Chương 732 – Bước đột phá với Ma thú vương (Góc nhìn từ Mộc quái)
Cả ba Aro nhắm vào con mắt bên trái của Ma thú vương.
Người ở giữa đang ôm tôi bên phía cánh tay còn lại.
“〖Hắc cầu〗!”
Ba người họ tung đòn phép.
Không dừng lại ở một mà thay vào đó nhanh chóng giải phóng phát thứ hai rồi thứ ba.
Nó nhắm mắt lại.
Chín quả đạn phát nổ liên hồi lên người nó.
Khả năng phòng ngự sẽ bị giảm đi một chút nhờ 〖Thất thủ〗.
Chắc chắn nó khó mà lành lặn…
Nhưng sau khi phân tán, mí mắt dày của nó lộ ra mà chẳng để lại thương tích nào.
Nó vẫn chẳng thèm để tâm đến chúng tôi.
“A–!”
“AA–!”
Thứ duy nhất tấn công bọn tôi là bầy chim bốn mắt.
“Không đời nào… Thế này là quá lắm rồi…”
Gương mặt Aro thất thần.
Chúng tôi không thể làm gì hơn nữa.
Thậm chí sử dụng 〖Thất thủ〗 và tập trung vào phần dễ bị tổn thương nhất của nó, chúng tôi vẫn không gây được sát thương.
Ngay cả khi đã liều mạng để đến gần, vậy mà vẫn chưa dẫn dụ được nó.
Cứ thế này làm sao để đưa nó ra khỏi khu rừng đây.
『…Vẫn chưa xong đâu cô chủ!』
Tôi rời khỏi vòng tay cô ấy và bổ nhào về phía mắt của Ma thú vương.
“Mộc quái!”
Cô ấy gọi tôi.
Tôi sẽ nhắm vào vành mí của nó, nơi phần da bị cháy sém bởi 〖Hắc cầu〗.
Đây là một cơ hội.
Nó có thể sẽ chữa trị vết bỏng nhẹ trong giây lát, vì vậy không nên bỏ lỡ thời cơ này.
Không phải lúc để do dự nữa.
Tôi dang rộng cánh lấy thêm độ cao.
Ngay phía trên nó, tôi hóa giải một phần 〖Mộc thần hóa〗 và kích hoạt 〖Dệt giáp〗.
Nhánh cây đâm chồi ra từ mặt tôi, xoắn lại với nhau tạo thành bộ giáp cứng cáp.
『Tiếp theo là 〖Nén trọng lực〗!』
Kỹ năng khuếch đại tác động của trọng lực lên mục tiêu, làm tăng mật độ của nó.
Những cành cây đan xen của tôi được ép lại tạo thành một đầu nhọn.
Trước mặt tôi hình thành mũi giáo lớn bằng gỗ.
“A–!”
“A–!”
Những con chim bốn mắt gần đó mổ tôi.
Cảm giác cơ thể bị đục khoét và sứt mẻ.
Nhưng chưa đủ để ngăn tôi lại đâu.
Trước khi lao vào mí mắt của Ma thú vương, tôi hướng đầu về trước.
『〖Xuyên giáp〗!!』
Tôi dùng hết sức đâm 〖Dệt giáp〗 đã được mài nhọn vào mắt.
〖Xuyên giáp〗 giúp dễ dàng gây sát thương lên các mục tiêu có sức phòng thủ cao.
Chúng tôi đã làm suy giảm lớp phòng thủ của nó, bắn phá vào phần dễ bị tổn thương rồi lao tới bằng 〖Xuyên giáp〗.
Tôi có thể cảm thấy mũi kim của mình đâm vào da nó.
Cách này chắc sẽ gây được ít thiệt hại…!
“Aa–!”
Một cú mổ vào lưng tôi.
Đến từ một con quái.
『Ai da!』
Mặc dù sức chống chịu rất tốt, nhưng hiện tại tôi gần như ở trạng thái tinh linh.
Phòng thủ của tôi thấp hơn nhiều so với bình thường.
Vô hiệu hóa 〖Dệt giáp〗 và quay lại, tôi thấy một số lượng lớn đàn chim bốn mắt đang tụ tập bao vây mình.
『Hơi tệ rồi đây…』
Ngay lập tức những đôi cánh của chúng che khuất ánh sáng…
Trong bóng tối, nhiều bộ móng sắc nhọn xâu xé thân thể tôi.
Ý thức của tôi bắt đầu lịm dần.
"〖Gió lốc〗!"
Cuồng phong thổi bay lũ chim.
“〖Hắc cầu〗!”
Đòn phép tiêu diệt số còn lại.
Sau đó, Aro sà xuống và bế tôi lên, trước khi quay người rời xa khỏi Ma thú vương.
Hai người kia bay phía sau chúng tôi.
“Tỉnh dậy, Mộc quái!”
『Cảm ơn cô chủ…』
Tôi sử dụng 〖Hồi sức tăng cường〗 lên bản thân để chữa trị thương tích.
Ơ- Ơn trời… Tôi vẫn còn sống…
Cho dù chuyên về sức chịu đựng, tôi vẫn suýt chết trong một lúc bất cẩn.
Thật mừng khi tôi đã không lãng phí cơ hội đó, nhưng tùy tiện xông vào không phải là một ý tưởng hay.
