Tensei Oujo To Tensai Reijou No Mahou Kakumei

chương 08: tặng ma kiếm thôi nào

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vẫn truyền thống cũ nhé các bạn, cảm ơn!

# # # # #

Anisphia Wynn Palletia. Công chúa Vương quốc Palletia, mười bảy tuổi. Vẻ lập dị đã xuất hiện kể từ thuở nhỏ, bị coi là bất tài khi bị phát hiện là không thể sử dụng ma thuật. Chỉ đến vài năm gần đây, Anisphia mới lấy lại được danh tiếng cho bản thân.

Cô từ bỏ quyền kế vị ngay từ khi còn nhỏ, và cũng giống như cái cách mà cô bị đẩy vào ly cung, không một ai chú ý cũng như kỳ vọng gì tới thanh danh của cô. Dẫu vậy, một khi cô đã tiến vào thế giới này, cả năng lực lẫn sự lập dị của Anisphia sẽ vang danh khắp thế giới dù cô có muốn hay không.

Với vai trò cố vấn công trường cho dự án thoát nước, cô đã thành công chế tạo nhiều loại ma cụ khác nhau nhằm hỗ trợ cho công tác thi công, chẳng mấy chốc mà cô đã lập được những công trạng như thành công tiêu diệt một bầy quái vật tấn công tới.

Tưởng rằng đó chỉ là sự điên rồ của một kẻ bất tài, nhưng khi nhìn vào sự thực, đó mới chính là cô. Thậm chí người ta còn đồn rằng, việc Nhà vua đẩy cô vào ly cung cốt là để che giấu tài năng của cô. Trông thấy Anisphia như vậy, đã có không ít những người tìm đủ mọi cách hòng tiếp cận cô.

Vậy, sự thật đằng sau câu chuyện Anisphia bị đẩy vào ly cung là gì, mục đích đằng sau chỉ dụ của Nhà vua là gì. Nếu là những người luôn ở gần cô, chẳng hạn như Hiệp sĩ cận vệ Hoàng gia hay đội hầu gái Hoàng cung, họ sẽ trả lời như này,

"Chỉ đơn giản là để loại bỏ mối phiền nhiễu mà thôi".

Và rồi hôm nay lại là một ngày như bao ngày khác, Anisphia lại bắt đầu chạy đi theo một cách lập dị.

***

「Hôm nay chị có cái này muốn cho Euphie xem nè!」

Tại một khu sân bãi nằm trong góc ly cung, tôi cao giọng gọi Euphie trước mặt để khoe cho em ấy về thứ mà mình đang cầm trên tay. Nhìn vào thứ đang nằm trong tay tôi, đôi mắt Euphie ánh lên vẻ thắc mắc. Em ấy phản ứng đúng như tôi mong đợi.

「Đây là…… chuôi kiếm, sao ạ? Hình dáng của nó trông có chút kỳ lạ」

「Ừ. Chị lấy ý tưởng từ thanh trường kiếm thường được các hiệp sĩ sử dụng đó」

「Nhưng tại sao chỉ có phần chuôi thôi ạ?」

Đúng. Thứ mà tôi đang cầm trên tay là một thanh kiếm chỉ có phần chuôi mà thiếu đi phần “lưỡi”. Bên dưới phần đáy chuôi có một hố lõm, đó chính là chỗ để đặt tinh linh thạch vào bên trong.

Để mà nói thứ này là cái gì thì chắc chắn chỉ có thể nói là nó trông giống chuôi kiếm rồi. Chẳng hơn chẳng kém bất kỳ chút nào. Kiểu gì thì kiểu nó chắc chắn phải là chuôi kiếm!

「Mà thôi mặc kệ chuyện đó đi. Đây chính là một trong những sản phẩm nghiên cứu ma cụ của chị đó, và sản phẩm này chính là một thứ cực kỳ hữu dụng đến đáng tự hào đấy!」

「Em thì lại đang rất lo lắng về diễn biến tiếp theo đấy……」

Fufufu, không việc gì phải nhìn chị với ánh mắt sợ hãi đó đâu Euphie. Đây cũng mới chỉ là bắt đầu thôi, vì muốn làm điều gì đó cho Euphie, tôi quyết định cho em ấy xem phát mình vẫn còn chưa hoàn hảo này.

