Tate no Yuusha no Nariagari (Web Novel)

người đại diện

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 371: Người đại diện

Hai bên gườm nhau trong năm phút chưa động thủ.

Các cánh quân của hai phe cứ xáo trộn liên tục.

Cả Nữ hoàng lẫn Trash đều đang cố đọc vị nhau hết lần này đến lần khác.

Tôi niệm ma pháp tăng chỉ số cho mọi người.

Địa hình và đội hình cả quân ta lẫn quân địch cứ thay đổi liên tục làm tôi chóng mặt quá.

Mà nhờ nhắc đến mới nhớ, nhưng tôi chưa bao giờ trực tiếp thấy Trash cầm quân.

Tuy trước đây tôi cũng cùng tham chiến với ông ta rồi nhưng lần đấy tôi phải đấu với Tact riêng rẽ với cánh quân chính nên cũng chưa bao giờ có cơ hội mục kích.

“Dàn quân sang hai bên trái phải… Cánh quân ở giữa tản ra!”

Sau khi thay đổi hết lần này đến lần khác, Trash có vẻ đã hài lòng và bước lên phía trước.

“Iwatani-dono và những người khác, lên!”

Tôi nhận lệnh và bước lên trên đầu.

Và ngay lúc đó, tôi nín thinh không nói lên lời.

Một tảng thiên thạch khổng lồ rơi xuống và phát nổ ngay giữa lòng quân địch.

Ban đầu tôi còn lo nó sẽ thất bại chứ. Không ngờ nó lại thật sự có tác dụng.

Nữ hoàng không động thủ à… không, không phải vậy. Chỉ là do những người niệm ma pháp quá nhanh và xuất sắc thôi.

Giao ước ma pháp là ma pháp được khai triển nhờ ma lực lấy từ nhiều người đang ở trong cùng một khu vực. Hiệu quả tùy thuộc vào lượng ma lực thi triển.

Nhưng Trash lại không tập trung mà lại phân tán các ma pháp sư ra khắp chiến trường, vậy mà họ vẫn có thể khai triển được ma pháp tầm cỡ như thế. Đúng là liều ăn nhiều mà.

Tôi thấy được hết những điều trên đều là nhờ cảm quan ma pháp đặc biệt nhạy.

Về cái chiến thuật này thì tôi chỉ có thể gọi là điên, điên quá đi mà.

Không thể tính toán được điểm rơi và uy lực. Vậy mà ông ta tính chuẩn hết, từ điểm rơi, thời gian cho đến uy lực.

Lão tăng từ Silt Welt đã nói ta không thể biết trước cái gì khi đánh với Trash, giờ tôi mới thấy chính xác làm sao.

Trash thậm chí còn căn chuẩn đến mức Nữ hoàng cũng không đoán trước được.

Mà không… bà ta đã cố đoán đấy chứ.

Vì vậy nên đội hình của chúng mới xáo trộn liên tục như vậy.

Và Trash là người đã bắt bí được bà ta. Không biết có làm thêm được vài quả như vậy nữa không nhỉ?

“UWAAAAAAAAAH!”

Tôi thấy quân địch đang bị thổi bay tứ phía.

Tôi kích hoạt Defense Link và ‘Lưu tinh thành’ cho mọi người để sẵn sàng tấn công.

“Mọi người, chúng ta được Đức Thần bảo vệ mà, đừng sợ!”

Một tên trong số bọn chúng hét lên như vậy. Hắn đúng là rất tin tưởng con bitch đó mà.

Có vẻ ả cũng đã niệm ma pháp hỗ trợ lên toàn quân như mọi khi. Tất cả đám đã bị thổi bay đi giờ đang lồm cồm bò dậy như mấy con zombie, vết thương cũng dần lành lại.

Thậm chí chúng còn cười về việc không cảm thấy đau đớn nữa chứ. Đúng là lạnh gáy mà.

Để đáp trả tảng thiên thạch to chà bá của chúng tôi, chúng niệm một ma pháp khiến magma phun trào ra từ lòng đất.

“Vô dụng thôi!”

Toàn quân, theo lệnh của Trash né nhẹ nhàng toàn bộ đống dung nham phun ra.

Làm thế quái nào chứ hả Trash!

“Iwatani-dono, bọn đầu não của chúng chuẩn bị lên rồi đấy! Đành nhờ ngài đối phó với chúng vậy!”

