Góc nhìn: Chủ nhân của Ma Vương Gươm, Lucif
Ma Vương Asmodeus đang giao đấu với Quỷ Thần Khiếm Phiến.
Các chiến trường khác cũng đang diễn ra khốc liệt. Khi ngôn sứ của Bắc Chinh Công Tước đến đưa tin, ta đã ngờ rằng đây sẽ là một cái bẫy, nhưng sự thật hóa ra lại không.
Ai có thể đoán được rằng sẽ có ngày vương quốc của ta sẽ liên minh với Phillias, Belios và Bắc Chinh Công Tước chứ? Nhưng kế hoạch của chúng ta đã đổ bể.
Lúc mà cả ba cánh quân đã thống nhất sẽ đánh vào vương đô Reidos từ cả ba hướng khác nhau và đều đã vào vị trí, chính vương đô ấy bỗng nhiên đã bị san phẳng.
Chẳng những thế con golem đỏ, đáng lẽ ra là át chủ bài tối hậu của vương quốc Reidos, đã bị ép tới đường cùng suýt chút nữa là bị tiêu diệt.
Người đầu tiên đã quyết định thay đổi kế hoạch và ra tay hành động là Bắc Chinh Công Tước. Nhờ thế mà phía của ta đã có thời gian để chuẩn bị tốt hơn.
"Hahahaha! Đã lâu lắm rồi ta mới có một trận chiến sảng khoái thế này! Ôi máu của ta đang sôi lên làm sao! Dù bị ép phải chú ý không đánh nhầm đồng minh, nó chỉ khiến ta hưng phấn hơn mà thôi!"
Asmodeus vừa chiến đấu vừa cười lớn. Đánh bại kẻ thù nhưng không được gây tổn thương cho đồng minh, đó chính là mệnh lệnh mà tôi đã giao cho hắn.
Như là Ma Vương kẻ thống trị của một Địa Ngục, tôi có thể thông qua hắn đạt được một phần quyền kiểm soát lên Địa Ngục của hắn. Nhờ vậy, tôi đã kịp thời di tản người dân Phillias đến đấy và bảo vệ họ khỏi sự ảnh hưởng của bức màn kết giới khổng lồ.
Dù sao đi nữa, Địa Ngục là một thế giới tách biệt với trần thế.
Tuy nhiên bản thân Asmodeus lại là một kẻ cực kì nguy hiểm. Trong mắt hắn, nhân loại chẳng khác gì côn trùng là bao cả. Nếu không chịu sự điều khiển của tôi, hắn sẽ chà đạp tất cả những ai vô tình ở gần hắn mà không nhíu mày, hoặc cố tình làm liên lụy họ để giải trí nữa.
Như chưa đủ tồi tệ, Asmodeus sở hữu một năng lực mê hoặc rất khủng khiếp, đủ để khiến vợ chồng, anh em và bạn đời quay sang giết nhau vì hắn.
Trong quá khứ, đã từng có một tai họa xảy ra khi cựu chủ nhân của cây thánh kiếm ra lệnh cho hắn thoải mái tùy ý hành động. Hắn đã ngay lập tức ra lệnh cho tất cả những ai có mặt trên chiến trường, bất chấp ta hay địch, quay sang giết lẫn nhau, khiến quân đội của cả kẻ thù lẫn đồng minh đều bị quét sạch. Nó đáng sợ tới mức đó.
Trong khi ấy, một trong những điểm đáng sợ nhất của Quỷ Thần là khả năng thao túng nhân loại và khiến họ mất trí. Mê hoặc, thống trị, và điên loạn.
Sự quyến rũ của Asmodeus và sự điều khiển của Quỷ Thần, ở đâu là sự khác biệt? Chẳng lẽ cả hai là một? Nói cách khác, nếu Quỷ Thần là tà, thì chẳng lẽ Asmodeus cũng là tà?
Thế còn hoàng gia của ta thì sao? Chắc chắn rằng sự tồn tại của Asmodeus, đạt được nhờ hiến tế một vị thánh nữ, chính là biểu tượng cho mặt tối của hoàng gia Phillias.
Để đẩy lùi ngoại xâm, để bảo vệ vương quốc khỏi bóng đen Địa Ngục, chúng ta đã không thể từ chối đề nghị của tay Thần Rèn nọ. Chúng ta có vô số biện hộ tương tự nếu muốn, nhưng điều đấy vẫn không thay đổi được một sự thực là chúng ta đã phạm một tội lỗi tày trời.
