Tất Cả Người Chơi Nghĩ Rằng Ta Là Ác Thần

chương 65: tư hình

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Translator: Kouji

✫ ✫ ✫

“Tôi cho rằng chúng ta nên bắt đầu từ đây.” Edie chỉ vào người đàn ông trên màn hình.

“Tại sao?”

“Đầu tiên, theo tình báo mà đám người kia cung cấp, Black Poker có thể là bên chuyên giải quyết những công việc bẩn thỉu cho Giáo hội Bí ẩn, khả năng lấy được thông tin từ chúng cao hơn nhiều so với những bên khác. Thứ hai, gã Cullen này đã trở thành thủ lĩnh của Black Poker sau khi bữa tiệc kết thúc. Rất có thể, hắn đã leo lên vị trí này nhờ mối quan hệ với tà giáo. Nói cách khác, Cullen có khả năng cao là thành viên cấp cao của Giáo hội Bí ẩn.”

“Cuối cùng và quan trọng nhất, hắn là một kẻ xấu xa. Hắn từng là bị cáo của hơn ba vụ giết người cùng hàng chục vụ cướp và đe dọa cá nhân, cũng là kẻ bị tình nghi đứng sau hơn năm mươi vụ cho vay nặng lãi.” Edie nói, “Một gã hoàn toàn phù hợp với tiêu chí để sử dụng ‘nó’. Hắn xứng đáng với điều đó.”

Dina đồng ý với Edie: “Đúng đấy. Cuộc điều tra của chúng ta vẫn còn đang dậm chân tại chỗ. Cấp trên bắt đầu sốt ruột rồi.”

Cuối cùng, Job đưa ra quyết định: “Được thôi. Chúng ta sẽ bắt đầu với hắn. Edie, nhờ cậu.”

“Chuyện nhỏ.” Edie nở nụ cười tự tin. Y vươn vai trước khi chạm hai tay vào bàn phím máy tính.

Năng lực Khởi nguyên - 【 Cyberghost 】

“Để xem, mi đang ở đâu.”

.

Cullen mang dáng vẻ mệt mỏi về tầng cao nhất của một cứ điểm Black Poker. Gã bước vào bên trong, khóa chặt cửa, nới lỏng cà vạt và chậm rãi thở ra.

“… Mệt bỏ mẹ.”

Sau thảm họa Arkham, vô số cơ hội đã xuất hiện. Sự kiện lần này không có kẻ chiến thắng. Tuy nhiên, Black Poker đã thành công mở rộng địa bàn và sáp nhập một số băng nhóm yếu hơn nhờ phản ứng cùng tốc độ chi viện nhanh chóng của người chơi cũng như giành được nhiều danh tiếng bằng việc mở phòng khám dởm miễn phí.

Nhân cơ hội này, Cullen cũng loại bỏ những ngành công nghiệp đen có thể khiến người chơi khó chịu. Doanh thu chủ yếu của Black Poker hiện chỉ còn thu phí bảo kê, cho vay nặng lãi, đe dọa, rửa tiền, lừa đảo và chiếm đoạt những tài sản bất hợp pháp.

À phải, điều hành các phòng khám trái phép và chạy xe dù có thể coi là một hạng mục đầu tư trong tương lai, sinh lời hay không thì vẫn chưa biết được.

Việc mở rộng địa bàn quá nhanh khiến nguồn vốn trở thành một vấn đề cần được ưu tiên giải quyết. Gần đây, Cullen luôn bận rộn với việc tìm kiếm các nguồn tiền mới. Nhưng nhìn chung, Black Poker không chịu bất kỳ tổn thất nào từ thảm họa này mà còn kiếm được một khoản lợi nhuận nhỏ.

Lúc này, Cullen đang cân nhắc về thời điểm báo cáo tiến độ công việc cho Lann.

Với sự thành lập của Giáo hội Bí ẩn, Black Poker cũng được Lann chính thức công nhận là vây cánh dưới trướng. Kể từ đó, Cullen đã có ý định xin Chúa ban cho sức mạnh phi thường giống như Môn Đồ Tên Hề mà gã từng gặp. Vấn đề là gã chưa đạt được bất kỳ thành tích nào ra hồn, nên không dám mở miệng, trì hoãn đến tận bây giờ.

Chờ đến khi Black Poker hấp thụ hết toàn bộ những lợi ích đạt được trong lần này, gã hẳn sẽ có đủ lý do tranh công với ngài Lann…

Cullen ngồi xuống văn phòng, cởi cúc áo vest, thả lỏng người, nhắm mắt nghỉ ngơi thì đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa. Gã cau mày, mở mắt ra, nói bằng giọng mất hứng: “Tao đã bảo là mày đừng quấy rầy tao rồi mà?”

Tiếng gõ cửa dừng lại trong giây lát khiến Cullen tưởng thuộc hạ của gã đã rời khỏi nơi này. Đột nhiên, tay nắm cửa xoay một vòng, cánh cửa bị đẩy ra, để lộ những gương mặt xa lạ.

Cullen giật mình. Gã lập tức rút súng chĩa vào kẻ lạ mặt. Giây phút sau, cơ thể Cullen đập mạnh xuống mặt bàn, nhanh đến mức mà gã không kịp phản ứng.

Đó là gì? Sao nó lại nhanh vậy!

Cullen thậm chí không nhìn thấy đòn tấn công, khẩu súng bị hất văng ngay lập tức, đến khi hoàn hồn, gã đã nằm bẹp dí trên bàn, hoàn toàn bị khuất phục.

Kẻ siêu phàm!

