Tensei Shitara Ken Deshita (Ver.LN)

chương 1 phần 6

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngay khi những tia nắng đầu tiên xuất hiện, tôi liền bay lên trời, tìm đường trở về bệ đá thân thương của mình. Hôm nay trời đẹp quá chừng, tầm nhìn của tôi phải nói là ngút ngàn. Sau một hồi thì cuối cùng cũng thấy, ở tít đằng xa. Xa hơn tưởng tượng của tôi rất nhiều. Tối qua mình săn quái hăng quá nên bay ngược đường đến thế sao?

Lên đường nào!

Chẳng đợi chờ gì nữa, tôi phóng về phía cái bệ của mình. Trong khi ấy, tôi cũng tiện đường làm thịt mấy con quái vật nhãi nhép không may mắn đi cắt ngang qua mặt tôi luôn. Sau trận chiến với con Wyvern đêm qua, những con quái vật thường ngày tôi vẫn chiến đấu bỗng chốc trở nên yếu đuối đến nỗi phủi một cái là bay. Mà cũng đáng chú ý rằng càng về phía cái bệ thì quái vật càng yếu. Có lẽ hiện tượng này có liên quan đến luồn ma lực mà cái bệ vẫn không ngừng phát ra, giả như nó tạo thành một màn chắn chẳng hạn. Ngoài ra thì ngay từ hồi lần đầu sử dụng ma pháp tôi đã thoáng cảm nhận được sự tồn tại của màn chắn ma lực ấy rồi. Tôi không biết ai là người đã tạo ra nó, nhưng khả năng cao nhất chính là người đã tạo nên tôi.

Một tiếng sau, tôi đã trở về cái bệ của mình. Làm gì dưới ánh mặt trời cũng dễ dàng và thoải mái hơn hẳn. Mới có một đêm xa nơi này thôi mà tôi đã nhớ muốn chết rồi. Càng tiến gần đến cái bệ, cái ôm chầm ấm áp của bức màn ma pháp càng trở nên đầm thắm hơn.

Ta trở lại rồi này, bệ đá! Nhớ ta không?

Tôi lao đến và cắm mình vào chỗ quen thuộc. Mọi căng thẳng của tôi bỗng chốc biến mất. Tâm trí của tôi thư thái và dễ chịu hẳn.

Không đâu bằng nhà.

Sau đó tôi tự thưởng cho bản thân một vài phút yên bình chỉ để ngắm nhìn những đám mây nhẹ nhàng trôi trên bầu trời.

Heheh...Mwahahahaha! Cuối cùng! Cuối cùng ta đã không còn là một thanh kiếm trần tục nữa, J*jo!

Ting tong, giờ ma pháp đến rồi. Hiện tại tôi đang cực kì nóng lòng muốn thử ma pháp hệ hỏa thu được từ con Goblin Pháp sư hôm bữa.

Trang bị nhanh nào... Ngon lành.

Tôi tập trung niệm chú cao độ. Mọi kiến thức về kĩ năng đã trở thành một phần của tôi, tôi chẳng lạ gì nó. Nhưng tôi vẫn muốn thử sử dụng nó trong thực tế. Và kết quả khá là đáng thất vọng, thú thực.

Sao chẳng có gì thế này...

Tôi đã kích hoạt nó nhưng chẳng có hiện tượng gì xuất hiện cả. Quá trình niệm chú thành công mà nhỉ.

Tại sao? Đừng nói là tôi chưa đủ ma lực nhé? Con goblin pháp sư còn có ít ma lực hơn tôi cơ mà... Tôi quyết định thử trang bị mọi kĩ năng liên quan đến lớp pháp sư xem sao, gồm có Khoáng Vật học, Chỉ huy, Côn kĩ, Côn thuật, Hỏa thuật, Cường hóa Hỏa thuật (Nhỏ) và Thao túng Ma lực. Đột nhiên, trong đầu tôi xuất hiện một hình ảnh.

Hỏa tiễn và Hỏa Thuẫn?

