Tensei Shitara Kendeshita

fran và kune (phần 2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Công hội mạo hiểm giả ở đây trông có phần vắng vẻ, tuy nhiên bản thân tòa nhà thì lại khá lớn. Nó cũng chẳng mới được xây hay gì nhưng được bảo quản rất tốt.

Không như tôi, Fran để ý tới một khía cạnh khác của tòa nhà.

"Không có quầy bar nào?"

Quả thật không như thường lệ với bất cứ chi nhánh mạo hiểm nào khác, nơi này không có quầy bar đi kèm. Với công hội, quầy bar không chỉ là một chế độ đãi ngộ mà còn để giữ chân những mạo hiểm giả xay xỉn lại, không cho bọn họ sang nơi khác quấy phá nữa.

Cứ sau khi hoàn thành nhiệm vụ là đa số đám mạo hiểm giả kè cặp rượu chè như hình với bóng, rồi cuối cùng lại quắc cần câu chửa ra bạo lực. Nếu họ thế nào cũng tìm cách uống thì ít nhất để họ uống dưới sự quản lý của công hội. Dù sao ai chẳng thèm chút hơi men sau khi hoàn thành nhiệm vụ?

Hay công hội mạo hiểm ở Reidos muốn thử xây dựng một môi trường văn minh hơn?

Ít nhất thì đó là suy nghĩ ban đầu của tôi, nhưng tôi đã lầm.

"Chúng tôi thừa kế tòa nhà từ tay một công ty lớn. Thế nên thiết kế của nó tạm thời có khác với các chi nhánh khác."

"Vậy à."

"Chúng tôi đang dự định sửa sang tòa nhà kế bên thành quầy bar."

Hóa ra không chỉ tòa nhà này mà cả tòa nhà bên cạnh cũng thuộc về công hội. Hơn nữa tất tần tật các chi phí xây mới đều được chu cấp bởi Reidos. Thế mới thấy Reidos muốn nghiêm túc làm việc với công hội đến mức nào.

"Lối này--"

"Thủ lĩnh!"

Trong lúc đang đi sâu vào bên trong công hội theo sự hướng dẫn của Cotton, chúng tôi chợt nghe thấy có tiếng gọi vang đến từ bên cạnh. Đó là một người đàn ông có một gương mặt băm trợn và một mái đầu hói.

"Nn?"

"Đã lâu rồi không gặp tiểu thư! Cà ri!"

À. Dù không nhớ tên, chúng tôi biết anh ta là ai. Anh ta nằm trong số những mạo hiểm giả nằm dưới quyền của Fran trong cuộc chiến với vương quốc Reidos.

Anh ta là một chiến binh quật cường, đủ sức sống sót cả khóa cải tạo của Fran.

"Nn. Đã lâu rồi. Quay trở lại Reidos ư?"

"Vâng! Tôi có nghe ở đây đang tuyển thêm lính mới cho công hội! Tiền lương họ đề nghị không tồi chút nào."

Công hội mà không có mạo hiểm giả cũng chỉ là một tòa nhà bỏ hoang. Chưa kể thời gian đầu, tôi cũng không nghĩ rằng dân bản địa Reidos sẽ nóng lòng xếp hàng muốn trở thành mạo hiểm giả ngay đâu.

Chẳng có gì bất ngờ khi công hội muốn mời mạo hiểm giả từ nơi khác tới để khảo sát vùng lân cận và đào tạo tân binh mạo hiểm giả.

Khoan đã, dạy dỗ ư? Cái gã này á? Không phải là tôi chê anh ta không có năng lực, mà lỡ như anh ta dựa vào khóa cải tạo đặc biệt của Fran làm giáo trình thì sao?

Làm ơn đừng nói rằng sau này sẽ có thêm nhiều ma mới thêm "cà ri" vào cuối câu nhé?

Tôi thật lòng đã sợ chuyện đấy sẽ xảy ra, tuy nhiên anh ta, tên có vẻ là Wadal, hóa ra đã trở thành một huấn luyện viên nổi tiếng tốt. Không chỉ lịch sự, hiền từ, mà anh ta cũng có sự nghiêm khắc hợp tình hợp lý nữa. Cộng với năng lực vốn dĩ xuất sắc, chẳng có gì lạ mà anh ta sẽ nổi tiếng cả.

"Haha! Bảo lũ nhóc con của tôi bây giờ tập theo kiểu của tiểu thư chắc chúng chết hết quá! Cuộc vui tôi tính để dành cho chúng sau này cơ!"

Hóa ra là vấn đề cấp độ chứ không phải là có tập như kiểu của Fran hay không!

"Chủ hội, ngài đang chuẩn bị cho thủ lĩnh một nhiệm vụ đặc biệt sao?"

"Đúng thế. Chúng ta đang chuẩn bị vào vấn đề chính."

