Chương 351: Thánh địa Filo Rial
Một vài ngày đã trôi qua.
Đợt sóng phía ngoài biển cũng đã được xử lí xong xuôi hết.
Ren là người ăn hại nhất vì không biết bơi trong khi ngược lại, Sadina là người đóng góp nhiều nhất.
Và lại thêm một lần, tôi đã được mục kích sức mạnh của Trượng hiệp sĩ, Trash.
Ông ta có thể dùng được gần như mọi loại ma pháp trên đời.
Dù chỉ mới đến mức Dreifach, nhưng cả Aura và Down cũng chả làm khó được con người đó. Liệu có thứ gì mà ông ta không thể niệm không?
Giờ thì tôi đang dạy ổng cách niệm Revelation.
“Tuy nhiên…” (Naofumi)
“Gua?”
“Mấy người có hiểu định nghĩa của từ ‘sạch sẽ’ không thế!?” (Naofumi)
Ngay lúc này, chúng tôi đang trong Phi Xa của Fitoria để đi đến ngôi đền Thánh địa của Filo Rial.
Fitoria đem đến rất nhiều item đã từng được các Anh hùng sử dụng nhưng có lẫn vài cái không khác gì phế liệu.
Vậy nên mọi người đều quyết định đi đến chỗ cô ta và tự tìm đồ cho mình.
Trash không đi cùng chúng tôi. Có vẻ việc triều chính của Melty đang rất nhiều.
Gaelion và Taniko cũng không muốn đi.
Và… chúng tôi dừng ở một phế tích cổ đại…?
Xung quanh toàn rừng rậm và trước mắt thì có một đống đổ nát trông như thể đã từng có một ngôi làng ở đây vậy. Ngay gần đó là một tòa nhà kiểu đền ở trung tâm.
Hình như Melty đã từng nói gì về nó thì phải.
Trong giai thoại về Filo Rial, có một nơi gọi là Mộng Ảnh Lâm, và mọi người sẽ lạc nếu đi vào.
Có lẽ khu vực này là trung tâm của nó.
“FUOOOOOH! Thiên đường của đời ta! Thánh địa của đời ta!” (Motoyasu)
“GUAAAAAAH!”
“Fubu! Không gì có thể cản t-!” (Motoyaus)
Motoyasu ăn thẳng một cước của Fitoria và đi tàu lượn.
Nhưng vẫn chả xi nhê gì, và hắn lại ngay lập tức bật dậy. Giờ thì hắn đang chơi đuổi bắt với Fitoria, tất nhiên hắn là người đuổi.
Mệt thật đấy. Tên mặt thộn này định diễn cảnh này bao lần nữa đây?
Lờ Motoyasu, chúng tôi tiếp tục tiến vào khám phá phế tích.
Và giờ quay lại vấn đề đang dở, lí do mà tôi nói đến vấn đề vệ sinh là vì lối đi vốn đã nhỏ như lỗ mũi giờ đang chật ních phế liệu.
Vì mấy người là chim nên bị đống đồ sáng bóng thu hút à?
Nó khiến tôi nhớ đến đống đồ Firo từng thu thập và giữ như kho báu.
“Wa~ lấp lánh~” (Firo)
Yep, đúng là do bọn não chim làm rồi. Trông không khác nhau lắm.
Có vẻ chỗ này là tổ Fitoria.
Đống hổ lốn trải khắp mọi chỗ có đủ từ những viên đá quý đáng giá đến đống pha lê rẻ tiền.
“Phải dọn dẹp cái đã.” (Naofumi)
Nhưng… rốt cuộc ở đây có bao nhiêu rác vậy?
Đáng lẽ chỗ này phải là một ngôi đền mới đúng, vậy mà… Chả biết có nên nói không nhưng chả giống như tôi đã nghĩ một chút nào.
Tôi đã nghĩ đến một cuộc săn kho báu trong hầm ngục như trong Indiana Jones cơ, nhưng chả giống gì cả.
Các cổ vật quý cũng bị ném sang một bên như rác.
Lại thêm cả lông chim bay khắp mọi nơi nữa chứ. Bẩn quá.