Tôi lựa chọn Hỏa tiễn vì hiện tại tôi muốn chọn ma thuật công kích để thử nghiệm, và thông tin chi tiết về nó ùa vào tâm trí tôi.

Tôi bắt đầu đọc thần chú và lưỡi kiếm của tôi sáng lên khi hoàn thành.

Hỏa tiễn!

Một mũi tên được tạo nên từ lửa bắn ra theo lệnh của tôi. Tốc độ và tầm bay của nó ngang ngửa với một mũi tên thực sự.

Ôi trời...

Nó hiệu nghiệm rồi!

Hahahaha! Quá tuyệt vời!

Mũi tên chỉ làm cháy xém một vạt cỏ chẳng đáng kể trên quỹ đạo của nó. Về mặt hiệu quả thì tôi thà dùng lượng mana ấy để bọc mình trong lửa và đích thân đâm thủng người kẻ thù còn tốt hơn; nhưng vấn đề không phải chỗ ấy. Cái chính là tôi vừa dùng ma thuật đấy.

Được rồi, giờ thì dùng thử Hỏa thuẫn xem sao!

Theo lệnh, một chiếc khiên lửa xuất hiện che chắn phía trước tôi.

Hm, cũng chưa biết là nó vững chắc như thế nào nhỉ.

Tôi sử dụng Tâm linh lực để phóng một vài viên đá vào tấm khiên. Tôi chẳng tập trung sức mạnh gì cho lắm, mấy viên đá được ném đi chỉ ngang với một cú ném bóng chày bình thường mà thôi. Cái khiên chẳng hề gì với phát đầu tiên, nhưng đến phát thứ ba thì bắt đầu giao động.

Tầm chừng đấy à.

Cú thứ ba thì vẫn được, nhưng đến cú thứ tư thì cái khiên tan biến. Dùng để phòng thủ tên bắn thì được, chứ theo tôi thấy thì cái khiên gặp rìu hay kiếm thì hơi khó cho nó. Hiện tại, chơi đùa với hai kĩ năng này là đủ để làm tôi thỏa mãn rồi. Sau khi thăng bậc thì gì chứ mana thì tôi không thiếu, đã thế mỗi lần niệm chỉ mất có 5 điểm nữa chứ. Sao tự nhưng thấy ngứa tay thế này?

Hỏa tiễn! Hỏa tiễn! Woohooo!

Sau tầm nửa tiếng trút tên như điên, cuối cùng tôi đã lấy lại sự tỉnh táo của mình. Hình như thảo nguyên trước mặt mình đang cháy cuồn cuộn thì phải? Chắc không phải đâu, tưởng tượng vui thôi. Quay mặt sang hướng khác nào.

Phù. Tiện đây thì mình cũng nên xem qua mấy kĩ năng khác nhỉ.

Cụ thể ở đây là tôi muốn biết tôi cần trang bị kĩ năng nào để có thể sử dụng phép thuật. Để bắt đầu, tôi gỡ hai kĩ năng rõ ràng là ít liên quan nhất: Khoáng vật Học và Chỉ huy. Hiện tại chỉ còn lại Côn thuật, Côn kĩ, Hỏa thuật, Cường hóa Hỏa thuật (nhỏ) rồi Thao túng Ma lực. Tôi thi triển lại Hỏa tiễn.

Vẫn được này.

Sau đấy, tôi gỡ Côn kĩ và Côn thuật.

Hỏa tiễn!

Không vấn đề gì. Hỏa tiễn cũng không đặc biệt cần Cường hóa Hỏa thuật (nhỏ) để kích hoạt. Cuối cùng, tôi gỡ Thao túng Ma lực.

Không được.

Tôi cài lại Thao túng Ma lực. Và mũi tên đã theo lệnh tôi mà xuất hiện.

Vậy là kĩ năng mà tôi cần để sử dụng ma pháp là Thao túng Ma lực. Chắc tôi cần dành một suất cố định cho nó trong danh sách kĩ năng trang bị đây. Cũng vì vậy mà sự chú ý của tôi bị kéo sang một kĩ năng khác: Thao túng Linh lực.

