Tất Cả Người Chơi Nghĩ Rằng Ta Là Ác Thần

chương 67: cuộc chiến trận doanh (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Translator: Kouji

✫ ✫ ✫

Thông tin Cullen, thủ lĩnh hiện tại của Black Poker đã mất tích, không rõ sống chết nhanh chóng lan truyền khắp diễn đàn người chơi.

Aaron không phải là một người biết giữ mồm giữ miệng. Hắn lập tức đăng tải tin sốt dẻo này lên diễn đàn.

1L: Cullen mất tích? Sao lại như vậy chứ? Anh ta là NPC hướng dẫn của trận doanh mà? (bối rối).

2L: Đậu má. Thật à?

3L: Đúng vậy, chín trong số mười người chọn nghề ‘Lưu Manh’ sẽ được sinh ra ở địa bàn Black Poker, tự động được phân công, sau đó được gửi đến cơ sở của Black Poker để đào tạo…

4L: Lưu manh mà cũng được đào tạo bài bản á? Đào tạo gì vậy?

5L: Nghe nói là dựa trên năng lực. Những người thích chiến đấu sẽ được giao các nhiệm vụ như tuần tra, chiến đấu, thu tiền bảo kê, vệ sĩ, sau khi hoàn thành lượng nhiệm vụ nhất định thì có thể đổi lấy vũ khí hoặc học các kỹ năng cận chiến.

6L: Được đấy, đến cả băng đảng cũng được tổ chức bài bản cơ đấy.

7L: Đừng lan man nữa. Rốt cuộc thì Cullen đã gặp phải chuyện gì vậy? @Aaron?

Aaron: Chuyện là thế này. Trong lúc tôi đang hướng dẫn người mới như thường lệ thì đột nhiên nghe thấy tiếng báo động vang lên ở căn cứ của Black Poker, có vẻ như là của sếp Cullen phát ra, thế là tất cả thành viên ở đó đều lao ra ngoài, tôi cũng lái xe dù đuổi theo, đến nơi thì thấy một đám người đang chiến đấu với nhau ở ngoài cứ điểm, phe ta đã rơi vào thế yếu, sao tôi có thể chịu đựng được cơ chứ, bèn đánh tay lái đâm vào chúng, đoán xem tôi đã nhìn thấy ai?

8L: Ai? Ai thế?

Aaron: Người chơi ở phe đối diện. Tuy không nhớ được ID của họ, nhưng tôi có thể nhớ được dấu ấn của trận doanh khác.

Aaron: Đúng lúc này thì có nhiều ô tô con đang lưu thông trên đường đột nhiên mất kiểm soát và lao về phía chúng tôi, giúp họ thành công phá vây, khi chúng tôi lên văn phòng tìm Cullen thì anh ta đã biệt tích rồi.

9L: Đù, chẳng lẽ là…

10L: Đại chiến trận doanh?

Druid: Người chơi mà anh gặp có chữ ‘Stargazing’ trong ID không?

No One’s Truly Sane: Có, tôi cũng có mặt vào thời điểm đó, đang định nói thì anh nói rồi, họ có.

Druid: Vậy thì đúng rồi. Họ thực sự đã gia nhập Cục Điều Tra. Xem ra Cục Điều Tra đứng đằng sau vụ mất tích của Cullen.

11L: Tại sao họ lại làm như vậy?

12L: Cậu quên rằng Giáo hội Bí ẩn chúng ta có thể là một tà giáo à? Nó tất nhiên sẽ là kẻ địch của Cục Điều Tra rồi.

13L: Wow, chúng ta sắp bắt đầu đại chiến trận doanh à?

14L: Ngon, đại chiến trận doanh?

15L: Chết tiệt, tôi nứng lắm rồi đấy! Chúng ta sắp được đóng vai phản diện sao?

16L: Chú trên đừng nói linh tinh, đừng quên bản thân Cục Điều Tra cũng có vấn đề, chưa chắc chúng ta đã là kẻ phản diện, biết đâu lại thành phe trật tự cũng nên!

17L: Quả thực.

18L: Không ai quan tâm Cullen à? Tôi rất thích ngoại hình và thân phận của anh ta. Sao anh ta nỡ lòng biến mất như vậy chứ? Rốt cuộc thì Cullen đã đi đâu? Anh ta bị bắt hoặc bị nghiền xương thành tro rồi à?

19L: Không biết. Hy vọng anh ta vẫn ổn.

20L: Hy vọng anh ta vẫn khỏe (cầu nguyện).

Cái người được người chơi nhắc đến đang ở trong Nước Trời của Lann, nỗ lực đột phá tầng thứ nhất của Khe Hở Cõi Mộng.

Lann đã tuyên bố rằng nếu Cullen không thể đột phá tầng thứ nhất và lấy được Năng lực Khởi Nguyên trong ba ngày, gã sẽ không được tham gia kế hoạch tiếp theo.