Theo lời của Trash, tôi cảm nhận nhận được một số kẻ đang đến.

“Ở kia!” (Naofumi)

Tôi kích hoạt ma pháp lưu chuyển để bay lên và nắm chặt cái Khiên.

Và không biết chui từ đâu ra, một gã cầm katana xông ra xả skill vào mặt tôi.

“「Vân độn – Bán nguyệt trảm」! Sao lại–”

Một thanh kiếm sắc bén chém đến theo hình trăng lưỡi liềm, nhăm nhe cắt tôi ra làm đôi.

Tôi liền chặn nó lại và một tiếng vang kim loại trong trẻo vang lên.

Và hắn nín thinh khi thấy điều đó.

“Lẽ nào…”

Bộ đây là lần đầu chúng thấy Trash nghiêm túc à?

Chắc không phải.

Chắc hắn thấy ngạc nhiên lắm khi thấy tôi chặn đòn này còn dễ hơn ăn kẹo.

Nếu không thì hắn đã chả cố tấn công bất ngờ kiểu này.

“Chạy đi đâu con sâu?” (Naofumi)

Tôi nắm lấy thanh katana của hắn và tập trung hết mức.

Ngay lúc đó, ma pháp của Trash đã phủ đến chỗ hắn và quân xung quanh hắn.

「Mặc Khải Nguyền Chú X」!

Itsuki , theo lệnh Trash, cũng niệm ma pháp giảm chỉ số trên diện rộng.

Và tôi cũng niệm ma pháp của riêng mình.

Tôi thay đổi tầm và mục tiêu ma pháp của Itsuki.

Một ánh sáng xanh lục bảo lan ra toàn quân bọn chúng.

Điều cốt yếu của chiến tranh là phải củng cố lực lượng ta và làm suy yếu sinh lực địch.

Tôi rút ngắn câu thần chú và niệm nó trong chớp mắt. Và tôi niệm ma pháp hỗ trợ mạnh nhất có thể, tất nhiên là trong tầm mà ả không phát hiện ra.

「Mặc Khải Nguyền Chú EX」!

Thông qua Defense Link, ma pháp được truyền tới toàn quân.

Tất cả những người mà tôi coi là đồng minh đều được yểm.

Giờ thì họ có thể chơi thẳng mặt với đội quân đã được cường hóa của ả rồi.

Và để vô hiệu hóa nó, chúng niệm phản ma pháp thẳng từ trên trời giáng xuống.

“Ren, Itsuki, Fohl, Glass! Chặn đám ma pháp sư lại!” (Naofumi)

“Rõ! Nhưng còn anh thì sao, Naofumi!?” (Ren)

“Tôi á? Tôi sẽ chặn cái ma pháp chết tiệt này, và…”

Để đối phó với cái phản ma pháp này thì tôi chỉ cần một skill thôi.

「De Dispel Parry」!

… Skill tôi niệm khiến phản ma pháp của chúng biến hết thành ma pháp hỗ trợ cho phe bên này.

Dispel Parry vốn là skill bảo vệ đơn mục tiêu, nhưng tôi đã biến tấu nó một tí.

Nghĩa là…

“Cái- Chúng không hề chậm đi tí nào là sao!?”

Đám chuyển sinh há hốc mồm ngạc nhiên.

Oops… Anh lỡ tay vô hiệu hóa hết phản ma pháp của mấy chú rồi, chán ghê.

Tất nhiên là nãy giờ tôi vẫn chiến đấu theo đúng cái luật mà ả đặt ra.

Rốt cuộc thì ả vẫn coi đống này chỉ là chơi cho vui thôi nhỉ?

Mới như này thì ả sẽ không nghiêm túc đâu.

“Ngon! Theo lệnh của Naofumi, lên!” (Ren)

“Yeah!”

Ren và những người khác chạy qua tôi.

Defense Link vẫn chưa hết tác dụng.

Ban đầu nó vốn bị giới hạn thời gian nhưng giờ tôi đã có thể điều chỉnh nó tùy ý.

Giờ thì bao lâu cũng không thành vấn đề.

Và y như ngày hôm qua, tất cả bọn họ đều không dính tí sát thương nào.

“C-cái đéo gì đang xảy ra thế này! Sao chả tên nào thèm né vậy?”

