Tensei Shitara Ken Deshita (Ver.LN)

chương 3: thỏa thuận với công hội (phần 2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hai tiếng sau...

“Phù...Phù...”

『Em làm được rồi, Fran!』

“Vâng...”

Xác goblin nằm la liệt khắp nơi trên nên đất. Mùi máu và nội tạng bốc lên nghe thật nồng nặc. Nếu phải tả, cảnh này giống như đến từ địa ngục vậy. Fran đứng ngay trung tâm bãi chiến trường, cố gắng đứng vững trên hai chân mình.

Với ma thuật trị liệu, tôi giúp em ấy không có dù chỉ một vết xước. Nhưng nó không giúp gì cho thể lực của con bé. Fran thở nặng nề, cố giũ phần nào cơn kiệt sức. Cả người em ấy phủ đầy máu và đất; có thể nói, không có chỗ nào của Fran là sạch cả. Bộ giáp mới mua nay cũng te tua và dính đầy màu máu. Khỏi nói nó cần phải được bảo dưỡng ngay khi chúng tôi trở về.

Nếu tôi ra tay, bọn goblin đừng hòng có bất cứ cơ hội nào, nhưng Fran cần tự thân chủ động trong trận chiến này. Hiện tại, Fran chỉ mới cấp tám thôi, nhưng kinh nghiệm em ấy thu về được là vô giá. Một trong số đó cũng phải kể đến chuyện giữa trận chiến, em ấy đã hình thành nên được bản năng tự động nhắm đến điểm yếu của bọn goblin—tinh thạch nữa chứ.

『Hồi phục Thể lực』

Lần này thì tôi hồi phục thể lực cho em ấy. Tất nhiên, chừng đó vẫn chưa là hoàn hảo. Tinh thần của Fran vẫn đang bị quá tải.

『Nghỉ ngơi đi. Cứ để anh trông chừng cho.』

Đằng nào thì tôi cũng cần thu thập nguyên liệu và tinh thạch nữa.

“Em sẽ giúp.”

『Này, em chắc chưa vậy?』

“Chúng ta nên rời đi càng sớm càng tốt.”

『Có lẽ em nói đúng... Con Vua không có trong bọn này. Chúng ta không nên nán lại lâu kẻo tiếp viện của chúng kéo đến.』

“Dạ vâng.”

『Nhờ em thu nhặt vật phẩm và nguyên liệu. Anh sẽ lo mấy viên tinh thạch của chúng.』

“Đã rõ.”

***

Ba mươi phút sau...

『Anh nghĩ thế là xong rồi đấy.』

“Một mẻ bự.”

『Đồng ý cả hai tay. Anh nhận được đến 200 điểm tinh thạch luôn đó.』

Chưa nói đến bọn goblin cao cấp, bọn bình thường đã lên đến cả trăm con rồi.

『Thật may là chúng ta không bị bọn quái vật khác làm phiền nhỉ.』

“Thu hoạch nhẹ nhàng.”

Với lượng máu vương vãi khủng khiếp thế này, đáng lẽ ra bọn quái vật khác đã kéo đến mà quậy như điên rồi chứ. Tôi đoán là cảnh tượng này đã khiến chúng tái mét mặt mày mà cong đuôi chạy mất. Dù sao thì ngay cả khi trí tuệ của chúng có thấp kém thế nào đi nữa, theo bản năng thì có con nào lại dám dây dưa với kẻ có thể tiêu diệt cả một đàn goblin lớn như vậy? Cơ mà biết điều gì làm tôi vui hơn không? Đó là nhìn thấy Fran phấn khích trong lúc lượm đồ đó. Dễ thương chết đi được.

『Chúng ta cũng nhận về được vài kĩ năng mới cũng thú vị đấy.』

Trong trận chiến lần này, chắc chắn Fran đã toàn thắng. Không chỉ tăng được nhiều cấp, em ấy còn nhận về vô kể kinh nghiệm thực chiến và thu được một lượng lớn trang bị và vật phẩm nữa. Nhìn chung, chúng tôi lượm được khoảng năm mươi món vũ khí sức mẻ được làm từ đồng hoặc thép. Còn có cả một số bộ giáp, nhưng hầu hết bọn chúng hôi trời đất cũng thất kinh, thành ra thôi thì nhặt được ở đâu trả về ở đấy. Còn pháp cụ thì, ối chà chà, quá trời. Chúng tôi sẽ nghiên cứu chúng sau.

Còn về kĩ năng nhận được: Tốc Chú; Nhào Lộn; Cước Thuật; Thuật Chiêu Hồn; Hấp Thụ Độc Dược; Độc Thuật; Rìu Thuật; Bất Khuất. Chúng đến từ bốn con hobgoblin thủ lĩnh cả đoàn: Hobgoblin Hắc Pháp Sư; Hobgoblin Thầy Đồng; Hobgoblin Vật Sư; Hobgoblin Giác Đấu... Bọn nó cũng khá phiền phức đấy.

『Có cả hobgoblin.』

“Vâng.”

Bọn Hobgoblin chắc cũng mạnh tương đương với con Goblin Vua tôi hạ bữa trước. Vậy là bọn chúng đã thực sự sinh được Hoàng Hậu và bắt đầu sinh sản hàng loạt rồi?

『Goblin mất bao lâu để trưởng thành nhỉ.』

“Hình như mười ngày ạ.”

『Trời ạ, khác gì bọn gián đâu chứ. Tình hình hiện tại tệ thật.』

Đến lúc này thì khó có chuyện bọn chúng chưa phát triển đến mức có thể sản sinh ra hobgoblin rồi.

『Chúng ta cần quay về hội để báo cáo lại tất cả chuyện này. Chúng ta không thể tự mình giải quyết hết bọn chúng, và nếu không để họ kiểm tra đầy đủ, hậu quả có thể trở nên rất khôn lường.』

“Dạ vâng.”