Cullen không thể chấp nhận được điều đó.

Với ngọn lửa báo thù hừng hực cháy trong lòng, gã không ngừng khiêu chiến tầng thứ nhất của Khe Hở, gần như không ngủ không nghỉ.

Cách vượt qua tầng đầu tiên của Khe Hở có vẻ rất dễ dàng, xét cho cùng chỉ là bước xuống cầu thang và chịu đựng sự ô nhiễm tinh thần, dễ dàng hơn thử thách sau này rất nhiều.

Trên thực tế, người mới thường bị mắc kẹt ở bước này.

Suy cho cùng thì ý chí và sức mạnh tinh thần của mỗi người là khác nhau. Sau khi bước xuống cầu thang ngập tràn sương mù cùng những tiếng thì thầm điên cuồng, một số người có thể nhanh chóng thoát khỏi ảnh hưởng của ô nhiễm tinh thần, nhưng cũng có người sẽ đắm chìm vào cơn điên loạn.

Archie và Edmund cũng mắc kẹt ở bước nhập môn này trong nửa năm, học cách thích nghi với mức độ ô nhiễm, dần dần mới tiến vào sân phơi tiếp theo.

Cullen thì khác. Suốt hai ngày qua, gã đã liên tục tiến vào cầu thang thứ nhất bằng toàn bộ sức lực của mình mà không nghỉ ngơi. Một phương thức chẳng khác nào tự sát.

Lann hoàn toàn không có kinh nghiệm trong lĩnh vực này. Vì vậy, cậu không biết hành vi của Cullen liều lĩnh đến mức nào. Ogilvy cũng không hiểu được nhân loại. Người có khả năng ngăn cản hành động tự sát kia chỉ có Archie và Edmund. Thế nhưng họ lại không thể liên lạc với Lann.

Và thế là, Cullen đã biểu diễn trò đi xiếc qua vực thẳm trước mặt hai vị thần không đáng tin cậy.

Chẳng bao lâu sau, cơn điên loạn đầu tiên ập đến.

Không có sự hướng dẫn, Cullen không thể rời khỏi Khe Hở Của Cõi Mộng trước khi đèn pin dập tắt. Và rồi, sương mù nuốt chửng lý trí gã.

Lann cùng Ogilvy trơ mắt nhìn Cullen đột nhiên bật dậy khỏi chiếc giường dây leo, phá lên cười như kẻ tâm thần, đập đầu vào tường, bốc đất gặm đá, úp mặt khóc lớn, rồi ôm chân của một y tá đi ngang qua và gọi ‘mẹ’.

Chà…

Bấy giờ, Lann mới phát hiện ra điều gì đó không ổn, ngẩn ngơ nói với Ogilvy: “Chúng ta nên làm gì đây?”

Ogilvy cũng trầm mặc, mặt ngơ ngác chẳng kém gì cậu.

Hai phi nhân loại: Hả? Xuyên qua Khe Hở Của Cõi Mộng còn có tác dụng phụ?

Khe Hở Của Cõi Mộng trong Lann hoàn toàn khác với tín đồ, cậu chưa bao giờ gặp bất cứ khó khăn nào khi bước lên cầu thang, thậm chí còn có thể xuyên qua sương mù, nên không thể lấy đó làm tham khảo. Ogilvy dường như không phải là con người, cũng không biết liệu anh ta có Khe Hở Của Cõi Mộng hay không.

Thế nên, cả hai đều không biết phải làm gì bây giờ.

Một linh cảm lóe lên trong đầu Lann. Cậu chợt nhớ đến trạng thái điên rồ của Edmund và Archie, họ dường như có phản ứng với những đốm sáng trong Khe Mộng của cậu.

Chi bằng thử xem sao?

Đốm sáng hiện lên trước mặt Lann.

Cậu không cần bước vào Khe Hở Của Cõi Mộng, chỉ cần sử dụng suy nghĩ để gọi nó đến. Một khả năng vừa mới được phát hiện gần đây. Ở một nơi tồn tại giữa thực và mơ như Nước Trời, thứ vốn dĩ không thể xuất hiện trong thực tế cũng có thể được triệu gọi.

Lann nhẹ nhàng nắm lấy đốm sáng của Cullen. Nháy mắt, kẻ còn đang phát điên kia đứng yên.

Thế nhưng, gã vẫn chưa thoát khỏi trạng thái điên loạn.

Lann suy nghĩ trong vài giây. Cuối cùng, cậu quyết định sử dụng khả năng giáng thần mà mình từng thực hiện một lần trong bữa dạ tiệc. Vừa nhớ lại cảm giác đó, cậu vừa thúc đẩy ý thức mình thâm nhập vào đốm sáng.

Mở mắt ra, một phần ý thức của Lann đã có thể điều khiển cơ thể Cullen. Cảm giác như trở thành hai người ập đến. Lúc này, giọng Cullen bỗng vang lên: “Thưa Chúa?”