"Ấy da, thế là tôi đã xen ngang vào rồi. Tôi có biết chút đỉnh về vùng quanh đây, nếu tiểu thư cần sự trợ giúp xin đừng ngần ngại mà nhờ vả tôi."

"Nn. Cảm ơn."

"Gâu!"

Sau khi tiễn Wadal đi, chúng tôi tiếp tục cuộc hội thoại với Cotton.

Kể thêm thì chúng tôi theo lời nhờ vả của Klimt để giải quyết vài rắc rối mà chi nhánh ở Reidos đang đối mặt.

"Tiểu thư đã được nghe sơ qua về nhiệm vụ lần này chưa?"

"Hình như nấu nướng gì đó."

"Ừm, nói thế thì cũng không hẳn là sai, nhưng..."

『Đừng lo, đã có tôi lắng nghe dùm Fran rồi.』

"V-Vâng! Ra vậy!"

Không phải nấu nướng gì cả, mà chính xác là sáng tạo ra một công thức món ăn mới.

Mặc dù viện trợ lương thực cho Reidos về cơ bản đã được đảm bảo vài phần, vương quốc lại đang đối mặt một vấn đề ngoài dự tính.

Những tấn lương thực viện trợ ấy trên thực tế trích ra từ nghĩa vụ Goldishia của nhiều quốc gia khác nhau. Trong mắt một vài vương quốc, thay vì tốn tiền quyên góp cho Goldishia, họ lại có cơ hội tận dụng phần lương thực để không cũng bị lãng phí nên rất lấy làm vui mừng.

Tuy nhiên vấn đề nằm ở việc làm sao để tiêu thụ chúng một cách hiệu quả cơ.

Đầu tiên là lương thực bảo quản nhiều vô kể, với hơn một nửa là thịt và cá ướp muối. Vài ý kiến quả quyết rằng ăn xin thì không có quyền được chọn, nhưng ngày này tháng nọ chỉ ăn một món thì có khác nào tra tấn đâu?

Nhưng đúng là nếu biết tích trữ thì chúng thật sự có thể được bảo quản lâu dài.

Vấn đề khác là trong số các mặt hàng viện trợ có quá nhiều loại gia vị khác nhau. Nguyên nhân là bởi vài tiểu quốc phía nam không có khả năng chi trả cho lương thực viện trợ đã gửi đi các loại gia vị bản địa đắt đỏ của họ thay vào đó.

Nhờ vậy, họ có cớ để nói rằng họ đã đóng góp đầy đủ nghĩa vụ của mình nếu quy chúng ra giá thị trường chung, tuy số lượng của chúng ít đến mức chỉ cần một chuyến thuyền chở là cùng.

Vương quốc Reidos cũng không có văn hóa sử dụng tới nhiều loại gia vị trong số ấy nên thành ra phần lớn đang bị bỏ không.

Thế là cuối cùng họ chọn Fran. Quả thật nhiệm vụ này không liên quan lắm tới thứ hạng của con bé, mà thay vào đó là danh tiếng chuyên gia cà ri và gia vị của em ấy.

Nhiều người còn biết đến Fran như tiên phong cà ri nữa. Ví dụ như món đậu hũ ma bà em ấy mang tới Học Viện Ma Thuật giờ đang trên đà nổi như cồn ở vương quốc Belios.

Quả nhiên kể từ khi trở thành mạo hiểm giả hạng S, công hội thu thập đủ loại thông tin về Fran nhanh như gió.

"Nếu phải tóm lược tình trạng lương thực hiện tại ở Reidos, thì đa số người dân ở đây coi bánh mì đen và khoai tây là nguồn cung dinh dưỡng chính. Họ cũng có thể tự cung tự cấp được đường và mật ong, cũng nhờ đó mà họ có văn hóa hảo ngọt."

Nghe có vẻ như họ sẽ thích bánh nướng chảo ăn kèm với mù tạt mật ong và kem ngọt đây.

Chung quy lại thì họ đại khái không biết cách sử dụng gia vị, cũng như thóc gạo và kiều mạch nằm trong số các mặt hàng viện trợ. Chắc họ còn không biết chúng là lương thực ăn được nữa.

Thế thì chắc phần việc của chúng tôi là dạy họ nấu nướng thôi nhỉ?

Tôi biết rằng giới thiệu một món ăn hoàn toàn xa lạ cho cả một vương quốc là việc hết sức khó khăn, nhưng...

"Chúng tôi chắc chắn rằng với các món ăn tuyệt vời của tiểu thư, tình trạng lương thực của vương quốc sẽ trở nên tốt hơn. Hơn nữa, nó sẽ khuyến khích họ mở cửa và giao thương với các quốc gia khác hơn."

"Nn! Hiểu rồi! Sẽ cho mọi người biết cà ri!"

"Gâu!"

"Vạn sự trông cậy mọi người! Rất vui được làm việc với tiểu thư."

Dù sao thì đời nào Fran từ chối nhiệm vụ truyền bá cà ri.

Truyện Chữ Hay