「Euphie cũng biết dùng kiếm đúng chứ」

「Vâng. Loại kiếm mà em sử dụng là liễu kiếm ạ」

「Liễu kiếm à. Vậy thì lát nữa chị muốn xem sản phẩm mà em đang dùng trực tiếp đấy」

「Cũng được thôi ạ…… Nhưng mà, chuôi kiếm đó là gì vậy ạ?」

「Tất nhiên là ma cụ rồi. Em có muốn xem không?」Tôi đưa chiếc chuôi kiếm cho Euphie. Euphie cầm chuôi kiếm lên và bắt đầu quan sát với vẻ ngờ vực.

Để kiểm tra trọng lượng, em ấy

cầm trực tiếp lên xem. Và rồi ánh mắt Euphie hướng về phía đáy kiếm, với phần lỗ rỗng để khảm tinh linh thạch vào trong.

「Đây là, tinh linh thạch phải không ạ? Nếu chị nói là ma cụ, có nghĩa là nó có thể sử dụng thông qua dẫn truyền ma lực sao?」

「Em thử xem đi?」

「......Vậy em xin phép」

Nghe tôi hối, Euphie dồn ma lực vào phần chuôi kiếm. Và để phản ứng lại với lượng ma lực đang được từ tốn rót vào, viên tinh linh thạch khảm dưới chuôi kiếm bắt đầu phát sáng.

Vào ngay khoảnh khắc kế tiếp, như thể phản ứng lại trước lượng ma lực mà Euphie đổ vào, ánh sáng tràn ra từ phần chuôi và hình thành lưỡi kiếm. [note: xem Star Wars quá 180 phút]

「Đây là……」

「Đó chính là “Ma kiếm” với phần lưỡi cấu thành từ ma thuật đó. So với những thanh kiếm thông thường thì trọng lượng chỉ nằm mỗi ở phần cán thôi, thậm chí tùy theo nhu cầu sử dụng mà có thể điều chỉnh được ngay cả trọng lượng phần lưỡi đó! Em thấy sao nếu có một cái để làm vũ khí tự vệ cho phụ nữ!?」

「Tại sao chị lại tỏ ra như một thương gia vậy…… mà không, ý em là, thứ này…… không phải quá tuyệt vời sao. Nhìn qua thì trông nó không khác gì một thanh trường kiếm đúng không? Tuy nhiên trọng lượng thì rốt cuộc lại chỉ nằm ở phần chuôi mà thôi. Thực sự là chỉ đã lược bỏ được phần đó sao?」

「Tất nhiên rồi. Mặc dù việc giao kiếm có nhiều hạn chế, khi mà nó tạo thêm áp lực cho viên tinh linh thạch nằm bên dưới chuôi kiếm. A, nhưng mà chẳng biết liệu hai thanh ma kiếm có thực sự giao kiếm được không nhỉ. Mặc dù đó cũng chỉ là sản phẩm phụ thôi, nhưng phần lược bỏ thông qua ma thuật phi trọng lượng thực sự hữu ích lắm đó」

Bị ấn tượng, Euphie nâng thanh kiếm của mình lên và kiểm tra mức độ thoải mái khi sử dụng. Nhìn bề ngoài, thanh kiếm này chỉ trông như một lưỡi ánh sáng mà thôi. Mặc dù tồn tại nhược điểm là không phù hợp để giao kiếm, tuy nhiên nó có giá thành phải chăng đi kèm với mức độ rủi ro thấp. Không phải phát minh nào mà đến ngay cả phụ vương còn phải khen ngợi một cách dứt khoát như thứ này.

Phát minh có tên là “Mana Blade”. Trên thực tế, đã có một số thành phẩm được phân phát cho các hầu gái Hoàng gia đủ tin cậy để sử dụng như là vũ khí phòng thân. Bởi vì thứ này chỉ có mỗi phần chuôi cầm, nó có thể dễ dàng được giấu trong đai giắt đùi của họ.