Từ ngữ đó vụt qua tâm trí Cullen.

“Hãy thứ lỗi cho sự thô lỗ của tôi nhé, ngài thủ lĩnh hiện tại của Black Poker.”

Cullen khó khăn lắm mới có thể ngước lên. Gã nhìn thấy một người đàn ông tóc vàng đi đến bàn làm việc, phe phẩy một tờ giấy chứng nhận được rút ra từ túi áo: “Tên tôi là Job Gage, điều tra viên của Cục Điều Tra.”

Cục Điều Tra…

Cullen đã nghe về cái tên này. Nó hình như là một tổ chức điều tra trực thuộc chính phủ. Sau khi tiếp quản di sản của cựu thủ lĩnh Black Poker, gã phát hiện ông ta từng xin sự giúp đỡ từ Cục. Kết quả rất rõ ràng, người tiền nhiệm của gã đã nằm lại vĩnh viễn ở trang viên.

Có điều, tổ chức chính phủ thì chắc sẽ tuân thủ một số quy tắc nhất định hơn nhỉ? Gã chỉ sợ những kẻ siêu phàm coi mạng người như cỏ rác.

Cullen cố gắng lấy lại sự bình tĩnh, thả lỏng cơ thể và nói: “Mặc dù tôi không biết các vị đến đây làm gì, nhưng các vị có thể thả tôi ra không? Các vị thấy đấy, tôi không có sức mạnh nào để chiến đấu với các vị.”

Job đưa mắt sang Edie. Y liếc nhìn chiếc đồng hồ cơ có kim đồng hồ chỉ vào chữ “ordinary” trên cổ tay và gật đầu: “Hắn ta là người bình thường.”

Dina bổ sung: “Từng được huấn luyện chiến đấu. Không hơn.”

Người bình thường? Không trúng sao? Job nhíu mày: “Được rồi, thả anh ta ra. Anh Cullen, tôi hy vọng anh là một người thông minh.”

Vừa được thả ra, Cullen lập tức xoay đầu nhìn về phía sau. Gã không khỏi kinh ngạc khi phát hiện kẻ vừa khuất phục mình là một người phụ nữ. Tuy nhiên, Cullen không phải một người có định kiến giới. Gã biết mình không thể đánh giá những kẻ siêu phàm theo lẽ thường.

Gã không cố gắng nhặt khẩu súng trên mặt đất hay tìm kiếm thứ vũ khí khác. Ngay cả khi đang bị đe dọa trong chính văn phòng của mình, Cullen vẫn giữ được sự điềm đạm của người lãnh đạo khi mời những kẻ xâm nhập ngồi xuống ghế sofa.

“Các vị điều tra viên đáng kính, điều gì thúc đẩy các vị tìm đến tôi vậy…?”

“Đừng giả ngu. Mày biết rõ chúng tao đến đây để làm gì.” Edie mở miệng chế giễu trong khi vỗ chiếc bàn kính ở giữa ghế sofa, “Khôn hồn thì khai hết thông tin về tà giáo mà mày đã cấu kết ra đây.”

Trái tim Cullen trở nên nặng trĩu. Tuy nhiên, gã vẫn giữ được sự bình tĩnh: ‘Tôi không biết các vị đang nói gì cả.”

“Mày còn định giả ngu nữa à?” Edie nói, “Chúng tao đã tìm được chứng cứ xác thực rồi. Mày không thoát được đâu.”

Cullen nói: “Tôi không biết anh đang nói đến bằng chứng gì. Việc trở thành một tín đồ không xúc phạm bất cứ điều luật nào. Nếu các vị muốn bắt giữ tôi, các vị nên có lệnh bắt đã.”

“Tao biết lũ chó đẻ như mày rất cứng đầu.” Edie bĩu môi, quay sang Job và nói, “Sếp, đừng hy vọng nữa, cứ sử dụng thứ đó đi.”

“Nói thật thì tôi không muốn làm như vậy.” Job thở dài. Họ không có lựa chọn nào khác. Việc đột phá tầng tầng lớp lớp bảo vệ ở cứ điểm để đến được đây là điều không dễ dàng với họ. Chưa kể Cục Điều Tra đang rất sốt ruột về tiến độ nhiệm vụ. Họ phải nỗ lực đáng kể, thậm chí là sử dụng năng lực khởi nguyên của Edie để tìm ra khoảnh khắc Cullen ở một mình. Hiện tại, họ chỉ có chưa đầy mười phút.

Dẫu các điều tra viên tinh anh không hoàn toàn tin tưởng vào những thông tin của đám người kia, Job vẫn để Edmund ở lại căn cứ dưới sự giám sát của Eunice. Nói cách khác, họ hiện không đủ người để bắt sống Cullen.

Nếu bỏ lỡ cơ hội này, Cullen có thể sẽ biến mất.

Ông nhìn Cullen và nói: “Có vẻ như anh không hiểu rõ lắm về Cục Điều Tra nhỉ? Chúng tôi không phải là những cảnh sát luôn tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc. Khi cần thiết, chúng tôi sẵn sàng vận dụng những phương thức bất hợp pháp. Anh muốn tiếp tục giữ mồm giữ miệng sao?”

Sự khủng hoảng trào lên cổ họng Cullen. Có vẻ như đám người này muốn sử dụng tư hình. Gã nhấn một cái nút trong túi quần với vẻ mặt không thay đổi. Chẳng bao lâu nữa, những người ở cứ điểm khác sẽ nhận được tín hiệu cảnh báo và đổ xô đến đây.

“Tôi không biết các vị đang nói điều gì.”

