“… tất cả chúng đều đã được thuần hóa, liệu có giới hạn nào cho việc này hay không?
Bằng cách nào đó, tôi đã thuần hóa được 80 con quái.
Đây quả là một trò chơi với hệ thống cốt truyện dở tệ.
… ổn rồi, tôi đã thuần hóa được 80 con quái, nghe có vẻ oai nhưng chúng chỉ toàn slime mà thôi.
Tôi khá thắc mắc…
“Này, chúng mày có thể làm được gì không? Chúng mày biết chiến đấu chứ?”
Khi tôi hỏi thế, đám slime bắt đầu nhìn nhau.
Rồi đám slime… thôi nhìn nhau.
“… này…”
Trời ạ, chúng không thể chiến đấu rồi.
Tốt thôi, thì từ lúc tôi gặp con slime đầu tiên, nó hoàn toàn không biết đánh nhau gì cả.
Khi nghĩ vậy… trong đầu tôi lại vang lên tiếng pi ro rin quen thuộc.
Và bảng status của tôi lúc đó hiện lên…
――――――――――――――
Yuji
Occupation: Tamer
Skill:
Attribute: None
HP 10/138
MP 32/629
――――――――――――――
và đã được thêm vào cột skill.
(GN: Nô lệ và ban tặng)
Và lượng MP của tôi cũng đã tăng lên nữa.
Ặc, chuyện gì đang xảy ra vậy.
Khi nhìn vào mấy con slime gần đó… tôi đã biết được lý do.
Có vài con slime đang đọc những cuốn sách.
“Chẳng lẽ… này, chúng mày đã đọc những cuốn sách ở đây à?”
Khi tôi hỏi, lũ slime khẽ cử động puyo puyo.
Hình như cử chỉ đó nghĩa là điều tôi nói là đúng.
Một cảm giác vui sướng đang được truyền đi.
Và đây sẽ là cách để tôi đọc hết tất cả những cuốn sách trong ngôi nhà hoang này.
Như thường lệ, mấy cái tiêu đề như là 『Bí mật của sự bất tử 』và『Nghệ thuật điều khiển băng tuyết của Taboo』đều hết sức chuunibyou... nhưng có vẻ như các skill của tôi vẫn cứ tăng đều đều.
Thậm chí dù tôi không đọc sách, cột skill của tôi vẫn cứ ngày một dài ra.
Và cuối cùng, bản status của tôi như này.
――――――――――――――
Yuji
Occupation:
Skill:
Attribute:
HP 65/138
MP 302/1326
――――――――――――――
Chỉ số của tôi tăng khá nhiều, và 2 skill mới đã được thêm vào.
Cuối cùng, có thêm một nghề nghiệp nữa được thêm vào đó là 『Sage』(Hiền nhân)
“… mấy cái ma thuật này, có thật là dùng được không?”
Trước hết là liệu chúng có an toàn với người sư dụng.
Đang có rất nhiều slime ở đây, … nói về ma thuật nô lệ, chuyện gì đang xảy ra thế?”
Khi tôi nghĩ về nó, bỗng một vài lệnh hiện lên trong đầu tôi 『Sense Sharing』『Monster Strengthening』『Attack Transfer』『Protection』... thật không thể tin nổi.
Liệu… đây có phải là danh sách ma thuật có thể sử dụng.
Đối với một giấc mơ, hệ thống như này thật sự quá tốt.
Không, liệu đây có phải là một giấc mơ? Nếu tôi có thể lập trình ra một hệ thống như thế này, liệu nó sẽ bán được bao nhiêu tiền đây.
Sau đó tôi chọn 『Sense Sharing』.
Và rồi… trong đầu tôi hiện lên vô số những hình ảnh khác với những gì mắt tôi trong thấy.
Dường như thứ đó chính là những gì mà mấy con slime đang nhìn thấy.
Thật là bí ẩn.
Nhưng trước hết, có một vấn đề, tôi cảm thấy khá đói.