『Hiện tại thì cứ lấy xác của bọn goblin—』

Vào khoảnh khắc ấy, tôi đánh hơi được ai đó đang đến.

『Fran!』

“Đã rõ.”

Việc giải thích cho người khác về thanh kiếm trôi nổi này sẽ rất khó khăn, vì thế mà tôi lập tức bay trở về tay Fran. Em ấy bình tĩnh đón lấy tay cầm của tôi.

Chẳng mấy chốc, một nhóm mạo hiểm giả bước ra từ cánh rừng, đến chỗ chúng tôi; họ được một lão dwarf dẫn đầu. Tốc độ của ông ta, so với tứ chi ngắn như vậy, nhanh đến khó tin. Nhóm tân binh lẽo đẽo đằng sau ông.

“Nhìn đằng kia kìa!”

“Toàn bộ là goblin hết ư?”

“Chuyện quỷ gì vừa xảy ra ở đây thế này...?”

Tiếp viện đến rồi.

Crull và nhóm của cậu ta đã đến chi viện sau khi thông báo với công hội về khả năng của một cuộc bùng phát goblin.

“Tiểu thư?! Em không sao chứ?”

“Em có bị thương không?”

“Không sao hết.”

“Em... đã tiêu diệt hết bọn này?”

“Vâng.” Fran gật đầu, khiến mười mạo hiểm giả có mặt tại đây choáng váng.

“Một thân một mình... chừng này? Thật ư?”

“Em phải cỡ hạng E... Không, hạng D mới đúng. Quy mô của bọn này không còn là một đàn nữa—đây là cả một đội quân rồi còn gì.”

“Cái gì?! Hạng D?!”

“Có còn tỉnh táo không thế?”

Có vẻ Fran của tôi đang làm bọn họ vãi quá trời. Nếu tôi nhớ không lầm, thứ hạng của mạo hiểm giả được đánh giá dựa trên mức độ đe dọa mà người đó có thể đơn độc giải quyết được. Cụ thể hơn thì trên một mức đe dọa họ có thể xử lý.

Vậy nên để giải quyết đe dọa hạng E cần đến cả một nhóm gồm toàn những người hạng E. Những người mạo hiểm giả ấy có thể một mình giao đấu với quái vật hạng F.

Để xem... Goblin là hạng G, còn một nhóm mười con là F, vậy nên, 100 con goblin là hạng E. Tôi nghĩ vậy...

Vậy Fran chí ít cũng hạng D. Thế nhưng, giữa bọn này có lẫn cả bọn goblin cao cấp nên riêng tôi thấy em ấy xứng đáng được đánh giá cao hơn thế nữa.

Đó là những gì tôi rút ra được từ lời giải thích của ông lão Dwarf. Thấy Fran được khen, tôi cũng thấy sướng tai dễ sợ. Tâng bốc con bé hơn nữa đê, tôi tự nhủ cho mình nghe.

Còn Fran thì không quan tâm mấy đến cảm nghĩ của người khác về em ấy. Con bé bỏ ngoài cuộc trò chuyện của mấy mạo hiểm giả kéo xác bọn hobgoblin đến trước mặt ông ta.

“Đây.”

“Nó chẳng phải là hobgoblin sao?”

“Đến bốn con ư?”

“Đã đến mức độ mà hobgoblin bắt đầu rời tổ rồi á!”

Đã quá trễ để chặn đứng nguy cơ của một cuộc nổi loạn rồi. Theo ước tính thì Hobgoblin ít nhất cũng đã bắt đầu xuất hiện mười ngày.

“Xin thứ lỗi, tôi vẫn chưa giới thiệu bản thân. Tên là Elevent. Tôi là một mạo hiểm giả hạng D, đến từ Alessa. Xin được hỏi, của tiểu thư là?”

“Là Fran.”

“Tiểu thư du hành từ nơi khác đến đây? Xin được cảm ơn vì đã giải quyết bọn goblin này dùm chúng tôi.”

“Dạ không? Cháu cũng đến từ Alessa.”

“Cái gì? Tôi hành nghề ở Alessa suốt mười năm rồi mà chưa lần nào nghe đến tên tiểu thư đấy...”

Tôi có thể nói rằng ông ấy đang không thể tin nổi một cô bé mèo nhỏ xíu, siêu dễ thương như Fran lại có sức mạnh đáng nể như vậy. Nhóm ba người của Elevent và những người thú thuộc nhóm còn lại cũng đồng tình.

“Cháu mới đăng kí hôm qua.”

“Hả?”

“Không thể nào! Hạng của tiểu thư là gì?”

“G.”

“Hạng G? Giỡn chơi à!”

“Thứ hạng và sức mạnh trong nhiều trường hợp không đi đôi với nhau. Cậu có nhớ anh chàng elf hôm bữa xuất hiện không? Trước khi đặt chân đến Alessa, anh ta đã sống trong rừng suốt một khoảng thời gian dài. Trên giấy tờ thì đúng là hạng G đấy, nhưng khả năng của anh ta tương đương với một tay hạng D.”

“H—Hiểu rồi.”

“Ra là vậy.”

“Cô trông loli thật đấy, cô Fran.”

Cuối cùng thì họ đi đến kết luận là Fran thuộc về một chủng tộc được thiên phú cho tuổi thọ cao. Quả thật thì bảo em ấy vậy nghe hợp lí hơn rất nhiều chuyện một đứa trẻ nhỏ như vậy có khả năng cao cường đến thế.

『Họ đang nói em già hơn vẻ bề ngoài của mình kìa. Để vậy có sao không?』

(Có sao đâu ạ.)

Em ấy thực sự chẳng để ý đến việc người ta nghĩ gì về mình. Tiếc quá, tôi đây đang muốn vẻ mặt của họ khi em ấy nói tuổi thật của mình.

Mà đúng là việc giải thích sau đó chắc chắn sẽ rất mệt.