Cullen không có ý định tiết lộ thông tin nào về Giáo hội Bí ẩn và Lann, dù chỉ là một chữ. Gã biết mình không thể sống thiếu giáo hội. Khi leo lên chiếc thuyền này, gã đã sẵn sàng chết chìm với nó.

Đây không chỉ là vấn đề về lòng trung thành. Mafia hiểu rõ cái giá của sự phản bội hơn bất kỳ ai trên đời. Chưa kể đối tượng bị phản bội còn là một vị tà thần độc ác.

Nhận thấy Cullen sẽ không dễ dàng tiết lộ thông tin họ muốn, Job thở dài, lấy thứ gì đó ra khỏi ba lô.

Khi tấm vải bọc được cởi ra, những người trong phòng đều tỏ ra ghê tởm và chán ghét.

Bề ngoài, nó trông giống như một chiếc mũ bảo hiểm. Thế nhưng bên trong lại chứa đầy những chiếc kim mảnh khảnh. Chúng chẳng khác nào những vật còn sống. Vào khoảnh khắc tiếp xúc với không khí, những chiếc kim quằn quại y hệt lũ giun đất, mặt trước thì mọc ra một con mắt liên tục đảo qua đảo lại.

“Nó được gọi là ‘Chiếc Mũ Nói Thật’, được phân loại là Vật Ô Nhiễm.” Job nhẹ nhàng giải thích, “Sau khi đeo, những xúc tu hình kim tiêm sẽ dần dần xuyên qua hộp sọ. Anh càng chống lại việc nói ra sự thật bao nhiêu thì nó sẽ càng chui sâu bấy nhiêu, khi xuyên qua não bộ, những thực thể giống như côn trùng này sẽ gặm nhấm não của anh, kiểm soát các dây thần kinh của anh, cuối cùng gây ra sự suy sụp hoàn toàn về tinh thần và thể chất.”

Nhân tiện, chức năng thực sự của Vật Ô Nhiễm này là biến con người thành những con rối ngoan ngoãn. Tuy nhiên, một điều tra viên nào đó đã bất ngờ phát hiện ra công dụng khác của nó. Đó chính là thẩm vấn.

Tất nhiên, ít nhất là về mặt chính thức, Cục Điều Tra quy định rằng không được phép sử dụng nó với người vô tội; mà chỉ dùng với tội phạm.

Đồng tử Cullen co rút. Gã còn chưa kịp phản kháng thì đã bị Dina trấn áp, buộc gã phải đeo chiếc mũ kinh tởm đó lên đầu.

Ngay khi chiếc mũ bảo hiểm đáng sợ được đội lên, đầu Cullen tê liệt – không phải về mặt tâm lý mà là về mặt thể chất – như thể bị tiêm thuốc tê. Gã chỉ cảm nhận được đau đớn, cảm nhận được thứ gì đó đang cắm sâu vào da dầu mình.

Một cảm giác ớn lạnh.

“Cho đến nay, không ai có thể trụ được quá mười phút sau khi đeo Chiếc Mũ Nói Thật.” Job nói, “Tôi sẽ bắt đầu đặt câu hỏi. Cullen. Anh vẫn còn cơ hội. Anh chỉ cần thật lòng trả lời câu hỏi của chúng tôi thôi. Anh có phải là thành viên của Giáo hội Bí ẩn không?”

Thay vì trả lời, Cullen nở nụ cười mỉa mai. Đột nhiên, thứ đang cắm sâu vào da đầu anh bắt đầu di chuyển. Một cơn đau khủng khiếp xuyên qua hộp sọ gã. Thuốc tê đã biến mất. Cảm giác thứ gì đó đang khoan sâu vào đầu rõ ràng hơn bao giờ hết.

Gã cắn môi, không cho phép mình thốt ra những tiếng kêu đau đơn.

“Nếu mày một mực giữ im lặng, nó sẽ tiếp tục xuyên vào. Trong mười phút của giai đoạn đầu tiên, mày sẽ phải chịu một nỗi đau vượt quá sức chịu đựng của con người.” Edie ‘tốt bụng’ giải thích, “Đừng cố gắng phản kháng nữa. Mở mồm sẽ bớt đau hơn đấy.”

Job lạnh lùng nói: “Chúng tôi đã nhận được đáp án từ phản ứng của anh rồi. Tiếp tục nhé.”

“Lann, người từng đến sở cảnh sát, có phải là hóa thân của vị thần đang được thờ phụng ở Giáo hội Bí ẩn không?”

Cullen vẫn không nói điều gì. Gã đau đến mức không thể kiểm soát được nét mặt của mình. Các cơ trên mặt co giật đến mức không thể kiểm soát. Cơ thể gã run rẩy. Bờ môi bị cắn nát.

Không thể chịu nổi cơn đau tột cùng, người đàn ông vùng vẫy điên cuồng. Dina giật mình, cố gắng dùng nhiều sức hơn để giữ chặt gã. Tuy nhiên, vì lý do nào đó, cơ thể người đàn ông bộc phát sức mạnh cực lớn. Dẫu không thể thoát khỏi vòng kìm kẹp của Dina, gã vẫn đủ sức đập đầu vào chiếc bàn kính, những cú đập liên tục khiến nó nhanh chóng vỡ tan.

“Sử dụng dây thừng đi!” Dina hét lên khi đè Cullen xuống, trong khi Edie nhanh chóng trói gã vào ghế bằng sợi dây gai dầu.