Để có thể chuộc lại tội lỗi ấy, hoàng gia Phillias phải bảo vệ người dân vương quốc? Cũng giống như bảo vệ Diabolos để sinh mạng của người thánh nữ kia không bị lãng phí? Tất cả sao nghe thật giống những lời bào chữa của một tên tội phạm.
Mỗi khi thấy Asmodeus, tôi lại có những suy nghĩ như thế. Gã Ma Vương chắc hẳn cũng hiểu được tôi nghĩ gì, nhưng gã cùng lắm chỉ nhểnh môi cười nhạt.
Chủ nhân của Diabolos được chọn ra từ những ai mang cùng dòng máu với thế hệ đầu tiên. Bất cứ đàn ông nào trong gia tộc có thể hợp thể với thanh thánh kiếm và mang trên người tử cung nhân tạo của nó đều là ứng cử viên tiềm năng, nhưng......
Đôi khi chính cây thánh kiếm sẽ tự chọn lấy chủ nhân cho mình. Và tôi là kẻ được nó chọn. Có một số lời đồn nói rằng tôi mang theo nguồn ma lực giống với thế hệ đầu tiên, hoặc khả năng tương tích của tôi với cây thánh kiếm rất đặc biệt, nhưng tôi tin rằng tất cả đều không phải.
Asmodeus đã chọn tôi, kẻ mà hắn biết sẽ miệt thị thanh kiếm và chính bản thân tôi, tất cả là để chế diễu tôi. Đó chính là con người của hắn.
"Quyến thuộc của ta! Cho ta thêm sức mạnh của ngươi nào!"
Giờ thì hắn hấp thụ thêm ma lực của tôi. Hắn đang định làm gì?
"Hahaha! Bị nhấn chìm trong ác mộng đi! 『Tối Hậu Sắc Dục』!"
Kĩ năng phá vỡ tâm lý của Asmodeus nuốt chửng Quỷ Thần Khiếm Phiến. Ngay cả thứ như nó cũng có tâm trí. Nếu là nạn nhân của kĩ năng ấy, có là thần linh đi nữa......
***
Góc nhìn: Chủ nhân của Chiến Kị Gươm Chariot, Kareid
"Ngươi mạnh thật!"
Ngồi trong buồng lái chật hẹp và đối đầu với Quỷ Thần Hỏa Diễm Đại, tôi quệt đi mồ hôi đang lăn dài trên trán mình.
Không cần biết tôi đã đả thương nó bao nhiêu lần đi nữa, nó cũng liền nhanh chóng tái tạo lại ngay. Mà tôi cũng thế.
Nhưng vì bị tà khí nó liên tục tỏa ra gây ảnh hưởng mà hiệu quả tiêu thụ nhiên liệu của Chariot thật sự rất tệ. Nếu cứ thế này tôi sẽ là người gục ngã trước.
Cách duy nhất tôi có thể sử dụng để chống lại nó là bằng Blood Maiden, thứ phép tôi tấn công, phá hủy nó từ trong ra ngoài, và ngăn cản những vết thương của nó được hồi phục lại. Tuy nhiên tôi chưa thể sử dụng lại Blood Maiden. Tôi cần thêm thời gian chuẩn bị. Nếu không, Chariot sẽ không còn chút ma lực nào để tiếp tục vận hành.
Giá như tôi có thể sử dụng lá bài át chủ cuối cùng của tôi thì cơ hội chiến thắng vẫn còn, nhưng nguồn ma lực dự trữ của tôi cơ bản là không đủ.
"Haha. Tại sao mày lại sợ bây giờ chứ, tôi ơi? Mày cũng đâu còn sống được bao lâu nữa. Nếu là thế, chí ít thì mày phải báo đáp lại bằng mạng sống của mày. Cho ta thấy quyết tâm của mày nào, vị vua bù nhìn."
Tôi trở thành vua vì tôi chẳng biết thứ gì cả. Thật sự là một cảm giác kì quái. Nhưng vì tôi đã chấp nhận trách nhiệm đó, tôi phải trở thành một vị vua tới cùng.
Không cần biết tôi có phải là người thích hợp nhất hay không, tôi vẫn là vua của Reidos, người được Chariot công nhận. Sau khi nói chuyện với người mạo hiểm giả tộc hắc miêu ấy, đó chính là quyết tâm của tôi!