Bởi không có thứ gì ăn được quanh đây, có lẽ tôi nên bắt đầu di chuyển.
“Này! Tất cả tập trung lại đây!”
Sau hiệu lệnh của tôi, đám slime vốn đang rải rác khắp nơi bắt đầu tụ về trước mặt tôi.
Nhưng… nhưng tôi biết nói sao nhỉ, trông chúng rất yếu.
Nếu giữa đường gặp một con quái vật mạnh hơn chút xíu thì tôi nghĩ là tất cả sẽ cùng lên bảng đếm số.
Xét cho cùng thì tôi cảm thấy bọn chúng rất tội nghiệp.
Ngay khoảnh khắc tôi nghĩ về nó, từ 『Slime Union』lóe lên trong đầu tôi
“…hợp nhất slime”
Khi tôi đọc nó lên, tất cả slime hợp nhất lại… trở thành thành một con to hơn.
Như siêu nhân Gao hợp nhất à.
Nếu như có kết hợp thì chắc hẳn là cũng có…?
“Tách”
Lập tức con slime to trở về lại thành những con slime nhỏ như lúc đầu.
Tôi không đếm nhưng chắc số lượng slime vẫn nguyên như cũ.
“Union”
Lũ slime lại hợp nhất thành một.
Dường như chúng chỉ tăng về kích thước, vì tôi chỉ cảm thấy sức mạnh của chúng gia tăng chút đỉnh.
Chắc chúng sẽ không phàn nàn về việc ở trong hình dạng này một thời gian đâu nhỉ?
Tôi bắt đầu rảo bước rời khỏi ngôi nhà hoang trong khi suy nghĩ vẩn vơ.
◇
“Này, chỗ nào đó, mày có biết chỗ nào có thứ gì ăn được quanh đây không?”
Tôi nói trực tiếp với con slime.
Con slime nghe thấy liền cử động puyo puyo.
Có vẻ chúng muốn nói gì đó.
… tuy nhiên tôi không tài nào hiểu được những gì chúng muốn truyền đạt.
Khi tôi nghĩ thế… một từ lại lóe lên trong đầu tôi.
“Tamer Skill: Communication” (Giao tiếp)
Hình như ó là một phép thuật cho phép tôi nói chuyện với những con quái đã được thuần hóa.
Khi tôi đọc lên, tôi bỗng nghe được giọng nói của đám slime.
“Chủ nhân, ở kia~”
“Lá cây này, nó có thể ăn được~”
“Loại cỏ này, nó rất ngon~”
Mặc dù đã hợp nhất cơ thể, dường như ý chí của chúng vẫn tách biệt.
Bằng chứng là ở đây chỉ có 1 con slime lớn nhưng tôi nghe thấy rất nhiều giọng nói cùng lúc.
… nhưng mà, cỏ với lá…
Bởi vì đây là một giấc mơ kỳ lạ, tôi muốn ăn thứ gì đó ngon hơn.
“… như là cơm với thị hay thứ gì đó tương tự? Thôi được, có thị trấn nào quanh đây không?”
“Thị trấn~?
“Chủ nhân, thị trấn là gì~”
Sặc, dường như chúng không biết thị trấn là gì.
Mà khoan đã…
“Trước hết đừng gọi tao là chủ nhân nữa?”
“Chủ nhân, không tốt sao~”
“Nếu có thể, xin hãy ngừng lại.”
Bởi tôi sống trong xã hội hiện đại và chưa thấy ai xưng hô như thế nên nghe nó có vẻ hơi ngượng.
“Vậy thì… boss”
“Boss gì chứ… tao là nhân viên quèn thôi. Cái gì đó khác đi.”
“Trưởng phòng~”
“Dẹp dẹp. Aah~… gọi bình thường thôi, cứ gọi tao là Yuji là được rồi.”
“Đã rõ. Yuji~”
Tốt rồi.
Đám slime đã ngừng gọi tôi là chủ nhân.
Khi tôi thở phào nhẹ nhõm, đám slime bắt đầu ồn ào.