“Chúng đang cheat đấy! Chơi không có đẹp tí nào! Rặt một lũ hèn!”

Bố không muốn nghe cái câu đấy phun ra từ mồm chúng mày đâu nhé!

Không phải chúng mày cũng đang dùng cheat đấy à!?

“Giờ…” (Naofumi)

“Ngươi còn định giữ bao lâu nữa!? Thả ta ra!”

“Sao phải làm thế?” (Naofumi)

Cái gã cầm katana đang bực với tôi.

Khổ thân, mọi chuyện không đúng ý nên bé ấy sửng cồ lên ấy mà.

Không hiểu sao khi thấy mặt hắn có mấy cái biểu cảm đấy tôi lại thấy khá dễ chịu.

“Chết đi!”

Có vẻ chúng đã nhận ra có gì đó sai sai nên gã cầm câu thương và gã cầm lưỡi hái đang lao vào tôi như mấy con chó điên.

Phía sau là một gã khác cầm nhạc cụ, ngay phía trên là một chiếc thuyền… chắc cả lũ đã dùng skill dịch chuyển để kéo nhau xuống đây.

Thế này thì quá ngon rồi.

“Atlas!” (Naofumi)

“Vâng!” (Atlas)

Từ trong Khiên, Atlas trả lời tôi.

Con bé chạm vào thanh katana và kết nối tâm trí tôi với Tinh linh của nó.

『G… giúp… tôi… với…』

Giọng nói của tinh linh vang vọng trong đầu tôi

Có vẻ như nó đang bị trói buộc bởi một ma pháp kì lạ và buộc phải tuân theo chúng..

Rồi, ta sẽ cứu ngươi ngay đây.

Các Tinh linh của thần khí vốn là kết tinh của ý chí bảo vệ thế giới. Và những Tinh linh từ những thế giới khác nhau thì thường đối địch nhau.

Nhưng giờ tất cả các thế giới đều đã hợp nhất thành một.

Vì vậy nên chúng không thể đối địch nhau được nữa.

Đó là còn chưa kể đến việc Tứ Thánh của thế giới đó, người mà đáng lẽ chúng phải theo, đã chết gần hết rồi.

Không… có khi chúng chỉ bị giam ở đâu đó thôi.

Tôi sẽ dùng Tinh linh này để làm trung gian kết nối với chúng.

… Hmm, có vẻ như Tứ Thánh không bị chúng kiểm soát.

Nhưng chúng đã kiệt quệ đến mức không thể chiến đấu nữa rồi.

“Ngươi ghét phải đi ngược lại ý chí của mình đúng không? Ta sẽ giải thoát cho ngươi ngay đây.” (Naofumi)

Tôi nhẹ nhàng nói với Tinh linh đó.

“Tinh linh của các Thánh khí… xin hãy nghe lời thỉnh cầu của tôi. Xin hãy cho bọn ta mượn sức mạnh để kết thúc cuộc chiến này.” (Atlas)

Khiên Tinh linh và Atlas đang cố gọi chúng.

Tôi truyền cho chúng tí năng lượng và chúng phản hồi.

Giờ đây, tôi đang kết nối với tất cả các Tinh linh đang ở trên chiến trường này.

“Đã đến lúc. Hãy trợ lực cho Iwatani-dono, và cho chúng thấy sức mạnh của ta nào! 「Kenbu Mu: Zetsukage Ten」!”

Ở giữa chiến trường, Glass hòa nhịp sức mạnh của mình với Tứ Thánh, và với cặp thiết phiến to ngang một cây kiếm, cô thổi bay hết kẻ thù xung quanh.

Uy lực phát này là mạnh nhất từ trước tới giờ.

Cô vốn đã có sức mạnh thuộc hàng quái vật đồng thời thuộc một chủng tộc chuyên về cận chiến vậy mà phát này lại còn tung hết sức nữa.

“Guaaaah–”

Những kẻ chuyển sinh và quân của chúng đang bu một đống xung quanh cô đều bị thổi thay như mấy quả rocket.

Chúng cứ gọi tên nhau liên tục nhưng tôi chả quan tâm.

“Ta sẽ không tha thứ cho ngươi đâu! Chuẩn bị chết theo cách tàn khốc nhất đi!”