Trán Cullen đã bị bầm tím và chảy máu. Người đàn ông chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ như dã thú. Những xúc tu ngoằn nghèo hiện lên bên dưới lớp da trán đẫm máu. Thứ đó dường như đang cắm sâu vào não của gã.

Cảnh tượng khủng khiếp khiến Job và Dina ngoảnh mặt đi theo bản năng. Edie cũng có hành động tương tự. Tuy nhiên, y nhanh chóng quay đầu lại và nói: “Về nguyên tắc, Vật Phong Ấn cấp C chỉ được sử dụng trên những tội phạm đã bị kết án. Cullen. Những tội ác mà mày từng phạm phải đủ để tống mày vào tù hàng trăm lần. Lần này, chẳng có thứ gì có thể giúp che đậy và giúp mày trốn thoát đâu. Mở miệng đi. Rồi mày sẽ được sống.”

Cullen vẫn không thốt ra một lời nào. Ngay cả Edie và Job - những người có ấn tượng xấu về Cullen bởi hồ sơ tội phạm của gã – cũng bắt đầu cảm thấy ngưỡng mộ người đàn ông trước mặt họ. Trong các cuộc thử nghiệm trước đây của Cục, ngay cả những tủ tù hung ác nhất cũng không thể chịu đựng sự tra tấn này quá mười phút. Nó không chỉ là đau đớn. Nó còn là nỗi sợ tột cùng khi bị côn trùng bò trong đầu. Những người cứng rắn nhất cũng không thể chịu đựng được sự dày vò khủng khiếp như vậy.

Thế nhưng, sự chịu đựng đó hoàn toàn vô nghĩa.

Job thở dài, có phần xót thương: “Anh cố gắng chịu đựng làm gì chứ? Nó là một hành động vô ích. Sau mười phút, Chiếc Mũ Nói Thật sẽ bước vào giai đoạn tiếp theo, xâm chiếm não bộ và thần kinh của con người. Khi đó, dù muốn hay không, anh cũng sẽ tự động nói ra sự thật. Đến lúc đó thì quá muộn rồi. Chúng tôi cuối cùng vẫn đạt được thông tin. Còn bộ não của anh sẽ hoàn toàn bị nuốt chửng bởi lũ bọ này. Anh đâu cần tiếp tục phản kháng như vậy.”

“Đây là cơ hội cuối cùng của anh đấy. Miễn là anh chịu cung cấp thông tin về giáo hội cùng những điều đã xảy ra ở bữa tiệc cho chúng tôi thì sự đau đớn này sẽ kết thúc.”

Cullen cúi đầu trước khi phá lên cười.

“Anh đang cười gì vậy?”

“Tao đang cười cái gì à? Tao đang cười cái vẻ đạo đức giả khi làm điều ác của chúng mày đấy. Thật ghê tởm.”

“Đạo đức giả?” Edie tức giận chỉ vào Cullen, “Nếu không có những người xung phong như chúng tao thì lũ rác rưởi ở hậu phương như bọn mày đã không có cơ hội hưởng thụ cuộc sống rồi.”

“Chậc chậc, những anh hùng tiên phong vĩ đại.” Cullen chế giễu bằng giọng khàn khàn, “cho hỏi bọn mày đã ở đâu khi thành phố Arkham rơi vào thảm họa? Bọn mày đã cứu vớt Arkham sao?”

“Khi tao chiến đấu với quái vật, cái gọi là tổ chức chính phủ của bọn mày thậm chí còn không thèm quan tâm. Và bây giờ, sau khi mọi chuyện đã xong, bọn mày giẫm lên đầu tao, nói tao là kẻ xấu, nói muốn xử lý tao nhân danh công lý. Thật buồn cười. Sao hả? Bọn mày không thể hành động khi không có biểu ngữ chính nghĩa sao?”

“Uy hiếp chính là uy hiếp. Tư hình chính là tư hình. Thẩm phán hay tội ác cái mẹ gì chứ? Bọn mày cần cớ để xoa dịu cái tôi của bọn mày mà thôi. Hà! Đêm về có gặp ác mộng không? Có mơ thấy ma quỷ đòi mạng không?”

“Tao biết tao là người xấu. Còn mày thì sao? Cục Điều Tra chỉ có người tốt sao? Mày có quyền gì mà phán xét tao?” Cullen ngẩng đầu lên. Gương mặt vặn vẹo và ghê rợn chẳng khác nào một con quỷ đến từ địa ngục.

“Nhớ lấy. Black Poker bọn tao luôn tuân theo một quy tắc, ăn miếng trả miếng, lấy máu đền máu!”

Cullen phun ra những con chữ cuối cùng. Ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm vào ba gương mặt kia như thể muốn ghi nhớ đặc điểm của họ.

Sau đó, gã cắn mạnh vào nướu sau và nuốt chất độc ẩn trong răng hàm.

Khi yết hầu người đàn ông nhấp nhô, Dina nhanh chóng phát hiện vấn đề. Cô tóm chặt lấy cổ Cullen. Quá muộn. Gã đã nuốt chất độc, phan ra máu tươi trong khi dán mắt vào họ. Nụ cười nham hiểm nở trên môi. Nhưu thể gã đang thề sẽ ám ảnh những điều tra viên tinh anh này ngay cả khi xuống địa ngục.

Cơ thể gã co giật trong chốc lát. Gương mặt dần cứng đờ. Gã ngồi trên ghế. Bất động.

“… Tên này nuốt độc tự sát?” Edie lộ vẻ khó coi.

Job không nói gì. Tâm tình ông hết sức phức tạp. Đây không phải là lần đầu tiên họ gặp phải tình huống như thế này. Thế nhưng, việc đẩy ai đó đến chỗ chết vẫn khiến họ cảm thấy tội lỗi.