“D-Dù gì thì chúng ta cũng không thể đột kích vào hang động với lực lượng chừng này người được nữa. Trở lại Công Hội thôi!”

“Ông ấy nói đúng. Chúng tôi cũng cần cô đi theo nữa, Fran.”

“Nn.”

“Xin cảm ơn. Mời các anh các chị nhanh chân lên cho. Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa đâu!”

“Phải đấy!”

___

Tên: Fran

Tuổi: 12

Tộc: Thú Nhân; Hắc Miêu

Chức Nghiệp: Ma Kiếm Sư

LV: 12

HP: 113 | MGC: 66 | STR: 89 | AGI: 91

Danh hiệu: Chuyên Gia Xử Lý Nguyên Liệu; Pháp Sư Trị Liệu; Người Sưu Tầm Kĩ Năng; Hỏa Pháp Sư; Đầu Bếp Bậc Thầy

[NEW] Thiện Chiến; Đồ Tể Goblin; Đao Phủ

___

Thiện Chiến: Đạt được sau khi triệt hạ hơn một trăm kẻ địch trong một trận chiến duy nhất. Hiệu ứng: HP +40; STR +20; Mở khóa kĩ năng Quyết Tâm.

Đồ Tể Goblin: Đạt được sau khi triệt hạ hơn một trăm goblin trong một trận chiến duy nhất. Hiệu ứng: Mở khóa kĩ năng Goblin Đồ Sát.

Đao Phủ: Đoạt mạng hơn một trăm kẻ thù trong một trận chiến duy nhất. Hiệu ứng: AGI +10; Hiệu ứng: Mở khóa kĩ năng Tự Tĩnh Kì Ý.

Kĩ năng:

Quyết tâm: Miễn dịch hiệu ứng Sợ Hãi; cải thiện đáng kể tốc độ Tự Hồi Phục.

Goblin Đồ Sát: Tăng sát thương gây lên goblin.

Tự Tĩnh Kì Ý: Giữ tinh thần người sở hữu được bình tĩnh bằng cách đàn áp các phản ứng vô thức ức chế hành động.

___

Tôi nhìn mấy cái danh hiệu mà phát thèm. Chúng trông ngầu chết đi được. Chắc là kiếm không được ưu ái tặng danh hiệu đâu nhỉ.

Đặc biệt là danh hiệu Thiện Chiến. Nhờ điều kiện để nhận được tương đối khó nên nó có chúc phúc rất ngon lành, đến mức tôi đã nghĩ rằng không có thứ gì trong tương lai có thể làm khó chúng tôi được nữa đấy.

Rồi tôi chợt chú ý đến một thứ...

Những kĩ năng Fran tự có được không tính vào ô trang bị của tôi. Điều đó nghĩa là em ấy không cần phải trang bị những kĩ năng đã được tôi chia sẻ. Như vậy đỡ cho chúng tôi việc sắp xếp và phối hợp các kĩ năng khác nhau cực kì nhiều.

(Thiện Chiến? Nó cực kì hiếm đó!)

『Thật à?』

(Chỉ những ai là anh hùng chiến tranh mới có!)

Nhìn em ấy sung sướng khi nhận được mấy danh hiệu mới như vậy, tôi cũng vui lây.

“Vậy thì những người còn lại của nhóm quý cô đâu rồi?”

“Em không có.”

“Không có? Vậy thì, cô có muốn tham gia vào nhóm tôi không?” Elevent đưa ra lời mời của mình với vẻ rất nghiêm túc.

“Chờ đã, chúng tôi cũng muốn có cô ấy vào nhóm của mình.”

“Tất nhiên rồi, ai mà chẳng muốn có được một thành viên lão luyện. Nhưng chẳng phải các cậu còn quá thiếu kinh nghiệm so với cô ta sao. Mất cân bằng như vậy không tốt chút nào đâu.”

Các nhóm khác cũng bắt đầu bày tỏ nguyện vọng muốn có em ấy trong nhóm của mình. Cuối cùng thì họ cũng chịu đối xử chuyên nghiệp với con bé.

『Em thấy thế nào?』

(Người duy nhất em cần là anh, Master.)

『Anh đâu có cấm em phải vào bất cứ nhóm nào khác khi có anh đâu. Đừng bất cẩn kể về anh là được mà.』

(Dạ không. Một mình anh là đủ.)

『Thế vậy đi.』

Đằng nào thì nếu trở thành thành viên của một nhóm nào đó, em ấy sẽ khó có thể phát huy tôi một cách trọn vẹn, nên tính ra mặt hại nhiều hơn là lợi. Hiện tại, cứ như thế này cũng ổn.

***

Chúng tôi vội vã trở về Alessa sau cuộc đụng độ với bọn goblin.

Tôi muốn đi sửa bộ giáp của Fran ngay lập tức, nhưng việc báo cáo cho công hội cần được ưu tiên hơn. Tôi đã sử dụng phép Làm Sạch lên em ấy, tất nhiên, nhưng mấy vết máu và những chỗ sứt mẻ trên bộ giáp thì bó tay. Cũng may mắn là chẳng ai trong Hội Mạo Hiểm quan tâm đến chuyện đó cả.

“Tôi có thể giúp được gì, Elevent?”

“Tôi muốn báo cáo với Chủ Hội.”

“Xin chờ một lát.”

Nell nhanh chóng trở ra phòng sau. Chỉ một thoáng nhìn qua khuôn mặt đang đanh lại của Elevent là đủ để cô biết tình hình đang nghiêm trọng đến mức nào. Một vài phút sau, cô quay lại để gọi chúng tôi vào.

“Chủ Hội đã sẵn sàng để gặp mặt mọi người. Lối này.”

Bên trong văn phòng của Chủ Hội đã có Chủ Hội và Donadrond đang đợi.

“Báo cáo đi.”