“Tỉnh rồi à?” Lann thoát khỏi cảm giác kia, quan sát gương mặt bối rối của Cullen, tò mò hỏi: “Ngươi cảm thấy thế nào?”

“Khi ở trong sương mù, con cảm giác mình hoàn toàn mất kiểm soát,” Cullen nhỏ giọng, “giống như một con tàu lạc giữa biển khơi mà không biết phương hướng chính xác vậy. Con nhận thức được những gì đang xảy ra trong thực tế nhưng lại không khống chế được cơ thể mình, cho đến khi…”

Cullen ngập ngừng: “Một ý chí mạnh mẽ uy nghiêm giáng xuống cơ thể con, kéo ý thức của con trở lại từ bờ vực điên cuồng.”

Giáng thần còn có tác dụng như vậy à? Lann ngẫm nghĩ: “Ngươi nên nghỉ ngơi một lát đi.”

“Không, con không còn thời gian nữa.” Cullen mím môi, nhớ đến những gì mà đám người kia đã làm với bản thân mình. Nỗi đau đớn cùng sự căm hờn như vết thương mưng mủ liên tục rỉ máu.

Ăn miếng trả miếng luôn là tôn chỉ của Mafia. Một kẻ thù dai như Cullen sẽ không bao giờ quên được sự sỉ nhục khi bị uy hiếp và bị áp bách. Nó không ngừng xỏ xuyên sống lưng gã, khiến tâm gã chẳng thể an bình.

“Hỡi Đức Chúa, xin ngài hãy tha thứ cho sự mạo muội của con, nếu con lại nổi điên một lần nữa, xin ngài…”

Lann ngắt lời: “Được. Nhưng ta không thể đảm bảo nó sẽ luôn hoạt động. Cơ hội báo thù không chỉ có một. Tại sao ngươi lại phải đánh cược mạng sống của mình?”

Cullen khẽ cười: “Con là người như vậy đấy.”

Một Mafia như gã có thể leo lên vị trí này nhờ hai thứ: nhẫn nhịn và tàn nhẫn.

Hãy nhẫn nhịn và hạn chế những hành động dư thừa trước những kẻ địch mà ta không thể đánh bại. Giống như khi Cullen bị điều tra viên khuất phục và buộc phải đội mũ giáp.

Hãy tàn nhẫn với cả địch nhân lẫn bản thân mình.

Nếu bỏ lỡ lần này, Cullen không biết khi nào mình mới tìm được cơ hội báo thù khác.

Không nghỉ ngơi, gã lại tiếp tục leo cầu thang và rơi vào trạng thái điên loạn.

Giáng thần, thanh tỉnh, điên cuồng.

Thời gian trôi đi, không ngừng không nghỉ, tâm trí hao mòn đến cực hạn, bước vào Khe Hở Của Cõi Mộng đồng nghĩa với việc đặt chân bên bờ vực điên loạn, tiến thêm một bước là rơi vào điên cuồng, rồi lại bị đánh thức, cứ thế, cho đến khi tâm trí cũng bắt đầu hoảng hốt.

Không thể chịu đựng được nữa, Lann chế tạo những đóa hoa màu trắng để ép Cullen vào giấc ngủ. Một tiếng sau, Cullen tỉnh giấc, lại tiến vào Khe Hở Của Cõi Mộng.

Gã giống hệt một con sói thù dai.

Lann phàn nàn với Ogilvy. Cậu nhận ra ý định trả thù bằng mọi giá của Cullen điên cuồng đến mức nào.

Nghe vậy, Ogilvy nhìn qua Cullen và nhận xét: “Tôi thấy gã ta vẫn còn hưng phấn lắm.”

Lann: “Thật à?”

Ogilvy ngẫm nghĩ: “Cảm giác như thể gã vừa đi trả thù vừa đi săn vậy.”

Đến đây, Lann nhìn về phía Cullen.

Vừa mở mắt ra, gã liền tiến vào Khe Hở Của Cõi Mộng.

Sự háo hức hiện rõ trên gương mặt nham hiểm kia.

Cậu nhớ lại ký ức mà mình từng chứng kiến trong phòng khám tâm lý.

Cullen hồi đó còn là một kẻ yếu đuối, chỉ có thể chọn cách cắn răng chịu đựng những kẻ siêu phàm có khả năng nghiền nát gã bất cứ lúc nào.

Vài ngày trước, gã lại phải đối mặt với kẻ siêu phàm, và một lần nữa chỉ có thể nhẫn nại.

Phải chăng lý do gã chờ mong cơ hội này đến vậy không chỉ bởi một xúc động báo thù nhất thời, mà còn bởi nỗi hận thù đã được nung nấu từ lâu?

Cullen không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, kể từ khi gã bắt đầu tiến vào Khe Hở Của Cõi Mộng, thời gian dường như đã mất đi ý nghĩa, chỉ còn những giờ khắc lắc lư giữa điên cuồng và thanh tỉnh.