Nếu Thao túng Ma lực là để sử dụng ma pháp, thế thì Thao túng Linh lực dùng để làm gì?

Bộ kĩ năng của con Goblin Vua gồm có: Đe dọa, Kiếm kĩ, Kiếm thuật, Chỉ huy, Tăng cường Sĩ khí, Khiên thuật, Khiêu khích, Phóng vũ khí và Cường tráng. Có phải Thao túng Linh lực là để dùng Kiếm thuật không? Hay là dành cho kĩ năng Kiếm Kĩ mới tinh này. Sau một hồi thử nghiệm thì tôi đi đến kết luận rằng quả thực Kiếm kĩ cần Thao túng Linh lực mới sử dụng được. Bằng cách tiêu thụ linh lực của mình, tôi có thể tung ra những đòn công kích khốc liệt được gọi là Kiếm kĩ. Có kĩ năng tên Nhị trùng trảm giúp tôi chém hai nhát liên tục và Trọng trảm giúp tôi chém một cú duy nhất với sức mạnh đủ để tiêu diệt hầu hết các loài quái vật tôi biết. Thật thú vị.

Hiện tại tôi nóng lòng muốn trải nghiệm thực tế dễ sợ. Với những kĩ năng mới này, tôi có thể săn những con quái khủng hơn rồi. Tầm hoạt động của tôi chắc chắn đã được cải thiện đáng kể.

Lũ goblin ở khu vực này đã bị mình loại ra khỏi hệ sinh thái rồi. Đằng nào cũng phải đi xa hơn mà thôi.

***

Đã được bốn ngày kể từ khi tôi học được cách sử dụng ma thuật. Tiếng ác của tôi đã bắt đầu được lan truyền trong cộng đồng quái vật địa phương rồi, đến mức một số con còn cố ám sát tôi cơ. Tôi thì vui vẻ thôi, không nặng nề gì cả, hàng xóm với nhau cả mà. Cứ đều đặn giết sạch chúng như vậy và tôi đã thăng lên bậc 4 từ khi nào không hay. Sau một thời gian thì tôi đã hình thành nên thói chơi tinh thạch đặc biệt. Đấy không phải rằng giữa chúng có vị khác nhau, mà là chất lượng dựa theo sức mạnh của các loại quái vật với nhau có sự chênh lệch. So với hấp thụ tinh thạch của goblin hay orc thì vị của các loài khác nhạt nhẽo hơn. Như so đồ ăn có vị cay với đồ ngọt dịu bình thường vậy, nếu tôi phải miêu tả.

Tôi cũng đã có cho mình một kho lớn kĩ năng khác nhau và đang đều đặn lên cấp cho chúng. Quyết định truy quét tổ của đám Orc Sành ăn trước đó của tôi thật là đúng đắn bởi sau khi tắm máu chúng đã đời, tôi đã được tưởng thưởng hàng loạt kĩ năng và tinh thạch có giá trị. Trong số những kĩ năng chiến đấu nhận về có cả Kiếm kĩ và Kiếm thuật, cả hai giờ đã ở cấp 3. Với Kiếm thuật ở cấp độ ấy, tôi có thể cử động bản thân, một thanh kiếm, với sự khéo léo đáng kinh ngạc đồng thời những nhát kích vào điểm yếu của kẻ thù trở nên dễ dàng hơn hẳn. Thậm chí tôi còn có thể gạt đòn tấn công của kẻ thù có kích thước lớn nữa kia. Thân là một thanh kiếm thì kĩ năng Kiếm thuật đúng là quan trọng bậc nhất.

