Chương 373: Song kiếm hợp bích
“Cái….” (Ren)
“Thật tàn nhẫn.” (Itsuki)
Đặt đức tin của mình vào ả.… chỉ để bị ả phản bội rồi tiêu diệt. Ren và Itsuki không nói nên lời khi chứng kiến cảnh đó.
Tôi cũng nghĩ vậy.
Ren, Itsuki, Motoyasu, và cả tôi ― đều đã bị con Witch lừa vô số lần, nên lại càng hiểu rõ hơn.
Là ả này, tuyệt đối không thể tha thứ được.
“Các ngươi đã vất vả rồi. Hãy để ta chân thành cảm ơn nhé.” (Medea)
Ả đó vừa nói vừa trôi nổi trên không.
Quân địch đã bị ả tiêu diệt không còn một mống.
Một tâm hồn máu lạnh và tàn nhẫn…. Một vùng hoang địa nơi chỉ còn vương lại hận thù và phẫn nộ.
Và ở đó chỉ có một con bitch đang mỉm cười vui vẻ.
“Hết giờ chơi rồi. Các ngươi làm trò gì thì ta cũng thắng thôi. ” (Medea)
Con bitch đó đó triệu hồi ra một thanh kiếm hai tay và chĩa về phía chúng tôi.
“Giờ thì, hỡi những kẻ sở hữu Thánh Khí, các ngươi không thể thắng được đâu, nên hãy run rẩy trước sức mạnh của ta đi!” (Medea)
Thanh kiếm ả đang cầm phát sáng.
「Vĩnh Hằng Bộc Diệt」!
Là đòn tấn công khái niệm nhắm vào toàn bộ Thánh Khí và Chư Hầu hử?
Cùng lúc đó, tôi cũng hấp thụ năng lượng từ Địa mạch và khai triển ma pháp.
Ngay khoảnh khắc đòn tấn công của ả được tung ra….. Tôi niệm ma pháp trong gần như 0 tíc tắc.
『Hỡi Tinh linh, hỡi đất mẹ. Kẻ đại diện của của các ngươi đang cầu xin sức mạnh. Vĩnh hằng, Tuyệt đối, Bất diệt, hãy phá tan tương lai bị che phủ bỏi mây mù vô định, hãy soi tỏ cho ta cội nguồn sức mạnh, và dùng nó để bảo vệ thế gian này!』
「Infinity Zero」!
Những Thánh Khí của thế giới này….. của tôi, Motoyasu, Ren, và Itsuki tỏa ra ánh sáng chói lòa bao phủ cả một vùng rộng lớn.
Sức mạnh để bảo vệ thế giới này― Nguyện Vọng, Khát Khao, Ý Chí.
Tất cả kết tinh vào và chuyển hóa đòn tấn công của ả, thứ đang chuẩn bị hủy diệt tất cả.
“Đ-đây là….” (Ren)
“Thương của tôi đang sáng lên, không biết là gì nhỉ?” (Motoyasu)
Tôi cảm thấy sức mạnh đang tuôn trào.” (Itsuki)
“Sao lại―!” (Medea)
Âm thanh chấn động vang lên, và đòn tấn công chết chóc của ả cũng như nguồn năng lượng đủ để hủy diệt cả thế giới đã hoàn toàn biến mất.
“Không thể nào….” (Medea)
Trông ả có vẻ khá hoảng.
“Nãy giờ trưng ra từng đấy mà vẫn chưa tỉnh à? Ngươi đang khinh chúng ta đấy à?” (Naofumi)
“Chắc ả nghĩ ta mượn sức mạnh từ các Tinh linh đây mà.” (Raphtalia)
Raphtalia vung Chiến Chùy của mình lên, sẵn sàng nhảy vào ả bất cứ lúc nào.
“Không…. các ngươi…không thể nào!?” (Medea)
“Phải, Raphtalia và ta giờ cũng như ngươi rồi đấy. Nhưng đồng thời chúng ta cũng không giống ngươi…. Sức mạnh của chúng ta chỉ dùng để giết những kẻ như ngươi thôi đấy.” (Naofumi)
Sức mạnh của tôi và Raphtalia cũng đến từ mạch nguồn sự sống của thế giới như Medea.
Nhưng cách chúng tôi lấy sức mạnh thì lại khác hẳn ả.
Nếu thế giới không đồng ý thì không có cách nào lấy được cả.
Chúng tôi buộc phải làm thế để tránh việc chiếm đoạt và lạm dụng nó.
Và.… sức mạnh của chúng ta thừa đủ để bảo vệ thế giới này khỏi tay ngươi.