Đúng lúc này, Cullen đặt chân lên sân phơi tầng đầu tiên.

Sương mù ẩn chứa sự điên cuồng nhanh chóng tan biến, thay vào đó là thử thách tầng thứ nhất.

【 Nỗi sợ 】

Lann đã cho Cullen biết trước về thử thách ở tầng đầu tiên. Vì vậy, gã đã chuẩn bị tinh thần. Có điều, sự bối rối vẫn xẹt qua tâm trí. Gã không biết mình thực sự sợ hãi điều gì.

Khoảnh khắc tiếp theo, sân phơi tối tăm cùng màn sương mù biến mất, ngọn lửa và quái vật xuất hiện trước mặt Cullen.

Hả?

Tiếng la hét và tiếng rên rỉ lọt vào tai gã. Cullen đứng trên đường phố, không kịp phản ứng, đến khi một mảnh gỗ đang cháy bất ngờ rơi xuống từ một tòa nhà và đập mạnh vào đầu gã.

"A a a a a a a a a!"

Cơn đau dữ dội ập đến với gã. Cullen chịu đựng cảm giác đau rát ở một bên mặt, bò trên mặt đất, kịp thời tránh được khúc gỗ cháy đè xuống người.

Mặt gã đau quá. Tại sao lại đau như vậy? Đây chỉ là một cuộc thử thách mới đúng?

Cullen bụm mặt, thở hổn hển, máu rơi rụng xuống mặt đất.

Đúng lúc này, tiếng xé gió vang lên sau lưng gã.

“Sếp, cẩn thận!”

Cullen bị ai đó đẩy ra. Gã quay người lại, nhìn thấy một con người quen thuộc đang đứng ở vị trí của mình, bị một xúc tu khổng lồ xuyên qua ngực.

Gã biết người đàn ông này. Một trong những thuộc hạ của gã. Một người có tên là Marcus…

“Chạy đi! Sếp Cullen! Chạy đi!” Marcus hét lên, “Black Poker toi rồi. Thủ lĩnh chết rồi. Thành phố này đã diệt vong. Hãy rời khỏi đây ngay!”

Anh ta đang nói gì vậy?

Cullen chứng kiến cảnh Marcus bị gặm nhấm bởi một con quái vật. Đầu óc gã trống rỗng. Gã nhận ra con quái vật này. Nó là thứ từng xuất hiện ở bữa tiệc. Hình như được gọi là Ngạ Quỷ thì phải?

“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?”

Cullen vô thức chạy tới lối ra vào của thành phố. Trên đường đi, gã nhìn thấy những người bị quái vật truy đuổi, nhìn thấy ngọn lửa rực cháy trên các tòa nhà, nhìn thấy những công trình kiến trúc đang sụp đổ, như thể đó là ngày tận thế.

Gã cảm thấy quen mắt.

Đây chính là thảm họa Arkham. Tại sao gã lại quay về lúc này?

Gã chạy chậm quá. Không kịp rời khỏi mất. Thế là, Cullen tìm một chiếc ô tô con dừng ở ven đường. Ghế sau chiếc xe dính đầy máu. Không cần đoán cũng biết chuyện gì đã diễn ra.

Mình cần phải vượt qua bài thử thách. Gã tự nhủ. Ấy vậy mà đầu gã lại chất đầy những suy nghĩ chạy trốn và sống sót.

Cỗ xe lao vun vút, không dừng lại bởi bất cứ ai, cứ thế lao thẳng ra khỏi thành phố Arkham.

Một phút sau, sương mù bắt đầu nổi lên quanh thành phố Arkham.

Khi lái xe được một quãng, Cullen dừng xe trên sườn đồi theo bản năng, bước ra ngoài, đưa mắt nhìn về phía Arkham.

Thành phố đã biến mất.

“Sao lại…” Cullen há hốc miệng. Nơi chứa đầy bê tông cốt thép đã biến thành một mảnh đất trống. Chẳng có ai nhớ đến thành phố này. Ngoại trừ những bóng ma đã trốn thoát khỏi nó.

Quá khứ của gã, hiện tại của gã, tương lai của gã.

Tất cả đã bị mai táng với thành phố đó, để lại Cullen lang thang không mục đích trong bóng đêm, ngẩn ngơ như một cái xác không hồn, cho đến ngày tìm ra lý do để sống.

Đó chính là báo thù.

Không, không đúng!

Arkham… Arkham… không bị phá hủy!

Một ngày nọ, Cullen tỉnh dậy bên cạnh thùng rác trong con hẻm ở một thành phố xa lạ. Gã đột nhiên ôm chặt đầu mình, đập mạnh vào bức tường bên cạnh, cố gắng đánh thức bản thân.

“Đây chỉ là một thử thách mà thôi! Nó là giả! Tất cả đều là giả!”

“Bởi vì thành phố Arkham rõ ràng…”

“… rõ ràng đã được thần cứu vớt!”

