"Oáppp..."
Khi bình minh khẽ ló rạng phía sau đồi kia, tôi bất chợt tỉnh giấc, ngồi dậy và khẽ vươn vai.
Cả một tuần vừa qua, kể từ khi quay trở lại dinh thự của mình, cảm giác của tôi giống như rơi vào địa ngục vậy...
Khối lượng công việc chồng chất lên đến mức đáng kinh ngạc, và tôi bận rộn sắp xếp để xử lý những công việc ấy đến mức mà tôi thậm chí không thể tham dự Học viện Hoàng gia.
Shia đã rất tốt bụng khi đồng hành cùng tôi, cố gắng hoàn thành công việc cho tôi và cô ấy cũng tạm dừng việc học tại học viện.
Nhưng cuối cùng thì mọi công việc đã được chúng tôi giải quyết vào tối qua và hôm nay chúng tôi sẽ quay trở lại học viện.
"Mình tự hỏi... Không biết bây giờ những kẻ đó thế nào rồi..."
Khi tôi liếc nhìn ra ngoài cửa sổ qua khe hở trên rèm, tôi không khỏi cong lên khóe miệng.
Tất nhiên, “những kẻ đó” là ám chỉ ba tên hoàng tử và con ‘Thánh nữ’ kia.
Hoàng tử Pascal, kẻ mà tôi đã đánh bại hoàn toàn trong buổi luyện tập kiếm thuật, Nhị hoàng tử đã thao túng trọng tài để đưa ra phán quyết không công bằng, và Sophia, người đã thể hiện sự thua kém về kỹ năng phép thuật so với Shia. Tôi chắc chắn rằng chúng đã cảm thấy khá xấu hổ trong hai tháng qua.
Có lẽ chúng đang sử dụng quyền lực của Hoàng gia hoặc Giáo hội Nữ thần để ngăn những đứa trẻ quý tộc khác nói bất cứ điều gì, nhưng...
"Chà, kệ thôi, tôi không quan tâm."
Nghĩ quá nhiều về những kẻ đó sẽ chỉ tổ lãng phí thời gian mà thôi.
Quan trọng hơn, tôi quyết định tận hưởng niềm vui được nhìn thấy Shia trong bộ đồng phục sau một thời gian dài.
Khi tôi đang nghĩ thế này...
*Cốc, cốc.*
"Chào buổi sáng, Gilbert-sama!"
Người bước vào phòng sau khi gõ cửa là Liza, cô đang làm việc chăm chỉ hàng ngày với tư cách là hầu gái tập sự dưới sự hướng dẫn của Anne.
"Chào buổi sáng, Liza."
"Bữa sáng đã sẵn sàng rồi, mời ngài vào phòng ăn."
Cô ấy nói điều này và cúi đầu một cách lịch sự.
Liza trẻ hơn cả Shia và tôi một tuổi, và cô ấy sẽ được coi là người lớn theo tiêu chuẩn của đất nước này vào năm tới.
Hmm... Có lẽ tôi nên cho cô ấy theo học tại Học viện Hoàng gia khi thời cơ đến. Anne đề cập rằng Liza có vẻ khá tài năng và sẽ tốt cho tương lai của cô ấy nếu cân nhắc điều đó.
Ngoài ra thì...
*Nhìn chằm chằm*
“Có chuyện gì thế ạ, Gilbert-sama?”
Liza trở nên xấu hổ trước cái nhìn mãnh liệt của tôi và đỏ mặt, bối rối. Mặc dù cô ấy trẻ hơn chúng tôi nhưng cô ấy lại... phát triển tốt một cách kỳ lạ. Tất nhiên, Shia cũng có thân hình tuyệt vời.
"À, không có gì đâu. Được rồi, ta sẽ chuẩn bị sẵn sàng và đến đó sớm thôi."
"Vâng! Bây giờ em xin phép ạ."
Cô cúi chào một lần nữa trước cửa và rời khỏi phòng.
Nói xong, tôi nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng và đi đến phòng Shia.
*Cốc, cốc.*
"Shia, chào buổi sáng."
"Gil, mời vào."
Khi tôi gõ cửa và gọi từ bên ngoài vào, Shia đã hiểu và đáp lại từ trong phòng.
Tôi mở cửa bước vào phòng và... Ồ!
"Fufu, chào buổi sáng."
Shia, người đã thay đồng phục, mỉm cười chào tôi trong khi Anne chải mái tóc vàng bạch kim xinh đẹp của mình.
Tất nhiên, tôi không thể không ngạc nhiên trước vẻ ngoài tươi tắn của cô ấy trong bộ đồng phục đó.
“Thiếu gia, ngài có thể chiêm ngưỡng cô ấy bao nhiêu cũng được, nhưng ngài không có lời nào dành cho tiểu thư Felicia sao?”
"Huh!? Aa, phải rồi... Shia, hôm nay trông em đáng yêu lắm."
"C-cảm ơn ngài... Em vui lắm..."
Shia đỏ mặt và mỉm cười, cô ấy đưa tay lên khẽ che miệng. Chỉ một cử chỉ nhỏ như vậy cũng đủ khiến trái tim tôi rung động.
“Felicia-sama, tất cả đã xong rồi ạ.”
"Ah, cảm ơn Anne."
Anne gật đầu hài lòng trong khi nhìn Shia trong gương.
Tất nhiên, tôi cũng rất hài lòng với vẻ đẹp của Shia. Không, lời nói không thể diễn tả được cảm giác hạnh phúc của tôi.
"Được rồi, Shia, chúng ta cùng nhau đến phòng ăn nhé."
"Vâng ạ!"
Tôi nắm tay Shia và chúng tôi hướng về phía phòng ăn.
◇
"Vậy chúng tôi đi đây."
"Fufu, gặp lại mọi người sau nhé."
"Chúc hai người có chuyến đi an lành!"
Maurice, Anne và Liza vẫy tay tiễn chào chúng tôi khi tôi và Shia lên xe ngựa.
À đúng rồi.
"Anne, trong khi dạy Liza, cô có thể dạy cô ấy những thứ thường không được dạy ở Vương quốc Valdyria, chẳng hạn như lịch sử của vương quốc không? Nếu cần, ta thậm chí có thể cung cấp cho cô ấy một gia sư riêng."
"Em hiểu rồi."
"G-Gilbert-sama, điều đó có thực sự cần thiết không ạ?"
Đáp lại lời tôi, Anne cúi đầu kính cẩn, còn Liza thì bối rối hỏi.
"Năm tới, Liza sẽ tròn mười lăm tuổi. Giống như chúng ta, em cũng sẽ theo học tại Học viện Hoàng gia."
"Uwaaaaa!? E-em á!?"
Liza kêu lên ngạc nhiên và tôi gật đầu.
Nếu một người muốn được vào học tại Học viện Hoàng gia thì người đó phải là con cái của một gia đình quý tộc giữ chức Tử tước trở lên. Tuy nhiên, với sức ảnh hưởng của gia đình Brooksbank này, tôi có thể dễ dàng biến điều đó thành hiện thực.
"Fufu... Nếu vậy thì, Liza sẽ là đàn em của ta bắt đầu từ năm sau nhỉ."
"E-em cũng không thể tin được là mình sẽ là đàn em của Felicia-sama... Em rất vinh dự!"
Mặc dù có vẻ bối rối nhưng Liza dường như không hoàn toàn phản đối ý tưởng này.
Bằng chứng về điều này có thể được nhìn thấy qua vẻ mặt mơ màng của cô ấy.
Trong khi mỉm cười nhìn Liza, Shia và tôi hướng xe ngựa về phía học viện.