「Còn uy lực thì sao ạ?」

「Cái đó tùy chỉnh được mà. Cả hình dạng lẫn uy lực đều có thể tùy chỉnh theo nhu cầu hết. Mặc dù vậy, bản chất thứ này vẫn phải dựa trên tinh linh thạch, vậy nên một khi tinh linh thạch bị hỏng vì quá tải, vũ khí sẽ trở nên bất hoạt cho tới khi được thay thế tinh linh thạch mới. Còn nữa, yêu cầu càng lớn thì mức độ tiêu hao ma lực của thanh kiếm cũng sẽ càng tăng. Độ bền cũng mới chỉ đang trong quá trình thử nghiệm. Bên cạnh đó, thực ra phụ vương lại tỏ ra ưng ý với “Mana Shield” hơn là “Mana Blade” này. Tiếc thật」

「Đó là một dạng khiên sao ạ…… Em thấy nó hữu ích lắm đó chứ」

Quả thực thì đúng là nó hữu ích thật, nhưng cái tôi muốn là cảm nhận được cái vẻ “romance” trong thanh “Mana Blade” này đây này! Công thêm với việc tôi sợ phải phổ biến thứ này, vậy nên chỉ có mỗi phụ vương và Ilya là có “Mana Shield” thôi. Đối với phụ vương là để tự vệ, còn Ilya thì tôi tặng chị ấy như một món quà.

Còn nữa, mặc dù phụ vương có hỏi là liệu tôi có thể tạo thứ này thành áo giáp hay không, tuy nhiên tinh chỉnh rất khó khiến nó không thể che kín toàn bộ cơ thể được. Việc tinh chỉnh nhằm đáp ứng khả năng cử động linh hoạt của bộ giáp cũng gần như khó đến không tưởng nốt.

……À không, gượm đã nào? Thay vì dồn hết vào một áo giáp, tại sao không đặt mana shield trên từng bộ phận nhỉ, mà không, cũng không được. Nó quá tốn kém mà cũng chẳng thể che hết toàn bộ cơ thể được. Dẹp.

「Chỉ vì nó gặp bất lợi trước những đòn tấn công vật lý gia trọng nên nó không phải toàn năng thôi. Mặc dù nói là không hiệu quả thì cũng không hẳn. Vấn đề là nằm ở việc sụt giảm năng lượng trong tinh linh thạch kaif」

「Chị có biết ngưỡng trọng lượng nào thì có thể gây nguy hiểm không?」

「Có lẽ là cỡ một tảng đá to bằng cả thân người rơi xuống nhỉ」

「Chị đã thử nghiệm rồi sao」

Tôi đảo mắt đi chỗ khác và tằng hắng, rồi sau đó mới quan mặt về nhìn Euphie…… Ấy chứ không phải là tôi đang cố tình đánh trống lảng hay gì đâu đấy nhé?

「Có một loại ma pháp cho phép tạo ra lưỡi kiếm từ ma lực giống như Mana Blade đúng không nào? Hoặc có thể nói là, Mana Blade ở đây chính là một dẫn suất của nó」

「Có vẻ nó sẽ rất kén người dùng đây. Theo em thì chỉ có những người muốn gia nhập hiệp sĩ đoàn mới sử dụng thôi. Dẫu vậy, ý kiến thông thường là vẫn nên sử dụng ma thuật theo cách bình thường thì hơn……」

「Chắc là nó chỉ phù hợp cho dạng không gian hẹp như là trong nhà thôi nhỉ. Ma~, do vậy nên đây mới là trang bị dành cho những người có ma lực nhưng lại không thể sử dụng ma thuật đó」

Chính xác thì dành cho tôi là chính. Có nghĩa là tôi làm ra thứ này bởi vì chính bản thân tôi muốn sử dụng. Xưa giờ tôi luôn khao khát được vung vẩy một thanh Lightsaber.

