“Yuji~, nếu ngài định tung tôi lên thì xin hãy nói một tiếng chứ~”
“Xin lỗi…”
“Á, đằng kia. Đó là một con quái~”
“Rõ. Hãy để chúng tôi bao vây nó.”
Trong khi nghe con slime mà tôi vừa ném lên lúc nãy liên tục phàn nàn, tôi đi về hướng của ngôi làng.
Vì giờ tôi đang cạn kiệt MP, nhưng may mà có đám slime dẫn đường mà tôi đã hoàn thành chặng đường mà không gặp phải bất kì con quái nào cả.
Ban đầu tôi nghĩ chúng toàn phế phẩm, nhưng xem ra cũng có ích phết.
◇
Sau khoảng 1 giờ cuốc bộ.
Chũng tôi đã đến nơi một cách an toàn.
“. . . Tôi đã thấy, tôi cảm thấy thế giới này giống như. . .”
Vâng, tôi đã đến làng rồi.
Nhìn xung quanh một lượt, tôi nhận ra đây là quang cảnh rất phổ biến trong game, đó là thời trung cổ.
Ở cổng có tấm bảng ghi 『Fastan』, có lẽ đó là tên một địa danh.
Tuy nhiên, về cơ bản thì có duy nhất một điều khác với game. . . tôi tự hỏi liệu đây có phải là thế giới vật chất thật sự không.
Ở trong game thì các chi tiết nhỏ nhặt thường sẽ bị bỏ qua, nhưng trước mắt tôi không hề có một chi tiết nào bị thiếu đi cả.
Tốt thôi, dù cho đây là thế giới thực hay là một giấc mơ thì nó cũng đâu phải game đâu mà bị mất chi tiết.
“Oh. Cách ăn mặc của anh thật kì lạ… có phải đây là lần đầu tiên anh đến Fastan không chàng trai?”
Trong khi đang ngẩn người trước cổng làng, có người lại gần bắt chuyện với tôi.
Người đó từ từ đi đến gần tôi,
đó là một chàng trai trẻ.
Hình như… nên nói như thế nào nhỉ, cái bầu không khí này hoàn toàn khớp với hình ảnh của các nhà mạo hiểm giả thường xuất hiện trong game.
“Oh. Đây là lần đầu tiên tôi tới đây. Tôi chỉ vừa mới tới vào lúc sáng sớm.”
“Sáng sớm?... Anh đã ăn toàn đến được Fastan vào lúc sáng sớm… Ah, xin lỗi vì chưa tự giới thiệu. Tôi là Gale, tôi là một kiếm sĩ của ngôi làng này.”
“Tôi là Yuji. Tôi hành nghề… Tamer.”
Tôi trả lời một cách đơn giản.
Hiền Triết chắc cũng là một nghề, nhưng tôi nghĩ một người có hai nghề khá là kì quặc.
“Tamer… vậy có nghĩa là anh cũng là một mạo hiểm giả?”
“Không… có lẽ là không?”
Câu trả lời không khớp lắm, tôi hơi bị loạn một chút.
Dù sao, tôi không biết liệu mạo hiểm giả có tồn tại trong thế giới này hay không.
Tôi đoán là mình có thể trở thành một mạo hiểm giả thông qua việc đến hội đăng ký hoặc làm gì đó đại loại vậy, nhưng chí ít thì bây giờ tôi vẫn hơi khác một chút.
“Có lẽ… Tôi thật sự không hiểu những gì anh nói lắm, dù sao đi nữa, nếu anh không phải là một mạo hiểm giả thì tốt nhất ngày hôm nay anh không nên đi ra khỏi làng thêm nữa.
“… thật vậy sao?”
“Ah. Dạo gần đây, quái vật bắt đầu hoạt động mạnh ở khu vực xung quanh làng. Thường thì không bao giờ có quái vật mạnh nào lởn vởn lại gần cả nhưng mà… hôm nay tôi cảm nhận được sự nguy hiểm quanh đây. Tôi sẽ đi tập hợp những mạo hiểm giả lành nghề
và tăng cường hàng phòng thủ của ngôi làng… nhưng nếu anh đi ra ngoài thì tôi không thể đảm bảo an toàn cho anh được đâu.”
Khi nghe Gale nói vậy, tôi liếc nhìn về phía khu rừng.
Tôi đã có thể vào trong ngôi làng một cách an toàn, có thể xem đây là một điều hết sức may mắn.