Đúng vậy, Cullen nhớ rất rõ điều đó. Gã cố gắng nhớ lại cảnh tượng đó một cách tuyệt vọng, giống như người sắp chết đuối cố gắng nắm lấy cọng rơm cuối cùng.

Bóng người được bao phủ trong ánh sáng xuất hiện. Ngài đã đóng lại cánh cổng. Ngài đã ngăn cách lũ quái vật đằng sau cánh cổng. Ngài đã phân chia hai thế giới một lần nữa.

Ngài là… vị thần đã cứu vớt Arkham.

Ngài là… người đã cứu tôi.

Răng rắc!

Cảnh tượng trước mắt vỡ tan, rơi rụng xuống đất như những mảnh gương vỡ. Cullen thở hổn hển. Khi định thần lại, gã đã quay về Nước Trời.

Ogilvy và Lann săm soi người đàn ông trước mặt. Họ trông thấy gã duỗi tay ra, lòng bàn tay hướng lên trên, để lộ chất lỏng hình sói, thứ chất lỏng tương tự như máu bắn ra tứ phía, biến mất vào hư không.

Cullen dường như có thể theo dõi vị trí hình sói. Trong nháy mắt, gã đã nắm bắt được bản chất của Năng lực Khởi nguyên trong mình.

【 Huyết Liệp 】

Bất cứ ai từng làm hại Cullen sẽ có một dấu ấn vô hình trên cơ thể họ, giúp gã có thể theo dõi vị trí của kẻ thù trong thời gian thực. Dấu ấn Sói Máu chỉ có ba. Khi giải quyết hết thù cũ thì dấu ấn mới sẽ xuất hiện.

Đồng thời, một khi Cullen tấn công người bị đánh dấu, dấu ấn sẽ hóa thành thực thể, dần dần ăn mòn cơ thể kẻ thù đến chết.

Lann lẳng lặng nhìn dấu ấn sói máu trên tay Cullen, lẩm bẩm: “Kẻ báo thù đỏ thẫm?”

“Ngài vừa nói gì vậy ạ?” Cullen nghi hoặc.

“Không có gì.” Lann cảm thấy hơi hoang mang. Cậu không ngờ người đàn ông có gương mặt đẹp trai hung ác này chính là tên thủ lĩnh Mafia xấu xí trong ký ức của mình.

Kẻ báo thù đỏ thẫm là biệt danh mà người chơi ở kiếp trước đặt cho một NPC, kẻ khởi xướng đại nhiệm vụ chính tuyến « Sự Sụp Đổ Của Cục Điều Tra ». Một thủ lĩnh Mafia bị hủy hoại nửa mặt, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, lai lịch bí ẩn, không ai biết tên gã là gì, chỉ biết gã có gương mặt đáng sợ cùng giọng nói khàn khàn như tiếng quạ kêu.

Dấu ấn Sói Máu trên tay Cullen là biểu tượng đặc trưng của NPC này, cũng chính là lý do gã được gọi là ‘Kẻ báo thù đỏ thẫm’, những kẻ xúc phạm gã dù có trốn đến chân trời góc bể cũng không thể thoát khỏi tay người đàn ông ấy.

Gã từng thực hiện một cuộc trả thù để đời, trả thù Cục Điều Tra. Không ai biết lý do gã làm như vậy.

Được lắm. Hóa ra gã lại là Cullen? Quen nhau bấy lâu mà giờ mới biết.

Ừm, cũng có thể là do cậu kiếp trước chưa bao giờ gặp được NPC này.

Lann húng hắng ho: “Được rồi. Ngươi đã thành công đột phá tầng thứ nhất, đánh thức Năng lực Khởi nguyên. Như vậy, ta sẽ giao quyền chỉ huy hành động lần này cho ngươi. Ngươi có thể quay về để suy nghĩ kế hoạch trả thù rồi.”

“Không cần đâu.” Cullen nhếch mép, lộ ra hàm răng trắng ngần, “Con đã có kế hoạch rồi ạ.”

“Tiếp theo, chúng nhất định sẽ đi tìm những người sống sót sau bữa tiệc.”

“Chúng tìm con là bởi chúng cho rằng giáo hội đang kiểm soát Black Poker thông qua con. Bữa dạ tiệc đó là chìa khóa cho sự chuyển giao quyền lực giữa thủ lĩnh mới và cũ.”

“Con đã xóa bỏ mọi dấu vết của ngài trong bữa tiệc, ngoại trừ những người sống sót.”

Cullen không đủ khả năng diệt khẩu những người kia. Nếu gã không mượn nhờ tên tuổi của Lann, Black Poker có thể đã bị liên minh Mafia tiêu diệt vào thời điểm đó.

Tất nhiên, tình hình bây giờ đã khác. Sau thảm họa, sức mạnh và địa bàn Black Poker đã được mở rộng trong khi những băng đảng khác phải thoái lui. Black Poker từng là một siêu cường nay đã trở thành ông vua không ngai trong thế giới ngầm Arkham.

