*Cốc cốc.*
"Shia, em chuẩn bị xong chưa?"
Tôi gõ cửa phòng Shia sau khi thay một bộ quần áo đơn giản hơn. Chà, dù sao chúng tôi cũng chuẩn bị đi chơi cùng nhau trong thị trấn nên nếu vẫn mặc những trang phục của quý tộc thì có lẽ sẽ hơi nổi bật quá.
"Vâng ạ, xin hãy chờ em thêm một chút."
Một giọng nói hơi bối rối vang lên sau cánh cửa. Chà, việc phụ nữ dành nhiều thời gian cho vẻ bề ngoài của họ là điều đương nhiên.
Bên cạnh đó, tình huống này khác với mọi khi vì Anne không đi cùng chúng tôi, vì vậy có thể hiểu được rằng mọi thứ có chút không ổn so với thường lệ.
Sau khi tôi suy nghĩ về điều đó và chờ đợi cô ấy thêm vài phút thì cuối cùng, cánh cửa cũng mở ra.
“K-khiến ngài đợi lâu rồi!...”
"Ồ ồ!"
Khi cánh cửa mở ra và Shia xuất hiện từ bên trong... ohhh, nói thế nào nhỉ... tuyệt vời, rất tuyệt vời, cực kỳ tuyệt vời!
"Ah, t-trông em như thế nào ạ...?"
Shia rụt rè hỏi trong khi khẽ ngước lên nhìn tôi.
Tất nhiên rồi, chỉ có một câu trả lời cho điều đó.
"Trông em thật xinh đẹp và lộng lẫy như nữ thần vậy. Ta không nghĩ rằng có một cô gái nào trên thế gian này xinh đẹp hơn em."
"Fuaaa!?"
Shia đỏ mặt và cô che mặt bằng cả hai tay trước một cơn bão khen ngợi liên tiếp tuôn ra từ miệng tôi.
Không, không, như vậy vẫn chưa đủ.
Dù cho ánh nắng đầu tiên của ngày mai có ló rạng thì tôi vẫn không thể khen hết được vẻ đẹp của Shia.
"M-mồ... Gil, ngài lúc nào cũng khen em nhiều quá!"
"Không, không hề. Trên thực tế, ta đã cố gắng chỉ giữ nó ở mức khoảng mười phần trăm thôi."
"Fuaaaaaaaaaaaa!?"
Tai của Shia thậm chí đã trở nên đỏ hơn, có lẽ tôi nên dừng lại ngay bây giờ.
Sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu nó cản trở cuộc dạo chơi buổi tối của chúng tôi.
“Tuy nhiên... Shia quả thực trông rất xinh đẹp dù có mặc trang phục nào đi chăng nữa. Ta cảm thấy rất tự hào khi ta có thể sánh đôi bên cạnh em khi chúng ta đi dạo ở thị trấn này, nhưng đồng thời, ta cũng nghĩ về những kẻ sẽ nhìn vào em, ta sợ ta sẽ đánh mất đi chính mình.”
“Ah, ugh... Xin ngài hãy tha cho em đi...”
Chết... Tôi vừa tự dặn lòng mình là sẽ ngừng nói về vấn đề này, ấy thế mà những lời ích kỉ kia vẫn thốt ra khỏi miệng tôi.
Mà, tất cả là tại vì Shia quá xinh đẹp thôi.
"E hèm... Vậy thì Shia à, chúng ta hãy đi thôi."
"Fuaa... Vâng ạ..."
Tôi khẽ quỳ xuống và đưa tay phải ra, và Shia nhẹ nhàng đặt bàn tay mảnh khảnh trắng nõn của cô ấy vào tay tôi.
Tuy nhiên...
"Ah..."
"Đối với những cặp tình nhân, việc nắm tay như thế này là điều bình thường."
Tôi nói vậy khi đan những ngón tay của mình với bàn tay của Shia.
Cái này người ta gọi là nắm tay như tình nhân.
“Fufu... Như vậy thì Gil sẽ không dễ dàng buông tay em ra đâu nhỉ."
"Ừm, chúng ta có thể duy trì mối liên kết giữa đôi ta theo cách này."
