Trở về dinh thự, ông nội đang chào đón chúng tôi trong trạng thái bối rối. Có một vị khách đến gặp tôi, hình như thế. Sau khi gửi lời cảm ơn tới Ryuze, cơ thể tôi đã ướt đẫm mồ hôi, tôi thay và mặc quần áo vào, một vẻ ngoài phù hợp để tiếp khách.
Trong phòng khách, có một người đàn ông quý phái và một cậu trai hờn dỗi. Cả hai người họ đều mặc một bồ quần áo gọn gàng nhưng lại tạo ra một bầu không khí căng thẳng. Người đàn ông là bạn với ông tôi và cũng là một người đứng đầu trong một gia tộc bá tước. Ông ấy đã đến thăm dinh thưj này rất nhiều lần rồi. Cậu trai bên cạnh ông ấy chắc là con trai của ông. Họ có đôi mắt màu xanh lá cây, và mái tóc từ màu vàng trên đỉnh ngả sang cam bóng khi gần tới đuôi tóc. Tôi vội vã đến đó, và đang thở gấp một cách bất lực, hay hây hơi thở của mình. Ngay cả chỉ là một khoảnh khắc nhỏ cũng đã đè nặng lên cơ thể của Britany. Bị ông nội thúc giục, tôi ngồi xuống. Cái mông khổng lồ của Britany, ngồi xuống, chiếm hết cả chỗ của hai người trên ghế sofa.
- Nhân dịp này, những gì con trai tôi đã làm...Tôi đã cho thằng bé biết được khá muộn và nói dối thằng bé khá nhiều nên mới xảy ra sự việc thế này...
Từ lời xin lỗi chân thành của người đàn ông này đã nói, tôi ngay lặp tức có thể đoán ra mục đích của ông ấy khi tới đây. Người đàn ông này, là người đã đề xuất ra cuộc đính hôn của tôi, và cũng là người đã phá vỡ nó từ một phía. Cơn giận dường như đang trào dâng, tại sao một người như thế lại được mời vào biệt thự nhưng, bắt nguồn từ người ông nội có trái tim vàng của tôi, tôi không thể tưởng tượng ra nổi cảnh ông có thể thẳng thừng từ chối một người bạn của mình. Và...tại sao người này lại co lại trong lúc xin lỗi nó làm ông ấy trở nên đáng thương. Nhân đây, tại sao lại là những gì con trai tôi đã làm, ý nghĩa của những từ ấy là gì... ?
- Mặc dù tôi thấy xấu hổ thay mình khi nói thế này, nhưng cuộc nói chuyện về việc hủy bỏ hôn ước ...Tôi chỉ mới biết vào ngày hôm qua.
Đầu tôi tràn ngập những thắc mắc trong khi nghe những câu nói của ông ấy.
- Tôi sẽ kể cho hai người nghe sự thật, nửa tháng trước, tôi vắng mặt ở dinh thự để đi đến thủ đô và kiểm tra lãnh thổ. Vấn đề của việc hủy bỏ hôn ước này, được thực hiện bởi con trai tôi, mà không có bất cứ thông báo nào, vào thời điểm đó...vì vậy...
Người đàn ông này tới đây với mong muốn là ông nội sẽ coi như việc hủy bỏ hôn ước này chưa từng xảy ra.
- Kể cả khi ông nói vậy...Britany thực sự bị tổn thương bởi việc này, thậm chí còn không muốn ăn...điều đó thật tồi tệ...
Ông nội, ông sai rồi, đó chính là chế độ ăn uống bình thường đấy...Ông ấy đã hiểu nhầm lí do ăn ít của cháu gái mình.
- Britany...thật sự, ta rất xin lỗi.
Một quý ông, ngồi đối mặt với tôi, ông cúi đầu, thì, đúng như mọi người nghĩ, một chút đáng thương.
- Làm ơn ngẩng đầu lên. Về trường hợp này, cháu thật sự không để tâm tới nó.
Tôi nói với một nụ cười.
Tuy nhiên, ngay từ đầu, tất cả những gì người khác có thể nhìn thấy chỉ là một đống mỡ với nụ cười kì lạ. Ông ấy chỉ nở một nụ cười bối rối đáp lại. Đau thật đấy..
- Không cần phải bận tâm cháu và cứ nói chuyện với ông đi. Cháu sẽ theo quyết định mà cả hai đã đồng ý.