Địa vị thủ lĩnh của Cullen ngày càng vững chắc. Gã không cần dựa dẫm vào thế lực của Lann nữa. Chẳng qua Black Poker hiện cũng đồng nghĩa với Giáo hội Bí ẩn. Chuyện mượn quyền hay không cũng không còn quan trọng.

“Ngươi muốn xử lý những người đó?” Lann hỏi.

“Không, đó là một hành động lãng phí, còn khiến các thế lực khác phản kháng dữ dội. Mặc dù không mạnh bằng Black Poker, chúng vẫn có thể tạo ra một mối đe dọa đáng kể khi đoàn kết với nhau.” Cullen giải thích, “Thay vào đó, con sẽ lợi dụng thế lực này để nghiền nát đám người ở Cục Điều Tra.”

Lann mỉm cười: “Xem ra ngươi đã có kế hoạch chi tiết rồi. Vậy thì, ngươi sẽ là chỉ huy cuộc chiến trận doanh lần này.”

“Đừng để ta thất vọng, Cullen.”

“Vâng." Cullen cúi đầu trước Lann, hứa hẹn bằng giọng khàn khàn, “Con thề sẽ rửa sạch nỗi ô nhục này bằng máu kẻ thù.”

Nhóm Job dự định lặp lại chiêu cũ, khai thác thông tin từ những người sống sót sau bữa dạ tiệc.

Năng lực 【 Cyberghost 】của Edie vô cùng hữu ích trong xã hội hiện đại, đặc biệt là khi kết hợp với kỹ thuật hack, biến nó trở thành một công cụ đáng gờm để thu thập thông tin tình báo.

Khi Edie sử dụng 【 Cyberghost 】, y có thể điều khiển nhiều thiết bị điện tử khác nhau trong thời gian ngắn, tất cả mạng lưới kết nối sẽ trở thành mắt, tay và chân của y. Hạn chế duy nhất là nó tiêu tốn rất nhiều tế bào thần kinh.

Ý chí Edie cũng không quá mạnh mẽ, khiến y hiện vẫn còn mắc kẹt ở tầng thứ nhất, cho nên

chỉ có thể sử dụng năng lực vào những dịp quan trọng.

Thông thường, y chỉ cần sử dụng kỹ thuật hack là đủ.

Một ngày sau, Edie đã lập danh sách tên và địa chỉ của các thủ lĩnh băng đảng tham gia bữa tiệc, đối chiếu chéo với danh sách những người đã chết, những người thiệt mạng trong các cuộc xung đột băng đảng sau đó, những người còn sống ở Arkham, cuối cùng tìm được bảy người.

“Bảy người.” Job nhìn danh sách, “Xem xem ai là người dễ tiếp cận nhất.”

“Được rồi, tôi làm đây.” Những ngón tay Edie lướt qua bàn phím. Chẳng mấy chốc, màn hình được chia thành những ô vuông nhỏ. Trong mỗi ô vuông là những cá nhân khác nhau. Đây rõ ràng là hình ảnh từ camera giám sát theo thời gian thực.

Những thủ lĩnh mafia này thường được bảo vệ nghiêm ngặt, không dễ tiếp cận. Chưa kể, họ dường như đã nhận được tin thủ lĩnh Black Poker qua đời. Các biện pháp an ninh được thắt chặt khiến việc hành động trở nên khó khăn hơn.

May mắn thay, một ngày sau, đúng lúc Edie chuẩn bị sử dụng năng lực, một người trong số họ đã gặp vấn đề lưu thông dòng tiền, không thể không phái thuộc hạ ra ngoài làm việc, tạo nên lỗ hổng trong hàng phòng ngự.

Job lập tức triệu tập hội nghị thành viên.

“Chúng ta sẽ làm như lần trước hả?” Dina hỏi.

Job hơi gật đầu: “Ừm, giống như lần trước, Fate In Me, các người sẽ phụ trách bên ngoài để câu giờ.”

Nhóm Stargazing chỉ có thể gật đầu, nuốt cục tức xuống cổ họng.

Nếu không phải phần đầu tiên trong nhiệm vụ chuỗi – Điều tra Black Poker – đã hoàn thành với phần thưởng đáng kể, Fate In Me chắc chắn sẽ rút lui.

Thế nhưng, phần thứ hai trong nhiệm vụ chuỗi đã được hệ thống tuyên bố, người chơi trận doanh điều tra viên không thể quay đầu được nữa rồi.

Nhiệm vụ thứ hai: Người sống sót sau bữa dạ tiệc đẫm máu. 】

Nội dung: Hãy buộc người sống sót phải khai ra thông tin để có thể vén tấm màn che khuất chân tướng của bữa dạ tiệc. 】

Cấp bậc nhiệm vụ: Cực kỳ nguy hiểm.】

Được lắm, nhiệm vụ thứ hai nhảy thẳng lên mức ‘Cực Kỳ Nguy Hiểm’ luôn.