“Xin lỗi nha, nhưng trình mấy chú không đủ để đú với bọn anh đâu.” (Naofumi)

Tôi đáp lại sau khi đã nói chuyện với Tinh linh vũ khí của hắn xong.

Nói thật thì tôi tưởng mình sẽ thất bại cơ.

Nhưng… sức mạnh của các Tinh linh đã giúp tôi thành công.

Hên nữa là con bitch kia thậm chí còn không để ý nữa chứ.

Tôi cũng đã có biện pháp đối phó nếu ả phát hiện ra nhưng chắc không cần nữa. Ả đã quá chủ quan khi nghĩ các Tinh linh sẽ không bao giờ được giải thoát

“… Từ nơi các Tinh linh đang bị giam cầm, hãy nghe lệnh của Khiên Hiệp sĩ và Tinh linh của ngài ấy. Hãy cho chúng ta sức mạnh. Các Chư hầu, hãy phá bỏ xiềng xích đang níu giữ các ngươi và giúp sức cho chúng ta!”

Theo lời kêu gọi của tôi, thanh Katana, Nhạc khí, Câu thương, Lưỡi hái, và cả Thuyền đều hóa thành những quả cầu ánh sáng và bay ra khỏi lũ chuyển sinh.

“Cái—”

Không kịp để chúng ngạc nhiên, các Chư hầu bay thẳng về phía quân bên chúng tôi.

Đúng vậy… Đây chính là kế hoạch của Atlas. Tôi thì muốn thử xem mình có giải thoát được cho chúng không.

Tôi đã giải phóng các Tinh linh khỏi sự kiểm soát của con bitch đó, nên nói là tôi đã trộm vũ khí của chúng cũng không sai.

Đầu tiên, tôi vốn định dùng các Chư hầu của chúng làm trung gian để kết nối với các Thánh Khí và hỏi xem chúng có muốn chia sẽ quyền sở hữu hay không.

Nhưng Thiết phiến của Glass đã nắm được tình hình và giúp nhiệt tình nên tôi đã có thể hack thẳng vào vũ khí của kẻ địch.

Ả đó đã dựng tường lửa khá dày để chặn xâm nhập từ bên ngoài, nhưng với tôi thì nó vẫn ez như một trò đùa.

Tuy là vẫn có nguy hiểm tiềm tàng đấy, không phải tôi không nhận ra đâu.

Nhưng cái này sẽ thay đổi toàn bộ cục diện trận chiến.

Khi mà giờ, toàn bộ Thánh Khí của thế giới đã về phe tôi.

“Không! Bé không muốn làm anh hùng đâu!”

Tôi nghe thấy tiếng Melty hét thất thanh từ phía sau.

“Wah, Mel-chan, giờ cậu cũng như Firo rồi. Mel-chan chơi nhạc rất giỏi mà, và Firo cũng sẽ hát cùng cậu nữa mà~.” (Firo)

“Hoh… Melty cũng đã trở thành Hiệp sĩ như ta rồi. Giờ hãy cùng vượt qua cơn hoạn nạn này nào.” (Trash)

“Uu…”

Trông con bé bất lực lắm rồi.

Vậy giờ Melty là Chư hầu của Nhạc khí.

Thân vốn là nhị công chúa của Melromark, Nữ hoàng đương nhiệm và giờ lại còn gánh thêm cái danh hiệu Hiệp sĩ nữa… Chà, tội nghiệp, việc càng ngày càng nhiều.

Nhưng tôi vẫn chả hiểu nhạc cụ thì đánh nhau cái khỉ gì.

Và như để làm mẫu cho tôi xem, có tiếng nhạc du dương vang lên từ tuyến sau.

「Anh Hùng Ngâm Khúc X」!

Nghe hay phết đấy chứ.

Melty… không ngờ cô lại có thể chơi nhạc hay đến mức này đấy.

À trước kia khi Firo đi khắp nơi biểu diễn thì Melty đã làm quản lí của con bé mà nhỉ.

Mà vốn là công chúa thì biết chơi từ một đến hai nhạc cụ cũng không có gì lạ.

Oh, status của tôi tăng lên này.

Ah hiểu rồi, ra là skill hỗ trợ. Thậm chí hiệu ứng của nó còn cộng dồn với ma pháp của tôi nữa chứ.

