Vài ngày đã trôi qua kể từ buổi diện kiến, hôm nay tôi quyết định sẽ ra phố chơi.
Tất nhiên là tôi không thể đi một mình.
Trên chiếc xe ngựa là Sarah, Reine và tôi. Người đánh xe là quản gia Sebas.
「Reine, Cain, hai đứa muốn đi đâu?」
Sarah hỏi.
Phải rồi. Tôi muốn thử nói chuyện với các vị thần.
「Con muốn tới nhà thờ. Con đã an toàn tới thành phố, và con cũng chưa tới đó lần nào kể từ hồi làm lễ rửa tội」
「Phải rồi ha, Cain cũng phải cảm ơn họ vì sự ban phước của họ」
「Sau khi tới nhà thờ, con muốn mua quần áo mới!」
「Được rồi. Sebas, ông có thể tới nhà thờ trước không?」
「Tôi hiểu rồi, Sarah-sama」
Chiếc xe ngựa tiếp tục di chuyển. Cảnh quan thành phố nhìn qua ô cửa sổ xe ngựa trông thật đẹp. Nghe nói dân số ở vương đô vào khoảng hơn hai trăm ngàn. Người ta nói rằng có khoảng một triệu người trên toàn vương quốc Esford, nhưng không có lý do gì để chắc chắn điều đó do việc đăng ký hộ gia đình không hề tồn tại ở thế giới này.
Sau khoảng 20 phút, chúng tôi đã đến nhà thờ. Nhà thờ ở vương đô lớn hơn nhiều so với nhà thờ ở Gracia.
Chúng tôi xuống xe ngựa và bước vào bên trong.
Chúng tôi nói chuyện với cô sơ ở cửa vào, và sau đó được dẫn tới nơi cầu nguyện.
Bảy bức tượng của các vị thần xếp hàng trước sảnh thờ.
Ở giữa là tượng Thần Sáng tạo Zenom. Trông không giống ông ấy cho lắm, nhưng tôi không thể nói rằng tôi đã gặp ông ấy nên biết được chuyện đó.
Tôi quỳ một gối xuống và cầu nguyện.
Và thứ ánh sáng trắng ấy lại bao phủ tầm nhìn của tôi.
.
Khi mắt tôi đã dần quen được cái thứ ánh sáng ấy, thì tôi thấy khung cảnh nơi đây vẫn là một thế giới trắng muốt như hồi làm lễ rửa tội.
Chiếc bàn ở phía trước và bảy vị thần vẫn ngồi đó.
「Rất vui được gặp mọi người. Vì tôi đang ở vương đô, nên tôi tới nhà thờ để nói lời cảm ơn về vụ lễ rửa tội. Tôi đã lo rằng mình không thể đến đây, nhưng có vẻ như mọi chuyện đều ổn thỏa」
Cain cúi đầu chào.
「Được rồi, cậu đã làm được rồi, Cain. Ta không thể đợi được nữa. Chà, ta đã xem mọi chuyện của cậu ở dưới đó và có vẻ như cậu vẫn đang làm rất tốt」
「Ngài đã thấy rồi ạ?」
Tôi hỏi lại.
「Umu, gần như là vậy」
Màn ảnh được chiếu lên từ chiếc bàn. Trong đó hiện ra cảnh cậu đang orz trên sàn khi nhìn bảng trạng thái, trận đấu trong công hội và trận chiến với bầy orc của cậu trên đường tới vương đô. Cuối cùng là cảnh tay trong tay trên xe ngựa.
「Mồ! Xin đừng có làm vậy!」
「Về cơ bản, thần có thể thấy mọi thứ. Nhưng hoạt động của cậu rất thú vị, nên bọn ta đã quan sát cậu」
「Ít nhất cũng đừng xem mấy cảnh riêng tư chứ. Thật là」
「Chà, đừng nói vậy chứ. Hôm nay Grim và Panam có chuyện muốn nói đấy」
Thần Kĩ năng Grim bắt đầu mở lời ngay sau khi nghe vậy.
「Phải phải. Cain, có rất ít trò giải trí trong thế giới này. Hãy tạo cho ta ít nhất một trò chơi từ cựu giới của cậu」
Thế giới này đúng là có rất ít trò giải trí. Không có nhiều khái niệm về việc đi ngủ muộn và vui chơi giải trí vào ban đêm.
「Nếu định tạo ra một trò chơi giải trí, hãy khiến nó phải đòi hỏi trí khôn ấy. Ta cũng chưa từng tạo ra một cái nào như vậy cả」
「Ta có thể hiểu chuyện đó. Cậu nên làm ra nó và hợp tác với thương hội nào đó. Khi tạo ra một thứ gì đó, hãy mang nó cho Panam để đăng ký bản quyền. Kể từ khi đó, nó sẽ không thể bị làm nhái」
Có vẻ như thế giới này cũng có thứ gì đó tương tự như bằng sáng chế. Nó được đăng ký bằng cách gửi mẫu vật cho Thần Thương mại Panam. Dường như có một sự trừng phạt được ban cho những kẻ cố làm nhái chúng sau đó. Tôi tự hỏi sự trừng phạt đó là gì, nhưng tôi đã ngừng ngay những suy nghĩ ấy lại khi nhìn vào nụ cười đáng sợ của Panam.
