Khoảng thời gian chân Từ Dịch Nhiên bị thương, Diệp Lạc một mực bên cạnh cẩn thận chăm sóc. Cuối cùng sau hai tuần, chân cậu cũng xem như hoàn toàn bình phục.
Vậy mới dẫn đến cuộc đối thoại xảy ra trong ký túc xá của Từ Dịch Nhiên hôm nay.
“Ách, Tiểu Nhiên, chúng ta xem như là cái quan hệ kia phải không ?” Diệp Lạc e dè dò xét.
“Quan hệ gì ?”
“Thì …. quan hệ tình nhân a.”
“Khụ khụ …. có lẽ là thế đi.”
“Vậy ….Thử hôn một chút cũng được ha .”
Từ Dịch Nhiên 囧, hiện tại là tình huống gì đây hả ?
“Khụ, cái này ….. Ách, em muốn ra ngoài một chút. Đã lâu không đi dạo, buồn bực muốn chết.” Từ Dịch Nhiên cứng đờ chuyển trọng tâm, làm bộ đứng dậy.
“Tiểu Nhiên.” Diệp Lạc đột nhiên kêu tên cậu.
“Hả ?” Từ Dịch Nhiên vừa quay đầu đã cảm thấy một mảnh mềm mại trên môi. Sửng sốt một lúc, chỉ thấy Diệp Lạc cười trộm nhìn cậu.
“Ách, anh xuống trước chờ em.” Thoắt một cái, Diệp Lạc không thèm đợi Từ Dịch Nhiên phản ứng lại đã chạy xuống lầu. Từ Dịch Nhiên nhẹ sờ sờ, cảm nhận cái xúc cảm mềm mại vẫn lưu trên cánh môi, khóe miệng không tự chủ mà giơ lên.
Tối đó là ngay phát kịch kỳ hai. Từ Dịch Nhiên ăn cơm tối xong mới mở máy tính, diễn đàn tổ kịch đã tán gẫu vô cùng náo nhiệt.
[Biên kịch& Đạo diễn] – Diệp Thanh : Tất cả mọi người vất vả rồi, kỳ hai cuối cùng cũng xuất hiện.
[Tuyên truyền] – Tiểu Nhất : Số hiệu của tôi đã biên được rồi, có thể phát rồi, tung hoa ~~
[CV] – XXOO : ^-^ Mọi người vất vả rồi.
[CV& Hậu kỳ] – Diệp Lạc Vô Thanh : ^-^ Vất vả rồi.
[Tuyên truyền] – Tiểu Nhất : Tám giờ rồi ~ Tôi đi post đây O(∩_∩)O~
[Biên kịch& Đạo diễn] – Diệp Thanh : Đạo diễn quyết định ai chiếm được SF sẽ có thưởng ~
[CV] – XXOO : SF là của tôi !!
[Tuyên truyền] – Tiểu Nhất : Tôi cũng được sao ~
[Biên kịch & Đạo diễn] – Diệp Thanh : Đương nhiên có thể ~ phát thiếp đi.
[Tuyên truyền] – Tiểu Nhất : Được ~
Diễn đàn tổ kịch yên lặng được vài phút …… Sau đó ……
[CV] – XXOO : A A A A Thanh tỷ, phần thưởng đâu !! Tôi cướp được nha ~!
[Tuyên truyền] – Tiểu Nhất : XX-sama thật nhanh ! Mới có vài giây a! Mạng siêu tốc à !
[Biên kịch & Đạo diễn] – Diệp Thanh : Gặp mặt thì cho cậu.
[CV] – XXOO : Gặp mặt ?
[Tuyên truyền] – Tiểu Nhất : XX –sama, lúc cậu không có ở đây, chúng tôi đã bàn chuyện offline ~ cậu có tham gia không ?
[CV] – XXOO : Offline ? Lúc nào ? Ở đâu ?
[Biên kịch & Đạo diễn] – Diệp Thanh : Cuối tuần, ngay tại thành phố của chúng ta.
