Chương 710 – Trận chiến tại thánh đường (Góc nhìn từ Adofu)
Adofu và Dylan bước đến thánh đường để thách thức Anh hùng Ares trong quá khứ.
Cả bên trong và bên ngoài nhà thờ, có những người bị ép phải liên tục tôn vinh Ares và theo dõi bởi những con quỷ xấu xí sinh ra từ máu của hắn ta.
Tiêu diệt bất kỳ con quỷ nào cản đường họ, Adofu và Dylan tiến vào thánh đường.
“…Không ngờ rằng chúng ta đã đầy thương tích khi còn chưa chạm mặt thủ lĩnh của chúng.”
Dylan dựa lưng vào tường và thở lấy hơi.
“Dylan, với khả năng của mình, anh có thể sống sót trong hoang mạc. Vậy từ nay…”
"Anh lại đùa rồi. Giờ làm như là lúc để tôi cụp đuôi chăng. Tất cả những binh lính kia sẽ xem thường tôi. Tôi cũng mang theo cảm xúc của tất cả những người muốn ở lại. Tuy có thể là một tên khờ khạo, nhưng không đời nào tôi lại quay xe vào lúc này.”
Dylan nhổ một ít máu và chống người khỏi bức tường.
Anh ấy bắt đầu đi sâu hơn vào bên trong.
“Tôi chưa bỏ cuộc đâu. Chúng ta sẽ xử đẹp tên Anh hùng Ares kia và trở thành nhà vô địch của Harenae.”
"…Vâng, tất nhiên."
Adofu mỉm cười và bắt đầu đi theo Dylan.
Họ đi qua cánh cửa ở cuối hành lang.
Bên trong sảnh chính uy nghiêm của thánh đường, người dân Harenae được yêu cầu đứng thành vòng tròn.
Một gã khổng lồ mặc áo giáp đứng trong vòng tròn đó, được bao quanh bởi ánh sáng mặt trời chiếu từ tấm kính màu trên cao mô tả một thiên thần.
Đó là cựu Anh hùng Ares.
Phản ứng với việc cánh cửa được mở ra, người dân tập trung sự chú ý của họ vào Adofu và Dylan.
Nhưng có lẽ do quá sợ hãi trước Ares, không ai trong số họ dám gây ra tiếng động.
『Kẻ nào dám làm gián đoạn lễ ăn mừng của ta?』
Mũ giáp của Ares quay về phía Adofu.
“Ta là Adofu, cựu Tướng quân của Harenae. Ta đến thánh đường để ngăn chặn tội ác mạo danh Anh hùng và đàn áp người dân trên vùng đất này.”
“C- Còn ta là kiếm sĩ lang thang Dylan! Đồ quái nhân, bọn ta đến là để tiêu diệt ngươi! Hãy sẵn sàng cho một trận chiến đi!”
Adofu và Dylan hướng mũi kiếm về phía Ares.
『Ta là Anh hùng Ares vĩ đại… được mệnh danh là Chiến thần. Các ngươi thật đáng thương, không nhận ra mình chỉ là những con kiến đang chống lại một con rồng. Ta không hề cảm thấy một chút tức giận hay bị sốc trước những lời thách thức của các ngươi.』
Ares lắc đầu.
“Ngươi nói cái gì, đồ khốn…!”
Giọng của Dylan run lên vì phẫn nộ.
『Đáng nói là, có vẻ như các ngươi đã hạ đám ngạ quỷ. Ta biết số lượng của chúng đang giảm dần, nhưng không ngờ rằng các ngươi lại tiến xa đến mức này. Xem ra lũ hèn mọn cỏn con vẫn làm nên được tích sự nào đó. Cùng giết thời gian nào.』
Ares gập cổ tay, để lộ khớp nối của bộ giáp và khứa thanh kiếm vào.
Máu đỏ sẫm rơi xuống sàn.
“N- Ngươi đang làm gì thế!”
Dylan thốt lên ngạc nhiên trước hành động tự gây thương tích lên người của đối thủ.
“Đó là cách hắn tạo ra những con quỷ kia! Chuẩn bị sẵn sàng đi, chúng sẽ đến!”
Adofu kêu gọi Dylan cảnh giác.
Ông nhớ rõ việc Ares sản sinh những con Ngạ quỷ háu ăn ngay sau khi hắn xuất hiện ở Harenae.
Vũng máu nhanh chóng lan rộng và phồng lên.
