"Gi... Gil... Em... em ổn rồi..."
Shia nói vậy nhưng cô thể nhỏ bé của cô ấy vẫn run rẩy... Vết thương trong tim của cô ấy vẫn chưa lành...
"A..."
"Không được. Ta vẫn chưa thể lấp đầy hết những vết thương của em. Cho đến khi đó, chúng ta vẫn cứ tiếp tục như vậy."
"Gil... Gil...!"
Shia quay mặt về phía tôi và ôm tôi thật chặt. Như thể cô ấy đang tiếp tục phơi bày cho tôi hết những vết thương của chính mình.
"Tại sao... tại sao ngài lại ôm em một cách ấm áp như vậy... tại sao ngài lại cho em những lời nói và sự ấm áp mà em muốn...!"
"Điều đó đã được quyết định từ trước rồi... Bởi vì em là hôn thê của ta, là người con gái tuyệt vời hơn bất kì ai,... hơn bất kỳ ai..."
Tôi hít một hơi thật sâu để thể nói những lời cuối cùng đó. Đúng vậy... nếu tôi không nói lúc này, thì còn để khi nào nữa?
... Bây giờ chính là lúc để truyền đạt những suy nghĩ của mình.
"Bởi vì em là người con gái đáng yêu hơn bất kì ai... Và vì ta yêu em..."
"A... a... aaaa..."
Nước mắt của cô ấy thấm đẫm vào cổ áo trước ngực tôi.
Sự ấm áp ấy cảm thấu vào tận trái tim tôi.
"Gil... GIl... Em cũng... yêu ngài...! Từ lúc chúng ta gặp nhau lần đầu... đến bây giờ và mãi mãi sau này...!"
Shia nhìn tôi với đôi mắt màu Sapphire tràn đầy nước mắt, và nhẹ nhàng vuốt má tôi bằng đôi tay trắng nõn mảnh mai của cô ấy.
"Shia... từ đây về sau, ta sẽ chôn vùi tất cả những vết thương mà em đã chịu đựng. Vì vậy, em có thể mãi mãi ở bên ta được không...? Ta không thể tưởng tượng được một cuộc sống mà không có em..."
Đúng vậy... từ khi em nói rằng em sẽ ở bên tôi, tôi đã không muốn buông tay em nữa. Tuyệt đối không thể.
"Em… em cũng vậy... Ngoài ngài ra, tại sao lại không có ai khác có thể lấp đầy trái tim em... Em cũng không thể tưởng tượng được một cuộc sống mà không có ngài..."
"Shia... Shia...!"
“Gil... Gil...!”
Dưới ánh trăng chiếu sáng từ bên ngoài khung cửa sổ, chúng tôi cứ thế mà ôm nhau mãi thôi.
Tận hưởng sự ấm áp và niềm hạnh phúc của nhau.
◇
"Um..."
Tôi cảm nhận được ánh sáng nhẹ nhang chiếu vào mí mắt tôi, và tôi từ từ mở mắt.
Dường như bình minh đã đến.
Và...
"Nnn... nn..."
Trong vòng tay của tôi là Shia đang ngủ ngon lành với vẻ hạnh phúc trên khuôn mặt.
Sau buổi tối hôm qua, do chúng tôi không muốn rời xa nhau, vì vậy đã quyết định cùng nhau trải qua một đêm.
Tất nhiên, tôi và Shia mới chỉ mười ba tuổi.
Những điều đó... là còn quá sớm, vì vậy chúng tôi chỉ ôm nhau và nằm chung trong giường một đêm. Thậm chí chúng tôi chưa cả hôn nhau.
Nhưng... đêm qua, tôi đã ôm cô ấy trong khi cô ấy không mặc áo trên cơ thể, nghĩa là ngực cô ấy đã tiếp xúc trực tiếp với cơ thể tôi...[note51803]
Tôi tuyệt vọng chịu đựng sự mềm mại đó của cô ấy.
"Nnn... Aa..."
...Có vẻ như cô ấy đã thức giấc.
"Shia... Chào buổi sáng."
"Gil... Fufu, chào buổi sáng."
Shia đã hoàn toàn khác so với đêm qua, và cô nở một nụ cười dịu dàng đến mức khiến tôi tan chảy.
Nụ cười đó, như thể là sự giải phóng từ mọi xiềng xích, từ những nỗi đau suốt nhiều năm qua... Không có bất kì ràng buộc hay đau khổ nào, nụ cười đó chỉ dành riêng cho tôi, một nụ cười như vậy.
"...Thật vui mừng khi có thể chứng kiến khoảnh khắc mà người phụ nữ yêu thương nhất thức giấc. Đó là hạnh phúc tuyệt vời nhất đối với ta."
"Fufu... Nếu như sau khi thức giấc là nụ cười của người chàng trai em yêu thương nhất, thì đó là hạnh phúc tột cùng đối với em..."
Nói như vậy, Shia đặt má lên ngực tôi.
"Shia, sao chúng ta không dành cả ngày lười biếng như thế này? Chỉ một đêm như vậy thôi là không đủ với ta."[note51804]
"Ưm... Nhưng Gil có công việc mà một Tiểu Công tước phải làm đúng không? Em... dù có hơi tiếc nhưng, chúng ta nên dậy thôi..."
Ugh... Vị hôn thê xinh đẹp của tôi, liệu cô ấy có quá khắt khe không nhỉ...
Nhưng, nếu tôi bị cô ấy kiểm soát, điều đó cũng là một niềm hạnh phúc...
"Không còn cách nào khác... Vậy thì, sau giờ làm việc, liệu ta có thể vui vẻ cùng với em không?"
"Fufu... Vâng! "
Shia nở một nụ cười rạng rỡ và chúng tôi cùng nhau rời giường.
Lúc đó... Tôi có thể nhìn thấy tấm lưng đầy sẹo của cô ấy.
Và đó là lý do vì sao...
"A..."
"Ừ... Đúng như ta nghĩ, chỉ cần làm như này là có thể lấp đầy tất cả."
Như muốn xác nhận, tôi đặt ngực mình vào lưng Shia, che đậy đi tất cả những vết thương.
"G-Gil... Sự ấm áp của ngài... đang thấm sâu qua những vết sẹo của em..."
"Ừm... Ta cũng vậy, sự ấm áp của em... sự dịu dàng... lòng từ bi của em... đang bao bọc trái tim ta..."
Cuối cùng, tôi và Shia tiếp tục cảm nhận được sự ấm áp của nhau trong một thời gian dài.