Không phải là do tôi lười rèn luyện thể chất đâu, rốt cuộc thì tôi vẫn là phụ nữ thôi mà. Bên cạnh đó còn là một kết quả bất ngờ khác, khi mà những hầu gái sử dụng thanh kiếm được tặng như là vũ khí tự vệ, biến nó trở thành một trong những phát minh tương đối thành công của tôi.

「Vậy là chúng ta cũng có thể tận dụng cả những viên tinh linh thạch phi thuộc tính thường chỉ được dùng như nhiên liệu rồi nhỉ」

「Aa……」

Đối với những viên tinh linh thạch phi thuộc tính, người ta vẫn còn ngờ vực về cách thức sử dụng thứ này, khi mà chứa bên trong nó chỉ toàn là ma lực thuần túy mà thôi. Tuy vậy, ma lực có thể phân tán trực tiếp vào không khí thông qua việc nghiền nát những viên đá này, vậy nên chúng thường được sử dụng để ăn mừng trong các nghi lễ hoặc lễ hội.

Còn sau đó là y học ư? Nó đóng vai trò như một thành phần sử dụng cho thuốc hồi phục ma lực, tuy nhiên mùi vị thì tệ bằng chết. Xét theo thành phần, dường như không có bất kỳ cách nào để cải thiện hương vị được.

Lúc mà tôi đề cập đến chuyện giá như mà có thể bào chế thành thuộc dạng viên hoặc tương tự thì tốt, và thế là tôi được trao cho cơ hội để trao đổi với các nhà nghiên cứu dược phẩm. Vấn đề là làm sao để có thể nuốt và tiêu hóa được thì tốt, vậy nên tôi đề cập đến chuyện xét xét bọc viên thuốc trong một lớp màng mỏng để nuốt được. Không biết bên đó có ổn không nữa, dẫu sao hai bên đều thờ ơ nên cũng hiếm khi tiếp xúc trực tiếp với nhau.

「Thứ này, chuyện gì sẽ xảy ra trong quá trình hình thành lưỡi kiếm từ tinh linh thạch ạ?」

「Khó chịu bằng chết luôn」

「Khó chịu bằng chết luôn ấy」

Tôi lỡ nói lặp. Nhưng thực sự là nó quá khó chịu đi ấy!

「Bị bỏng vì phần chuôi kiếm tí thì bốc hỏa trong quá trình cố gắng tạo thành hình lửa, trong khi nước vẫn sẽ là nước nên không thể hóa rắn để hình thành lưỡi kiếm được, ngược lại thì biến nó thành băng cũng sẽ khiến chuôi kiếm bị đóng bằng theo và làm tê cóng hết cả tay, trong khi gió thì quá khó để tinh chỉnh và rồi cuối cùng là phát nổ. Đất à? Như vậy thì có khác gì mấy thanh kiếm thông thường đâu……!」

Thanh kiếm mang thuộc tính, tôi cũng đã từng nghĩ đến chuyện này rồi! Tuy nhiên đối với một người không có khả năng sử dụng ma thuật như tôi, bất kỳ nỗ lực sử dụng tinh linh thạch để tạo ra phần lưỡi kiếm nào đều là không thể.

「Dẫu vậy, chẳng phải nếu là Euphie thì sẽ được sao? Em có thể truyền trực tiếp thuộc tính từ bản thân vào thay vì sử dụng tinh linh thạch được mà」

「Em hiểu rồi……」

「Ừ. Chính vì vậy nên chị mới tính chế tạo một sản phẩm đặc biệt theo yêu cầu của Euphie đó」

「Cho em sao ạ?」

「Bởi vì em cũng thích kiếm nên sẽ hữu lắm phải chứ? Kiểu như nếu bị đột kích bất ngờ thì liệu có cách nào khác ngoài lập tức phát động ma pháp không, chị nghĩ thế đó」

「......Em hiểu. Nếu vậy thì em xin có đề nghị này à」

Đặt tay lên cằm, Euphie vừa lẩm bẩm vừa đang suy tư về điều gì đó…… Tôi trố mắt ra khi nghe thấy rằng Euphie muốn xin đề nghị, nhưng rồi suýt thì tôi đã bất cười ra như điên.