Phù, ôn rồi, tôi chỉ gặp một con rồng trên đường tới đây.
Ngoài ra thì còn có một điều khiến tôi khá phiền lòng.
“Cảm ơn lời khuyên của anh. Tôi có một chút thắc mắc nho nhỏ… mạo hiểm giả ấy, tôi có thể trở thành một mạo hiểm giả không?”
Tôi không thể chịu được lượng tiêu thụ mana của 『Hellfire of Demise』nhưng dường như tôi vẫn có thể sử dụng ma thuật và cả những kỹ năng như một Tamer.
Thay vì đi tìm một công việc mới ở một thế giới khác mà không có hiểu biết gì thì có lẽ trở thành một mạo hiểm giả sẽ tốt hơn.
Tôi đoán là câu hỏi vừa rồi của mình hình như… có hơi tế nhị nên sắc mặt chàng trai có chút biến đổi.
“Mạo hiểm giả ư… sẽ có một bài kiểm tra, anh sẽ được công nhận nếu vượt qua nó. Việc này yêu cầu sức mạnh thể chất phải ở mức khá, nhưng mà anh lại là một Tamer…”
Chàng trai mạo hiểm giả giả thích cho tôi với một khuôn mặt hơi nhăn nhó.
Nghề được gọi là Tamer có vẻ chính là một trở ngại.
“Về nghề Tamer, có phải đó là một nghề vô dụng không?”
“… Khó nói lắm, thành thật mà nói thì sẽ khá là vất vả đấy. Tóm lại là anh sẽ trở thành một mạo hiểm giả mà không thể dùng vũ khí hay ma thuật.”
Ra vậy, không thể sử dụng vũ khí hay ma thuật à.
Nếu là ma thuật thì tôi vừa sử dụng cách đây không lâu nhưng mà…
“Vậy thì nếu tôi là một nhà hiền triết chứ không phải là một Tamer thì tôi có thể trở thành mạo hiểm giả không?”
“Nhà hiền triết?... Tôi chưa bao giờ nghe về nghề đó. Dù là một mạo hiểm giả có nghề là Nhà Hiền Triết tôi cũng chưa bao giờ nghe qua.
Hiểu hiểu, nói vậy nghĩa là Nhà Hiền Triết không phải là một nghề chính thống.
… để cho có việc làm, có lẽ tôi nên triển luôn tại đây.
“Cảm ơn anh rất nhiều. Bây giờ tôi muốn làm bài kiểm tra luôn cho nóng.”
“Ờ. Chúc may mắn.”
Sau khi tạm biệt Gale, tôi đi đến một nơi khác.
Một bài kiểm tra của mạo hiểm giả…
“Rất đáng để mong chờ.”
◇
“Ờm… guild, guild…”
May thay, tôi có thể đọc được ngôn ngữ của thế giới này.
Vì có một tấm bảng viết 『Guild Mạo Hiểm Giả』, tôi đặt con slime lên vai và thong dong đi qua các con đường nhỏ để đến guild nhờ vào các biển chỉ dẫn.
Sau đó, tôi đã thành công đến được trụ sở Guild mà không bị lạc.
Nói đến guild mạo hiểm giả, cái tên đã nói lên tất cả.
Không có cách nào diễn đạt dễ hiểu hơn thế, Yup. Đó là một guild.
Tôi nhẹ nhàng mở cửa và đi vào trong.
“… vậy ra là đây huh.”
Trong guild có vài quầy riêng biệt.
Một trong số đó có ghi dòng chữ 『Đăng ký dự thi vào Guild mạo hiểm giả』
“Anh muốn đăng ký dự thi ư?”
Rồi cô gái tiếp tân bỏ dở công việc đang là, đứng dậy và tiến đến gần tôi.
Nhìn vào bảng tên tôi có thể thấy dòng chữ nhỏ viết “Lily”.
“Vâng, tôi đến đây để dự thi.”
“Tôi hiểu rồi. Xin vui lòng điền thông tin cá nhân vào biểu mẫu này.”
Nói rồi, tôi nhận lấy tờ giấy.
Trên đó viết 『Đơn Đăng Ký Dự Thi Guild Mạo Hiểm Giả』.
Bằng cách nào đó nó trông như đơn đăng ký thi THPT QG vậy.