“Vâng thưa ngài. Khi chúng tôi tiếp cận khu vực của lũ goblin với nhóm của Crull để thực hiện nhiệm vụ trinh thám, Fran đã có mặt tại hiện trường.”

“Và cuộc chiến cũng đã kết thúc luôn rồi.”

“Hiểu rồi... Fran, tôi rất muốn hỏi thêm chi tiết, nhưng...” Chủ Hội thở dài. Chính anh ta cũng biết rõ bản tính ít nói của Fran. Vẻ nhăn nhó của anh ta hiện rõ cả trên mặt, hình như đang căng não suy nghĩ cách để khiến em ấy nói chuyện. Tôi cần giúp anh ta một tay; Tình hình đang không khả quan một chút nào. “Cô có gì thông tin gì cần thiết phải báo cáo không?”

『Fran, cho anh ta xem mấy cặp sừng.』

“Dạ có. Đây.”

Fran lấy mấy cặp sừng của bọn hobgoblin từ Rương Đa Chiều ra.

“Đây...sừng hobgoblin?”

Chủ Hội nhận lấy đống sừng rồi sử dụng Thẩm Định lên chúng. Sau khi đã xác nhận danh tính của chúng và hiểu được mọi chuyện, khuôn mặt của anh ta tối sầm lại.

“Cháu nói là cháu đã vừa chiến đấu với cả goblin lẫn hobgoblin?! Số lượng của chúng là thế nào?” Sau khi nhìn thấy mấy cặp sừng, Donadrond la lên.

“Nhiều lắm.”

“Làm ơn cụ thể hơn một chút đi?”

『Cỡ một trăm ba mươi con.』

“Cỡ một trăm ba mươi con.”

『Bốn hobgoblin, và khoảng hai mươi con cao cấp.』

“Bốn hobgoblin, và khoảng hai mươi con cao cấp.”

“Cái gì?!” Donadrond bật dậy. “Đây rõ ràng là dấu hiệu báo trước cho sự kiện Goblin Nổi Dậy rồi còn gì!”

“Bình tĩnh lại, Donadrond.”

“X-Xin ngài thứ lỗi...”

“Thêm một câu nữa, Fran. Bọn Goblin hiện tại thế nào? Chúng có rút lui không?”

“Đã tiêt diệt hết.”

“Hiểu rồi. Vậy bọn chúng đã tấn công cô cho đến khi bị cô triệt hạ hết.”

“Đến con cuối cùng.”

“Tệ thật.”

Tại sao như vậy lại tệ?

Chủ Hội sau đó giải thích rằng bọn goblin đã giao tranh với Fran chắc chắn là phần dân số thấp kém bị đuổi ra khỏi tổ vì hang động không còn sức để chứa hết bọn chúng. Bọn goblin sinh sản rất nhanh, đến nỗi bọn goblin hạ đẳng hơn chưa kịp qua đời vì những nguyên nhân tự nhiên là đã bị thay thế rồi. Điều này cũng giải thích được tâm lí hung bạo đến mức tuyệt vọng của những con goblin Fran đã đối mặt. Thực tế có lẫn cả hobgoblin và goblin cao cấp chứng tỏ hang của chúng đã chật kín hobgoblin rồi.

“Năm nay duyên trời xui khiến kiểu gì mà cuộc Goblin Nổi Dậy năm nay sẽ ra trò lắm đây.”

“Hãy đưa ra thông báo khẩn đến cho tất cả mạo hiểm giả của Hội.”

“Chúng ta sẽ dành ngày hôm nay và ngày mai để chuẩn bị. Ngày kia, chúng ta sẽ lên đường chinh phạt. Như vậy được chứ?”

“Được. Hãy cử một số mạo hiểm giả có chức nghiệp Đạo Tặc xác định vị trí cụ thể của hang động. Cho công bố Nhiệm Vụ Đặc Biệt lên bảng nhiệm vụ.”

“Đã rõ. Tôi cũng sẽ chuẩn bị potion theo nhân khẩu.”

Không khí đột nhiên nóng lên thấy rõ. Ngay cả Nell cũng đang tập hợp các nhân viên khác và đưa chỉ thị cho họ.

“Elevent, nếu ông không phiền, tôi cần nhờ ông một việc nữa.”

“Ngài muốn tôi dẫn ngài đến bãi chiến trường của Fran?”

“Phải, tôi cũng cần ông chuẩn bị thêm một số đạo tặc đi theo nữa.”

“Đã rõ. Số phận của Alessa hiện tại như ngọn đèn treo trước gió. Tôi sẵn sàng cống hiến hết sức lực của mình.”

Fran có vẻ như cũng muốn đi theo, nhưng không được tôi cho phép. Bộ giáp của em ấy cần phải được sửa chữa càng sớm càng tốt, và bản thân em ấy cũng cần được nghỉ ngơi nữa. Ngày hôm nay của chúng tôi thế là xong rồi, không mạo hiểm gì nữa.

“Fran... xin hãy dành khoảng thời gian còn lại trong ngày để lấy lại sức lực đi. Thêm vào đó, theo tôi thấy thì cô không thể hành hạ bộ giáp trên người mình thêm được nữa đâu.”

“...’Kay.” Fran gật đầu, tỏ ý chán nản. Chủ Hội muôn năm!

Họ sắp xếp nốt những vướng mắc cuối cùng với nhóm của Elevent trước khi lên đường.

“Hẹn gặp lại.”

“Chờ đã. Trước khi rời đi, làm ơn hãy đến khu vực tiếp tân. Cô đã đủ điều kiện để được nâng lên hạng F.”

“Nhưng chưa hoàn thành đủ năm nhiệm vụ.”

“Thật ngớ ngẩn khi giữ một cá nhân có thể đập tan một binh đoàn goblin như cô tiếp tục ở hạng G. Hơn nữa, theo quy định thì hạng G không được tham gia vào việc chinh phạt Goblin Nổi Dậy. Sẽ thuận tiện về mặt thủ tục cho chúng tôi hơn nếu nâng hạng cho cô ngay lúc này.”