「Quá tuyệt luôn, Euphie! Quả thực mời em đúng là chính xác mà!」

「Mặc dù em rất muốn nói điều này…… nhưng liệu, nó có khả thi không ạ?」

「Chưa bắt tay vào thử thì đừng có nói điều gì là bất khả thi chứ, điều đó đi ngược lại với quan điểm của chị đấy!」

Dứt lời, tôi nở nụ cười nham hiểm. Nào, giờ chính là lúc để bù đầu vào mấy cái thử nghiệm thú vị rồi đây!

***

Tại ly cung, Euphyllia hiện đang có quá nhiều thời gian rảnh. kể từ ngày cô được Anisphia cho xem Mana Blade đến nay, chị ấy lúc nào cũng nhốt mình trong xưởng.

Bởi vì rất muốn tạo sự bất ngờ cho mọi người, Anisphia cấm không cho ai vào xưởng cho đến khi cô ấy hoàn thành. “Vậy thì liệu mình là trợ thủ của chị ấy có ý nghĩa hay không”, mặc dù nghĩ như như vậy trong đầu, thế nhưng cô cũng chẳng thể can thiệp khi chính Anisphia đã bảo rằng sẽ cho ra thành phẩm theo mong muốn của Euphyllia.

Đào tạo để trở thành hoàng hậu không, rèn luyện tác phong không, trường học cũng không nốt. Chẳng có bất cứ điều gì có thể trở thành động lực cho cô hiện tại. Điều đó, cô đơn và trống rỗng, cảm giác bên trong Euphyllia cứ đang có một lỗ hổng mở ra giữa ngực mình.

「......Anis-sama, chị vẫn chưa hoàn thành sao」

Do vẫn được Ilya ở bên chăm sóc nên dường như ít nhất chị ấy sẽ không lơ là giờ giấc ăn ngủ. Quả thực là nếu để mặc cho Anisphia thì chị ấy sẽ chẳng biết phải làm gì cho đúng.

“Liệu hôm nay lại có phải một ngày trôi qua vô định như bao ngày khác”, Euphyllia nghĩ trong lòng. Dẫu vậy, cô bất chợt nhận ra tiếng bước chân lớn bên ngoài căn phòng.

「Euphie! Để em phải đợi rồi! Chị xong rồi đây!」

Quầng mắt Anisphia phía dưới trở nên thâm sạm, còn phần tóc mặc dù vẫn được chải chuốt cẩn thận nhưng tóc tai đã mọc um tùm hết cả. Tuy nhiên, chỉ có nụ cười tươi không một chút gợn đó là không hề thay đổi, chợt cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, Euphyllia thở ra một hơi.

Chị ấy mang theo một thanh kiếm trên tay. Hình dáng trông không khác gì những thanh kiếm thông thường khác. Khuất sau mặt sau chuôi kiếm là một phần với cấu trúc biến dạng để đặt tinh linh thạch, với tổng cộng sáu viên tinh linh thạch có thể được đặt vào đó.

「Lưỡi kiếm chính là vật truyền dẫn ma lực kết hợp từ tinh linh thạch đó! Đính những viên tinh linh thạch liên kết lại với nhau sẽ giúp cải thiện độ dẫn ma lực! Mặc dù chưa thử nên chị vẫn chưa biết được, tuy nhiên nó còn có thể cung cấp thuộc tính cho lưỡi kiếm được đấy! Công năng của thứ này cũng tương tự như là một công cụ dẫn ma thuật giống với gậy phép á! Ma kiếm và gậy phép, đây chính là một thanh kiếm dung hợp huyền diệu sở hữu cả chức năng đó đấy!」

Anisphia vẫn cứ tiếp tục liến thoắng nói trong tâm trạng hứng khởi. Được trông thấy thành phẩm kết hợp từ ý tưởng mà chỉ được mình đề xuất một cách tình cờ,

Euphyllia không khỏi hít lấy một hơi thật sâu.