「Tôi hiểu rồi. Tôi nghĩ là cờ Othello thì cũng dễ làm thôi. Tôi sẽ thử tham khảo ý kiến mọi người ở các thương hội」[note14972]
「Umu. Ta rất mong đợi đấy」
Grim và Panam mỉm cười.
「Nói về chuyện đó thì, tôi còn một chuyện khác cần hỏi. Đó là về bảng trạng thái của tôi, ngài nghĩ sao về nó?」
Cain thật lòng hỏi.
「Umu. Nó đã hoàn toàn vượt mức người thường. Ta tuy không biết rõ cho lắm, nhưng ta vẫn đảm bảo là cậu mạnh nhất trong toàn thể loài người. Cậu có thể trở thành một á thần với nó?」
「Á thần……」
「Cũng tương tự như thần thú hay thần long thôi, chỉ là con người gần giống với thần hơn」
Zenom cười.
Tôi hoàn toàn chết đứng khi nghe thấy điều này!
「Tuy nhiên, cậu nên tự biết những gì cậu có thể làm được một mình. Đừng làm quá sức. Hết giờ rồi. Ta mong là cậu sẽ còn đến」
Và tầm nhìn của tôi lại được bao phủ bởi ánh sáng.
.
Tôi nhận ra rằng mình đã quay trở lại sảnh thờ.
Tôi đang cúi đầu trước các bức tượng của những vị thần.
Sau đó, tôi gửi lời cảm ơn tới nữ sơ và rời khỏi nhà thờ.
「Cầu nguyện xong rồi à, Cain?」
Sarah hỏi.
「Vâng. Con đã nói lời cảm ơn với họ. Cảm ơn họ vì đã giúp đỡ con rất nhiều」
「Vậy hãy đi mua quần áo mới thôi! Chị rất muốn ghé qua các cửa hàng ở vương đô」
Xe ngựa tiếp tục đi, sau một lúc, chúng tôi đã đến khu buôn bán.
「Chúng ta tới rồi」
Quản gia Sebas nói với bọn tôi.
Chúng tôi rời xe ngựa và đi vào trong cửa hàng. Đây là cửa hàng cao cấp nhất trong giới bình dân. Tôi có thể cảm thấy cửa hàng này không quá sang trọng. Tôi bị Sarah và Reine lôi vào, và chỗ đó lại là cửa hàng chỉ dành riêng cho phái nữ.
「Ể, nơi này chỉ dành cho phụ nữ mà……」
Việc đợi hai người họ lựa đồ xong quả thực rất khó.
Tôi thấy hơi không thoải mái, nên đã lẻn ra khỏi cửa hàng.
Vì gần đây có một cửa hàng tạp hóa, nên tôi hướng thẳng tới đó.
Khi vào trong cửa hàng, tôi bắt gặp một người mà tôi biết. Đôi tai trên đầu cô ấy chính là câu trả lời.
Đó là một người mà khá lâu rồi tôi chưa gặp.
「Ê! Palma~!」
Đó là Palma, cô gái tai mèo đã đến buổi tiệc ra mắt của tôi.
「Eh, ah, Cain-sama? Tại sao cậu lại ở một nơi thế này?」
Palma bắt đầu trở nên bối rối.
Một giọng nói phát ra từ phía sau cửa hàng.
「Này, Palma, có khách quen à?」
Một người bước ra. Người đó khá giống với cha của Palma, Sabinos, nhưng trông lớn tuổi hơn một chút.
「Oh, người quen của Palma à? Thằng bé dễ thương đấy」
「Này bác, Cain-sama là một quý tộc đó ạ!」
「Eh!!! Xin tha thứ cho sự thô lỗ của tôi」
Ông ấy lịch sự cúi đầu.
「Cain-sama, mình xin lỗi」
Palma cũng cúi đầu xin lỗi.
N—. Đáng yêu quá.
「Xin đừng lo lắng. Hôm nay cháu đi một mình. Thường thì mọi người cũng không biết gì nhiều về cháu đâu. Tên cháu là Cain von Silfold, con trai thứ ba của lãnh chúa vùng Gracia」
「……Con của lãnh chúa…… Tôi xin thành thật xin lỗi」
Giờ thì ông bác kia chuyển sang tư thế dogeza.
「Cháu không để ý đâu. Chú có thể cho cháu xem những món đồ ở đây không ạ?」
「Vâng! Xin cứ tự nhiên. Ah, tôi quên mất. Tên tôi là Tamanis, bác của Palma. Em trai Sabinos của tôi nó cứ hay nợ nần riết」[note14973]
「Nhắc mới nhớ, Palma là người sống ở thủ đô à? Lần trước tớ thấy cậu ở Garcia mà?」
Tôi tự hỏi vì sao Palma lại ở đây.
