Góc nhìn: Jean Dovey
"Vậy hai người sẽ dâng hiến sinh mạng của mình cho ta như đã hứa chứ? Yvel điện hạ, Ordona-dono?"
"Hmph. Làm gì thì làm."
"Mà có ngồi không thì ngày mai chúng ta cũng biến mất. Nếu là thế thì ta thà chiến đấu hết mình bây giờ hơn, không thì lãng phí lắm."
"Hahahahaha! Đúng là những bậc anh hùng huyền thoại có khác! Quả là kiên cường!"
Yvel điện hạ chỉ nhún vai đáp lại lời của ta, còn Ordona-dono thì mỉm cười nhạt. Qua gương mặt của họ, ta không hề thấy họ đang nghĩ rằng ta đang hy sinh họ hay sợ hãi phải bị biến mất gì cả.
Họ đúng là xứng đáng được gọi là anh hùng huyền thoại, đó là suy nghĩ từ tận đáy lòng của ta.
Ngay lần đầu gặp Yvel điện hạ và Ordona-dono, ta đã nhận ra có gì đó khác thường. Một điểm khác thường rất nhỏ mà chỉ những thầy chiêu hồn như ta mới để ý.
Họ thật ra không hề bị hoàn toàn điều khiển bởi Fran-kun hay Master-kun. Hai người đó đến giờ vẫn chưa nhận ra bởi lẽ đơn giản là Yvel điện hạ và Ordona-dono luôn ngoan ngoãn tuân theo lệnh của họ.
Điều đó đã khiến ta bắt chuyện với họ sau khi chúng ta đánh bại Nameless.
"Yvel điện hạ, nếu ngài không phiền thì ta xin hỏi một chút được không?"
"Cái gì?"
Chàng trai trẻ bảnh bao ấy cụt lủn hỏi lại ta. Ta thoáng để ý được gương mặt của anh ta có phần cứng lại, dường như vì đã nhận ra câu hỏi của ta trước khi ta kịp biến nó thành lời.
"Khi siêu thoát cho Nameless, một phần kí ức của hắn đã tràn đến ta. Và dường như, chúng là kí ức của ngài. Ta đã nhận ra mạch ma lực giữa cả hai có liên kết gì đó, nhưng ta thật sự không ngờ rằng hắn chính là ngài."
"......"
Phải. Mối quan hệ giữa Nameless và Yvel điện hạ đơn giản mà nói là một. Thi hài của Yvel điện hạ chính là thứ đã bị sử dụng để tạo nên Nameless.
Quan hệ giữa Yvel điện hạ và Nameless rất sâu đậm. Không như các thây ma anh hùng khác, mệnh lệnh của Nameless có thể dễ dàng đoạt lấy quyền kiểm soát Yvel điện hạ từ tay Fran-kun bất cứ lúc nào. Điều tương tự cũng thế với Ordona-dono, người em trai cùng cha khác mẹ của Yvel điện hạ.
"Lẽ nào ngài đã để vuột cơ hội phản bội chúng ta?"
"......Không phải."
"Hmm? Chắc chắn là Nameless đã lệnh cho ngài phải can thiệp vào theo cách này hoặc cách khác chứ?"
"Đúng thế. Nhưng ta không hề có ý định nghe theo hắn ngay từ ban đầu rồi."
Nameless đã ra lệnh cho anh ta ám sát Fran-kun rất nhiều lần, nhưng Yvel điện hạ từ chối nghe theo hết. Có vẻ như chính vì Yvel điện hạ và Nameless là một, mối quan hệ giữa họ là hợp tác nhiều hơn là chủ tớ.
"Phản bội là một hành động thô bỉ. Hơn nữa, thân từng sở hữu danh hiệu Nhi Đồng Thủ Hộ Giả, ta không thể nào hãm hại đứa trẻ đó được."
Yvel điện hạ từng là chủ sở hữu cũ của Nhi Đồng Thủ Hộ Giả, danh hiệu gần như không tách rời với danh tiếng của Amanda ư!? Ra thế, nhiêu đó là quá đủ để kết luận rằng anh ta sẽ không bao giờ phản bội lại Fran-kun.
"Thứ anh muốn là sức mạnh của chúng ta, đúng không? Được. Đổi lại, ta muốn anh giữ im lặng về mối quan hệ giữa ta và Nameless với Fran và những người khác."