Thứ mà các pháp sư gọi là ma trượng ở đây chính là một cây gậy phép được khảm một viên tinh linh thạch tùy theo tương thích của họ. Bản thân nó chính là một công cụ hỗ trợ phát động ma pháp và có thể nói như là một trang bị thông dụng đối với mọi pháp sư.

Mặc dù một số bộ phận có thể sử dụng nó như vũ khí tự vệ, tuy nhiên việc sử dụng như một thanh kiếm thì chưa từng có tiền lệ. Vậy nên xưa giờ Euphyllia thường chỉ coi kiếm như là vũ khí khẩn cấp và chưa bao giờ có ý định sử dụng kết hợp với ma thuật.

Vậy nên, khi chứng kiến Mana Blade do Anisphia tạo ra, cô đã nói như này. Rằng một thanh kiếm bình thường cũng được, nhưng cô hỏi xem liệu có thể tích hợp chức năng của một

cây ma trượng vào nó hay không.

「Cơ mà nhé, sản phẩm này vẫn chưa thực sự hoàn thiện đâu nên em nhớ cẩn thận đấy. Nhớ là phải mang găng bảo hộ vào, bổ sung thêm càng nhiều biện pháp bảo hộ nữa thì càng tốt」

「Chị định thử ngay bây giờ sao ạ?」

「Tất nhiên rồi! Cùng ra ngoài sân thôi nào?」

「A, Anis-sama?」

Với trạng thái căng thẳng cao độ, Euphyllia bị nắm lấy tay rồi bị kéo đi. Cô nắm chặt bàn tay đang nắm lấy tay Anisphia lại và cùng chạy theo trong vẻ đang gặp rắc rối.

Trời quang. Chỉ có Anisphia và Euphyllia ở giữa khuôn viên, Euphyllia cầm lại thanh kiếm được Anisphia đưa cho lên và ở tư thế sẵn sàng.

「......Mà phải rồi, Anis-sama cũng có thể rèn sao ạ?」

「Không, chị chỉ thiết kế và rồi sau đó là chế tạo phần chuôi kiếm thôi, còn phần lưỡi kiếm thì chế tạo bên ngoài à. Chị có quen biết với một thợ rèn kín tiếng. Mọi lần chị toàn bị nạt nộ vì chỉ đặt hàng mỗi phần chuôi kiếm à, tuy nhiên lần này phía họ tỏ ra hào hứng lắm」

「Đó chính là lý do mà chị ra ngoài sao ạ」

「Để lần sau chị đưa Euphie đi cùng nhé. Mặc dù lần này thì có vẻ chưa khả quan lắm, nhưng nếu chị phản hồi nhận xét về thanh kiếm này thì có lẽ lần sau người ta sẽ không cư xử khó chịu nữa đâu. Đằng nào họ cũng không ưa quý tộc mà」

「......Em hiểu rồi」

Không phải thường dân nào cũng ưa quý tộc, Euphyllia nhận thức rất rõ điều đó. Họ đã bị giới quý tộc đàn áp một cách phi lý trong quá khứ, đến nay người ta vẫn tiếp tục giữ sự căm ghét và ghen tỵ hướng về cái thói cư xử ngạo mạn của giới quý tộc.

Nhất là khi giới quý tộc luôn được hưởng một cuộc sống sung túc, giàu có. Đặc quyền đó khiến họ không sao mà không ghen tỵ nổi, từ đó những ác cảm dần sinh ra hướng đến giới quý tộc là không thể tránh khỏi. “Chính vì vậy nên mình mới cố gắng trở thành một hoàng hậu đáng kính vì lợi ích của mọi người”, nghĩ đến như vậy, Euphyllia lại lắc đầu nguầy nguậy.

Hiện tại, cô đã không còn là hoàng hậu kế tiếp nữa. Cô chỉ là một Euphyllia mà thôi. Chạm vào thanh kiếm được đặc chế cho mình như thể đang vuốt ve, cô truyền ma lực vào thanh kiếm.

Cảm giác quen thuộc liền ngay lập tức ập đến nơi bàn tay. Cảm giác cứ như thể ma lực khiến nó trở thành một phần của chính cô. Truyền ma lực vào tinh linh thạch, nó bắt đầu phát sáng và rung lên cứ như đang tỏ ra hân hoan vậy.