Giờ…. Tất cả năm cái đinh ghim đều đã ở đây để giữ cho thế giới không bị thổi bay bởi tay ả.
Bốn cái ghim chính là Tứ Thánh chúng tôi đây, còn cái cuối thì tôi chả biết ở đâu cả.
Cái cuối chính là Tứ Thánh cuối cùng ở thế giới của Glass.
Người đó hẳn cũng đang chiến đấu ở nơi nào đó mà tôi không hay.
Nhưng không chỉ có những Anh hùng.
Tất cả người dân trên thế giới này đều đã đồng tâm hiệp lực để bảo vệ nó.
Và đại diện cho hi vọng của họ là các Hiệp sĩ.
Miễn là còn năm người chúng tôi, ả sẽ không thể hủy diệt thế giới này cũng như chạy trốn khỏi nó.
Ngay từ đầu nó vốn đã có rào chắn ma pháp khá mạnh rồi mà.
Những rào chắn vốn có chức năng bảo vệ thế giới này khỏi những kẻ thù từ bên ngoài. Và giờ, nó không khác gì nhà giam giữ chân ả lại nơi đây.
“Đừng nghĩ có thể ăn được ta với cái thứ sức mạnh thần lởm đó!” (Medea)
Ả đang vận nhiều sức hơn.
Nhưng ngươi không thể dùng sức mạnh của mình nữa đâu.
Không cần nghi thức hay lệnh chú lằng nhằng gì nữa.
Giờ chỉ có bem nhau cho đến thịt nát xương tan thôi.
“Ngươi chưa học toán bao giờ à? Mấy thứ như vĩnh cửu, vĩnh hằng hay bất hoại không có tác dụng với chúng ta đâu!” (Naofumi)
Một không gian vô hiệu hóa sức mạnh thần thánh của ả đã được dựng lên.
Giờ thì ả cũng bị trói buộc vào quy tắc của thế giới này như chúng tôi rồi.
Nói cách khác…giờ ả cũng có Level, HP và Ma lực trong bảng status đang bay trước mặt, và khi tất cả về 0 thì ả cũng chầu trời.
Tuy sẽ rất lâu để HP của ả cạn hết nhưng ít nhất không phải mãi mãi.
“Đừng nhờn với ta!” (Medea)
Ả nổi khùng lên và bắt đầu niệm ma pháp.
Một ma pháp không thuộc logic thế giới này.
Ả tụ ma lực lại thành một khối lớn và phóng thẳng về phía chúng tôi.
「Defence Link! Lưu Tinh Thành」!
Skill của tôi hấp thụ hoàn toàn đòn tấn công của ả.
“Chiến Chùy XØ!” (Raphtalia)
Raphtalia vung Chiến Chùy thẳng vào ả.
“Gubu!” (Medea)
‘Bốp’ một cái, ả đã dính đòn, máu chảy ròng ròng xuống ngai phía bên dưới.
“Mày, mày, mày! Sao mày dám làm cơ thể ngọc ngà của tao bị thương!” (Medea)
Ả đó dùng một tay cầm kiếm và chém Raphtalia từ bên cạnh.
Dù có thối nát thì ả vẫn là ‘Thần’, kẻ đã phân linh hồn mình sang vô số thế giới, nên chắc cũng nắm được tí kiếm pháp.
“Kiếm thuật của tao là tối thượng và nhanh gấp đôi vô tận! Lũ chúng mày sẽ không có cửa đỡ đâu!” (Medea)
Vô tận thì gấp đôi thế đíu nào?
Ả nên biết ‘vô tận’ còn đếch phải số.
Chắc là điên quá hóa khùng, nhưng mà đến thế thì….
Kiếm của ả áp sát Raphtalia.
Ờ.
Nhanh, thì ừ cũng nhanh đấy…. Nhưng mà―
“Tốc độ vô tận á? Vô tận là chỉ khái niệm ‘không có giới hạn’. Ngươi nên gọi cái đó là tấn công chớp nhoáng…. Mà không, phải là một thứ vượt ra ngoài quy chuẩn tốc độ― một đòn tấn công 0s….” (Raphtalia)
Thân ảnh Raphtalia mờ đi khi em ấy vòng ra sau ả.
Và ngay lập tức tấn công thẳng vào ả. Một tiếng động lớn vang lên.
“Sao-!? Mày có thể vượt qua tốc độ vô hạn và làm tao, một thực thể quyền năng đã vượt qua quy luật thời gian―” (Medea)
“Ngươi chỉ trở về quá khứ thôi mà. Đó chỉ là du hành xuyên thời gian thôi biết không? Nếu ngươi làm thế thì ta sẽ đón đầu ngươi ở chính cái thời điểm mà ngươi đến!” (Raphtalia)
Đòn tấn công 0s.