Yoisho, nhấc cái mông khổng lồ của mình ra khỏi ghế và rời khỏi phòng. Cuộc nói chuyện sẽ dễ dàng tiếp tục hơn nếu không có người bị vứt bỏ được đề cập tới. Tuy nhiên,...Đứa con trai đó, cậu ta thật sự không thích việc có hôn ước với tôi. Nhiều tới nỗi nhắm vào ngày cha mẹ của mình vắng mặt để hủy bỏ việc đó. Không phải là tôi không thể hiểu được cảm giác của cậu ta khi đặt chính mình ở vị trí đấy. Tôi chắc chắn sẽ hủy bỏ nó nếu tôi nếu tôi phải đính hôn với đứa vừa béo vừa hợm hĩnh. Tính cách tồi tệ và cơ thể cũng bốc mùi nữa...nhưng nìn vào vị trí của gia tộc, tôi không nghĩ rằng mình sẽ thật sự làm việc đó trong thực tế.
- Bây giờ, tôi tự hỏi đường nào dẫn tới...
Nếu cậu bé đó trở thành vị hôn thê của tôi, lời hứa với Ryuze sẽ được đáp ứng. Điều đó cũng ổn thôi. Tuy nhiên, người kia sẽ không sẽ không bao giờ chấp nhận. Sẽ tốt hơn khi làm theo cách của riêng mình trên chính con đường mình đã chọn.
Tôi đã trốn thoát khỏi phòng khách và quyết định sẽ tới được suối nước nóng được đề cập trước đó. Mùi hôi của tôi đang tỏa ra rất là nghiêm trọng, tôi muốn bí mật ngâm mình trong suối nếu có thể.
Có suối nước nóng nằm trong vùng đất này. Mảnh đất nhà bá tước của chúng tôi, giống như bất kì vùng nông thôn nào, rộng lớn. Có những khu rừng, dòng suối, và những hang động vì vậy nếu có suối nước nóng cũng không có gì lạ.
- Fu..Fu...Fwu...
Tôi bắt cơ thể của mình tiến về phía trước, không ngừng đổ mồ hôi. Mặc dù tôi đã được người khác đưa cho một tấm bản đồ thô, nơi đó chắc chắn rất xa...và, rất nóng. Nếu giống như người bình thường, họ sẽ không gặp rắc rối nào để đến được đó, tuy nhiên, người ta đang nhắc đến là heo trắng bám đuôi, một người rất thiếu thể lực.
Kuu...Nếu tôi có thể cưỡi ngựa...Tôi có nên tập cưỡi ngựa không ?
Tôi đã giành khá nhiều thời gian để tới suối nước nóng trong khi thở gấp. Nếu tôi phải nói, trong cuộc thảo luận, có một suối nước nóng...Ở đó có một, nhưng...
- Đó là cái gì vậy...
Từ vết nứt của những bức tường đá, chảy ra một thứ gì đó như nước suối...Tuy nhiên, không giống như nó tạo thành một bồn tắm ở đó, nước chỉ chảy xuống mặt đất, sau đó sang sông. Có thể là do thành phần của nước, khiến cho dòng sông đổi màu.
Những vũng nước xung quanh con sông, Bạn bình thường sẽ không sử dụng nó nên chắc điều đó tốt nhưng...suối nước nóng sẽ là một điều lãng phí..
Chạm vào nước, mặt dù nhiệt độ có hơi cao, nó không phải là tôi không chịu nổi, làm rãnh rút nước là hoàn toàn có thể. Bây giờ khi tôi nghĩ về nó, trên đường tới đây, có một hồ cạn nước nhỏ. Đó là một " Hồ bơi thay thế " mà ông nội đã làm cho tôi; một cái hồ nông. Tuy nhiên, Britany, một người ghét việc di chuyển, hiếm khi sử dụng nó. Bây giờ nó trở nên vô dụng vì đã khô cạn.
Kéo dòng nước này tới hồ bơi nhân tạo đó. Sử dụng con sông này như một dòng chảy...việc này có thể thành công. Chúng gần nhau, mặc dù tôi nói vậy, nó vẫn đòi hỏi một đường dẫn. Tôi không có kiến thức hay kĩ năng để tạo ra. Ngay cả kiến thức về công trình công cộng, công việc nội trợ, khoa học y tế, kinh doanh, nội trợ...Tôi không biết bắt cứ thứ gì trong số chúng...tôi chỉ biết đực nguồn gốc của thế giới này là từ một bộ Shoujo Manga.
Tôi có thể hỏi Ryuze ...? Không, nhưng tôi nghi ngại về việc anh ấy đã đồng ý cho tôi làm một đường dẫn ở quá khứ...Mặc dù quy mô không lớn, nó vẫn còn đó, chỉ bởi tính ích kỷ của Britany...
- Hah...
Sự bất tài của tôi đã trở nên đáng ghét.
Trong khi tôi đang thở dài, đột nhiên, một bóng đen vụt lên trước mắt tôi.