(Liệu nó có tối ưu, như một cây ma trượng không đây)

“Thử xem nào”, Euphyllia hướng mắt sang Anisphia.

「Em sẽ thử sử dụng đôi chút ma thuật. Xin chị hãy giữ khoảng cách ạ」

「Đã rõ. Đằng kia có một một mục tiêu kìa, em cố thứ bắn trúng nó xem sao đi」

Nói đôi lời mở đầu vắn tắt xong, Euphyllia phát động ma pháp. Việc phát động ma pháp chính là hành động cung cấp một hình ảnh rõ ràng cho các tinh linh. Những lời cầu nguyện, ước muốn hay hy vọng, tất cả đều sẽ được tinh linh tiếp nhận hoàn chỉnh và hiện thực hóa thành phép thuật.

Cảm thấy hơi phấn khích vì thứ cảm giác quen thuộc này, dương thẳng thanh kiếm về phía trước, Euphyllia hô lên.

「“Fire Ball”」

Lời nói phát ra ngay lập tức khiến hình ảnh trở nên rõ nét hơn, và rồi một quả cầu lửa xuất hiện nơi đầu kiếm và phóng bay đi.

Đánh trúng mục tiêu. Quả cầu lửa bùng lên như muốn thiêu đốt nó. Trông thấy cảnh tượng đó, Euphyllia thở ra một hơi. Cơ thể đang trong trạng thái căng thẳng tiêu tán bớt một chút sức lực.

「Sao nào?」

「Rất trơn tru chị ạ. Em cảm nhận rõ được tinh linh nằm trong tinh linh thạch nên có thể dễ dàng tưởng tượng hình ảnh phát động ma pháp đó」

「Trông có vẻ như không cần niệm chú cũng được đó nhỉ?」

「Một khi đã quen thuộc rồi thì có thể bỏ qua niệm chú đó ạ. Một số pháp sư lão luyện thậm chí còn có khả năng vô niệm đối với thuộc tính mà họ tương thích nữa」

「Hừm. Mà, quái vật chỉ cần rống lên thôi là cũng có thể phát động ma pháp đúng không, vậy nên là chắc cũng tương tự như vậy nhỉ. 」

「Dạ không, ý của em hoàn toàn không phải là như vậy đâu. Mặc dù đúng là có thể bỏ qua niệm chú thật, tuy nhiên người ta đã kiểm chứng rằng niệm chú sẽ càng làm hình ảnh trở nên rõ ràng hơn, từ đó tăng cường cả về sức mạnh và cũng như là độ chuẩn xác. Đặc biệt là trong các nghi thức ma thuật, việc bỏ qua niệm chú là rất không tốt đó ạ」

「Ra vậy sao. Mặc dù không thể sử dụng nên chị không có cảm quan rõ ràng được, nhưng về phần nghĩa thì chị hiểu」

“Hừm hừm”, Anisphia khoanh tay lại và gật đầu trong vẻ phấn khích.

Trông thấy Anisphia thực sự tỏ ra yêu thích đối với ma thuật như vậy, Euphyllia chỉ biết gượng cười và quyết định quay sang thử nghiệm chức năng tiếp theo của thanh ma kiếm.

Mana Blade có nghĩa là một lưỡi kiếm được cấu thành từ ma lực. Tuy nhiên, hiện tại, thanh ma kiếm trong tay Euphyllia lại mang ma lực ở phần lưỡi kiếm để trực tiếp cung cấp thuộc tính.

(Liệu ma lực…… có thành hình nước được không nhỉ. Chị ấy bảo dường như nếu không thành hình băng thì sẽ khó khăn lắm)

Lửa và gió đều có khả năng gây thương tích, trong khi đất thì bị cho là vô dụng, cô quyết định thử với nước trước.

Để mời gọi tinh linh nước thì cần phải điều chỉnh nhận thức về ma lực trước. Sau đó viên thủy tinh linh thạch được khảm ở phần chuôi kiếm sẽ cộng hưởng để phản ứng lại.