“Yuji~, có một con rồng đang đến~”
“Nó rất mạnh~! Chạy đi~!”
“Lối này~! Lối này~!”
Đám slime vừa nói vừa nhốn nháo bỏ chạy.
Nhưng hình như… đã quá muộn rồi.
“Gyaaaa!!!”
“Nó đến rồi!!!”
Lũ slime la hét và bắt đầu cố chui xuống đất.
Ngay sau đó, rất nhiều cây xung quanh bị quật đổ vì sức gió.
Đương nhiên là tôi cũng bị thổi bay đi rồi.
“. . . . aaaa?”
Tôi kêu lên với giọng khàn khàn trong khi bị thổi bay đi và dừng lại nhờ cắm mặt vào một cái cây lớn.
Nếu ở thế giới thật thì chắc tôi đã bay màu rồi... may mà đây là một giấc mơ.
…ui, đau quá?
Cái cảm giác đau đớn này, chẳng phải rất lạ đối với một giấc mơ sao?
Trong khi tôi đang cố tập trung lại, con quái vật đó xuất hiện giữa bãi đất trống tạo ra bởi mấy cái cây đã bật gốc bay đi.
~~ nó là một con rồng.
Chiều dài của nó khoảng 10m.
Với kích thước như thế bảo sao gió nó tạo ra mạnh như siêu bão, thổi bay mọi thứ.
“Này, làm gì mà căng…”
Thì đúng là tôi muốn ăn cơm với thịt… nhưng ăn cơm với thịt con này thì…
Nhưng thế giới này có ma thuật, có lẽ tôi sẽ được ăn nếu nướng được con quái vật màu nâu này…
Giống như skill Tamer, tôi mong rằng thứ gì đó sẽ hiện lên trong đầu mình.
Và rồi… một danh sách ma thuật hiện lên.
Quá nhiều, tôi không thể xác nhận hết… và có một cái mà tôi nhớ ra.
Hình như cuốn sách mà tôi đọc trong căn nhà hoang, 『God’s Grimoire』hay gì gì đó, có vài ma thuật và nó đang hiển thị ở đây.
Tôi đoán nó có thể được sử dụng như mấy skill của Tamer.
Tôi tìm thấy một skill nghe có vẻ mạnh trong khi đang suy nghĩ.
Tôi nhìn thấy cái tên hết sức chuunibyou của nó.
『Hellfire of Demise』. Nghe chừng rất mạnh.
Thôi việc quan trọng bây giờ là cố làm sao dùng được nó đã, không suy nghĩ linh tinh nữa.
“Được rồi…. 『Hellfire of Demise』”
Khoảnh khắc tôi niệm ra… tầm nhìn của tôi nhuộm trong màu đỏ.
Trước mắt tôi, một cột lửa khổng lồ xuất hiện, nuốt chửng cả con rồng vào trong.
Không, không chỉ mình con rồng, ngay cả khu rừng cũng bay màu luôn rồi.
“Kyaaa~!”
Đám slime nhìn thấy cảnh ấy còn hoảng hơn cả thấy con rồng.
Rất may, chúng ở phía đối diện với cột lửa nên không bị cuốn vào đó.
Và… vài giây sau.
Phía trước mắt tôi vốn là một khu rừng đã trở thành bãi đất trống, trải dài đến xa hết tầm mắt.
(GN: dm t gọi kiểm lâm :v)
Mấy con slime thoát chết đang run sợ cuộn người dưới chân tôi.
Tôi không còn thấy bóng dáng con rồng đang định tấn công chúng tôi đâu nữa… chỉ còn trơ mấy khúc xương khô.
Nếu bạn nhìn kỹ, con rồng trong giả thuyết hiện đại liệu có cấu trúc xương như này không?
… hở?
Một con rồng, tôi đã đánh bại một con rồng bằng cái phép chuunibyou đấy ư?
--------------------------------
Trans: Giọt Nắng
Kem đánh răng: Cái tít là mình tự đặt vì chương này không có tít :3