“Firo sẽ cố hơn nữa~!” (Firo)

“Ta cũng sẽ giúp!” (Trash)

Firo và Trash phóng skill tầm xa từ tuyến sau lên.

À mà tất cả các Chư hầu được giải phóng đều đã được Khiên của tôi convert cho phù hợp.

Nên giờ những chủ sở hữu mới của chúng có thể sử dụng chúng dễ dàng hơn.

「Lôi Long Chưởng X」!

Một luồng sáng đủ sức chọc thủng cả bầu trời xuyên thẳng qua chiến trường.

“Yay! Rất dễ dùng. Rất tuyệt~.”

Chư hầu của ‘Câu thương’, Sadina, đang bơi trên không và càn quét tất cả quân thù.

Này, không phải vốn cô ấy đã mạnh lắm rồi à?

Giờ thì thêm đống chỉ số cộng thêm từ vũ khí thì càng ngày càng quái vật hơn.

Không khéo… còn mạnh hơn Firo ấy chứ.

「Long Tinh Kiếm X」!

Đúng như dự đoán, Nữ hiệp sĩ được thanh Katana chọn.

“UWAAAAAAAAAH–”

Đúng như tên gọi , một ngôi sao băng bay ngang chiến trường… một dạng khác của Lưu Tinh Kiếm à?

Cùng với Ren, cả hai đang song kiếm hợp bích tiêu diệt bọn chúng.

“Fumu… Hơi khác so với đoản kiếm tôi hay dùng nhưng cũng được.” (Nữ hiệp sĩ)

“Eclaire, cô ổn chứ?” (Ren)

“Ừ, nhưng tôi chuyên về đâm cơ. Mấy thanh kiểu này không phải gu của tôi.” (Female Knight)

“Cô sẽ ổn thôi. Katana cũng đâm được mà.” (Ren)

“… Ừ, chắc vậy. 「Tam Kích X」!” (Nữ hiệp sĩ)

Đòn Tam Kích đã chém trúng đám lính lác đang cố tiếp cận họ.

Cô ta trước đây vốn đã nhanh rồi, giờ lại càng nhanh hơn.

Đòn Long Tinh Đao cô ta phóng lúc nãy gần như giống hệt Lưu Tinh Kiếm của Ren.

Chắc là do vũ khí na ná nhau nó sẽ ra như thế.

“Midori, bọn này cũng được chọn rồi nên cậu không còn đặc biệt nữa đâu nhé!”

“B-biết rồi mà!”

“Vậy giờ lên thôi!”

Hai đứa còn lại trong bộ ba của Motoyasu cũng được chọn.

Chúng nhận được một quyển sách và một cái gương.

Kuu là gương, Marin là sách.

Tấn công kiểu khỉ gì với mấy cái đó?

Ngay khi tôi nghĩ thế thì chúng bắt đầu biểu diễn cho tôi xem

… Kuu chĩa gương vào kẻ thù và phóng ra từ mỏ một đòn tấn công đã được nén với mật độ cao, còn Marin thì mở quyển sách ra và ngân xướng ma pháp.

Cái gương phản chiếu đòn tấn công của Kuu và bắn vào quân địch từ nhiều góc khác nhau.

Còn quyển sách của Marin có vẻ cũng tương tự như Trượng của Trash. Kìa, nó đang niệm giao ước ma pháp một mình kìa.

Trash với nó… cả hai đều làm được thế à.

「Giao ước ma pháp cao cấp 『Phán quyết』 X」!

Một tia sét giáng thẳng xuống và tất cả kẻ địch trong bán kính 30m đều bị thổi bay mất dạng.

“Rafu~.”

“Kuee!”

『Fumu… Kiểu này chúng ta sẽ thắng nhanh thôi.』

Có vẻ Raph-chan đã được Thuyền chọn.

Tại sao nhỉ? Mà thôi… quan tâm làm gì cho mệt óc.

Khoanh tay đứng ở rìa thuyền một cách cool ngầu, Raph-chan xả đòn tấn công từ trên không xuống chiến trường.

Fitoria… kéo Phi Xa lên trước và chuyển nó thành một dạng như kiểu máy ủi, sau đó thì cứ thế mà phi qua kẻ thù. Uầy, đòn tấn công gì mà cục súc dữ.

Thường thì cô ta dùng dạng pháo binh chứ nhỉ.