Trong khi suy nghĩ vẩn vơ, tôi nhanh chóng điền đầy đủ thông tin như tên, tuổi,… vào đó.
“… nghề nghiệp ư.”
Trong mục này của đơn đăng ký có sẵn các ô như “Kiếm một tay”, “Kiếm Hai tay”, “Pháp sư”,…. Có vẻ là phải chọn một trong các nghề này.
Nhưng mà trong đây không có thấy ghi Nhà Hiền Triết đâu cả.
Vậy thì chắc tôi nên chọn Tamer rồi.
Tiếp đến mục ở dưới, nếu có thể sử dụng ma thuật thì phải ghi rõ thuộc tính. Tôi bèn viết ngắn gọn dựa theo mấy dòng trong bảng Status.
“Ờm… Ánh sáng, bóng tối, lửa, nước, đất, sấm sét, gió, không-thời gian, ma thuật đặc biệt, great magic, ma thuật nô lệ, ban tặng ma thuật, processing magic,… Ựa.”
Viết đến chỗ Processing Magic thì đã không còn đủ giấy và tôi lỡ để nó lòi ra ngoài cột mất rồi.
Đáng ra tôi nên viết chữ nhỏ lại một chút, cột đó dường như quá nhỏ.
Vậy là tôi đã hoàn tất đơn đăng ký, tôi đưa lại nó cho Lily.
“Tôi viết xong rồi đây.”
“Vâng. Tôi sẽ xác nhận lại một chút.”
Trong khi nói vậy, Lily nhìn vào đơn đăng ký tôi vừa viết… rồi quay lại nhìn tôi và nở một nụ cười ấm áp.
Bỗng nhiên… cô ấy trả lại đơn đăng ký cho tôi.
“Chém ít thôi ông nội. Lúc kiểm tra thực nghiệm thì mọi thứ sẽ bị lộ hết…. Còn nữa, cái , với cả là gì? Làm gì có cái thuộc tính ấy.”
Trong bảng status ghi vậy mà, nhưng sao khi tôi viết ra thì…
Dù sao thì tôi cũng nên bỏ mấy cái thuộc tính lạ đi vậy.
“Jaaa, như này đã được chưa?”
Tôi nói rồi đưa lại đơn đăng ký cho cô ấy.
Các thuộc tính giờ chỉ còn là: Ánh sáng, bóng tối, lửa, nước, đất, sấm sét, gió.
Lily nhìn tờ đơn rồi khẽ thở dài…
“Nếu anh đã muốn vậy thì tôi đành chấp nhận, nhưng…. thật chứ, chắc anh không chém gió để lấy le với tôi đâu nhỉ?”
Yeah, rõ rồi.
Tôi chỉ viết những gì có trong bảng status thôi mà…. À đúng rồi.
“Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ sửa lại ngay. Đây là câu trả lời cuối cùng của tôi.”
Thế rồi tôi thêm “Nhà hiền triết” vào trong trường nghề nghiệp và đưa lại cho Lily.
Nhưng… phản ứng của cô ấy lại không như mong đợi.
“… Trong cột nghề nghiệp không được phép ghi gì cả, chỉ được tích chọn thôi. Bây giờ tôi sẽ xóa nó đi và nhận đơn đăng ký này.”
Lily nói với tôi bằng giọng điệu chán nản, tôi chỉ viết mỗi “Nhà hiền triết” vào thôi mà. Rồi cô ấy đặt cái đơn đăng kí tẩy xóa tùm lum của tôi vào chồng giấy cùng những đơn đăng ký khác.
Tiếp đó cô ấy quay qua nói với tôi.
“Giờ thì đưa tôi 150,000 Cicolas tiền lệ phí dự thi.”
… ah.
“Phí dự thi, nó có thật sự cần thiết không?”
“Đây là quy định chung dù cho anh có đăng ký ở guild nào đi chăng nữa, anh không biết à?”
Lily hỏi tôi với biểu hiện vô cùng ngạc nhiên.
Dù thế thì tôi chỉ mới vừa đến thế giới này, hôm nay là ngày đầu tiên nữa.
Ý tôi là hiện tôi còn chưa rõ đây là mơ hay thật nữa kìa.
Dù sao thì, bằng cách này hay cách khác tôi cũng phải kiếm được tiền nộp lệ phí dự thi… đúng rồi!
“Liệu tôi có thể bán nguyên liệu của quái vật dù cho chưa đăng ký thành viên không?”