“Phải đấy, chúng ta cần tập hợp được càng nhiều mạo hiểm giả càng tốt.”

“Dù sao thì đây cũng là nhiệm vụ khẩn cấp. Hiện tại không thể xác định được là sẽ có bao nhiêu mạo hiểm giả có thể tham gia chiến dịch. Tôi không muốn phí phạm bất cứ ai cả.”

“Ngày mai nhiệm vụ sẽ chính thức được đăng. Cẩn thận đừng quên tới đăng kí nhé.”

“Chắc chắn sẽ đến.”

“Xin cảm ơn.”

“Bye.”

Chúng tôi đến khu vực lễ tân để nâng hạng theo như chỉ dẫn của Chủ Hội. Thủ tục rất đơn giản. Chỉ một loáng sau là thẻ hội của Fran đã có chữ F trên đó rồi.

“Lên hạng!” Fran mừng rỡ. Em ấy không để ý đến việc người ta nghĩ gì về mình, nhưng chuyện cấp độ và thứ hạng thì khác. Chúng là những dấu mốc tương đối cụ thể để đánh dấu mức độ trưởng thành của bản thân con bé.

『Được rồi, chuyện ở Công Hội thế là xong. Giờ phải sửa lại bộ giáp của em mới được. Không biết chúng ta còn đủ tiền không nữa.』

“Chúng ta có thể bán vũ khí.”

『Hội có muốn mua chúng không ta?』

Câu trả lời là “không”. Công hội chỉ thu mua nguyên liệu của bọn quái vật từ mạo hiểm giả.

『Chắc là phải mang chúng đến cho Garrus rồi nhỉ.』Nhưng mà một thợ rèn tầm cỡ như ông ấy thì cần gì đến mấy thứ vũ khí của goblin.

『Chờ đã... Chúng ta có thể đến người thương nhân đó! Hai bên cũng biết nhau còn gì.』

“Ai cơ?”

『Thôi nào, công nhận là bác ta chẳng có điểm gì nổi bậc cả, nhưng ít nhất em cũng phải nhớ đến Randell chứ?』

“Ồ.”

Tôi thật sự buồn dùm cho Randell khi thấy Fran gần như quên tiệt anh ta. Nhưng bản thân tôi cũng chẳng trách nổi em ấy. Tôi cũng chỉ mới sực nhớ đến Randell hồi nãy thôi còn gì.

『Bác ta nói là quầy hàng của mình ở trục đường phía tây.』

“Đã rõ.”

Tôi đã sợ là sẽ rất khó để tìm ra anh ta giữa cả Alessa rộng lớn này, nhưng hóa ra trái đất tròn hơn tôi tưởng, tìm một lúc thôi đã thấy. Quầy của Randell nằm ngay tại lối rẽ vào con đường, anh ta còn đứng trước cửa quán nữa.

“A, xin chào, Fran! Thật vui khi gặp lại cháu đấy. Ghé qua chỗ bác à?”

“Vâng. Cháu muốn bán chút thứ.”

“Tuyệt vời! Vào trong nào.” Randell mở cửa, mời chúng tôi vào bên trong.

『Nơi này bừa bộn dữ.』Đủ thứ hàng hóa được bày biện khắp mọi nơi ở bên trong. Tính đa dạng cũng rất lớn nữa, ở đây có bán từ mật ong đến thuốc giải độc, từ đồ dùng thiết yếu đến vũ khí.

“Bừa bộn dữ.”

『Ấy, Fran, lịch sự nào!』

Khóe miệng của Randell nhếch lên, cười khan. “Haha. Bác cũng được người ta bảo vậy khá nhiều. Bác muốn để những thứ bác nghĩ là sẽ dễ bán hơn ở phía trước nên mới thế.”

Cũng hợp lí nhỉ, nhưng thế này chẳng phải là quá đa dạng rồi sao? Không phải là tôi đang càm ràm gì đâu, nhưng trưng bày kiểu này sẽ khá khó để gây sự chú ý lên những khách hàng tiềm năng tình cờ đi ngang qua.

“Muốn bán những thứ này.”

“Ồ, cháu có túi vật phẩm à!”

“Dạng như vậy.”

“Cháu... Có nhiều thế.”

“Vẫn chưa hết.”

“Cái gì? Được rồi, dừng lại chút nào. Cháu có thể đặt chúng lên sàn được không?”

“Okay.”

“Túi vật phẩm của cháu tốt thế, bác không ngờ là nó có thể chứa nhiều đến mức đó đấy. Cái của bác khá nhỏ, nên nói thật là cháu làm bác ghen tị đấy.” Vừa nói, Randell vừa cẩn thận đánh giá từng món vũ khí một với ánh mắt sắc sảo. Lúc này, anh ta thực sự ra dáng một thương nhân chững chạc.

“Hmm, chất lượng của chúng cũng không tốt lắm nhỉ...”

“Cháu lấy từ goblin.”

“À, vậy thì rõ ràng rồi. Một số được làm từ thép, nên nhìn chung cũng không tệ đến mức đó... Bác muốn lấy chỗ này với giá 13,000 Vàng. Cháu thấy thế nào?”

“Nn?”

『Vậy là cỡ 200 Vàng mỗi thứ nhỉ... Xét về chất lượng tệ hại của chúng, anh nghĩ là giá như vậy là được rồi đó.』

“Okay.”

“Có đây ngay.”

“Nn.”

Chúng tôi bỏ số tiền vừa có được vào Rương Đa Chiều. Việc lấy ra cũng rất đơn giản, nên đó thật sự là một cái ví hoàn hảo.

“Rất hân hạnh được làm việc với cháu. Có dịp ghé qua lần nữa nhé!”

Anh ta có bán một số món khá thú vị, thế nên trong tương lai chúng tôi nhất định sẽ ghé qua lần nữa.