Tất nhiên nhiều con quái vật khác cũng cho tôi vài kĩ năng rất

giá trị. Chẳng hạn như có loại quái vật dạng đá tên Nhện thân đá cho tôi một kĩ năng giúp cường hóa Nanh độc: Nanh độc Cao cấp; Chuột chũi Khổng lồ cho tôi Cảm biến Thân nhiệt; và giống với Chuột Nanh độc, Mèo Tê liệt không cho tôi Vuốt tê liệt mà thay vào đó là Xóa bỏ Hiện diện. Kế đến, tôi nhận được kĩ năng Phân tích Khí lưu thuộc nhóm kĩ năng giác quan và nhiều kĩ năng lén lút khác từ mấy con quái thuộc chủng gặm nhấm với kích thước nhỏ hơn. Tất cả đều rất dễ sử dụng và cực kì hữu ích. Tính đến ngày hôm nay thì coi như tôi đã khai phá được bảy trên mười phần đồng bằng này rồi. Nó đã trở nên quen thuộc đến mức chẳng khác gì sân sau của tôi.

Nhận lấy, Hỏa tiễn!

Hiện tại tôi đang chiến đấu với slime, một chủng quái vật hoặc yếu nhất hoặc mạnh nhất tùy tác giả huyễn tưởng với nhau. Ở thế giới này chúng cũng khá là mạnh. Bản thân chúng không chỉ nguy hiểm ở tốc độ hồi phục vô lí, khả năng phòng thủ ngất ngưỡng, mà còn ở khả năng phục kích thần sầu nữa. Với cơ thể đặc trưng muốn biến dạng thế nào cũng được, sức sáng tạo trong từng đòn tấn công của chúng là không thể coi thường. Khi thì chúng tạo ra một cây roi và vùn vụt đánh tôi tới tấp, có hôm thì chúng bắn một phần cơ thể của mình như bắn súng.

Về mặt giải phẫu thì lũ slime có nhiều lớp khác nhau. Lớp thứ nhất là lớp áo ngoài cứng cáp, lớp thứ hai là dịch acid dùng để tiêu hóa con mồi, và phần trong cùng là kịch độc, bảo vệ viên tinh thạch quý báu của nó.

Nói gì thì nói, chúng phiền nhiễu chết được. Vì cái lớp acid khốn nạn của nó có thể gây tổn thương cho tôi mà phương thức tấn công duy nhất mà tôi có là rải thảm đến chết nó bằng ma thuật lửa. Nhưng mọi chuyện cũng không đơn giản đến thế. Với kích thước khá lớn của mình, dao động từ một đến hai mét, chúng rất lì đòn. Như con hiện tại, tôi đã phóng không biết bao nhiêu mũi tên lửa rồi mà nó vẫn cứ trơ ra đấy. Phải kiên nhẫn lắm mới hạ được một con.

Sau một lúc thì tôi quyết định thay đổi kế hoạch. Tôi chấp nhận nhận xác thương để chém banh ruột nó ra rồi bắn ma pháp vào tận lõi của nó. Cũng suông sẻ đấy chớ? Đôi lúc con slime sẽ tạo ra xúc tu mà phản kích lại. Nhưng bởi chúng đã sử dụng một phần cơ thể của nó làm vũ khí mà vỏ của nó trở nên mỏng hơn, khiến việc cắt qua nó dễ dàng hơn. Vì thế mà giai đoạn sau tôi dành nhiều mana cho phép hồi phục hơn là thi triển ma pháp không ngừng nghỉ.

Tất cả bọn chúng đấy à?

Tôi vừa đến một nơi có nhiều slime đến nỗi trông có vẻ là quần thể của chúng. Cứ hễ tôi giết con nào là gần đấy xuất hiện thêm hai con mới thế chỗ nó. So với các loài quái vật khác cùng khu vực thì slime không phải là thứ gì quá nguy hiểm, nhưng với số lượng ấy thì chúng có thể tạo nên khác biệt.

Tiếng gì vậy...

Trước khi tôi có thời gian để nghỉ ngơi thì tôi đã phát hiện ra một con khác đang tiếp cận. Có vẻ con thú ấy bị thu hút bởi núi xác slime còn tươi rói bên cạnh tôi. Nó gầm lên một tiếng rồi bước lên phía trước. Đó là một con rùa khổng lồ với kích thước tính bằng đơn vị mét. Tôi ngay lập tức thẩm định nó.