『〖Phân tách quái thú〗… Orthrus háu ăn.』
Máu của Ares biến thành một quái thú màu đỏ đen dài bốn mét.
Một con chó hai đầu nhắm vào hai người họ.
“Guuuuu…”
Orthrus gầm gừ.
Những người dân trước đó im lặng trước sự xuất hiện của Adofu và Dylan bắt đầu la hét kinh hoàng khi con thú bất ngờ hiện thân.
『Mọi thứ trên thế giới này chỉ được phép tồn tại để làm hài lòng ta. Hãy cố gắng hết sức để chiến đấu như những chiến binh và trở thành trò giải trí. Xem đó như là một vinh dự khi ngươi được đọ sức ở trước mặt ta. Đừng chết quá nhanh nhé』
“N- Nó rõ ràng hơn hẳn bọn vừa rồi… Hắn thậm chí có thể tạo ra một quái thú mạnh đến như thế sao?”
Trán của Dylan đổ mồ hôi.
Ngay cả những tên Ngạ quỷ háu ăn cũng vượt quá khả năng của một người lính Harenae.
Việc Ares có thể tạo ra một sinh vật khủng khiếp đối với họ là hoàn toàn nằm ngoài dự đoán.
Rốt cuộc, Ares dường như không xem đây là một trận chiến nhắm vào cá nhân, ngay cả khi họ đã tiến được bao xa.
Rõ ràng qua thái độ của hắn, đúng như lời nói, hắn chỉ xem họ như một trò giải trí đơn thuần.
“Dylan… Chúng ta đã đến nước này rồi! Không thể bỏ cuộc ngay bây giờ!
“T- Tôi biết chứ, anh bạn Adofu! Vốn đã chuẩn bị tinh thần rồi!”
Orthrus bật nhảy lao thẳng tới trước mặt Adofu và Dylan.
Những vết nứt lớn tác động lên sàn nhà bởi cú hạ cánh.
"〖Sóng xung kích〗!"
Đường kiếm của Adofu chém vào ngực Orthrus.
“Trúng rồi…!”
Dylan hớn hở, nhưng gương mặt anh ta trở nên u ám ngay sau đó.
『Thật ngu ngốc... Không phải là Orthrus không thể tránh được đòn tấn công ở cấp độ đó. Mà nó đánh giá rằng chẳng cần phải chống đỡ.』
Orthrus nhận 〖Sóng xung kích〗 vào ngực, nhưng chẳng có tý giọt máu nào rỉ ra từ vết thương.
Chỉ gây ra một đường xước nhỏ trên da của nó.
“OOOOOO!”
Nó nhấc bổng phần thân trên, sau đó giáng mạnh hai chân trước xuống sàn.
Toàn bộ sảnh đường rung chuyển dữ dội, với những vết nứt chia tách mặt đất.
Đó là 〖Địa chấn〗, một kỹ năng truyền sóng chấn động xuyên qua mặt đất như một đòn tấn công.
Adofu và Dylan, những người ở ngay bên cạnh cú tấn công bị thổi bay và đập vào tường, cũng như đẩy ngã một số người dân trong quá trình.
Mọi người la ó kinh hoàng và vội vã chạy thoát qua lối vào.
Họ xô đẩy nhau để cố gắng vượt qua cánh cửa.
“Mặc dù chúng ta đang đặt mạng sống của mình trên bờ vực, nhưng không ngờ lại chẳng thể cạnh tranh nổi với một tên tay sai… Chết tiệt.”
Dylan rên rỉ.
『Thật nhàm chán... Ta đã nghĩ rằng bọn ngươi sẽ đánh một trận cho ra trò, nhưng không ngờ đây là tất cả những gì có thể đạt được. Thật buồn nôn khi thấy một trận chiến khó coi như thế. Sao các ngươi dám chống lại ta chỉ với năng lực như vậy.』
Nói xong, Ares đưa tay về phía lối đi.
『Đối với những thứ thậm chí không đáng để giải trí. 〖Tường đất〗.』
Một bức vách dựng lên, bịt kín cánh cửa và đè nát những người ở vị trí đó lên trần nhà.
Phần máu thịt còn lại của họ rơi xuống đất.
『Hmph, chúng cố gắng bỏ chạy cũng vô ích. Tới sau cùng, mọi thứ trên thế giới sẽ sớm trở thành của ta mà thôi.』