Chương 724 – Gặp mặt đồng đội
Tôi bay trở về Harenae.
Quan sát kỹ mới thấy vết nứt trên mặt đất và những căn nhà đổ nát do Thao thiết để lại thật kinh khủng biết dường nào.
Tôi hy vọng sẽ thu thập được một số thông tin, nhưng…
“Quái thú ấy quay lại kìa!”
“Sao chúng không giết nhau đi!?!”
“Chúng ta mắc kẹt thêm một con quái kinh tởm khác! Lần này là kết thúc thật sự cho Harenae rồi!”
Người dân chỉ trỏ tôi và gào thét trong tuyệt vọng.
Một số trở nên tức giận, trong khi những người khác thì khóc lóc.
…Chà, đúng như tôi đoán.
Từ lâu tôi đã quen với mấy tình huống như thế này.
Ngay cả khi bị họ đả kích, tôi cũng không cảm thấy đau xót gì…
Khi lần đầu tiên chạm mặt Thao thiết, tôi có thoáng thấy Volk.
Có lẽ anh ấy đã bám theo đến tận Harenae và chiến đấu với nó.
Nếu tìm thấy anh ta, tôi có thể nhờ làm người làm trung gian giữa tôi và cư dân thành phố.
Lúc đến chỗ Thao thiết từng trú ngụ, tôi thấy một nhóm người gần đó đang ở nơi giống như điểm tập kết ngoài trời.
Có vẻ như họ đang tập trung chữa trị cho những người bị thương.
Tôi thấy bóng dáng của Volk trong số đó.
Ngay bên cạnh anh ấy là Atlach và cụ Magiatite nữa.
Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì gặp lại những người thân quen bị xa cách.
Có khả năng tất cả họ đã bị 〖Chư hầu thánh linh〗 hại chết ngay lập tức.
Tôi không thấy Thằn lằn đen hay Umukahime ở đâu cả, hay là họ đang trên đường đến đây?
“Xin hãy nhận tôi làm đệ tử, thưa ngài Thợ săn rồng! Danh xưng của t-… không, tên tôi là Dylan! Tôi đang trên hành trình trau dồi kiếm thuật với mục tiêu được như ngài!”
…Một người thanh niên vạm vỡ đang cúi đầu trước Volk.
Với vẻ bối rối, anh ấy quay sang người đàn ông cụt một tay dường như cùng nhóm.
“Ê, anh chàng này bị làm sao vậy?”
“Xin lỗi cậu, Thợ săn rồng. Dù sao anh ta cũng không phải là người xấu…”
Ông ấy gãi đầu.
『Volk ơi…!』
“Con rồng đến rồi!”
Tiếng la hét vang lên tại nơi trú ẩn khi tôi đến gần.
Những người có thể di chuyển chạy vắt chân lên cổ.
“K- Không phải, cậu ta là…”
Ngay cả khi Volk cố gắng bảo vệ tôi, cũng chẳng ai chú ý đến anh ta.
Người thanh niên khi nãy năn nỉ Volk làm đệ tử cũng tốc biến lúc còn đang cúi đầu, cuối cùng anh ta té cái đụi dưới đất.
V- Vô tình tôi khiến tình hình thêm tệ…
“Đừng bảo tôi sẽ phải hy sinh cánh tay phải này của mình một lần nữa chứ…! Thợ săn rồng, xin lỗi cậu nhưng tôi chỉ có thể làm mồi nhử thôi!”
Người đàn ông cụt một tay hướng vũ khí về phía tôi, nét mặt ông ấy bỗng thay đổi.
“Hửm? Chẳng lẽ là…"
Ông ta tự hỏi khi nhìn thấy tôi.
Đúng, tôi cũng nhớ gương mặt này.
『Adofu…?』
Tôi đồng thời hạ cánh trong hình thái 〖Hóa nhân thuật〗.
Quần áo lấy ra từ 〖Chiều không gian〗 khoác lên người.
“Oh, ohh, mấy đặc điểm đó khi biến thành người… Đúng rồi! Cậu thật sự là Irushia! Tôi không ngờ chúng ta sẽ có cơ hội gặp lại nhau!”
Adofu hạ kiếm xuống và chạy tới chỗ tôi.
“Ông đang làm gì ở Harenae thế? Không phải đã nói sẽ rời khỏi đất nước này sao…”
“Tôi có rời đi một thời gian, nhưng do nghe được nhiều thông tin không rõ ràng về Harenae từ bên ngoài. Cuối cùng tôi quay lại để tự mình điều tra, ai ngờ nó lại thành ra thế này.”
Adofu gượng cười nhướng tay áo trái bị cụt.
Có vẻ như ông ấy đã đánh mất nó khi chiến đấu với Thao thiết.
“Chà… Giờ tôi như vậy, có lẽ sẽ không được phục chức làm binh sĩ của Harenae nữa. Một món quà hưu trí mà tôi chẳng hề mong muốn.”