『Chắc vừa rồi đã có hiệu quả...!』
Tôi nhìn Ma thú vương.
〖Xuyên giáp〗 được thực hiện ở mí mắt ngoài cùng bên trái…
Da hơi xoắn lại, để lại một lỗ nhỏ.
Nhưng không có máu chảy ra.
Vùng da bị tổn thương nhanh chóng trở lại bình thường như chưa hề bị ảnh hưởng.
『V- Vậy mà còn chưa ăn thua nữa…』
Tôi chẳng còn thấy bất kỳ hy vọng nào.
Nó vượt xa khả năng thông thường.
Bất kể có dùng biện pháp gì, chúng tôi vẫn không động tới được nó.
“Hmm… Chỉ một chút nữa thôi, nhưng cậu đã chọc thủng một lỗ lên lớp da của nó. Tôi nghĩ chúng ta đang có tiến triển.”
『Cô chủ…』
Đúng, tôi tưởng sẽ chẳng có thứ gì làm tổn hại được nó, nhưng ít nhất chúng tôi đã biết được da của nó vẫn có thể bị xuyên phá, cho dù chỉ trong chốc lát.
Vẫn còn nhiều cách khác để thử.
Chúng tôi sẽ tạm rời đi rồi tiếp tục.
“Chúng ta sẽ làm gì tiếp theo? Thêm 〖Xuyên giáp〗 nữa chăng?”
『Em muốn thử 〖Vết tích thiên thạch〗 từ nơi cao nhất có thể… À, em cũng đã sử dụng một kỹ năng khác bổ trợ sau 〖Xuyên giáp〗. Chẳng biết sẽ có hiệu quả ra sao, nhưng đáng để kiểm nghiệm』
“Một kỹ năng khác…?”
Aro nghiêng đầu.
『Em đã dùng tới 〖Hạt giống thần chết〗. Chúng sẽ không có tác dụng nếu kích hoạt theo cách bình thường, vì thế đã gieo chúng vào mắt của nó』
〖Hạt giống thần chết〗 sẽ từ từ hút lấy MP của đối tượng.
Tôi nhớ công dụng của nó qua lời của sếp.
【Kỹ năng cơ bản 〖Hạt gi- (Skip)
Đó là một kỹ năng lợi hại nên tôi nghĩ nó sẽ hữu ích.
Vẫn tốt hơn thay vì trực tiếp tấn công.
Aro ngạc nhiên chớp mắt.
“Vậy chúng ta có thể đánh bại nó không…?”
『Hahaha, sao có thể chứ! Nó chỉ ngốn được một ít MP thôi』
Tôi đã không suy tính nhiều khi sử dụng nó.
Chỉ đơn giản là tận dụng mọi kỹ năng mà tôi có thể nghĩ ra.
“Tôi không nghĩ nó thuộc hệ phép thuật. MP có lẽ không cao như HP. Điều này sẽ liên tục gây trở ngại cho nó vì bỏ qua được khả năng phòng thủ. Chúng ta không phải lo lắng tìm cách vượt qua lớp da dày của nó nữa… Tại sao tôi không nghĩ ra cách đấy sớm hơn nhỉ? Đáng lẽ nên tập trung vào 〖Hạt giống thần chết〗 ngay từ đầu. Tuy hơi mất chút thời gian, nhưng miễn là chúng ta có thể sống sót thì sẽ đánh bại được nó từ rất sớm trước khi Long thần đến đây…”
Aro nhẩm nhủ một mình.
『C- Cô chủ đang nghĩ gì vậy?』
Cô ấy xoa đầu tôi.
“Mộc quái… cậu thật tuyệt vời. Cậu đã khoét một lỗ trên da của nó và ngay lập tức tận dụng kỹ năng tốt nhất của mình… Tôi hoàn toàn không để ý!”
『V- Vậy sao? Ha ha』
…Nghĩ lại thì, miễn là chúng tôi tránh mặt thì cuối cùng nó sẽ chết vì 〖Hạt giống thần chết〗.
Tôi không ngờ tới chuyện này.
Lúc đó chỉ nghĩ nhảy vào rồi dùng hết sức có thể mà thôi.
『N- Nghĩa là chừng nào chúng ta còn ở quanh đây, Ma thú vương cuối cùng sẽ bị hạ gục…?』
Cô ấy gật đầu.
“Có vẻ nó không nhận ra mối nguy hiểm mà mình đang gặp phải. Nhận thức đã bị 〖Chư hầu thánh linh〗 hạn chế rất nhiều. Vì thế, hy vọng…”
Đột nhiên, Ma thú vương dừng bước.
『Lũ ruồi nhặng…』
〖Thần giao cách cảm〗 nham hiểm và xấu xa bao trùm lấy tôi.
『Ta không có lý do gì để giết các ngươi... Thật ngu xuẩn』
Bốn con mắt lồi nhìn chằm chằm lấy chúng tôi.
Aro bắt đầu bay nhanh hơn.
“…Chúng ta không may rồi. Nhưng giờ đã có thể dụ nó ra khỏi rừng. Với lại miễn là cậu còn sống thì cuối cùng nó sẽ bị giết vì 〖Hạt giống thần chết〗…!”