Dina thả Cullen ra để tháo Chiếc Mũ Sự Thật. Chiếc mũ bảo hiểm rời khỏi thân xác đang mất sự sống một cách dễ dàng.

“Tại sao hắn không chịu mở miệng chứ? Hắn đâu có giống một thành viên cấp cao trong giáo hội?” Edie không tài nào hiểu được. Cuộc điều tra trước đó gần như xác nhận thủ lĩnh của Black Poker có liên hệ với Giáo hội Bí ẩn. Ban đầu, các điều tra viên rất vui mừng vì đã câu được một con cá lớn. Niềm vui nhanh chóng trở thành nỗi thất vọng khi họ gặp Cullen. Thông qua Kỳ Vật của Job, họ chắc chắn Cullen không phải kẻ siêu phàm mà chỉ là một người bình thường.

Trong quá trình điều tra các sự kiện kỳ lạ trước đây, họ luôn gặp con người như vậy. Đó là những người đã “nối giáo cho giặc” do bị lừa dối hoặc do mù quáng trước lợi ích.

Các điều tra viên tinh anh đánh giá Cullen là một ‘kẻ đầu cơ’, thường là người dễ thẩm vấn nhất. Kết cục hôm nay chẳng khác nào một cú tát vào mặt họ.

“Chúng ta nên chuẩn bị tinh thần.” Job vừa nói vừa bóp trán, “Một hội thánh có thể khiến những thành viên bình thường trở nên trung thành đến vậy chắc chắn không hề đơn giản… Có lẽ chúng ta thực sự trúng số độc đắc.”

Job cùng những người khác vốn không quá coi trọng Giáo hội Bí ẩn trong lời Fate In Me, nhưng những gì Cullen thể hiện đã gióng lên hồi chuông cảnh báo trong họ.

“Hai người hãy tiếp tục tìm manh mối ở đây. Tôi ra ngoài xem thế nào.”

Job nhấn tai nghe Bluetooth để liên hệ với nhóm Fate In Me. Tiếng súng dữ dội, âm thanh đánh nhau cùng tiếng la hét của Fate In Me lập tức xuyên vào màng tai ông.

“Ông thẩm vấn xong chưa? Chúng tôi sắp thất thủ rồi!”

Nhóm Stargazing muốn khóc. Họ từng cho rằng mình sẽ được che chở bởi Cục Điều Tra, có thể thích gì làm lấy. Vậy tại sao, họ lại trở thành những người chiến đấu ở tuyến đầu chứ?

Người chơi của nhóm Stargazing có đẳng cấp thấp. Ngay cả khi được Guild cung cấp trang bị thì họ cũng không thể đánh bại nhiều thành viên băng đảng như vậy!

“Chúng tôi đến tiếp viện ngay đây. Hãy cố gắng thêm một chút nữa!” Job nói khi đưa mắt sang Dina và Edie, “Chúng ta phải đi thôi.”

“Đợi một chút. Tôi sắp copy xong rồi.” Những ngón tay của Edie nhảy múa trên bàn phím. Sau khi việc giao chép dữ liệu hoàn tất, y nhanh chóng rút USB ra khỏi máy tính.

Job ném một cái nhìn cuối cùng vào Cullen trước khi rời khỏi phòng.

Năm phút sau, ‘xác chết’ của Cullen cựa quậy, lồng ngực phập phồng.

Thuốc giả chết trong miệng là phương sách cuối cùng của Cullen. Không ngờ, thứ được gã chuẩn bị từ nhiều năm trước sẽ có cơ hội phát huy tác dụng.

Có điều, Cullen cũng đang ở trong tình trạng tồi tệ. Gã có thể cảm nhận được sức sống đang dần trôi khỏi cơ thể mình. Chẳng bao lâu nữa, tử thần sẽ ghé thăm gã. Vả lại, gã cũng không thể đặt hy vọng vào những người thuộc hạ đã biến mất.

Tất cả khiến gã chỉ còn một con đường để đi.

“Người… phá vỡ vận mệnh…” Giọng Cullen vừa khàn vừa yếu ớt, gần như là tiếng gió. Sau mỗi lời nói, gã luôn phải dừng lại, thở hổn hển, “Thần bí không thể diễn tả… Chúa tể mới của rừng rậm và tự nhiên…”

Ngài Lann…

Gã đã không phản bội. Thực ra, tình cảm Cullen dành cho Lann không chân thành đến vậy. Đơn giản là bởi gã đã thực hiện nghi lễ hiệu trung với người đó, gã muốn đặt cược vào ngài hơn nhóm điều tra viên đáng ghét kia.

Khi Cullen lấy lại ý thức và phát hiện màn sương xung quanh mình, gã cố gắng nở một nụ cười toe toét.

Gã đã chiến thắng.

Sương mù dần dần bao phủ thân hình Cullen. Cuối cùng, gã xuất hiện ở Nước Trời.

Lann không khỏi sửng sốt.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Khi Cullen xuất hiện ở Thần quốc trong tư thế hấp hối, Lann hoàn toàn bối rối. Cậu vô thức xua tay, cây cổ xung quanh tuân theo mệnh lệnh của Lann, đan xen nhau thành một giường bệnh tạm bợ dưới thân Cullen. Đồng thời, Lann cũng triệu tập đội y tế của Arkham.

Ogilvy nhìn thoáng qua trước khi lắc đầu: “Y học hiện đại không thể cứu được anh ta.”

“Nghiêm trọng đến vậy sao?”

