Tensei Shitara Kendeshita

chương 1278 khoảnh khắc cuối cùng của raranfruura

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Hahaha! Hãy im lặng và chứng kiến Sibyl yêu dấu của ngươi trở thành quái vật đi!"

Tôi tiếp tục phát động Vishnu thêm vài lần nữa, tuy nhiên tình trạng của Sibyl vẫn không khá lên chút nào. Trong khi ấy, hai cánh tay của Forrund đã hồi phục lại rồi nên nguyên nhân chắc chắn không phải do Vishnu yếu.

"Quân khốn kiếp! Ta sẽ giết ngươi nếu ngươi không dừng lại ngay!"

Apollonias chĩa mũi Halbert đến thủ cấp của Raranfruura, nhưng điều đó chỉ khiến con bé bật cười khoái trá hơn mà thôi.

"Ta nói rồi, không có cách gì cứu được ả cả! Thứ đang hành hạ Sibyl yêu dấu của ngươi là chính nhân tố ma thú bên trong người ả! Ta chỉ đơn giản là chất xúc tác mà thôi!"

"Nhà ngươi!"

"Ta chỉ còn sống thêm vài phút nữa nên đành phải bỏ lỡ cuộc vui của các ngươi... Nhưng ta khuyên các ngươi nên giết con ả đấy trước khi nó thành quái vật đấy!"

Apollonias giơ cao thanh Halbert lên, nhưng rồi lại dừng tay. Ông ấy dường như không chắc liệu Raranfruura có đang nói dối và cố tình giấu đi cách để cứu Sibyl hay không.

Thế nên Apollonias không thể kết thúc con bé được.

"......Đó không phải nói dối."

"Ngài, có thể nhìn thấu giữa thật giả ư?"

"Nn."

"Ra vậy."

Và ngay lập tức, ngọn giáo của Apollonias đã bổ xuống. Trong khi đó, Raranfruura hét lên với gương mặt méo lại vì oán hận.

"Ta căm ghét các ngươi! Cái thế giới khốn kiếp này nên chết quách đ――"

"Ồn ào."

Lời nguyền rủa trẻ con ấy là những lời cuối cùng của Raranfruura, và đầu của con bé vỡ tan thành nhiều mảnh. Tôi sẽ không giấu gì rằng đến tận giây phút này, tôi vẫn phần nào đó dành cho con bé một sự thương xót nhất định, ngay cả khi tôi không thể nào cảm thông được cho bất cứ hành động nào của con bé......

Cứ như đã hết hứng thú với Raranfruura, Apollonias liền ngoảnh mặt đi và chạy đến Sibyl.

"Sibyl! Con hãy cố lên!"

"KUUUuuuuu... Lão già..."

"Cái thứ cứng đầu như con, không đời nào sẽ bị khuất phục như thế được!"

"Ha...Phải......"

Với một gương mặt đau đớn, Sibyl gượng cười và nắm thật chặt lấy bàn tay của Apollonias vừa giang ra.

"Đa...u......"

Cơ thể của Sibyl bỗng quằn quại như có một con rắn đang bò trườn bên trong cơ thể của cô ấy. Hai đồng tử của cô dãn ra theo chiều dọc như của loài rồng, răng nanh thì dài ra, vảy bắt đầu mọc trên cả tứ chi, và thậm chí còn có tiếng xương gãy bên trong người Sibyl nữa.

Raranfruura nói rằng nhân tố ma thú bên trong Sibyl đang nổi loạn ư? Dường như ma lực của con bé bằng một cách nào đó đã loại bỏ xiềng xích cho chúng.

Ngay cả thế, Sibyl vẫn đang kiên quyết chiến đấu.

Khác với đám siêu nhân binh biến thành quái vật ngay lập tức, cô ấy đang vắt kiệt toàn bộ sức mạnh của mình để chống lại sự biến đổi đó.

"UGAAAAAAAaaaaaa!"

"UÔ!"

Cánh tay trái của Sibyl vừa phình trướng lên! Hơn nữa, nó không còn là tay của con người nữa mà là của một loài rồng vảy xám.

Cánh tay vừa xuất hiện liền đấm bay Apollonias ra xa.

"L...Lão......!"

"Đừng lo cho ta!"

Apollonias liền đứng bật dậy và lần nữa chạy đến Sibyl. Cánh tay trái của cô ấy tiếp tục tấn công như theo phản xạ, nhưng Apollonias kịp thời né được và tiếp tục nắm lấy tay của Sibyl.

"Xin lỗi, nhưng bây giờ ta chỉ biết giúp con như vậy mà thôi."

"Ugh......"

Rồi cánh tay rồng của Sibyl ngừng chuyển động.

(Sibyl ngừng biến hình khi Apollonias nắm tay cô ấy?)