Gaelion và Taniko cùng nhau tấn công bằng hơi thở và skill từ trên cao, khiến trận chiến trông có vẻ khá một chiều.

Ơ, cái lưỡi hái bay đâu rồi? À kia… Kiel á!?

Con bé đang giữ nó bằng một cái đầu trong dạng Cerberus của mình.

“Ku… lũ đê hèn! Sao các ngươi dám ăn trộm trắng trợn như vậy!? Lũ khốn không có danh dự! Chỉ xứng đáng liếm gót giày cho bọn ta thôi!”

Thằng cha này vẫn coi đây là game à?

Không, hắn chỉ là một thằng hèn thích trốn tránh thực tại thích đi lừa người và đàn áp họ bằng sức mạnh tuyệt đối thôi

Giờ đến mức này thì có ngăn bọn này bằng trời nhá mấy thằng ngu!

Rõ ràng Trash còn vài kế hoạch dự phòng nhưng có cần thiết nữa không?

À mà không....

“Mọi người… đừng mất bình tĩnh vậy chứ.” (Medea)

Những tia sáng màu đen giáng thẳng xuống các Hiệp sĩ.

Tôi đông cứng lại khi thấy điều đó.

Con bitch khốn nạn, cứ khí nào phe ả gặp bất lợi là ả lại nhúng tay vào.

“Đánh cắp đồ của người khác như vậy là không được đâu nhé. Làm ơn hãy trả về cho khổ chủ đi. Và ta sẽ trừng phạt kẻ đã làm thế.” (Medea)

“Ku… sức mạnh của tôi…”

Ren rên rỉ.

Tất cả vũ khí đồng loạt bay lên không.

Dựa theo nồng độ ma pháp thì chắc là ả đang cố cướp lấy chúng.

Vậy… tôi nên làm gì giờ?

Hóa giải thì dễ thôi, nhưng lúc đó tôi sẽ phải vượt qua sức mạnh giới hạn của Anh hùng.

Raphtalia vẫn chưa về nên tôi vẫn chưa thế động thủ được.

“Naofumi!” (Ren)

“Đừng có dựa dẫm vậy! Hãy tin vào Tinh linh của mình.” (Naofumi)

“Được!” (Ren)

Ren và Itsuki, nắm chặt vũ khí theo lời của tôi.

Những người khác cũng thế…

Tất cả Thánh Khí và Chư Hầu, không một cái nào di chuyển mảy may về phía ả.

“Gian lận! Hãy đến với ta và rời bỏ chúng mau.” (Medea)

Cái Khiên của tôi, một tí cũng không bị ảnh hưởng.

Thì do nó đã mạnh quá rồi mà.

“Guaaa…”

Những tia sáng bắt đầu mạnh hơn.

… Các Tinh linh đang gào thét.

Chắc ả định giết hết bọn họ rồi hốt đống vũ khí đây mà.

Nếu ả làm thế thì tôi sẽ nghiêm túc đấy. Tôi sẽ không để đồng đội mình ngã xuống đâu

Thật lòng tình huống kiểu này là kiểu mà tôi muốn tránh nhất.

Sức mạnh của tôi chỉ đạt đỉnh khi và chỉ khi có Raphtalia bên cạnh.

Và Raphtalia cũng không thể vận hết sức nếu không có tôi.

Nếu tôi đánh hết sức thì bảo vệ thế giới này không thành vấn đề.

Nhưng để giết con bitch đó, tôi cần Raphtalia nữa.

Để dồn ả vào chân tường, tôi cần Raphtalia.

Nếu không thì ả cũng không chịu đánh thật đâu.

“Một lũ hèn mà cũng dám chống đối… Thôi, xử một vài đứa làm gương vậy.” (Medea)

… Tệ rồi.

Cứ thế này thì mọi người sẽ chết mất.

「Nô Bộc Tuyệt Đối」

Bắt đầu từ tôi, ả chọn thêm một vài người ngẫu nhiên để giết và chiếm đoạt vũ khí. Đây là một đòn tấn công khái niệm.

Nếu hứng thì là ai cũng sẽ chết.

Nói nôm na thì ả định dẫn ma pháp qua người họ để làm mạch ma pháp của họ hỏng dẫn đến chết bất đắc kỳ tử. Cứ tưởng tượng như chập cháy mạch điện cho dễ hiểu

Thôi… Nếu ả chạy sau khi tôi cứu thế giới này thì đuổi theo cũng được.