「Hiện mình đang làm thực tập sinh cho cửa hàng của bác ở vương đô. Cha đã cùng mình đến vương đô rồi quay về」
「Là vậy à. Vậy nghĩa là chúng ta gần như luôn có thể gặp nhau từ giờ trở đi」
「Cain-sama, cậu không về nhà sau buổi diện kiến à?」
「Tớ đã định như vậy, nhưng tớ phải ở lại đây do đã nhận được một phần đất từ nhà vua」
「Là vậy sao!!!! Chúc mừng nhé」
Đôi mắt Palma lấp lánh.
「Cảm ơn. Từ giờ trở đi nhớ giúp đỡ nhau nhé」
Nói xong, tôi đi lòng vòng quanh tiệm. Những món tạp hóa được bày ra trên kệ, và chúng chủ yếu được làm bằng gỗ.
Nếu là vậy, tôi sẽ có thể hoàn thành điều mà những vị thần đã nhờ tôi lúc trước.
Bởi vì hình ảnh trước công chúng của cha Palma rất tốt, tôi có thể yên tâm khi hợp tác với nơi này.
「Palma, tớ muốn có một cuộc thảo luận với Tamanis-san. Liệu có được không?」
.
「Chuyện là, cháu muốn làm ra một món đồ giải trí. Cháu sẽ không yêu cầu gì về năng suất sản xuất và giá cả đâu ạ」
Tamanis khoác lên gương mặt của một thương nhân nghiêm túc.
「Cain-sama, xin hãy vào phía trong. Hãy tiếp tục cuộc nói chuyện ở đó」
Tôi vẽ lên tấm giấy da. Thứ tôi vẽ là một hình vuông lớn được chia ra các ô vuông nhỏ với diện tích 8x8, cùng với đó là 64 quân tròn đường kính khoảng 3cm và được tô đen trắng ở hai mặt. Tôi cũng viết thêm một số thông tin nữa.
「Nó gọi là cờ Othello. Trước hết, cháu muốn chú làm một bản mẫu. Sau khi đăng ký độc quyền, cháu muốn ủy thác sản xuất và bày bán. Chú thấy sao」
「Xin hãy để lại cho tôi. Nếu như cháu để ta đảm đương phần sản xuất và buôn bán, thì lợi nhuận của cháu sẽ chỉ từ việc bán ý tưởng cho ta, tức là 20% thôi đấy. Đây là mức tỷ lệ phần trăm thông thường khi thực hiện hợp đồng của một Thần Thương mại. Đầu tiên 30% sẽ trả chi phí nguyên vật liệu, 10% trả thuế bán hàng, trả phí vận chuyển 20%, tiền lời của doanh nghiệp là 20%」
「Thế là đủ rồi ạ. Xin hãy cho cháu xem qua khi sản phẩm mẫu đã hoàn thành. Cháu sẽ dạy chú cách chơi. Và cháu cũng sẽ chi trả hết mọi chi phí cho nguyên mẫu」
Cain lấy một đồng vàng ra từ trong túi.
「Như vậy là quá nhiều rồi!!」
Tamanis phát hoảng và trả lại đồng vàng cho cậu.
「Cứ nghĩ đó là đầu tư trả trước đi ạ. Sau khi nguyên mẫu đã được tạo ra và chấp thuận, chúng ta sẽ tiến hành sản xuất hàng loạt. Sẽ tốt hơn nếu chú sử dụng nó như quỹ cho việc đó.Sau này có lợi nhuận rồi thì chú trả sau cũng được」
Tôi nói với một nụ cười.
「Tôi hiểu rồi! Xin cứ để lại cho tôi. Tôi sẽ làm tốt nhất có thể cùng thằng em Sabinos với tư cách là người của thương hội Sarakan」
「Nếu chú đã làm xong, xin hãy liên lạc tới nhà Silfold để cháu kiểm tra nó」
Tôi nói vậy và rời khỏi cửa hàng.
Tôi đi về phía xe ngựa của mình, Reine bước ra với khuôn mặt tức giận. Cùng với chị ấy là rất nhiều túi quần áo.
「Thiệt tình! Cain-kun, em đã mất tích hơi lâu đấy! Chị tưởng là em muốn ngắm chị trong bộ quần áo mới cơ mà」
「Em muốn xem đồ mới của Reine-anesama khi về nhà cơ. Em sẽ không thể nhận xét đúng nếu thấy chị thử ngay tại đây. Nên xin hãy cho em xem khi về nhà nhé」
Tôi mỉm cười trả lời.
「Oh, vậy sao! Vậy thì hãy chờ tới lúc về nhé!」
Reine bước lên xe ngựa với một tâm trạng tốt.
Rốt cuộc, cô chị của tôi có hơi chút rắc rối.
Chà, khi về tới nhà thì tôi đã bị bắt phải xem chị ấy thay những bộ đồ mới mua trong suốt hơn hai giờ đồng hồ, khoảng thời gian ấy khiến tôi nghĩ như thể mình đang ở một show diễn thời trang vậy.