Ngay khi tôi động viên lại bản thân mình, tôi chợt nhận ra có một bóng đen bỗng nhưng xuất hiện. Một undead ư?
"Điện hạ! Thần đã mang đến cho ngài bảo khí bị thất truyền! Làm ơn hãy nhận lấy! Xin hãy nhận lời trăn trối cuối cùng của mẫu hậu thần!"
Tôi nhận ra huy hiệu trên áo choàng của anh ta. Anh ta chắc chắn là một undead trong hàng ngũ của Hắc Hài Binh Đoàn. Và nếu anh ta còn có tâm trí nữa thì điều đó có nghĩa rằng anh ta là một trong những lãnh đạo của tổ chức đấy.
Trên tay anh ta là một cây trượng sở hữu một nguồn ma lực mạnh mẽ. Nó là một trong số các bản sao của Chariot, một món Bảo Khí nguyên tố phong.
Chariot có thể tạo ra vô số golem khác nhau. Trong số chúng, những con golem có thể được sử dụng bởi hầu cận thân tín của hoàng gia như ma đạo cụ thông thường có chung một tên gọi là Bảo Khí.
Đương nhiên là chúng cần ma lực để tạo ra và một lượng ma lực tương đương để duy trì. Để Chariot luôn ở trạng thái tốt nhất, số lượng Bảo Khí được chế tác phải được quản lý nghiêm ngặt.
Hơn nữa, trường hợp có món Bảo Khí nào bị đánh cắp hoặc bị phong ấn, nguồn ma lực Chariot phải bỏ ra để duy trì nó sẽ bị lãng phí. Nhiều năm qua đã có vài món Bảo Khí bị thất lạc và cây trượng đó chính là một trong số chúng.
Chưa kể nó còn là cây trượng chỉ huy bản sao có thể điều khiển những con golem nguyên tố phong mạnh nhất.
"AAAAA!"
"!"
Người undead bỗng nhiên bị thổi bay đi bởi nhiệt lượng khủng khiếp của Quỷ Thần Hỏa Diễm Đại...! Bây giờ không phải là lúc để chần chừ!
Tôi điều khiển Chariot, giang hai cánh tay to lớn của nó ra để nhẹ nhàng đỡ lấy người undead. Nhưng đã quá muộn rồi. Toàn thân anh ta đang bốc cháy và đang trên bờ vực biến mất. Ngay cả thế, anh ta vẫn nắm chặt cây trượng trong tay mình.
"Ta đã nhận lại được món Bảo Khí ấy nhờ có anh. Đây là vinh dự của ta."
"Ôi...! Hydeman này, hèn kém và bất hiếu không thể nghe thấy mong muốn của Đức Mẹ, cuối cùng đã có thể làm được một điều gì đó! Thật là đáng để quỳ xuống và cầu xin Thủ Hộ Giả của Alessa...! Mẹ ơi, cuối cùng thì con đã có thể gọi con là con của mẹ......!"
Người undead tên Hydeman cứ thế được hỏa táng trên tay Chariot.
Tôi không biết tại sao anh ta lại đi xa đến vậy, nhưng tôi thật sự khó có thể cầu mong một sự trợ giúp nào tốt hơn nữa. Chariot lập tức hấp thụ lấy cây trượng do Hydeman mang tới.
Mặc dù chỉ vài phần trăm, ma lực của Chariot đã được hồi phục lại. Ít nhất thì bây giờ tôi đã có thể sử dụng lá bài át chủ của Chariot. Đây chính là tất cả những gì tôi cần lúc này!
"Thần Lực Lệ Khởi! Thâu Thúc Ma Đạo Pháo Khởi Động!"
Không, vẫn không đủ...! Toàn bộ ma lực của tôi đang bị tước đi! Nhưng tôi phải chịu đựng... Bởi tất cả mọi người cũng đều đang đánh cược sinh mạng của mình ngay lúc này!
"Xích Thiểm Quang! Hãy thảo phạt kẻ thù của taaaaa! Scarlet Breakerrrr!"
***
Góc nhìn: Mạo hiểm giả hạng S, Demitris Bất Di Bất Dịch
Hahahaha! Thật tuyệt vời! Nắm đấm của ta đã vương đến đẳng cấp của Quỷ Thần! Long khí của ta có thể xuyên phá vào máu thịt của Quỷ Thần Khiếm Phiến!