Giờ thì có tiền rồi, ghé qua chỗ của Garrus thôi.

Chúng tôi nhanh chân đến khu phố thương mại.

“Nhiều thương nhân thật.”

Phía cổng trước, nơi việc buôn bán vẫn còn đang diễn ra rất nhộn nhịp, vẫn còn rất nhiều thương nhân với vẻ mặt chua chát đứng canh. Không biết có bao giờ họ dám đến trước mặt Garrus mà chửi bới không nhỉ.

Chúng tôi vòng qua cửa sau mà vào.

『Chào.』

“À, ra là hai người à! Sao thế? Nếu cô cậu đến vì cái vỏ kiếm thì nó vẫn chưa xong đâu.”

“Không phải vì vỏ kiếm.”

『Tôi muốn nhờ ông sửa lại giáp cho Fran.』

Garrus quay mặt lại, liếc Fran một cái và bùm. “TỔ SƯ GÌ THẾ NÀY?! Mới có một ngày thôi đó! Hai người quậy gì gớm vậy?!”

“Cháu đã chiến đấu với goblin.”

“Goblin?”

『Chính xác là một tốp goblin phải đến hàng trăm con.』

“Cả hobgoblin nữa.”

“Cái gì?! Chẳng phải như vậy là đang chuẩn bị có sự kiện Goblin Nổi Dậy rồi sao!”

『Chúng tôi đã báo lên với Công Hội rồi.』

“Như vậy thì tốt. Mà cũng thật là, việc tiểu thư có thể lành lặn trở về thật sự ấn tượng lắm đấy.”

“Tất cả là nhờ có Master hết.”

“Master?”

『Đó là tên của tôi ấy mà.』

Lúc đó tôi chợt sực nhớ ra là tôi vẫn chưa giới thiệu tên mình cho Garrus. Đột nhiên tôi có linh cảm xấu.

“Hở? Cái tên gì ngớ ngẩn—”

『Đó là cái tên tuyệt vời nhất luôn, đúng không?! Fran tự mình nghĩ ra đấy, dễ sợ chưa! Hợp với tôi đến hoàn hảo luôn. Ông cũng nghĩ như vậy, phải chứ Garrus, phải chứ!?』

“P-Phải... Đ-Đó là một cái tên tuyệt vời! Quả thật, nghe cái là biết...bố thiên hạ...”

『Đúng vậy nhể! Tuyệt vời nhất!』

“Một cái tên bá đạo cho một thanh kiếm bá đạo!”

Phù. Vừa rồi nguy hiểm quá. Garrus thấy dáng vẻ uốn éo kịch liệt của tôi đã kịp thời hùa theo, tuy cả trông như hai ông hề ấy.

“Đ-Được rồi. Vậy cậu muốn sửa lại giáp cho tiểu thư?”

『Đúng vậy! Chúng tôi cần lấy gấp để ngày kia đi chinh phạt goblin. Ông xoay sở được không?』

“Không sao cả. Ta làm loáng cái xong.”

“Bao nhiêu tiền?”

Fran có vẻ không nhìn thấu được trò tâng bốc của hai chúng tôi. Tuyệt vời.

“Để xem... 10,000 Vàng.”

『Ông lấy rẻ thật chớ.』

“Đó là giá của ma thạch.”

『Ma thạch?』

“Không như tinh thạch, ma thạch là một loại khoáng sản cậu có thể khai thác từ dưới lòng đất. Chúng có thể được sử dụng để tích trữ ma lực và được dùng như một loại xúc tác cho các nghi lễ và tương tự.”

『Lần đầu nghe luôn đấy.』

“Để sửa lại giáp của tiểu thư, tất cả những gì ta cần là một viên ma thạch làm xúc tác cho kĩ năng Sửa Chữa.”

『Vậy là ông định dùng pháp thuật để sửa nó à?』

“Phải. Muốn xem không?”

『Nếu được ông cho phép thì mừng quá rồi.』

Chúng tôi đi theo Garrus vào bên trong để xem ông sử dụng ma thuật sửa chữa.

Ông ta đặt bộ trang bị lên trên bàn thợ nghề có một vòng trận được vẽ trên mặt. Sau đó, Garrus lấy xuống một viên ma thạch màu vàng từ trên kệ xuống. Phần còn lại của quá trình chỉ là niệm một câu chú dài ngoằng.

“Sửa Chữa!”

Phản ứng lại với tiếng hô vang của Garrus, vòng trận chợt tỏa sáng. Ánh sáng bọc lấy bộ giáp của Fran và bắt đầu xóa đi những vết xước và bẩn do cuộc chiến hôm nay gây ra. Khi ánh sáng lịm đi thì bộ giáp cũng đã mới như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

“Wow.”

『Wow thiệt chứ. Giờ chúng y như hồi mới mua ấy.』

“Để ta cảnh báo trước là ma pháp này không toàn năng đâu. Càng lúc, nó sẽ càng khó để sửa lại đấy. Một viên ma thạch bé tí như cái này là đủ cho ngày hôm nay, nhưng bữa sau cậu còn mang chúng đến ở tình trạng thế này nữa là ta lấy cậu 30,000 Vàng nhé.”

Đến mức đó thì chắc chúng tôi mua luôn một bộ mới cho rồi. Đến lúc đó, chúng tôi cần nhờ ông ấy tư vấn cho mới được.

“Cảm ơn ạ.”

“Đừng để ý. Không đời nào ta để tiểu thư đi đánh nhau với goblin trong bộ giẻ rách được.”

“Để đó cho cháu.”

『Con Vua và Hoàng Hậu gặp chúng tôi kể như chết chắc rồi!』

“Vâng. Chết chắc.”

“Hahaha. Đá bay chúng sang thế giới bên kia nào!”

***

Đêm cuối cùng cũng xuống.

Tôi hiện đang ở nhà trọ.

Mặt trăng ở thế giới này đẹp thật...