“Vấn đề nằm ở bộ não của anh ta.” Ogilvy giải thích, “Nó giống như bị một thứ gì đó xuyên thủng, gây tổn thương trong. Hơn nữa, thứ xâm nhập còn là Vật Ô Nhiễm. Người bình thường chỉ cần chạm qua Vật Ô Nhiễm là bị biến dạng rồi. Huống chi là não. Nếu anh ta không phải là tín đồ của cậu thì anh ta đã trở thành một con Ngạ Quỷ rồi.”

“Có cách nào cứu được anh ta không?” Lann nhíu mày, tự hỏi điều gì đã biến Cullen thành bộ dáng hiện tại.

“Tôi không am hiểu trị liệu. Có điều, cậu có thể thử.” Ogilvy suy ngẫm, “Chi bằng, cậu hãy thử dùng hạt giống linh tính xem?”

“Có thể sao?”

“Não anh ta đã bị ô nhiễm, linh hồn có thể cũng bị ăn mòn, hiện chỉ còn biện pháp này thôi.”

Lann gật đầu, nhanh chóng rút ra quyền trượng, một hạt giống hư ảo rơi xuống đầu Cullen.

Hạt giống hòa vào não Cullen mà không gặp bất cứ trở ngại nào.

Cullen không biết về những điều xảy ra ở thế giới bên ngoài. Gã đang đắm chìm trong số ký ức.

Hóa ra việc con người có thể nhìn lại toàn bộ cuộc đời trước khi chết là sự thật.

Cullen lại cảm thấy rất kỳ lạ, gã cho rằng quá khứ của mình chẳng có gì đáng để hồi tưởng.

Giống như những người tham gia vào băng nhóm, Cullen sinh ra trong một khu phố hỗn loạn nằm dưới sự kiểm soát của Black Poker. Gã từng theo học tiểu học và trung học cơ sở trước khi bỏ học vào năm lớp chín.

Cullen là một học sinh giỏi. Vì vậy, một giáo viên tốt bụng trong trường đã nảy ra ý định đề cử hắn đến một trường trung học phổ thông ở bên ngoài. Cullen không có hứng thú với việc đó. Gã thích học, nhưng gã cũng biết mình thuộc về đâu.

Cái gia đình tệ hại đó cũng không cho phép gã đến trường. Cuối cùng, Cullen đã nối bước người cha xã hội đen và trở thành một kẻ cặn bã mới trong xã hội.

Không giống như hầu hết những kẻ cặn bã khác, Cullen rất thông minh, tàn nhẫn và có nguyên tắc. Xuất thân là một tên côn đồ lăn lộn ở tầng chót, gã hiểu rõ ma túy có thể phá hủy ý chí con người nên không bao giờ chạm vào hay cho phép cấp dưới mà mình xem trọng sử dụng chúng. Gã hào phóng với những người khác cũng như không bao giờ chiếm đoạt công lao của kẻ khác. Việc gã phát triển thuận lợi và nhanh chóng trong Black Poker là đương nhiên.

Nhưng gã thiếu mục đích.

Dường như sống chỉ là sống, hạnh phúc do tiền bạc và địa vị mang lại nhanh chóng tan biến, gã không biết bảo vệ thứ gì, có rất ít thứ thuộc về gã, người thân và bạn bè gã đã qua đời từ lâu.

Một mẩu bánh mì mốc meo, một chiếc ví cũ rỗng, một nơi ẩn núp có thể ngủ - chừng ấy là đủ để hắn sống sót. Nhiều hơn thì tốt. Nhưng không cần thiết.

Thủ lĩnh Black Poker nhận thấy được sự mất phương hướng của Cullen. Ông ta đã đem lòng yêu mến chàng trai xinh đẹp kia và hy vọng biến cậu thành một cánh tay phải của mình. Một ngày nọ, ông mời Cullen đến nhà để nói chuyện chân tình với nhau.

Cullen thẳng thắn chia sẻ sự bối rối của mình với người đàn ông từng trải. Gã sống không có mục đích hay tham vọng.

Nghe vậy, thủ lĩnh Black Poker bật cười: “Tại sao cậu không coi toàn bộ thành phố Arkham là tài sản của mình? Chắc thế là đủ lớn nhỉ? Mọi thứ cậu có thể đạt được điều ở đây. Nó là quá khứ, hiện tại và tương lai của cậu.”

Người thủ lĩnh rít một hơi xì gà. Sương khói tràn ngập căn phòng nhỏ.

“Không có Arkham, cậu chẳng là cái thá gì cả. Thành phố này đã sinh ra và nuôi dưỡng cậu. Mọi dấu vết của cậu đều được lưu lại ở đây. Nó chứng tỏ cậu từng sống trên thế giới này.”

“Hãy bén rễ nảy mầm trên thành phố này đi, để xem liệu cậu có thể phát triển thành thứ gì, sẽ là một loại cỏ dại, một nhánh dây leo hay… một đại thụ che trời với những cái rễ trải khắp thành phố đây.”

Hạt giống bắt đầu bén rễ trong tâm trí Cullen.

Nó dần bao bọc linh hồn đang nguội lạnh giống như một tấm lưới.

Cullen bỗng cảm thấy sợ hãi. Gã bị giằng xé giữa nỗi sợ bắt giữ, sợ ở lại, cũng sợ rời đi.

Cuối cùng, Cullen cũng kìm chế được nỗi sợ hãi, để mặc thứ kỳ diệu đó xâm nhập vào não bộ, hàn gắn cơ thể suy yếu của mình.