“Đốt hết đám lông đi được không?” (Naofumi)
“Nhỡ có thứ gì quan trọng bị cháy thì sao?” (Raphtalia)
Raphtalia lại lên mode tsukomi nữa.
Vậy là không được rồi.
Dù nói thế nào thì cái này cũng là thánh địa rác rồi, nhờ công con chim đó hết đấy.
Thật đáng buồn cho đống item quý đang bám bụ dưới đống này.
Chúng tôi sẽ phải tìm, giám định và phục chế bất cứ thứ gì đáng giá ở đây, nên kiểu gì cũng phải xách đít lên dọn.
“Vậy thì, tản ra và dọn dẹp đi!”
Đáng lẽ tôi nên dẫn theo vài dân làng mới đúng.
Thôi , nói thế thôi, giờ thì dọn.
“Cái này~? Nó đẹp và sáng quá. Có phải nó được gọi là pha lê không?” (Firo)
“Đấy là rác! Thêm nữa lại còn là đồ đã qua sử dụng rồi.” (Naofumi)
“Um, đây có phải ngọc hiếm không? Naofumi, tôi nên làm gì với nó?” (Ren)
“Giữ đi. Cái đó tính sau một thể với đống còn lại.” (Naofumi)
“Sao đống kiếm này lại nằm đây!? Ren-san, xử chúng sao giờ?” (Rishia)
“Hmm? Khoan… tôi chưa thấy cái nào giống vậy trước đây. Um… Ascalon? Gì thế này? Vũ khí chuyên dụng cho mấy con rồng này.” (Ren)
Hình như tên thanh kiếm nghe quen quen, nhưng thôi kệ đi.[note15210]
May mà Gaelion không đi cùng.
“Trên kia có một cây thương vướng trong đống quần áo kìa. Motoyasu-san, đi lấy nó đi. Thu lông và ngửi để sau cũng được.” (Itsuki)
“Yes sir! Funu! Không lấy xuống được.” (Motoyasu)
“Thử copy nó xem?” (Itsuki)
“Đúng rồi! Nguyền Thú Thương? Oh, cái này tự di chuyển được, quá tiện.” (Motoyasu)
Hình như vừa có cái gì đấy khá nguy hiểm vừa được tìm thấy thì phải. Nhưng thôi kệ đi.
Và cứ như vậy, chúng tôi sắp xếp lại đống đồ và phế liệu.
Đúng là chim có khác, đến cả lông rụng ra cũng giống nhau.
Phải bắt cô ta xử lí đống này mới được.
“Hình như đâu đây còn có xương rồng đấy… thấy thì cứ lụm hết đi.” (Naofumi)
Có cả một đống hài cốt đang dần thành hóa thạch nữa chứ… rốt cuộc đã ở đây lâu đến mức nào rồi vậy?
Đám này sẽ rất có ích nếu còn nguyên, nhưng vì mưa dầm nắng thấm nên giờ mục gần hết rồi.
“Cái này…”
Trong một căn phòng khác, có bày đống vũ khí mà gã giáo hoàng đã dùng.
Nó… hẳn chỉ là bản sao thôi, đúng không?
Tại sao đến cả thứ này cũng ở đây cơ chứ?
Tôi định dùng lại chúng… nhưng chắc khó rồi.
Cái này ngốn ma lực kinh khủng khiếp. Chắc tôi sẽ mang đám này về cho lão già phân tích.
Tôi đã thử copy, nhưng nó lại hiện ra một cái khiên khác hoàn toàn.
Nó gọi là Cổ Khiên.
Cũng chả mạnh gì cho cam.
Công dụng duy nhất có ích là tăng kháng phép.
Ren cũng mở kháo được những cái tương tự.
Rõ ràng những cái của họ có khả năng gây ra một loại debuff gọi là ‘Nhiễu loạn ma pháp’.
Cũng tiện đấy nhưng chỉ đơn mục tiêu thôi.
“Bực mình quá… có cả đống đồ bỏ ở đây. Phía bên trong thế nào vậy?”
Chúng tôi tiếp tục tiến sâu vào ngôi đền.