Đến tận cùng địa ngục cũng phải bắt được ả!

『Ta, kẻ đại diện cho thế giới, kẻ đã thông tuệ chân dạng của sức mạnh. Hãy bẻ cong sự thật và hóa thân thành sức mạnh để bảo vệ tất cả』!

「Bất Tử Thần Tâm」!

Tôi xóa đòn tấn công khái niệm của ả và truyền sức mạnh Tinh linh cho thế giới.

Thế này thì nó sẽ không bị ai trói buộc hay cưỡng éo nữa.

“Không hổ là Khiên mà. Ngươi đâu nỡ để các bạn mình như vậy đúng không? Mọi người, tôi đã vô hiệu hóa đòn tấn công của ả rồi đó!” (Naofumi)

Ah, tôi nói máy móc quá.

Cái lời đó rõ ràng là nói dối mà.

Ả phát hiện ra cũng chẳng có gì lạ, nếu có gì đó xảy ra thì cũng bình thường thôi. Nó là sức mạnh Tinh linh kia mà.

“Ku…「Vĩnh Hằng Bộc Diệt」!” (Medea)

Ả dúng lại cái đòn đã dùng để giết tôi.

Vì không vui nên có vẻ ả đã nghiêm túc hơn rồi đấy.

Nhưng vẫn chưa chịu đánh hết sức à?

Phải làm cách nào đấy bắt ả phải dùng hết sức mới được.

“… Có thế thôi à?” (Naofumi)

Tôi hấp thụ luôn đòn tấn công vào Khiên.

Khái niệm cái chết thuần túy chuẩn bị đóng thẳng vào tôi nhưng tôi đã nhẹ nhàng xóa nó đi.

“Chết tiệt! Vậy thì–!” (Medea)

Con bitch bắt đầu dùng nhiều sức mạnh hơn.

Thôi, giờ thì giấu bằng mắt.

Tôi động thủ để chống lại ả.

Nhưng vào lúc đó… tôi cảm thấy thời gian như ngưng lại.

“… Không may thay, cái âm mưu của ngươi sẽ kết thúc ngay tại đây, ngay lúc này.”

Trước khi con bitch kịp làm gì, một tiếng sấm như thể cả thế giới đang gầm lên vang vọng khắp không gian.

Một đám mây bụi che phủ toàn bọ tầm nhìn.

“Muộn quá đấy biết không hả?” (Naofumi)

Ai đó đã thổi bay hết đám bụi bằng Phong ma pháp.

Và ở ngay đó là Raphtalia đang cầm Chiến Chùy của mình.

“Thương Hiệp sĩ, cái thế giới song song mà ngài ấy tạo ra… khá kì lạ. Nên việc đến chỗ ngài ấy hơi khó một tí.” (Raphtalia)

Em ấy muộn quá.

Motoyasu… ngươi có biết là vì ngươi mà ả suýt chạy mất không?

Hên quá. Nếu hắn ở đây thì tôi có thể đánh hết sức rồi.

“Oh! Là Midori và Kuu với cả Marin phải không!? Nhớ anh không các THIÊN THẦN!?”

Motoyasu, đang rất cao hứng, gọi bộ ba của hắn từ sau lưng Raphtalia.

Thiên thần à? Đây là địa ngục mà nhỉ, đâu phải thiên đường đâu mà có thiên thần nhỉ?

Và đúng như dự đoán, hắn tia ngay ra chỗ Firo sau khi ngắm nghía xong.

“FIRO-TAAAAAAAAAAAAAAAAN!”

“Mu! ĐI ĐI! 「Cung Trảo X」!” (Firo)

Hắn ăn đòn của Firo thẳng mặt và bay vèo đi trong khi cười mãn nguyện.

… Tên này, chả thay đổi gì cả.

“Sao lại…”

Ả rất ngạc nhiên khi thấy cảnh đó.

Có vẻ ả đã nhận ra tôi và Raphtalia đều không phải Hiệp sĩ thông thường nữa.

Nhưng có nhận ra cũng quá muộn rồi.

“Có vẻ ngươi đang định hủy diệt thế giới này hả? Đừng có mơ. Từ giờ…” (Raphtalia)

“…mới là đánh thật này.” (Naofumi)

Truyện Chữ Hay