『Ồ! Có vẻ thế thật.』

(Chắc chắn. Nếu được ba ba động viên, cô ấy đương nhiên sẽ cố gắng hết sức.)

『......Em nói đúng.』

(Nn!)

Nếu là thế thì bây giờ, việc chúng tôi nên làm là hỗ trợ Apollonias sao?

"Dựng kết giới bảo vệ."

『Được.』

Tôi ra lệnh cho các Thây Ma Anh Hùng, phân vai công việc hồi phục và dựng kết giới cho Apollonias. Tôi đã phải bỏ ra rất nhiều ma lực để hồi phục cho Forrund, nhưng đây không phải lúc để mà tiết kiệm.

Giá như chúng tôi có cách nào đó để kiểm soát được nhân tố bên trong Sibyl......

Rồi đột nhiên ngay khi cánh tay trái của mình đã trở về bình thường, Sibyl liền rút ra thanh kiếm đỏ treo bên hông. Thanh ma kiếm đỏ rực ấy là Bảo Khí của Sibyl, Xích Gươm, một món bảo khí vừa mới được tạo ra gần đây.

Thanh Xích Gươm tỏa ra một nguồn ma lực thậm còn đậm màu hơn màu đỏ của lưỡi kiếm nữa. Và khoảnh khắc tiếp theo, cơ thể của Sibyl liền co giật thậm chí còn dữ dội hơn trước.

Sibyl cứ liên tiếp lớn lên rồi co lại một cách điên cuồng.

Apollonias thấy thế liền lên tiếng lo lắng.

"S-Sibyl! Con bị sao vậy!?"

"C-Con không biết......"

"Ý con là sao? Này!"

"Đừng lo, ông già. Thanh kiếm này là xúc tác cho sức mạnh của con......"

Từ thanh kiếm đỏ ấy, tôi cảm nhận được một nguồn ma lực rất kì lạ. Không thánh mà cũng không tà. Nó là gì?

Sau khi nghiên cứu kĩ hơn, tôi cuối cùng đã nhận ra nó. Nó là sức mạnh của hỗn mang. Tôi liền chuyển sang quan sát nó bằng Hỗn Độn Thức và thấy một cái lõi hầm ngục được đính tại chính giữa thanh kiếm.

〈Hỗ trợ Xích Gươm, liệu tôi có nên hay không?〉

『Hệ Thống Thông Báo-san? Sẽ ổn chứ?』

〈Vâng. Xét tư cách tông đồ của đơn vị với danh xưng Phong Nhân Gươm Master, đó là việc khả thi.〉

Cô ấy sử dụng tên đầy đủ của tôi để gọi tôi, nên ý của cô ấy là sử dụng nguồn sức mạnh mà tôi có từ nó ư? Hay nói cách khác, sử dụng Hỗn Độn Thần Tông Đồ và Hỗn Độn Thức.

『Sibyl không có cơ hội tự vực dậy nào ư?』

〈Chính xác. Xin hãy tập trung truyền đến Xích Gươm nguồn ma lực hỗn độn của ngài. Tôi sẽ lo phần còn lại.〉

『Làm ơn.』

Tôi lập tức đặt toàn bộ sự chú ý vào Hỗn Độn Thần Tông Đồ và sử dụng ma lực của mình để tạo thành ma lực Hỗn Độn. Và trước sự ngạc nhiên của tôi, tôi chẳng cần phải tốn công sức gì cả. Lưỡi kiếm của tôi liền tỏa ra ánh sáng hoàng kim rực rỡ. Quả nhiên nguồn ma lực vàng kim do tôi và Fran cùng nhau tạo nên chính là nguồn sức mạnh liên quan tới Hỗn Thần.

Nhờ kinh nghiệm có được sau khoảng thời gian vừa qua, tôi đã có thể thao tác ma lực Hỗn Độn thành thạo hơn xưa rất nhiều rồi.

『Hệ Thống Thông Báo-san!』

〈Cứ để đó cho tôi.〉

Với sự hỗ trợ của Hệ Thống Thông Báo-san, ma lực Hỗn Độn tràn đến thanh kiếm đỏ trước khi sáp nhập và được nó hấp thụ lấy.

"Gì thế này......?"

Hay quá, gương mặt của Sibyl đã thư giãn hơn nhiều rồi. Hệ Thống Thông Báo-san đúng là có khác, thật sự quá sức đáng tin cậy. Tuy nhiên, cơ thể của cô ấy vẫn chưa hồi phục lại. Chúng tôi cần một biện pháp quyết liệt hơn.

"Tôi sẽ dùng sức mạnh của mình."

"Thánh Mẫu?"

Đột nhiên, một giọng nói dịu dàng vang đến tai chúng tôi.

Truyện Chữ Hay