Có vẻ chúng tôi đã đến một khu vực trông khá giống tế đàn.
Ở đây thì thưa rác hơn nhiều.
Trên mặt tiền có một thiết bị kiểu đồng hồ làm bằng đá.
“Chỗ này trông không đẹp cho lắm.” (Itsuki)
“Phải đấy.” (Ren)
“Lạy chúa tôi, có nhiều thứ hay ho trong nhà của Filo Rial-sama quá.” (Motoyasu)
“Motoyasu, ở yên đây cho ta.” (Naofumi)
Motoyasu bước về phía cái đồng hồ và cắm Thương xuống đất.
Và có cái gì đó vừa kích hoạt.
…
Đột nhiên có tiếng ầm ầm vang lên…
“Motoyasu!” (Naofumi)
“C-cái gì thế?” (Motoyasu)
“Biết chết luôn! 「Meteor Wall」!” (Naofumi)
Để đề phòng, tôi vẫn niệm Lưu Tinh Thành, và dựng rào bảo vệ mọi người trừ Motoyasu và đám Filo Rial của hắn.
“Fitoria, cô có biết đấy là cái gì không?” (Naofumi)
“Gua?” (Fitoria)
Đừng chỉ nghiêng đầu chứ.
Chả đáng tin gì cả!
“Oh? Oh? Oooooo…” (Motoyasu)
Ánh sáng tỏa ra từ chỗ Motoyasu đã cắm Thương.
Và… sau khi dần tan đi, ánh sáng đột nhiên bị hút vào cây Thương.
…
“F-fuee… c-cái gì vừa xảy ra thế?” (Rishia)
“Chịu.” (Naofumi)
Tạm thời thì chưa có gì kì lạ xuất hiện cả.
“Motoyasu, ngươi có thấy gì lạ không?” (Naofumi)
“Xem nào… một cây thương gọi là ‘Kỷ Nguyên Long Thần – Kim phút’ vừa mở khóa.” (Motoyasu)
Motoyasu đổi sang cây Thương khác.
Trông khá nhỏ gọn.
Thiết kế khá đơn giản…. Như cái tên, trông nó khá giống kim đồng hồ.
“Vậy nếu cắm vũ khí xuống thì ta sẽ mở khóa được nó à?” (Naofumi)
Để thử, tôi tìm cái lỗ mà Motoyasu đã cắm Thương và đặt Khiên vào.
Nhưng có vẻ chả có gì xảy ra cả.
“Có khi nó chỉ dành cho một người thôi?” (Ren)
Ren hỏi sau khi đã thử.
“Motoyasu!” (Naofumi)
“C-con không biết gì đâu đấy!” (Motoyasi)
Cắm vũ khí vào chỗ lạ chưa được xác định… mà chúng tôi cũng chả biết nó sẽ mở khóa cái gì đó nếu hắn không làm vậy…
“Hah… thôi bỏ đi. Giờ cứ tiếp tục việc đang làm thôi.” (Naofumi)
Có vẻ không có con quái nào lảng vảng quanh đây.
Mà tôi nghĩ cả bọn cũng chả gặp con nào đâu vì đây là sân nhà của Fitoria – Nữ hoàng của Filo Rial mà.
Nhưng bẫy thì vẫn có.
Như kiểu đá lăn… và chông sắt rơi thảng từ trần xuống. Tất cả đều bị Lưu Tinh Thành chặn lại nên xem ra bẫy cũng khá vô dụng đối với Anh Hùng.
Hòn đá lăn dột ngột dùng lại khi chạm vào rào chắn, làm tôi suýt cười sặc tiết.
Mà Lưu Tinh Thành cũng sẽ vô dụng trước kiểu bẫy đánh đố, nhưng có vẻ ở đây chả có cái nào.
Ở cuối phế tích, là… một căn phòng đá đang lơ lửng nhờ ma pháp.
Lơ lửng… quặng Graweik à?
Tôi leo lên cái thanh cũng đang lơ lửng, và xem xét phía trong căn phòng.
… Gì thế này? Không khí trong đây nặng một cách kì lạ. Hơi khó thở.
Tôi cũng cảm thấy ở đây có một lượng lớn ma pháp.