Trong quá khứ, Adofu đã không còn khả năng sử dụng cánh tay phải sau trận chiến với bầy Kiến đỏ.
Giờ ông ấy như một phế nhân khi mất cả hai tay.
Cơ mà có một kỹ năng mà tôi đã nhận được khi tiến hóa thành 〖Ouroboros〗.
【Kỹ năng cơ bản 〖Tái thiết〗】
【Các bộ phận cơ thể bị khuyết sẽ được tái tạo và hồi phục HP】
【Mức tiêu thụ MP lớn hơn đáng kể so với 〖Hồi sức〗】
Tôi sẽ có thể khôi phục cả hai cánh tay cho ông ấy theo cách này.
“〖Tái thiết〗.”
Tôi đưa tay về phía Adofu.
"Cậu định…"
Ánh sáng bao phủ thân thể Adofu, và cánh tay trái đã mất trở lại bình thường.
Những miếng băng gạc rơi xuống đất.
“T- Thật khó tin. Chuyện này…!”
Adofu mở to mắt nhìn tay của mình.
Ông cử động nó trong sự kinh ngạc.
“Vai phải của ông cũng đã lành lặn rồi. Xem ra ông vẫn chưa đến tuổi nghỉ hưu đâu.”
Tôi đùa giỡn một chút trước biểu cảm của Adofu.
“T- Tôi từng nghe qua về khả năng này, nhưng không tin là cậu sẽ làm được. Ha, haha, giờ đây tôi không đời nào từ bỏ ước mơ trở thành kiếm sĩ nữa.”
Adofu vỗ nhẹ vào cánh tay phải.“Quái thú hiện thân từ Anh hùng kia đã biến mất, rõ ràng cậu là người chiến thắng. Irushia, chuyện gì đã xảy ra sau khi kẻ tự gọi là Thần ngôn bắt cậu đi?”
Volk hỏi tôi.
“Tôi cũng muốn nhắc tới chuyện đó nhưng… Trước tiên, anh có thể giúp hóa giải hiểu lầm với người dân Harenae không? Xin lỗi vì đã tạo ra một mớ hỗn độn ở chỗ này. Với lại sẽ tốt hơn nếu anh tập hợp những người bị thương để tôi chữa trị cho họ.”
Tôi vừa nói với Volk vừa gãi đầu.
Volk và Adofu sau đó giúp giải thích và dẫn những người bỏ chạy quay lại.
Hầu hết họ vẫn tỏ vẻ thận trọng, nhưng dường như thông tin tôi có thể sử dụng 〖Tái thiết〗 đã lan rộng.
Tôi đi vòng quanh những người bị thương và thi triển kỹ năng lên họ.
“Bên cạnh việc đánh bại quái thú kia, ngài còn đến và chữa lành cho chúng tôi. Xin nhận lòng biết ơn chân thành…!”
“Hãy cho phép chúng tôi tiếp đón ngài ở đây như một lời cảm ơn!”
Những công dân Harenae bày tỏ sự kính trọng đối với tôi.
“K- Không sao đâu, đừng có bận tâm quá. Hơn nữa… xin thông cảm, nhưng tôi không thể nán lại đây quá lâu.”
“Thật hiếm khi ngài được đối đãi tốt… Cậu chủ đang đỏ mặt đấy.”
Atlach châm chọc.
“Biết làm sao được... A- Anh mày không quen được đối xử như thế này. Mà chuyện gì đã xảy ra với mọi người sau thời điểm tại Vùng đất kỳ lạ ở cực đông?”
“Sau khi bốn tên đó tung hoành một lúc… Chúng di chuyển theo những hướng riêng biệt. Cả nhóm tách ra theo đề xuất của Umukahime. Lecherta bay theo người phụ nữ, Umukahime tự mình bám đuổi con quái nhện, hướng tới Vương quốc Ardesia.”
Volk trả lời.
Người phụ nữ... chắc là Thánh nhân Jornes.
Tôi không thấy Thằn lằn đen, có lẽ do tôi không tìm thấy nó, hoặc nó đã đến sau khi sự kiện kết thúc.
Con quái nhện chắc hẳn là Quỷ vương Baal.
Hai kẻ cuối cùng… rất có thể, Ma thú vương đã đến Khu rừng Noah, và Quỷ vương Baal đã đến Ardesia.
Tôi sực nhớ tới Aro và Mộc quái sẽ trở lại khu rừng.
Nói thật tôi muốn theo họ.
Nhưng vì đã tới Harenae, nên tôi phải ưu tiên Ardesia gần hơn.
“Trông cậy vào hai người… Aro, Mộc quái. Nhưng tuyệt đối không được liều lĩnh, nghe chưa?”
Tôi cắn môi thầm nhủ.
Họ chỉ câu giờ thôi… nhưng rõ ràng từ sức mạnh của Thánh nhân Jornes và Anh hùng Ares, điều đó sẽ không dễ thực hiện.