"Hmm? Được thôi, nhưng... không còn gì nữa sao?"
"Đúng thế. Những câu chuyện anh hùng hoàn hảo luôn tốt hơn cho tâm hồn trẻ nhỏ, không phải ư?"
Yvel điện hạ nói thế với một đôi mắt trong sáng. Đúng là chủ sở hữu của danh hiệu Nhi Đồng Thủ Hộ Giả đích thực......
"Đồng ý. Ta sẽ không kể cho Fran-kun và những người khác một lời nào cả."
"Vậy thì hãy sử dụng ta và Ordona tùy ý."
"Hể? Thần nữa sao?"
"Không phải cả cậu cũng sớm phải biến mất à?"
"Thôi nào! Có ông vua độc tài quả nhiên thật là khổ quá đi mất! Nếu anh thấy cô đơn nếu phải chết một mình thì nói quách luôn cho xong!"
"Hmph. Ta chỉ không muốn thấy người đời sẽ đồn thổi nếu thấy cậu là người duy nhất còn vương vấn mà thôi."
"Kh-Khốn kiếp tôi quá! Được rồi! Chiêu hồn sư, anh cũng tùy ý muốn làm gì với ta thì làm."
Đó là chuyện của ngày hôm qua. Yvel điện hạ và Ordona-dono ngày hôm nay đã trên bờ vực biến mất rồi. Như đã hứa, ta sẽ giúp họ tận dụng thật tốt khoảng thời gian ít ỏi còn lại, vì tất cả mọi người.
"Chúng ta bắt đầu thôi."
"Đã rõ. Thế thì thần đi trước nhé, Yvel-sama?"
"Ừm. Ta sẽ theo cậu sau. Ordona, người bạn đầu tiên và vĩnh viễn của ta, cảm ơn cậu."
"Rồi rồi."
"Hỡi trung thành thâm tử giả, thấy Tử Giới vẫn một lòng trung tiết với đấng quân vương! Hãy một lần nữa dâng hiến sinh mạng cho chủ nhân của mình! Theo ước đính của ta, trở thành ánh lửa cho minh tinh của trời cao! Undead Transfer!"
Bằng kĩ năng của ta, sự tồn tại của Ordona-dono được thắp lên mãnh liệt. Mặc dù là một sinh linh nửa vời, cậu ta vẫn là một anh hùng. Toàn bộ sức mạnh của cậu ta nếu được thắp sáng sẽ rực cháy thành một ngọn lửa điên rồ.
Nguồn sức mạnh mới của Ordona-dono sớm tràn tới Yvel điện hạ.
"Hỡi đấng cố vương! Ngài là minh tinh thống trị thiên không, phá tan bóng tối! Là quang minh đẩy lui tuyệt vọng! Xin hãy toàn lực tỏa sáng, đả bại kẻ thù! Undead Over Limit!"
"Hô! Nguồn sức mạnh này! Cảm giác như ta vừa trở về thời hoàng kim của mình vậy......!"
Đây là sức mạnh thực sự của Quân Vương Yvel sao! Ai có thể nghĩ rằng nó sẽ khủng khiếp đến thứ chứ!? Ta đã hy sinh khá nhiều sinh lực của mình cho kĩ năng này, nhưng đó là một cái giá hoàn toàn xứng đáng!
"Cấu trúc... tái hiện!"
Một nguồn ma lực lớn đến nỗi tương đương với mẫu thân của ta với thánh kiếm trong tay bất ngờ tụ tập tại lòng bàn tay của Yvel điện hạ. Ngài ấy đang định làm gì......?
"Một lần nữa, hãy trở về với ta! Thủy Linh Gươm Crystallos!"
Thứ xuất hiện trên tay của Yvel điện hạ là một thanh kiếm bằng nước. Vẻ ngoài của nó trông không lớn cũng không đáng sợ, thế mà nguồn ma lực của nó chỉ có thể gọi là choáng ngợp.
Nó ngang ngửa với bảo khí của vương quốc ta, thánh kiếm Necronomicon. Khối nước ấy là thánh kiếm, không có gì phải nghi ngờ cả.
Thật đúng là không thể tưởng tượng được, Yvel điện hạ thực chất là một thánh kiếm sư! Hơn nữa, không chỉ từng là chủ nhân của nó, Yvel điện hạ còn có thể kiến tạo lại nó từ kí ức ư?