Cùng lúc đó, khung cảnh đột nhiên thay đổi. Gã đi đến một không gian kỳ diệu được bao phủ bởi sương mù, bối rối nhìn sân phơi cỡ nhỏ dưới chân.

Đây là đâu?

Cullen quan sát xung quanh, phát hiện nơi này chẳng có gì ngoài một vực sâu thăm thẳm cùng một cái thang dẫn xuống dưới.

Khoan đã, tại sao gã lại ở đây? Gã rõ ràng đã…

Cullen nhớ lại những điều đã xảy ra, về Cục Điều Tra, về tình trạng cận tử của gã. Dưới tác động của những cảm xúc mạnh mẽ, gã đột nhiên mở mắt.

“Tốt quá. Còn sống.”

Lann cúi đầu nhìn đôi mắt mở to của Cullen, nhẹ nhõm nói: “Ta còn tưởng ngươi sẽ không bao giờ tỉnh lại.”

Tình huống vừa rồi quá nguy hiểm. Ogilvy nói rằng nếu Cullen không thể sớm thức tỉnh thì gã rất có thể sẽ trở thành người thực vật.

“Ngài Lann…” Trước vẻ đẹp ma tính kia, Cullen không khỏi ngẩn ngơ. Gã dán chặt mắt vào Lann cho đến khi bị Ogilvy - người trầm lặng đứng cạnh đó - véo một cái.

Ogilvy vô tình (hoặc cố ý) nhéo đúng vết bầm tím do Dina tạo ra. Cơn đau đớn hiện lên trên mặt Cullen đã kéo gã trở về thực tại.

“Ngài Lann, ngài đã cứu tôi sao? Tôi đang ở đâu?” Cullen cố gắng nhỏm dậy khỏi chiếc giường được tạo ra từ thực vật. Gã cảm thấy thân thể không có vấn đề gì, nhưng cứng ngắc như thể mình đã nằm ba ngày, các khớp xương rên rỉ khi gã cử động.

Hoàn cảnh xung quanh thật kỳ lạ, hệt một khu rừng, lấp ló sau những thân cây là một tòa nhà tương tự bệnh viện.

“Đây là Nước Trời của ta, tạm thời ta sẽ ở lại đây.” Lann nói, “Ngươi đã gặp chuyện gì vậy? Ngươi suýt chết đấy.”

Nếu Lann không nhận thấy sự yếu ớt trong giọng cầu nguyện, phát hiện quả cầu ánh sáng tượng trưng cho tín đồ trở nên mờ nhạt và di chuyển Cullen đến Nước Trời ngay lập tức thì gã đã cầm chắc phiếu báo tử rồi.

“Cảm ơn ngài đã cứu tôi.” Cullen vội vàng nói trong khi nhìn thoáng qua Ogilvy bằng con mắt hoài nghi. Gã quyết định gạt sự tò mò về thân phận của người này sang một bên để tập trung báo cáo với Lann: “Cục Điều Tra đã tìm tới tôi. Tôi suýt chết trong tay họ.”

Lann: Hả? Cục Điều Tra tàn ác như vậy sao?

Cullen vội vã kể lại sự việc, đặc biệt nhấn mạnh rằng các điều tra viên đã biết về Black Poker và Giáo hội Bí ẩn, với mục tiêu rõ ràng là Lann.

Nghe vậy, Lann nhớ lại lời cảnh báo của Edmund, ít nhiều đoán được thông tin bị rò rỉ như thế nào.

“Ta hiểu rồi. Ta đã định cảnh báo ngươi hãy cẩn thận với những người đến từ Cục Điều Tra, không ngờ chúng sẽ trực tiếp tìm đến.”

Lann không cảm thấy ngạc nhiên khi biết người chơi làm rò rỉ thông tin của Giáo hội Bí ẩn. Chuyện giữ bí mật với hơn năm nghìn người chơi là điều không thể.

Cậu chỉ bất ngờ với việc Cục Điều Tra chọn Black Poker làm mục tiêu đầu tiên. Lann từng cho rằng các điều tra viên sẽ tiếp cận tộc Kamui nên đã giao nhiệm vụ tuần tra khu vực xung quanh cho người chơi.

Không ngờ lại là Black Poker.

Hơn nữa, thủ đoạn của Cục Thanh tra lần này quá cực đoan, nằm ngoài sức tưởng tượng của Lann. Tại sao họ lại vội vàng như vậy?

Việc đã xảy ra rồi, không thể thay đổi được nữa. Lann vốn lên kế hoạch trì hoãn cuộc xung đột cho đến khi cập nhật phiên bản mới, chỉ khi người chơi mạnh mẽ hơn thì cậu mới tự tin để đối đầu trực tiếp với Cục Điều Tra. Thế nhưng, mọi thứ hiếm khi diễn ra đúng kế hoạch.

Chuyện Cullen cận kề cái kết đã đập tan mơ tưởng của Lann. Cuộc đối đầu với Cục Điều Tra là không thể tránh khỏi. Tình hình trước mắt không cho phép cậu tiếp tục trốn tránh.

Cậu là nguyên nhân khiến Cullen gặp phải cảnh tai bay vạ gió. Đây cũng là khởi đầu chứ không phải kết thúc.

“Ngươi nghĩ thế nào?” Lann hỏi, “Ngươi có muốn trả thù không?”

“Muốn!” Cullen lập tức trả lời, siết chặt hai nắm đấm đến mức móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay.

Mafia luôn tin tưởng vào chuyện có ân báo ân có oán báo oán. Cullen không phải một “thánh mẫu” có thể tha thứ cho những kẻ đã tra tấn và hãm hại mình.