Rùa Trọng pháo? Cái ống trên lưng nó là pháo à?

Trên cái mai lớn đến khó tin của nó thò ra một họng pháo dài một mét. Thế cái ống ở phần đuôi mai của nó là gì vậy? Trông như thể ống xả xe máy vậy. Con rùa gầm thêm một tiếng nữa, và tiếng rít như tiếng của máy hút bụi ngân lên chói tai khi nó bắt đầu hút không khí xung quanh.

Hiểu rồi, cái ống ở đằng sau lưng ấy không phải là ống xả, mà là ống hút.

Nhờ kĩ năng Phân tích Khí lưu có được từ triệt hạ quái vật hệ chim trước đó mà tôi có thể thấy rõ dòng chảy của không khí không ngừng đổ về ống hút của nó. Sau đấy, từ họng pháo của nó bắn ra một viên đạn vô hình. Nếu không nhờ kĩ năng trên thì tôi đã không thể né được nó rồi.

Vậy đạn của nó là khí nén!

Không phải ngày nào tôi cũng đụng độ quái vật có khả năng đánh xa như thế này. Tuy nguy hiểm, nhưng tốc độ của nó không khiến tôi phải sợ hãi.

Quá chậm!

Nó chỉ có thể bắn từng nhát một, và nó chỉ có thể bắn những mục tiêu trước mặt nó. Tôi bay vòng ra sau lưng con rùa, và nó chẳng làm gì khác ngoài chầm chậm quay đầu lại. Tuy thế tôi cũng không thể trực diện tấn công nó được. Vỏ của nó quá cứng, và tôi cũng không thích kế hoạch rúc xuống phía dưới của nó rồi tấn công lên cả.

Đừng hòng ta để cho mi bắn thêm phát nữa!

Tôi vòng lên ngay trên đầu nó, rời khỏi tầm nhìn của con rùa. Nó bối rối ngó nghiêng kiếm tôi, trước khi bị tôi cắm mình vào sọ. Chết tức khắc.

Kế hoạch thành công!

Nhưng tôi cũng không có nhiều thời gian để chúc mừng chiến thắng. Giống như cách mà xác đám slime lôi cuốn con rùa, xác của nó cũng bắt đầu lôi kéo đám quái vật khác.

Thôi nào, tôn trọng nhau chút đi chứ?

Mẹ tự nhiên chẳng đặc biệt chiều lòng đứa con nào của mình cả. Tôi chỉ có thể thở dài mà chấp nhận tình cảnh của mình.

Con quái vừa mới góp mặt trông cũng chẳng phải dạng vừa. Đôi mắt nó trừng trừng sát ý. Nó là một con báo, lông tuyền một màu đỏ rực, với chiều dài lên đến bảy, tám mét. Chót đuôi nó cháy rực một ngọn lửa khiến cái đuôi như một ngọn đuốc thực sự.

Làm một nháy Thẩm định nào.

Con quái ấy được gọi là Báo lửa. Trong số tất cả các con quái vật tôi đã đối mặt từ trước đến giờ, chỉ số của nó là cao nhất. Với điểm AGI (agility/nhanh nhẹn) 305, nó còn vượt qua cả con Wyvern Hạ cấp mà tôi đã chiến đấu chết dở. Không chỉ thế, nó còn sử dụng được Hỏa thuật nữa. Điều ấy có nghĩa rằng nó có thể chiến đấu cả cận lẫn xạ chiến.

Khó chịu rồi đây.

Nhưng con nào càng mạnh, viên tinh thạch của nó càng lớn. Không biết nó sẽ có vị gì nhỉ?

Chỉ có một cách để biết thôi nhỉ!

Lúc con báo gầm lên khai màn cuộc chiến, tôi phóng mình đâm đến.

Truyện Chữ Hay