Và thế là, chúng tôi lên đường hướng tới thị trấn Balmus vào buổi tối.
◇
"Fufu! Ngon quá!"
Trước tiên thì chúng tôi ghé thăm nhà hàng ngon nhất ở trong thị trấn này và thưởng thức các món ăn của họ.
Có vẻ như Shia cũng thích nó.
"Nhưng... ngoài chúng ta ra, hình như không có bất kỳ khách hàng nào khác..."
"Ồ, xin lỗi. Ta đã bao cả chỗ này cho chúng ta rồi."
"T-Thật sao?"
"Ừm."
Chà, bởi tôi chỉ muốn thưởng thức bữa tối với Shia mà chỉ có mỗi tôi và cô ấy thôi.
Nếu có những khách hàng khác, họ sẽ tập trung nhìn vào Shia, và chúng tôi sẽ không thể thưởng thức bữa ăn một cách yên bình.
"Dù sao thì, có món ăn nào em đặc biệt thích không? Nếu có, lần sau, ta đảm bảo sẽ để đầu bếp trưởng của chúng ta chuẩn bị cho em."
"Ah... Fufu, em rất vui khi có thể thưởng thức hương vị này bất cứ khi nào mình muốn. Nhưng xin ngài đừng lạm dụng nó, được chứ? Hơn thế nữa, việc em được ăn một mình với ngài đã là điều tuyệt vời nhất đối với em rồi."
"Đương nhiên, ta cũng vậy!"
Những lời của Shia vô tình khiến giọng tôi to hơn và tràn ngập niềm hạnh phúc.
Ah... Tôi không thể tin rằng mỗi ngày với Shia lại mang lại cho tôi niềm hạnh phúc như vậy...
Và thế là, sau khi thưởng thức bữa tối no nê của mình, chúng tôi rời nhà hàng.
"Bây giờ, chúng ta nên đi đâu tiếp theo nhỉ? Tất nhiên là em không cần phải lo lắng về vấn đề tiền bạc, vì chúng ta là những thương nhân giàu có mà."
“Fufu! Ngài không nên lãng phí tiền của mình như vậy, được chứ?"
Rất tiếc, Shia đã nhắc nhở tôi.
Chà, một khi chúng ta kết hôn và cô ấy trở thành vợ chính thức của tôi, tôi sẽ để Shia chịu trách nhiệm quản lý tất cả tài chính của gia đình Công tước Brooksbank, vì vậy những lời đó chỉ làm tôi
thêm yên tâm mà thôi.
Hay đúng hơn, tôi rất vui vì mình có thể kết hôn với một cô gái tuyệt vời như vậy.
"Hơn nữa, chỉ cần sánh đôi bên cạnh Gil thôi là trái tim của em đã cảm thấy tràn đầy niềm hạnh phúc rồi. Vì vậy, chúng ra hãy cùng nhau tản bộ trên con phố này nhé."
"Ừm... Tất nhiên rồi..."
Shia mỉm cười dịu dàng trong khi đặt tay lên ngực, và tôi cũng đáp lại nụ cười đó.
Sau đó, khi chúng tôi tản bộ dọc theo con phố chính, quan sát những người dân thị trấn đang nói chuyện vui vẻ, âm thanh sôi động vang lên từ các quán rượu và vẻ mặt mệt mỏi nhưng đầy mãn nguyện của những người vừa đi làm về , khiến tôi và Shia bất giác mỉm cười.
"Shia... Khi mà ta chính thức thừa kế danh hiệu Công tước, ta sẽ cố gắng trở thành một Công tước có mang lại nụ cười như thế này cho thần dân của chúng ta... Đó là kiểu Công tước mà ta luôn muốn trở thành."
"Gil... Chắc chắn rồi. Ngài nhất định có thể trở thành vị Công tước vĩ đại nhất thế giới. Em sẽ cố gắng hỗ trợ ngài hết mình."
"Cảm ơn em nhiều..."
Shia và tôi dựa vào nhau, tưởng tượng ra một tương lai như vậy với đôi mắt nheo lại.