Khá giống ‘Phi Thân Kích’ của Firo nhể?
Tôi chỉ nói hai cái đó giống nhau vì trông chúng na ná thôi nhé.
‘Phi Thân Kích’ là skill cho phép người thi triển đạt tới tốc độ giới hạn của mình.
Tuy nhiên, đòn tấn công 0s của Raphtalia thì lại chả liên quan gì đến tốc độ cả.
0s… một đòn tấn công vượt ra ngoài dòng chảy thời gian.
Nhanh đến đâu cũng không thể tránh được nó.
Tuy nghe chỉ như một đòn, nhưng thực ra lại là cả chục, cả trăm, thậm chí hàng nghìn đòn đánh chỉ trong 0s tròn trĩnh.
Hứng thẳng đòn đó vào người, ả lả đi vì đau đớn.
“Ugu..guu…… aaaaauwahh!” (Medea)
“Nỗi hận thù mà người dân nơi đây dành cho ngươi nhiều không kể xiết. Nếu không phải do ngươi, ta đã có thể sống trong hòa bình…. Nếu không phải do ngươi, mọi người sẽ không phải đau khổ một cách vô nghĩa như vậy nữa!” (Raphtalia)
Raphtalia vẫn không ngơi tay tấn công ả.
Mà có muốn tôi cũng không cho em ấy ngơi đâu.
“Ngươi có biết mình đã làm những gì không? Ngươi đã thao túng các thế giới chỉ vì nó ‘vui, hành hạ những người vô tội đang phải vật lộn để sống sót, và gây ra vô số thảm họa…. và giờ thì thế này đây! Không bao giờ… ngươi, sẽ KHÔNG BAO GIỜ ĐƯỢC THA THỨ ĐÂU!” (Raphtalia)
Không chỉ có thế đâu.
Nếu ả không đến đây, thế giới này…. Không, thậm chí cả tám thế giới có chiến tranh với nhau cũng không kinh khủng như này.
Mà nếu có thì đấy cũng chỉ là vấn đề cá nhân của từng thế giới thôi.
Nhưng mà tự nhiên ả lại bày ra cái trò hợp nhất thế giới khiến bao nhiêu cuộc chiến vô nghĩa nổ ra.
Raphtalia và tôi đã đến tận đây chỉ để ngăn ả lại.
Dù cho có phải hứng lấy lời nguyền bất tử, chúng tôi cũng không bao giờ tha thứ cho ả.
Sức mạnh để ngăn chặn ả….
Tôi đã trở thành hóa thân của Khiên và không thể làm gì khác ngoài ‘bảo vệ’.
Tất nhiên là tôi cũng có nghĩa vụ phải bảo vệ thế giới khỏi bàn tay kẻ tù nữa.
Giờ tôi thậm chí còn không thể đánh nhau như cái hồi bị Tact chôm Khiên nữa.
Tôi đã chuyển hết chỉ số ATK của mình sang DEF rồi.
Ngược lại với tôi, Raphtalia bỏ hết khái niệm phòng thủ ra khỏi bản thân mình nên nghiễm nhiên, tôi sẽ là người phải bảo vệ em ấy.
Ả cũng làm như chúng tôi, chỉ khác là hai chỉ số của ả được phân bố đều hơn thôi. Sức mạnh của ả đã đạt đến mức không tưởng.
Dù thế thì ả cũng không có khả năng tấn công hay oneshot chúng tôi.
Tuy nhiên… cũng vì vậy mà Raphtalia và tôi bắt buộc phải hỗ trợ cho nhau.
Cả hai .
Tôi là Khiên ― và Raphtalia là kiếm.
Cả hai không thể tách rời nhau.
Và khi cả hai sát cánh bên nhau… chúng tôi sẽ có sức mạnh để loại bỏ mọi điều bất công đang tồn tại.
…..Hoài niệm thật.
‘Ngụ ngôn về thương và khiên’ thì phải?
Hình như Motoyasu từng kể rồi.
Một cây thương có khả năng xuyên thủng mọi thứ và một tấm khiên có lớp phòng thủ tuyệt đối.
Việc cả hai đối đầu với nhau…. Thật là vô nghĩa.
Thương và khiên, cặp đôi công thủ tuyệt đối.
Thế mới đúng lẽ chứ.
Thế nên― Raphtalia và tôi…. Thanh kiếm và tấm khiên không thể chia cách, sẽ không bao giờ thua một đối thủ như ả đâu.