Yvel điện hạ có lẽ đã sử dụng lại chính công thức đã tạo nên ngài ấy ngay từ ban đầu... Tuy nó chỉ là phiên bản tái tạo, có phần giống như kĩ năng tái tạo thánh kiếm của Forrund-kun, đó vẫn là một thành tựu gần như bất khả thi!
Hahaha! Thật sự là quá sức đáng kinh ngạc!
Nguồn sức mạnh do Nameless để lại là chưa đủ. Được lắm! Ta sẽ tiếp tục sử dụng cả sinh mệnh của mình nữa! Dù sao thì bản thân ta cũng đâu có kĩ năng nào giúp ta có thể xuyên thủng vào cơ thể của Quỷ Thần Khiếm Phiến!
Đương nhiên thánh kiếm tái tạo không đời nào so sánh được với nguyên bản, nhwnhg chỉ một đòn tấn công thì......
"Hãy nghiền nát tất cả! Áp Hải!"
Thanh kiếm nước mà Yvel điện hạ vừa ném lên trời cao bỗng phình trướng như phát nổ và chỉ chớp mắt sau, nó như đã trở thành một con rồng nước uy nghi lẫm liệt.
Đại dương ma pháp có kĩ năng cho phép người sử dụng tạo ra và điều khiển đại xà nước, nhưng kích thước và sự hiện diện của con thủy long đó ở một đẳng cấp hoàn toàn khác. Con thủy long đấy, sau một lúc ngắn vương lên trời cao, đột ngột xà xuống trở lại mặt đất.
Quỷ Thần Khiếm Phiến ngay lập tức bị con rồng nuốt chửng và bị nhấn chìm trong cột nước mãnh liệt và bất tận ấy.
Cơ thể to lớn của nó bị nghiền nát và bị đập lún vào trong lòng đất bởi dòng nước dữ. Thế mà không một giọt nước nào rơi rớt xuống chúng tôi cả.
Sau nhiều giây đằng đẵng trôi qua, con thủy long cuối cùng cũng biến mất. Tất cả còn lại là một cái hố sâu khoảng chừng 100 mét và Quỷ Thần Khiếm Phiến ngọ nguậy yếu ớt bên dưới.
"Không thể tin được......"
"Hmph. Nếu trên tay ta là một thánh kiếm thật sự thì nó đã hoàn toàn bị tiêu diệt rồi."
"Thật đáng tiếc là không có đòn thứ hai."
Vì không thể duy trì được sự tồn tại của mình nữa, cơ thể của Yvel điện hạ bắt đầu mờ dần. Ngài ấy thật sự đã đặt toàn bộ những gì mình có vào đòn tấn công đó.
"Ha. Được tung hết sức như vậy thật thoải mái. Ta cảm ơn anh, chiêu hồn sư. Giờ thì anh nên lùi lại đi, trước khi chút sinh mệnh còn lại của anh cũng biến mất."
"Hahaha! Đó là do ta thật sự không ngờ là ngài sẽ mang ra thánh kiếm đấy! Mà có biết trước ta cũng sẽ không cản ngài lại. Cảm ơn ngài, Quân Vương Yvel. Xin hãy an nghỉ."
"Hmph. Vĩnh biệt."
"Quả thật."
Tự nhưng cơ thể của ta lại trở nên nặng nề khiếp. Chẳng lẽ không chỉ sinh lực mà ta vừa hy sinh cả tuổi thọ của ta ư? Mà không sao cả. Dù là với sức mạnh ít ỏi của ta và với sức mạnh vay mượn từ kẻ khác, dù phải đánh đổi cả tuổi thọ, trong chốc lát ta đã có thể chiến đấu với Quỷ Thần. Để trở thành một vĩ nhân thì phải như thế......
Cơ mà ta không thể kể chuyện ấy cho Fran-kun và những người khác được, kẻo họ lại lo lắng mất. Hahaha, kể cả ta cũng biết để ý những thứ như vậy chứ!
Nhưng có lẽ Fran-kun mới là người nắm giữ nhiều bí mật nhất.
___
Fakebi: Chúc các bạn một năm mới mạnh khỏe và hạnh phúc!
Các chương mới trong khoảng thời gian nghỉ Tết mình sẽ đuổi theo dần đều trong những ngày tiếp theo!