Tỏa sáng giữa bức màn đêm đen là vành trăng bán nguyệt màu bạc tuyệt đẹp. Đứng cạnh nó là hai mặt trăng nhỏ hơn. Tổng cộng có sáu mặt trăng nhỏ như vậy quay quanh một mặt trăng lớn ấy. Không có các pha mặt trăng khác nhau, và chúng xuất hiện với số lượng thay đổi theo ngày. Ngài mai, thay vì hai sẽ là ba mặt trăng nhỏ xung quanh mặt trăng lớn, rồi sẽ là bốn, rồi năm, sáu. Cuối cùng trở về không lại. Khung cảnh ấy huyền ảo đến nỗi tôi có ngắm mãi cũng chẳng thấy chán.

Mình có thể dành cả đêm để ngắm trăng ấy chứ. Nhưng hiện tại, mình nên dành thời gian cho mấy kĩ năng mới có thì hơn.

Fran đang tắm. Tôi chẳng còn cách nào đốt thời gian tốt hơn là mang chúng ra nghiên cứu.

Nói về chuyện tắm rửa, tôi thật sự không khỏi bất ngờ khi biết rằng Fran thích tắm đấy. Ý tôi là chẳng phải em ấy là mèo sao. Tôi đã không kìm được mà buộc miệng, “nhưng em là mèo kia mà,” khi em ấy kể cho tôi về sở thích của mình. Có lẽ chỉ có loài mèo ở thế giới của tôi là ghét nước thôi.

Tuy là một thú nhân tộc hắc miêu, bản thân Fran chưa từng thấy một “con mèo” nào cả. Em ấy nói rằng chỉ có quý tộc mới nuôi những sinh vật kì lạ như vậy. Dám cá là bọn mèo ấy sống còn sướng hơn những thú nhân hắc miêu bị đày đọa trong cảnh nô lệ.

Theo lời giới thiệu của Công Hội, chúng tôi đã chuyển từ căn nhà trọ trước đó sang căn trọ này. Tiền trọ cho một đêm lên đến 600 Vàng, nhưng nhìn chung nó sang trọng hơn, có hẳn một nhà tắm rất tử tế và khẩu phần ăn thì căng tròn bụng.

Tôi bắt đầu nghiên cứu những kĩ năng có được từ trận đánh với goblin trước đó: Tốc Niệm; Nhào Lộn; Cước Thuật; Cước Kĩ; Chiêu Hồn Thuật; Hấp Thụ Độc Dược; Độc Thuật; Rìu Thuật; Bất Khuất.

Tôi không thể sử dụng được Cước Kĩ, Cước Thuật và Rìu Thuật, tất nhiên, thành ra chúng phải đợi đến khi Fran trở về. Bất Khuất giúp người sở hữu giữ được sự bình tĩnh trong trận chiến, nên tôi cũng không kiểm tra được.

Để xem... Tôi nghĩ là tôi có thể bắt đầu với Nhào Lộn. Phần miêu tả bảo rằng nó hỗ trợ thăng bằng và sức bậc nhảy cho người sử dụng. Tôi thử nhảy nhót qua lại trong phòng, và thật tình mà nói thì không có sự khác biệt đáng kể lắm. Dù vậy, tôi vẫn tin là nó sẽ tỏ ra hữu ích với Fran.

Tiếp đến là Độc Thuật. Hiện tôi có thể sử dụng kĩ năng Tên Độc và Tạo Độc, cả hai đều ở cấp 1. Độc tính của chúng tất nhiên vẫn còn yếu. Gặp phải quái vật mạnh thì bọn chúng dùng làm nước giải khát chắc được. Sử dụng lên người bình thường, cùng lắm chắc cũng chỉ khiến họ bị đau đầu một chút.

Tôi thử thi triển Hấp Thụ Độc Dược để hấp thụ lượng độc được tôi tạo ra trước đó với Tạo Độc, nhưng chẳng thấy phản ứng gì cả. Theo lí thuyết thì nó sẽ giúp tôi hồi máu, nhưng tôi chẳng thấy gì cả. Chắc là vì tôi làm gì có chỉ số gì như máu (sinh lực). Có lẽ sau này nếu phải đi thám hiểm ở những nơi không khí bị ô nhiễm bởi khí độc, chúng tôi có thể sẽ nhờ cậy đến kĩ năng này.

Rồi tôi chú ý đến Tốc Niệm. Nó giúp tôi giảm được một giây niệm chú. Nghe qua thì có vẻ chẳng si nhê gì, nhưng trong thời khắc sinh tử, cách biệt dù chỉ một giây với đối thủ là một lợi thế khổng lồ. Sẽ không phí phạm khi đầu tư vào nó vài điểm tiến hóa đâu.

Rồi tôi đánh mắt sang kĩ năng cuối cùng: Chiêu Hồn Thuật.

Để xem mình có thể làm gì với kĩ năng này.

Nó cho phép tôi sử dụng hai kĩ năng cấp độ 1: Triệu Tập Thây Ma và Dò Tìm Thây Ma. Tôi lấy ra xác của một con goblin từ Rương Đa Chiều ra để thí nghiệm. Trước đó, tôi sử dụng một bức màn ma pháp Làm Sạch để sàn không bị cái xác làm bẩn, kẻo lại làm phiền những người lao công.

『Triệu Tập Thây Ma!』

Cái xác rỗng tuếch của con goblin chợt bừng lên sức sống trở lại.

Quào...

Bớ thiên địa ơi nó gớm chết đi được. Chẳng biết vì sao mà tôi thà ôm cái xác của nó đi ngủ hơn là ôm nó bây giờ. Tôi đang mừng thầm vì mình không có mũi, chứ nếu không chắc giờ tôi đang phải nôn thốc nôn tháo rồi.

『Đứng yên đó.』

“Wurgghh”

Vậy là nó nhận được mệnh lệnh.