Fate In Me cùng thành viên nhóm Stargazing nhìn nhiệm vụ mới bằng đôi mắt sợ hãi và tham lam. Ở nhiệm vụ trước, người chơi đều bị trúng đạn, mất hai ngày mới hồi phục được một nửa lượng máu, nó để lại bóng ma tâm lý trong lòng bọn họ.

“Dina, Edie, Eunice sẽ đi cùng tôi trong nhiệm vụ lần này.” Job nói tiếp.

Edmund nghi hoặc chỉ vào bản thân: “Còn tôi thì sao?”

“Cậu tạm thời ở lại đây. Cứ điểm cần có người bảo vệ.” Job nói. Thực ra ông đã âm thầm thương lượng với Edmund, bảo anh tạm thời ở lại. Đầu tiên là họ thực sự cần có người trực ban. Thứ hai là Edmund chưa tham gia vào nhiều cuộc điều tra. Job không muốn anh ta sớm tiếp xúc với những cảnh tượng tàn nhẫn.

Cuối cùng, ông muốn lừa dối nhóm Fate In Me.

Job hoàn toàn không tin tưởng đám người kia.

Tuy nhiên nhóm Fate In Me không nhận ra sự hoài nghi ấy. Nghe vậy, người chơi chỉ cho rằng Job đã bắt đầu tin tưởng mình.

Ngay sau đó, nhóm người bắt đầu hành động, hai cỗ xe lao đến vị trí của tên trùm xã hội đen.

Nơi đó nằm ở rìa thành phố, xung quanh vắng người, cách cứ điểm điều tra viên một đoạn. Nửa đường, xe chở điều tra viên dừng lại nghỉ hai phút. Dina bước xuống xe với gương mặt vô cảm trước khi quay lại như không có chuyện gì xảy ra.

Trong suốt thời gian đó, Fate In Me liên tục kiểm tra diễn đàn, thỉnh thoảng bấm vào các bài đăng để đọc những câu trả lời mới nhất.

Sự bồn chồn hiện rõ trên mặt hắn.

“Đội trưởng, đừng lo, các nhà phân tích trong Guild chúng ta từng nói rằng ít nhất phải đến nhiệm vụ thứ ba thì người chơi ở trận doanh kia mới phát hiện và có ý thức tổ chức phản công sao?” Gã béo vui vẻ nói.

“Lần xâm nhập vào địa bàn Black Poker ấy, chúng ta định rút lui thì bị người chơi cản trở. Tên Aaron đó có chút tiếng tăm, thậm chí còn tạo thread trên diễn đàn.” Fate In Me thở dài, “E là một số người chơi đã bắt đầu chú ý đến hành động của chúng ta rồi. Chẳng phải diễn đàn thường xuất hiện mấy bài suy đoán về đại chiến trận doanh sao?”

“Nhiêu đây thì sao kích hoạt đại chiến trận doanh được?” Gã béo trợn mắt, “Sức chiến đấu chả cân xứng tí nào. Bên chúng ta có bao nhiêu người chơi? Bên kia có bao nhiêu? Nếu đại chiến trận doanh thực sự bắt đầu, phe đối diện hoàn toàn có thể nghiền nát chúng ta. Một nhà phát hành thông minh sẽ không bao giờ để điều đó xảy ra. Với cả, mấy người chơi đã gia nhập Giáo hội Bí ẩn thuộc Guild ta cũng đâu có lên tiếng cảnh báo gì.”

“Mày nói đúng.” Fate In Me đã bị gã béo thuyết phục. Hắn thả lỏng tâm tình, “Có lẽ là do tao suy nghĩ nhiều.”

Sự kiện lớn như đại chiến trận doanh không thể che giấu khỏi tầm mắt người chơi. Chưa kể nhóm Stargazing vẫn luôn theo sát diễn đàn nhằm loại trừ khả năng tấn công bất ngờ.

Chẳng mấy chốc, chiếc xe lại nổ máy, hướng về phía rìa thành phố. Cứ điểm của thủ lĩnh Mafia này không nằm trong khu dân cư mà nằm dưới lòng đất của một nhà xưởng cỡ nhỏ. Xung quanh đều là địa bàn của chúng. Những kẻ vô gia cư và lưu manh lang thang gần đó đều có thể là tai mắt.

Theo kế hoạch, nhóm Stargazing sẽ tìm cách đánh lạc hướng những người này trong khi Edie phá hủy hệ thống camera giám sát giống như lần trước. Không có camera giám sát thì chẳng khác nào kẻ mù trong xã hội hiện đại. Tận dụng cơ hội đó, nhóm Job sẽ xâm nhập và tiến thẳng đến văn phòng thủ lĩnh.