“Và? Ở đây phải có cái gì đó đặc biệt tí chứ.” (Naofumi)
Sâu phía trong nhà Fitoria, sâu phía trong phế tích , là… một cái chai lơ lửng trong không khí. Phía sau…cái gì kia?
Một con vật dạng mèo có lông vũ? Trên bức bích họa kia có vẽ một con như vậy.
Có cả bích họa miêu tả những thánh khí… cả những chư hầu của chúng nữa. Chúng phát sáng nhè nhẹ một cách kìa ảo.
Khi tôi với tay ra thì cứ như thể trọng lực đã khôi phục và cái chai rơi gọn đúng chỗ tôi bắt.
Bên trong chai là một chất lỏng màu huyết sắc.
Khi ngửi thử thì tôi thấy nó có mùi… như máu?
Cái gì thế này?
“Đây có phải Chén Thánh không, hay cái gì đại loại vậy?” (Naofumi)
Có thể lắm chứ, nhất là trong kiểu dị giới fantasy kiểu này.
Bình đựng máu của một vị thần, hay kiểu kiểu thế.
“Gua.” (Fitoria)
“Ngài ấy bảo đếch phải đâu.” (Midori)
Midori vẫn đóng vai trò thông dịch.
“Vậy thì nó là gì?” (Naofumi)
“Gua, gua.” (Fitoria)
“Um… ngài ấy bảo không chắc nhưng có vẻ nó có độc đấy. Trước kia, khi Fitoria-sama bị một Anh Hùng ra lệnh phải uống, thì ngài ấy cảm thấy toàn thân đau kinh khủng.” (Midori)
Độc à… chỉ nhìn thôi cũng chả biết gì
“Vào lúc đó, vị Anh Hùng nọ đã nói, ngụm đầu sẽ là cơn đau vĩnh cửu, ngụm tiếp theo, sự cô đọc vĩnh cửu, và ngụm thứ ba… sẽ là một cái kết tàn khốc.” (Midori)
“Hmm…” (Naofumi)
Đằng nào thì tôi cũng chả cần cái này đâu.
Mà tại sao thứ mạnh đến mức này lại ở đây?
Fitoria đã từng uống rồi đúng không?
“GUA GUA!” (Fitoria)
“Ah, nhớ rồi. Cái đó dùng để nhỏ vào vũ khí.” (Midori)
“Cái này á?” (Naofumi)
“Đúng.” (Midori)
Chà… các vị Anh Hùng tiền bối đã để lại một thứ khá hay ho đấy.
Tôi nghĩ nên hủy cái này đi nhưng không hiểu sao xét kiểu gì thì ý đó cũng không hay cho lắm.
“Motoyasu.” (Naofumi)
“Dạ thưa nhạc phụ?” (Motoyasu)
“Hình phạt đây. Thử với vũ khí của ngươi đi.” (Naofumi)
“Đã rõ ạ!” (Motoyasu)
Tôi nhỏ một giọt lên cây thương của Motoyasu.
Nó khá đặc, nên có lẽ việc không giọt nào rớt trượt ra ngoài là do ma pháp.
“Oh? Thương Ø xuất hiện.” (Motoyasu)
Ø?[note15211]
Ý là số 0 ấy à?
Motoyasu chắc chắn đã nói Ø, đúng không?
“Nó có khả năng gì?” (Naofumi)
“Là ‘Phán xử sự thật’, và ‘Bàn tay cứu thế’. Có cả skill nữa. Nó chỉ ghi Thương Ø thôi.” (Motoyasu)
???
Cái thể loại gì đây?
“Chỉ số?” (Naofumi)
“Tất cả đều là Ø!” (Motoyasu)
“Cái đếch gì cơ?” (Naofumi)
“Nó là như thế thôi, không có tí chỉ số nào, thưa nhạc phụ.” (Motoyasu)
“Um… có phải nó bị nguyền không?” (Naofumi)
“Có vẻ không phải Curse Series đâu.” (Motoyasu)
Fumu… với Motoyasu là chuột bạch, thì xem ra nó an toàn.
Tôi thử nhỏ một giọt vào Khiên.