Con thây ma theo ý tôi mà thực sự đứng yên tại chỗ.

Tiếp theo, tôi sử dụng Dò Tìm Thây Ma. Nó lập tức chỉ điểm cho tôi con thây ma trước mắt. Cảm giác giống như các kĩ năng dò tìm khác.

Giờ tôi đã thử cả hai kĩ năng rồi...

Tôi phải làm gì với anh chàng này đây? Ôi trời, trong danh sách quyến thuộc của tôi giờ đã có Goblin Thây Ma rồi này. Có cách nào để đảo ngược triệu hồi không?

『Tha thứ cho ta.』

“Hurgh?”

Tôi lẩm nhẩm lời xin lỗi trước khi chém con thây ma. Không biết bọn thây ma trong hang động thế nào, chứ trong người con này không có tinh thạch. Tôi xử lý phần còn lại của cái xác với ma pháp Làm Sạch gọi là Thanh Tẩy Xác Sống. Cuối cùng thì con thây ma cũng biết mất khỏi danh sách quyến thuộc của tôi.

An nghỉ nhé, đồng chí.

Thực hành thuật chiêu hồn có trách nhiệm, luôn luôn giúp cho xác sống được an nghỉ tử tế!

Cơ mà chắc bọn chúng cũng chả bận tâm đâu. Chết ngắc rồi còn gì.

Thôi tiếp tục nào...

Tôi chuyển sang những món pháp cụ thu được từ bọn goblin.

Tổng cộng có bảy món nhỉ. Không biết chúng có công dụng gì.

Có hai vũ khí: một con dao thép và một cây búa thép. Cả hai đều cải thiện kĩ năng Dao Thuật và Búa Thuật tương ứng cho người sử dụng. Chúng tôi có thể sử dụng con dao găm để lột da, nhưng còn cây búa thì tôi không biết làm gì, thành ra cứ bỏ lại vào Rương Đa Chiều.

Sau đó là một món phụ kiện. Nó giúp tăng STR cho người sử dụng, nhưng bắt người đó phải hy sinh chỉ số MGC.

STR +5 và MGC -8... Thứ này sẽ hữu ích cho những người theo lối chống chịu hơn chúng tôi.

Fran sẽ không cần thứ này bởi em ấy cũng cần sử dụng ma pháp nữa. Thà rằng điểm chỉ số tăng và điểm chỉ số giảm tương đương nhau thì còn miễn cưỡng được.

Xong rồi, tôi lấy ba bộ giáp ra xem: Giáp Sắt Chống Gỉ; Giáp Da Tự Điều Chỉnh Kích Cỡ; Giáp Mũ Phù Phép Kháng Sát Thương Vật Lý. Tất cả bọn chúng đều có chỉ số phòng thủ rất thấp nên không hữu dụng lắm. So chúng với giáp của Garrus như so áo ba lỗ với áo chống đạn vậy.

Cuối cùng là túi vật phẩm. Tuy nhiên, chỉ người đã đăng kí sở hữu với nó trước mới dùng được.

Có vẻ đây là một trong số ít loại vật phẩm có tính năng này.

Tương đối giống như việc Fran trang bị tôi. Với những người khác ngoài chủ sở hữu, nó chỉ là một cái túi đựng bình thường. Bên trong là đá và cành cây có thể dùng để phóng. Không biết bọn goblin cất thứ gì trong này nữa nhỉ.

Ghi đè lên chủ sở hữu trước...? Chẳng lẽ mình phải sử dụng Ma Pháp Kí Ước?

Cứ thử xem sao.

Kí Ước!

Và không được. Hiện tại, ma pháp của tôi chỉ giúp cải thiện kí ước đã được đăng kí mà thôi. Phải cấp 7 trở lên thì tôi mới ghi đè lên được.

Mình phải lên cấp cho kĩ năng Kí Ước mới xem được là bọn goblin cất gì trong túi á?

Thất vọng dữ dội, tôi ném nó lại vào Rương, để dành tính sau.

Mình còn bao nhiêu tiền nhỉ?

Sau trận chiến hôm nay, chúng tôi có được 109 cặp sừng goblin. Hai mươi trong số bọn nó là chủng cao cấp, với giá bán được là 100 Vàng mỗi cặp. Chúng tôi cũng nhận được 100 Vàng từ nhiệm vụ thu thập thảo dược nữa.

Tôi đã đưa cho vợ Fran 10,000 Vàng, nên giờ tôi còn lại 37,000 Vàng.

Mình có nên mua potion mana để chuẩn bị cho cuộc chinh phạt không nhỉ? Đối thủ chỉ là Goblin thôi, mình có đang làm quá lên không? Hơn nữa, chừng đấy có đủ không? Nói đến đấy mới nhớ, mình cũng thu thập được một đống thảo dược còn gì. Mình nên mang chúng ra để phân loại.

Tổng cộng có mười cây độc, mười cây nấm phát sáng, mười thảo dược giải trừ tê liệt, mười cây hại và mười cây thảo dược trị liệu. Tại Công Hội có nhiệm vụ thu thập năm cây tương ứng với từng loại chúng tôi có được. Nghĩa là nếu sáng mai mang chúng đến Công Hội nộp, chúng tôi có thể hoàn thành đến mười nhiệm vụ. Tuy nhiên, bởi chúng tôi đã ở hạng F rồi, chúng sẽ không giúp chúng tôi tăng hạng.

Ngoài ra, chúng tôi còn có ba mươi cây độc không rõ danh tính. Tôi biết tên của chúng và nhờ Thẩm Định mà biết rằng chúng khá độc, nhưng ở Công Hội không có nhiệm vụ thu thập chúng. Tôi thật tình không biết chúng có công dụng gì.

Mình nên hỏi Randell về chúng sau.

Tôi cũng cần thêm thông tin về hobgoblin nữa. Ngày mai sẽ bận rộn lắm đây.

Truyện Chữ Hay