Mọi việc lúc đầu diễn ra rất suôn sẻ. Nhóm Fate In Me phóng hỏa và buộc đám tai mắt không thể không dập lửa. Hacker của đội điều tra viên nhanh chóng đột nhập hệ thống giám sát. Còn nhóm Job thì di chuyển đến một bốt điện thoại.

Edie phát hiện ra rằng bốt điện thoại này có thể biến thành một thang máy khi quay đúng mật mã.

Bên dưới là một căn cứ dưới lòng đất. Nhóm Job đã hoàn tất việc cải trang. Vào thời điểm các điều tra viên bước ra khỏi thang máy, họ giống hệt như những thành viên băng đảng khác.

Có điều, tại sao cứ điểm này lại có ít người như vậy?

Edie thì thầm: “Nghe nói là kinh doanh không tốt, nhiều người bị phái đi thu tiền bảo kê.”

Ngày nay, việc điều hành một băng đảng cũng không hề dễ dàng.

Job lắc đầu, xua tan những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu, đi theo con đường mà họ đã điều tra, đến thẳng phòng trung tâm, giả vờ gõ cửa.

Một giọng nói truyền đến từ bên trong: “Mời vào.”

Job cùng những người khác bước vào trong. Một người đàn ông trung niên bụng bia đang ngồi sau bàn làm việc, tay cầm hóa đơn. Ông ta ngước lên nhìn những kẻ lạ mặt, ngạc nhiên hỏi: “Các người là ai?”

Job trả lời: “Xin lỗi, chúng tôi đến để hỏi ông một điều.”

Người đàn ông trung niên lấy lại bình tĩnh và nói: “Tôi cứ tưởng anh ta đang nói đùa chứ. Hóa ra là thật à.”

Job lập tức cảm thấy điều gì đó không ổn: “Ông đang nói gì vậy?”

Người đàn ông trung niên ngồi thụp xuống sau bàn làm việc. Cùng lúc đó, Job nghe thấy Dina và Edie hét lên:

“Lùi lại ngay!”

“Đội trưởng, có bom!”

Sàn văn phòng nổ tung ngay lập tức, lấp đầy tầm nhìn của Job và những người khác bằng ánh sáng chói mắt.

Trong khi đó, nhóm Stargazing đang chơi trốn tìm với những người dập lửa cũng nhận được lời nhắc nhở.

【 Cuộc chiến trận doanh bắt đầu. 】

【 Phát hiện sự mất cân bằng cực độ về nhân số hai bên. Cơ chế cân bằng đã được kích hoạt. Người chơi thuộc phe Cục Điều Tra sẽ nhận được khả năng tự phục hồi nhanh chóng, tăng 10 điểm cho áo giáp, phục hồi 1 điểm HP và 1 điểm MP sau mỗi năm phút khi ở ngoài tầm mắt của NPC. Người chơi thuộc phe Cục Điều Tra có thể hồi sinh sau 10 phút khi tử vong ở ngoài tầm mắt của NPC. Sự kiện kết thúc khi tất cả người chơi ở một phe đều chết hoặc tất cả NPC của một bên tham chiến bị giết chết. 】

【 Phần thưởng sự kiện: Khi hạ gục NPC phe địch, bạn sẽ nhận được 5000 điểm kinh nghiệm và 500 điểm trận doanh. Khi hạ gục người chơi phe địch, bạn sẽ nhận được 500 điểm kinh nghiệm và 5 điểm trận doanh. 】

【 Phần thưởng phe chiến thắng: Mỗi người thuộc phe chiến thắng sẽ nhận được 5000 điểm kinh nghiệm, 5 điểm kỹ năng, 3 điểm thuộc tính và một phiếu trao đổi hàng hóa trong cửa hàng trận doanh. 】

【 Số người chơi hai bên: 4 vs 400. 】

Nhóm Stargazing: ???

Đù má! Vốn tưởng nhân số chênh lệch lớn như vậy thì cuộc chiến trận doanh không thể xảy ra. Ai mà biết trò chơi này lại có cái cơ chế đờ cờ mờ như vậy?

Sắc mặt Fate In Me lập tức thay đổi: “Bỏ mẹ! Cuộc chiến trận doanh được khởi động. Điều đó có nghĩa là…”

Những lời còn lại bị nuốt chửng trong tiếng gầm dữ dội phát ra từ dưới chân người chơi.

Một cái bẫy!

Cullen đứng trên sân thượng của một tòa nhà cao tầng, nhìn làn khói đen đặc qua ống nhòm, nhếch môi cười.

“Đây mới là món ăn khai vị thôi.”

Thông qua Cullen, Lann đã gieo một hạt giống linh tính được cải tạo vào thực tế, một loại cây mà chỉ có những tín đồ chân chính mới nhìn thấy, con mắt ở phần ngọn liên tục đảo qua đảo lại hiện trường.

Đây là lúc để xem người chơi có thể phát huy được bao nhiêu sức mạnh khi đối đầu với NPC từ Cục Điều Tra.

Truyện Chữ Hay