Bạn đã mở khóa Khiên Ø!
–
Khiên Ø (Đã thức tỉnh) 0/0 –
Khả năng phụ:
…
Trang bị bổ sung:
Skill 『Khiên Ø』
Khả năng đặc biệt: Phán xử sự thật, Bàn tahy cứu thế.
Thông thạo: 0
–
Fumu, một cái Khiên như Motoyasu miêu tả đã mở khóa.
Đúng như hắn nói, tất cả chỉ số là 0. Còn tệ hơn cả cái Khiên nhỏ lúc đầu nữa.
Gì thế này?
Thử đổi sang nó xem nào.
Vẻ ngoài của nó trông không khác gì Khiên nhỏ.
「Khiên Ø」
Khi tôi sử dụng skill, cái Khiên phát sáng.
Oh… trông hay đấy. Tôi sẽ thử sau vậy.
Có vẻ không có ảnh hưởng phụ nào phát sinh thêm.
Cái Khiên này quá yếu nếu so về chỉ số, nhưng các khả năng của nó có lẽ sẽ có ích.
Trong các game tôi từng chơi cũng có vũ khí kiểu này.
“Nếu Fitoria đồng ý thì tôi nghĩ mọi người cũng nên nhỏ vào vũ khí của mình đi.” (Naofumi)
Và như vậy, cái chai cứ cạn dần đi.
Mọi người đều mở kháo được vũ khí Ø, với các khả năng y hệt nhau.
“Firo, muốn uống không?” (Naofumi)
“Eh? … Không phải nó độc sao ạ? Không đâu.” (Firo)
“Thôi vậy.” (Naofumi)
Tại sao các Anh Hùng trước kia vẫn bắt Fitoria uống dù biết nó có độc vậy?
Có phải do cô ta bị trù không?
Dù tôi đã hơi muốn Firo uống nó.
“GUA!” (Fitoria)
“Eh? … Không muốn.” (Firo)
“Cái gì thế?” (Naofumi)
“Um, Fitoria bảo Firo cũng phải uống khi được như cô ấy.” (Firo)
Uống cái thứ đó?
Là phong tục, nghi lễ trưởng thành à?
Thôi thì không nói là tốt nhất.
Chúng tôi đã xong hết việc và quay về, nhưng Gaelion cứ cố lảng ra xa khỏi cái bình.
“KYUA!” (Gaelion)
“Sao thế?” (Naofumi)
Khi tôi bước lên, thì nó lùi lại đúng bằng khoảng đó.
『Đ-đ-đứng xa ra! Ta thấy trong đó có cái gì đó rất lạ. Nó làm ta lạnh hết sống lưng! 』
Tôi đưa cái chai cho Raphtalia, và đến gần nó.
Và Gaelion không lùi lại nữa.
Hình như thứ đó là bả rồng hàng hiệu thì phải.
Khá thú vị đấy. Fitoria bảo phải trả lại khi xong việc nên tôi sẽ đi trả lại cho cô ta.
Giờ là lúc test khả năng của Khiên Ø, hay đúng hơn là khả năng của toàn bộ vũ khí thuộc chuỗi này.
Nó là một skill hoàn toàn vô dụng.
Tôi đã thử dùng để đánh quái, nhưng chả có gì xảy ra và tôi thất thủ nhanh chóng.
Nó vỡ ngay lập tức.
Raphtalia với『Chiến Búa Ø』và Firo với『Vuốt Ø』…
Trông thì đẹp, nhưng lại chả gây ra tí sát thương nào.
Thật vô nghĩa. Skill của nó gây ra, theo đúng nghĩa, 0 sát thương.
Raphtalia phát sáng toàn thân… và trông đủ ngầu để người khác thấy thế và gọi tên skill ra…
CD là 0, và SP tiêu tốn cũng là 0. Như đùa vậy.
Có lí do nào mà các vị tiền bối dùng đến cái này không?
Cuối cùng thì chúng tôi quay lại để dọn dẹp nhà Fitoria và phế tích kia.
Vì đã tìm thấy thêm vài trang bị tốt nên tôi sẽ không càu nhàu gì đâu.