thuốc khác ,
“Ch, chẳng thấm vào đâuuuu----Guhoa”
Sau đó, Jiisan tiếp tục uống thuốc và ném mình tới trước Ellen để rồi nhận thêm mấy cái vé suýt-thì-nghẹo nữa.
Đây quả là cách tệ nhất để lãng phí thuốc hơn bao giờ hết……
“….. Haahaa, n, nữa đi……. Thưởng cho lão già đáng ghê tởm này thêm nữa đi………….”
Có vẻ ông già cuối cùng cũng hoàn toàn kiệt sức, nhưng mặt lão thì như đang phê lá đu đủ vậy.
“Tất cả lão già trên thế giới này đều đồi trụy sao…….”
“Đây là lần đầu tiên em thấy hối hận vì đã lo lắng cho người khác….”
Tira và tôi lùi lại.
Mặt khác, Ellen bỏ mặc Jiisan như chưa hề có chuyện gì xảy ra,
“Vậy là trận đấu đã kết thúc. Giờ thì, tiếp theo là anh! Tôi đến đây!”
Cô nàng vung kiếm lên.
“Anh hẳn là một pháp sư quyền năng! Nhưng trong cận chiến thì tôi gank hết!”
“Cô, không phải hồi đó cô đã công bằng và sòng phẳng với lũ orc sao!?”
Chèn vô câu tsukkomi, tôi né mượt.
“Tên khốn, dường như anh có thể sử dụng một chút nghệ thuật chiến đấu!”
“Cả kiếm nữa, khá tốt đấy.”
Tôi rút kiếm.
“Fun, anh nghĩ là mình có thể tiếp được lưỡi kiếm của Hủy diệt Công chúa lừng lẫy Vương quốc Alsara sao!”
“Tự hào ghê, nhưng chuyện đó thực sự rất đáng xấu hổ đấy?”
Tôi ez tránh cú chém tiếp theo của Ellen.
“Ku…… Đồ khốn, anh có kỹ năng đấy. Nhưng, thế này thì sao! Haaaaaaa!”
Một lượng tinh thần chiến đấu khủng khiếp bao lấy kiếm của Ellen.
Đó là Hào quang Kiếm pháp.
Hơn nữa, còn mạnh hơn cả ossan.
“tte, cô diễn quá đà rồi đấy!?”
“Teyaaaaaa!”
Kiếm của Ellen lao đến gần.
Ngay sau đó, pakiiiin, một âm thanh kim loại vang dội.
“Cái……”
Ellen kinh ngạc mở to mắt.
Maa, không kinh ngạc anh đi đầu xuống đất.
Kiếm của cô ấy được buff thêm tinh thần chiến đấu đã vỡ làm đôi.
“Một thứ như Hào quang Kiếm pháp, tôi cũng dùng được đấy, cô biết không?”
Tôi tiếp đón lưỡi kiếm của cô nàng bằng Hào quang Kiếm pháp của mình.
Ellen rất chuyên nghiệp, nhưng tuổi tôm sánh với tôi, người sở hữu .
Kết quả đó, chỉ có kiếm của Ellen bị phá hủy.
“Kh, không thể nào…..”
Ellen ngây ngô lẩm bẩm.
Tôi tiếp cận cô nàng đang không phòng bị.
Và xoa bóp ngực cô nàng bằng tay trái cùng lúc kề lưỡi kiếm sát cổ.
“Tôi thắng nhé.”
“Tôi đây….. lại thua trong một cuộc đấu kiếm ư……?”
Ellen khàn giọng rên rỉ.
“Phải, cô thua rồi.”
Tôi nói trong khi nhào nặn ngực Ellen.
Lớn thật, phòi ra cả tay tôi này……
“Dù vậy….. tôi đã nghĩ rằng…… mình sẽ không thua bất kỳ ai trong kiếm pháp…..”
“Maa, nhưng tôi nghĩ là cô có kỹ năng tuyệt vời đấy.”
Cảm giác bóp ngực cô cũng tuyệt vời không kém.
Sự mềm mại và tính đàn hồi này nguy hiểm quá.
“Quan trọng hơn, chẳng có lý do gì để sờ ngực cô ấy cả, phải không? Sao anh lại bóp ngực cô ấy vậy hả!”
“Bởi vì đó là ngực, dĩ nhiên rồi.”
------Bako. Tira phang trượng vô đầu tôi.
“U, uwaaaaaaaan! Tôi đã thuaaaaa!”
Ellen đột nhiên gào lên.
Cô ấy chạy về phía cửa phòng.
“Himesama! G, guwaa!”
Lão già nằm trên đường chạy của Ellen bị sút văng.
Hơn nữa, lão ấy tự nhảy vào mới ghê chứ.
[123 sát thương. Sức sống giảm còn ‘1/124’]
1 !?
Ông thực sự sắp mút chuối xanh rồi đấy!
“Haahaa…… Himesama…… nữa….. làm ơn, đánh lão già này thêm nữa điiiiiii!”
“Ueeeeeen! Tôi đã thuaaaaa! Tôi đã thua ở lĩnh vực duy nhất mà mình tự hàoooooo! Dù tôi chẳng có một giá trị gì khác! Dù tôi không thể làm gì ngoài dùng kiếếếếếm! Dù tôi bị gọi là một con ngốc cuồng kiếm vì ngốc nghếch liên tục tập luyện kiếm pháááááááp!”
Lão quản gia lăn lộn trên sàn trong cơn đê mê.
Nàng công chúa bỏ chạy như một đứa nhóc lớn tướng ăn vạ.
“…… Em bắt đầu thấy lo cho tương lai của vương quốc này rồi, thực sự rất lo đấy…...”
Tira thở dài giữa cơn hỗn loạn.