Cả tâm trí lẫn cơ thể của ta đang bị phai nhạt bởi nguồn tà khí điên rồ của nó, khiến ta càng lúc càng khó kiểm soát bản thân mình hơn, nhưng không sao cả!
Chiến đấu trong trạng thái này! Đánh cược mạng sống với đối thủ trong khi bản thân chỉ gây ra những vết thương tối thiểu!
Ta chắc chắn sẽ không bao giờ có cơ hội luyện tập nào tốt hơn thế này nữa!
"UGh! HAAAaaa!"
"GAAAAaaaaa!"
"Mọi người! Theo chân ta!"
Bắc Chinh Công Tước cũng đang chiến đấu toàn lực! Vừa chém làm đôi tên quỷ nhân thượng cấp chỉ bằng một nhát duy nhất, vừa khích lệ đồng minh của mình, thanh kiếm của anh ta thật sự đáng để ngưỡng mộ. Nếu suy ra thứ hạng mạo hiểm, anh ta chắc chắn ở hạng A. Ít nhất thì Bắc Chinh Công Tước mạnh hơn cả thằng nhóc Forrund lẫn Neithardt.
Ai ngờ một kẻ mạnh như vậy lại giấu mình ở tận cùng phương bắc chứ! Thật đáng tiếc là năng lực của anh ta quá chuyên sâu vào tiêu diệt ma thú nên không thể cho ta một trận đấu mãn nguyện được.
Dù sao thì sứ mệnh của dòng dõi anh ta qua bao thế hệ là đương đầu với Quỷ Thần Khiếm Phiến khi nó tái sinh và đã luôn chuẩn bị chỉ cho một mục đích ấy nên cũng đành chịu.
"Hahahaha!"
"GAAAAAaaa!"
"GAAAaaaaaa!"
Trong lúc nghiền nát đám quỷ nhân do Quỷ Thần Lệ Tuyến tạo ra, ta vừa tự rèn dũa lại bản thân mình. Cứ mỗi lần ta tiếp súc với nguồn sức mạnh tương tự như Long Khí của Quỷ Thần Khiếm Phiến, ta lại càng cảm thấy nó được khắc ghi vào sâu cơ thể của ta hơn.
Kĩ thuật tối thượng của trường phái ta, Long Khí, ta cảm thấy ta đang giác ngộ được bản chất thật sự của nó.
Chính lúc này! Có lẽ đây chính là thời khắc để ta thực hiện hóa bí kĩ mà đến giờ ta chỉ có thể mường tượng ra mà thôi! Không, ta chắc chắn có thể làm được!
Quan sát dòng chảy ma lực của Quỷ Thần Khiếm Phiến và bắt chước nó!
Đây là sức mạnh mà về mặt gốc rễ thuộc về lãnh giới của Thần Linh. Nhưng với ta――
"Hahahahaha! Ra là vậy! Hóa ra là như vậy! Ai ngờ là tới cái tuổi này ta vẫn còn sức để bước thêm một nấc thang mới chứ! Ta xin chân thành cảm tạ! Và để đáp lại nghĩa khí, ngươi sẽ là kẻ đầu tiên nhận lấy nó!"
Ta khiến Long Khí của ta bùng nổ và tuần hoàn khắp cơ thể của mình. và chớp mắt tiếp theo, ta tung ra tám cú đấm, từng cú một đều có thể nghiền nát bất cứ con Ma Long chỉ trong một đấm.
"HAAaaaaaa! 『Thiên Long Bát Bẫu』!"
Tám cú đấm tầng tầng lớp lớp lên nhau đánh và xuyên phá thẳng vào cơ thể của Quỷ Thần Khiếm Phiến!
Đây chính xác là bí kĩ tuyệt đối ta đã hình dung bấy lâu nay! Ngay cả khi ngươi có là thần linh đi nữa thì cũng đừng hòng nguyên vẹn!
Các Bắc Chinh Hiệp Sĩ―― Chính xác thì Ngoại Chinh và Bắc Chinh Kị Sĩ Đoàn mới đúng, cùng với các Xích Hiệp Sĩ đồng loạt tấn công vào phần giáp bị ta lột ra! Cỡ này ngươi đừng hòng sống nổi!
"Hahahaha! Coi thử ta đánh vào người nó sâu chưa kìa!"