Hình ảnh sau đó sẽ phủ lên thanh kiếm để hình thành lưỡi kiếm. Cũng giống như ma thuật, hình ảnh là một phần rất quan trọng. Nhắm mắt lại và sử dụng niệm chú như là phương pháp hỗ trợ.

「Lưỡi kiếm, thành hình…… “Water Blade”」

Cô mở mắt ra, nước tạo thành hình lưỡi kiếm trong khi vẫn duy trì nguyên trạng thái của nó.

Cô thử vung kiếm lần một, rồi lần hai. Không có vẻ gì như là hình dạng sẽ sụp đổ cả, duy chỉ có trọng lượng là tăng thêm. Cô ấn tượng đến mức không sao mà không thốt lên được.

「Thứ này…… không hiểu sao, thú vị thật đó」

「Toàn bộ nỗ lực của chị cũng chỉ khiến nước chảy ra chứ không duy trì hình dạng được như vậy đâu…… Euphie đúng là tuyệt quá đi à!」

「A, Anis-sama! Chị chợt vồ tới như vậy nguy hiểm lắm đó!」

Euphyllia chợt giật mình khi thấy Anisphia nhảy xổ vào cô, tuy nhiên cô liền vung thanh kiếm sang hướng khác và bắt lấy Anisphia.

Mặc dù Anisphia vừa xong còn đang phấn kích đến mức gồng mình lên để nhảy vào Euphyllia, nhưng rồi bất chợt cô trở nên im lặng và hoàn toàn bất động.

「......Anis-sama?」

“Có chuyện gì sao?”, cô lắc vai Anisphia, chị ấy sau đó liền đổ gục xuống khiến Euphyllia phải trợn mắt lên. Cô ngay lập tức buông thanh kiếm ra để đỡ lấy chị ấy, Euphyllia nghe thấy tiếng khò khò.

Đầu cô vô thức choáng váng. Sau đó, bởi vì tình thế đột ngột hiện tại, Euphyllia đành ngồi xuống để lấy đùi làm gối cho Anisphia. Trên đùi cô, Anisphia đang ngon lành say giấc.

「......Lao lực ư, không, là một đứa trẻ vô tư nhỉ. Chị đúng là một đứa trẻ to xác mà」

Mặc dù lớn tuổi hơn, tuy nhiên chị ấy trông còn trẻ hơn cô.

Dẫu vậy, danh tiếng của con người này lại đến từ vô số những biệt danh khác nhau. Dù cho có là thanh kiếm này đi nữa, chị ấy vẫn có thể dễ dàng tạo ra. Mặc dù Euphyllia không biết ngoài cô ra thì còn ai có nhu cầu cho thứ này nữa không, nhưng cũng có khả năng đó sẽ là những hiệp sĩ.

「......Gối đùi như thế này, đến Algard-sama mình còn chưa từng làm nhỉ」Thực sự cô đã cố gắng hết sức để trở thành một hoàng hậu, nhưng rồi cuối cùng cô lại vứt bỏ nhân cách đó về phía sau, Euphyllia gượng cười.

Dẫu cho có nói là sẽ trở thành hoàng hậu tiếp theo đi nữa, thế nhưng cô lại chẳng thể gắn kết với Algard hơn được. Đối với cô thì đó chính là một thất bại lớn.

Dẫu vậy, chính vì thất bại nên giờ cô mới có mặt ở đây. Và mặc cho thất bại đó sẽ chẳng thể thay đổi, tuy nhiên cảm giác hạnh phúc mà cô có được trong vòng tay hiện tại lại ấm áp đến ngượng ngùng.

「......Em cảm thấy hơi ghen tị với chị rồi đấy Anis-sama」

Cô đưa những ngón tay vuốt qua mái tóc Anisphia, rốt cuộc thì nó đã bắt đầu hơi bết lại rồi. “Khi nào dậy thì liệu mình có nên đưa chị ấy đi tắm không nhỉ”, Euphyllia dành chút bình yên này để ngắm nhìn khuôn mặt đang say giấc nồng của Anisphia.

Truyện Chữ Hay