Gã không chỉ muốn trả thù mà còn muốn đích thân thực hiện nó.

Cullen quỳ xuống trước cái nhìn kinh ngạc của Lann: “Lạy Chúa, xin hãy ban cho con sức mạnh siêu phàm, con muốn tự tay báo thù rửa hận.”

Ban sức mạnh… Tôi ban cho anh kiểu gì đây?

Lann gần như đổ mồ hôi. Cậu chỉ có thể ban cho người khác vũ khí phù phép và ma dược.

Điều này khiến cậu nhớ lại những ngày tháng chơi RPG, tà thần có khả năng ban sức mạnh cho tín đồ, nhưng cậu phải làm như thế nào đây, cậu hoàn toàn không biết gì hết.

Không, bình tĩnh nào. Sức mạnh trả thù mà Cullen đề cập có thể là một thứ hoàn toàn khác.

Lann hàm súc nói: “Ngươi đã có sức mạnh để báo thù rồi.” My friend, tôi đang nói đến người chơi đấy.

“Ý ngài là…” Cullen nhớ lại không gian sương mù mà gã từng đến và lẩm bẩm, “Không gian sương mù mà tôi từng ghé thăm có phải là con đường dẫn đến sự siêu phàm không?”

Lann tạm ngừng một giây: “… Đúng vậy. Nếu ngươi có thể rời khỏi sân phơi hiện tại, vượt qua làn sương mù điên cuồng và hoàn thành thử thách ở sân phơi tiếp theo, ngươi sẽ chính thức đạt được sức mạnh siêu phàm.”

Cậu suýt quên chuyện Cullen chưa bao giờ bước vào Khe Hở Của Cõi Mộng.

Sức mạnh từ cấp độ đầu tiên của Khe Hở chắc chắn không đủ để báo thù! Căn cứ vào tình báo mà Lann nhận được, chí ít một thành viên trong đội điều tra tinh anh có cấp độ cao hơn Edmund. Điều đó có nghĩa là Cullen – người vừa trở thành kẻ siêu phàm – sẽ thất bại khi chiến đấu trực tiếp với họ.

Tuy nhiên, Lann chưa bao giờ có ý định đấu một chọi một.

Đây là lúc vận dụng sức mạnh của số đông!

“Có điều… ngươi không còn nhiều thời gian đâu.” Lann nói, “Sau ba ngày nữa, Giáo hội Bí ẩn sẽ phát động cuộc tổng tiến công vào tiểu đội điều tra viên. Nếu ngươi muốn đích thân báo thù rửa hận, ngươi sẽ phải đột phá tầng thứ nhất trong vòng ba ngày. Nếu không, ta sẽ không cho phép ngươi ra tiền tuyến.”

Nghe vậy, Cullen ngạc nhiên ngẩng đầu: “Ngài… ngài định thay con đối đầu với Cục Điều Tra?”

“Chúng xúc phạm ta.” Lann bình thản nói, “Nếu chúng tát má phải của ta thì ta nên đáp trả bằng một cú tát vào má trái của chúng. Ngay cả các băng đảng cũng có tiêu chuẩn như vậy. Không phải sao?”

Lann đã chuẩn bị sẵn sàng cho mọi việc. Tuy sức mạnh người chơi vẫn còn chưa đạt tới mức độ ở late game, cốt truyện chính về Cục Điều Tra chỉ được mở ra trong giai đoạn cuối trò chơi, nhưng thành phố Arkham không phải trụ sở chính của Cục.

Mặc dù không thể giành chiến thắng trong cuộc đối đầu trực tiếp, nhưng cậu chắc chắn có thể bắt đầu một cuộc chiến tranh phe phái quy mô nhỏ!

Đây cũng là cơ hội tốt để va chạm với cái gọi là đội tinh anh của Cục Điều Tra và đánh giá sức mạnh giữa hai bên.

Cullen không biết những gì Lann dự tính. Giờ khắc này, gã thực sự cảm động.

Nghĩa khí và thể diện luôn được coi là những điều lãng mạn trong giới Mafia. Kể từ khi Cullen đảm nhận vị trí hiện tại, chẳng còn mấy người có tư cách bảo vệ gã nữa. Ngay cả các băng đảng cũng hiếm khi trả thù những cảnh sát đã bắt đàn em của họ.

Nhưng Lann sẵn sàng chống lại Cục Điều Tra vì gã!

Nếu Cullen còn là một chàng trai mới gia nhập Mafia, gã chắc chắn sẽ tìm cách để trở thành anh em đồng sinh cộng tử với Lann.

Gã chưa bao giờ nghĩ rằng Lann sẵn lòng làm đến nước này. Gã từng nghĩ tín đồ là những kẻ ngu ngốc, tôn thờ một bức tượng chẳng bao giờ đáp lại, chẳng bao giờ đền đáp những gì được hiến dâng.

Giờ đây, Cullen nguyện trở thành một kẻ ngu ngốc như vậy.

“Con nhất định sẽ đột phá tầng thứ nhất trong vòng ba ngày.” Cullen cam kết với Lann, “Nếu thất bại, con sẵn sàng chấp nhận mọi hình phạt. Nếu con thành công, xin ngài hãy giao cho con quyền chỉ huy cuộc trả thù, con sẽ khiến chúng cảm nhận được nỗi đau mà con phải chịu đựng và làm chúng hối hận vì đã xúc phạm ngài.”

Lann nhìn thẳng Cullen rồi nói: "Được."

Truyện Chữ Hay