[CV] – XXOO : Chúng ta ? Thanh tỷ, chị biết tôi ở đâu ?
[Biên kịch & Đạo diễn] – Diệp Thanh : Cậu đã quên Diệp Lạc là cái gì của tôi sao ?
Lúc này Từ Dịch Nhiên mới nhớ đến Diệp Lạc là em trai của Diệp Thanh ……….
[CV& Hậu kỳ] – Diệp Lạc Vô Thanh : ^-^ Phát kịch rồi sao, tôi đi nghe một chút.
[Tuyên truyền] – Tiểu Nhất : Hậu kỳ đại nhân, anh bỏ lỡ SF ~ Thanh tỷ muốn phát thưởng đấy .
[CV & Hậu kỳ] – Diệp Lạc Vô Thanh : Phần thưởng của chị ấy tôi không cần.
[CV] – XXOO : (﹁﹁) Là cái gì thế ?
[CV & Hậu kỳ] – Diệp Lạc Vô Thanh : Đến lúc đó em sẽ biết ~
[CV] – XXOO : (﹁﹁) Em có dự cảm không tốt lắm.
[Biên kịch & Hậu kỳ] – Diệp Thanh : Cuối tuần cậu có thể đến sao ? Em tôi biết rõ chỗ đấy, hai người cùng đi.
[CV] – XXOO : Ừ, được.
[Tuyên truyền] – Tiểu Nhất : Lập tức có thể thấy XX-sama và hậu kỳ đại nhân ~ hảo kích động a !!
[Trang trí] – Cá Mực Không Thể Ăn : Tôi ở xa quá, hảo bất hạnh //~~
[Tuyên truyền] – Tiểu Nhất : Xoa xoa ~ đến lúc đó ta chụp ảnh cho nàng xem ….
[Trang trí] – Cá Mực Không Thể Ăn : Tốt ~ Moa ~
Kịch kỳ hai tạo được tiếng vang lớn, Từ Dịch Nhiên vừa F bài post, vừa ăn khoai.
“Lại ăn thứ không dinh dưỡng đó.” Diệp Lạc đoạt miếng khoai trên tay Từ Dịch Nhiên. Cậu nhìn Diệp Lạc liếm liếm ngón tay, rồi lại quay đầu nhìn màn hình.
“Haiz, lại xem có một lời bình rất dài.” Từ Dịch Nhiên gọi Diệp Lạc đến trước máy tính, chỉ vào cái đoạn dài nhất trên màn hình, nói.
Diệp Lạc cúi xuống, chăm chú nhìn màn hình, “Ừ, rất đúng trọng tâm.”
“Đúng vậy, cảm giác thật tốt còn thật nghiêm túc.” Từ Dịch Nhiên cười nói vui vẻ. Diệp Lạc nhìn Từ Dịch Nhiên, mỉm cười sờ sờ đầu cậu.
Làm CV tự nhiên sẽ hi vọng có thính giả thật sự nghe, thật sự cảm nhận vở kịch, cho nên khi đọc được những lời bình dài mà đầy nghiêm túc, trong lòng sẽ có một thứ xúc cảm thỏa mãn chậm rãi lan tỏa. Ít nhất cũng cảm nhận được nỗ lực của mình không có uổng phí.
“Ngày kia họp mặt có những ai a .” Từ Dịch Nhiên vừa nghịch máy tính, vừa hỏi Diệp Lạc.
“Không có mấy người, thêm chúng ta là bốn người ……”
“Ách ….. Anh, em, Thanh tỷ, Tiểu Nhất ?” Từ Dịch Nhiên xoay người, nhìn Diệp Lạc chờ lời khẳng định.
“Đúng vậy, lần này chính là gấp rút quyết định, nên chỉ có bốn chúng ta.”
“Được rồi .” Cậu lại tiếp tục dán mặt vào máy tính.
Hoàn chương .
Có phúc cùng hưởng ヽ(゜∇゜)ノ