“Fufu... Chà, bây giờ anh ấy đã đi rồi, chúng ta sẽ bắt đầu đi vào vấn đề chính chứ, Tiểu Công tước-sama?”
Sau khi Bachman... không, Fyrekt Alkaban rời đi, chúng tôi di chuyển đến phòng khách và ngồi trên ghế sofa, đối mặt với Bá tước Sampson.
“Nhưng trước đó... Cô có mối quan hệ như thế nào với Bachman-dono vậy?”
“Hửm? Như tôi đã đề cập khi tôi giới thiệu anh ấy, anh ấy là một thương nhân và là đối tác kinh doanh của tôi.”
Bá tước Sampson có vẻ như không hiểu ý đồ đằng sau câu hỏi của tôi và bối rối nghiêng đầu.
Hmm... Cô ấy đang “đội lốt mèo” hay họ thực sự chỉ là một đối tác kinh doanh?
Sau đó...
“Chà, nếu đúng như vậy. Bachman-sama đã chuẩn bị và sắp xếp nguyên liệu cho các món ăn phục vụ trong bữa tối hay những bộ trang phục ngoại quốc mà Bá tước Sampson đang mặc, phải không?”
“Fufu! Quả nhiên là Felicia-san, em hiểu rõ quá nhỉ!”
Khi Shia hỏi với vẻ thích thú, Bá tước Sampson vui vẻ trả lời.
Hay đúng hơn, cô ấy có vẻ rất thích Shia.
“Vậy thì, cô đã quen biết với Bachman-sama từ lâu rồi nhỉ?”
“À không, thực ra là tôi cũng chỉ mới quen anh ấy tầm khoảng một tháng trước, trước đó tôi có làm ăn với một thương lái khác nhưng mà, gần đây tôi có chuyển sang làm ăn với anh ấy vì anh ta có bán những sản phẩm kia với giá thấp hơn giá thị trường và quan trọng hơn là anh ta nhanh chóng có những thứ mà tôi muốn.”
“Là như vậy sao...”
Shia gật đầu như thể cô đã bị thuyết phục sau khi nghe những lời của Bá tước Sampson.
Và rồi, cô ấy liếc nhìn sang tôi.
Ahaha, Shia quả thực rất sắc bén nhỉ, cô ấy hiểu được ý định của tôi và hỏi Bá tước Sampson về mối quan hệ của cô ấy với người đàn ông đó.
Có vẻ như... hiện tại, cô ấy không có liên quan đến Giáo phái Hecateia.
...Chà, chúng tôi có nên đánh cược một chút ở đây không.
“Thực ra... lý do ta đến thị trấn Redius này là vì có vài thứ ta cần xác nhận.”
“Ngài cần xác nhận điều gì vậy?”
“Đúng vậy. Bá tước Sampson, cô có biết về một tổ chức có tên là Giáo phái Hecateia không?”
“Giáo phái Hecateia... Ừm, tôi có biết về nó.”
Ngay khi tôi hỏi, vẻ mặt Bá tước Sampson trở nên nghiêm túc.
Chẳng lẽ... Tôi đã thất bại rồi sao...?
“Hah... Thực ra là, gần đây, số lượng cư dân trong thị trấn của tôi trở thành tín đồ của Giáo phái Hecateia ngày càng tăng...”
Bá tước Sampson thở dài và bắt đầu giải thích.
◇
「Về Giáo phái Hecateia, tôi biết rằng đã có những người dường như là tín đồ ra vào thị trấn biên giới này một thời gian.
Nhưng vì nó phổ biến ở các quốc gia phía đông của Đế chế Bryussen như Giáo hội Nữ thần của chính chúng tôi, nên chúng tôi đã không cấm họ vào thị trấn.
Bên cạnh đó, nếu chúng tôi làm điều đó, các giao dịch thương mại ở thành phố này sẽ khó mà có thể thực hiện được.
Tuy nhiên, cho dù tôi có khoan dung đối với các nền văn hóa ngoại quốc đến mức nào đi chăng nữa, tôi cũng không thể cho phép Giáo phái Hecateia truyền đạo trong thị trấn này.
Bởi vì, chẳng phải hệ tư tưởng của họ khá nguy hiểm, phải không? Nếu như mà Quốc Vương hay Giáo hội Nữ thần chú ý đến, thì chẳng phải tôi sẽ là người phải đứng ra chịu toàn bộ trách nhiệm hay sao?
Chưa hết... đó là khoảng hai tuần trước.
Có một người đàn ông đột nhiên phát điên trong quán rượu.
Các lính canh được gọi đến và họ bắt anh ta, nhưng anh ta đã hét lên điều gì đó như thế này:
『Nữ thần Hecateia chắc chắn sẽ 'thanh tẩy' thế giới mục nát này và xây dựng một thế giới mới có trật tự! Lũ ngu xuẩn tôn thờ phù thủy đội lốt nữ thần Diana! Nếu các ngươi muốn nắm lấy thế giới mới, bây giờ là lúc!』
Tôi thực sự nghĩ rằng anh ta đã phát điên ...
Tôi biết rằng Giáo phái Hecateia có những học thuyết như vậy, nhưng chỉ vì như vậy thôi mà hắn liền chấp nhận nhận một nữ thần hủy diệt địa cầu này sao? Không thể nào như vậy.
Nhưng sau đó, hết người này đến người khác, những người dường như chịu cùng ảnh hưởng của giáo phải này bắt đầu xuất hiện, và chúng tôi phải bắt giam họ mỗi lần như vậy... Và chuyện này sẽ không bao giờ kết thúc...」
“...Đó là vấn đề hiện tại tôi đang phải đối mặt.”
Vẻ mặt của Bá tước Sampson thể hiện sự thất vọng khi cô ấy rũ vai xuống.
Tôi hiểu rồi... Có vẻ như, chúng tôi đã đến vừa kịp... chắc là như vậy.
“Bá tước Sampson... Ta nhận được thông tin rằng một nhóm từ Giáo phái Hecateia đã thâm nhập vào Redius từ Đế chế Bryussen. Chúng tôi đến đây để loại bỏ chúng.”
“Huh!?”
Bá tước Sampson nín thở khi nghe những lời của tôi.
Trong thành phố quan trọng mà cô ấy cai quản lại có những kẻ nguy hiểm như vậy lén lút xâm nhập vào nên việc cô ấy ngạc nhiên cũng là lẽ thường tình.
“Và thời điểm xâm nhập của bọn chúng chính xác là một tháng trước. Đó là khoảng hai tuần sau khi người dân trong thị trấn này bắt đầu có những thay đổi, có thể là do họ bị tẩy não. Cô có nghĩ đó chỉ là trùng hợp không?”
“Không thể nào... Đó chắc chắn là do bọn chúng gây ra.”
Bá tước Sampson miễn cưỡng cắn môi với vẻ bực bội.
“Và một điều nữa. Có một điều đã thu hút sự chú ý của ta trong lời giải thích của cô trước đó. Cô nói rằng nhóm đã thâm nhập vào một tháng trước... trùng với thời điểm Bachman bắt đầu buôn bán ở thị trấn này.”
“...Khi Bachman bắt đầu buôn bán ở thị trấn này.”
Tôi chậm rãi gật đầu trước lời thì thầm của Bá tước Sampson.