Translator: Kouji
✫ ✫ ✫
Black Cat: Vậy nên tôi mới cho rằng Lann không phải Người gác cổng. Nếu Mục Thần và Người gác cổng là một thì cậu ta đã có quyền đi lại một cách tự do giữa thực và mơ rồi. Khe Hở Của Cõi Mộng không còn nhiều giá trị với cậu ta nữa. Vả lại, danh tự của giáo hội là Giáo hội Bí ẩn. Người chơi chưa từng nghe về nó trước đây. Điều đó có nghĩa là họ cực kỳ phong bế. Tác phong hoàn toàn xứng với cái tên. Chiêu mộ tín đồ một cách công khai vào thời điểm hiện tại? Lann không có lý do gì để làm vậy.
Đương nhiên, ngài có thể có mục đích khác. Ai biết được. Chúng ta hiện có quá ít tình báo về Người gác cổng. Hoàn toàn không có biện pháp phân tích thêm. Ngược lại, ta có thể thấy rõ dấu vết chứng minh Lann là Mục Thần trong tư liệu lẫn biểu hiện của cậu ta trong trò chơi. Đây là lý do khiến tôi tin họ không phải là một.
Lann trợn tròn mắt.
Cậu đã rũ bỏ được thân phận Người gác cổng nhờ Black Cat. Trong mắt đối phương, cậu chỉ là Mục Thần. Đồng thời, anh ta cũng nhảy vọt đến một kết luận còn kỳ quặc hơn.
Cậu nên giải thích như thế nào đây? Rằng cái tên Giáo hội Bí ẩn chỉ là một suy nghĩ thoáng qua tâm trí hay việc chiêu mộ tín đồ chỉ nhằm ngăn cản người chơi chạy tới phe khác?
Lý do cậu bố trí các nhiệm vụ như vậy đơn giản là bởi không có việc nào khác. Dẫu Arkham không bị phá huỷ hoàn toàn, thành phố đã phải hứng chịu nhiều tổn thất. Vậy thì, sao không để những người chơi ăn không ngồi rồi đó tham gia vào việc tái thiết chứ?
Cậu cũng có phần nào hy vọng người chơi có thể hòa nhập vào thế giới - hay nói đúng hơn là học được cách đồng cảm và tôn trọng NPC - thay vì tiếp tục làm xằng làm bậy.
Trời đất chứng giám. Lann không hề suy nghĩ sâu xa. Cho nên cậu hoàn toàn không ngờ nhiệm vụ trận doanh sẽ khiến người chơi suy nghĩ nhiều đến thế!
53L: Nói cách khác, giáo đồ càng nhiều thì Lann càng sớm trở về hiện thực?
54L: Hiểu rồi. Thảo nào nhiệm vụ trận doanh của phe Lann lại liên quan tới việc cứu hộ. Thảm họa sẽ khiến con người sẽ trở nên yếu ớt và dễ dao động hơn bao giờ hết. Quả là thời điểm lý tưởng để mời chào tín đồ.
55L: Understand!
56L: Tôi hiểu. Chỉ cần Giáo hội Bí ẩn có thêm nhiều tín đồ, Lann sẽ buông xuống hiện thực một lần nữa. Và chúng ta có thể tiếp tục thưởng thức nhan sắc tuyệt trần đó ở khoảng cách gần.
57L: Đúng vậy! Chúng ta chỉ có cơ hội trông thấy Lann vào lần nhập giáo đầu tiên. Đúng là làm khó nhau mà. Nếu Lann có thể quay về thì tốt rồi.
58L: Hãy tranh thủ truyền giáo trong lúc làm nhiệm vụ trận doanh đi.
59: +1
Người chơi vô cùng tán thành ý kiến trên.
Lann không biết nói gì cho phải. Cậu có cảm giác mình đang tự đào một cái hố chôn.
Nếu Lann muốn người chơi tách biệt hai thân phận Mục Thần và Người Gác Cổng, cậu dường như chỉ có thể thừa nhận suy đoán của Black Cat.
Sau khi rời khỏi diễn đàn, chàng trai trẻ nhìn giao diện tuyên bố nhiệm vụ.
“Việc tuyên bố nhiệm vụ không nên giao cho mình.” Lann nghĩ thầm. “Nó nên được giao cho đám người chơi thích suy nghĩ nhiều kia!”
#Cái gọi là khả năng tự quản lý bản thân một cách xuất sắc của người chơi đây sao#
.
Vào thời điểm Lann đấu trí đấu dũng với người chơi.
Nhóm Stargazing lặng lẽ nhìn tin tức trên diễn đàn.
Gã béo nói bằng giọng đầy ẩn ý: “Người nhập giáo được tặng vũ khí phù phép, cửa hàng trận doanh có Ma dược cấp A và vũ khí phù phép cấp A, còn có Elder Sign, xà beng, nhiệm vụ hàng ngày…”
“Khụ, khụ.” Fate In Me tằng hắng, “Biết đâu trận doanh nào cũng có. Kiểu gì nhà phát hành chả đưa cơ chế cân bằng thế lực vào. Mấy người nghĩ mà xem. Không có chuyện cửa hàng trận doanh của một cơ quan do chính phủ hậu thuẫn lại thua kém đâu. Quan trọng nhất là nguồn lực và mạng lưới tính báo của Cục Điều Tra. Một cơ quan điều tra viên chính thức sẽ không bao giờ thiếu nhiệm vụ. Đây mới là lý do chúng ta đi tiên phong. Đừng quên điều đó.”
Quả thực, một con đường cung cấp nhiệm vụ ổn định là tài nguyên quan trọng hơn cửa hàng trận hàng trận doanh rất nhiều. Sau khi phân tích phiên bản Close Beta đầu tiên, những người trong Guild đi đến kết luận rằng nhiệm vụ chính là nguyên nhân dẫn đến sự chênh lệch đẳng cấp giữa các người chơi. Nhiệm vụ có đẳng cấp càng cao, số lượng càng lớn, càng quan trọng thì người chơi càng thu được nhiều lợi ích.
Đây là lý do khiến họ đặt cược vào Cục Điều Tra.
Nữ đội viên nói mát: “Sao tôi cảm thấy Giáo hội Bí ẩn sẽ có nhiều nhiệm vụ hơn? Vả lại, đội trưởng từng nói muốn đổi điểm trận doanh bằng thông tin Lann là Người gác cổng nhỉ. Thế nhưng chưa ai chứng minh được cậu ta là Người gác cổng thật cả.”
Một quan điểm có lý. Cho đến nay, tất cả các nhiệm vụ quan trọng trong trò chơi đều được kích hoạt xung quanh Lann.
“Chí ít thì Lann thực sự là một vị thần, không phải sao? Cục Điều Tra ắt hẳn sẽ hứng thú với tin tình báo này.” Fate In Me ho khan, “Chúng ta sắp tìm ra Cục Điều Tra rồi. Đi nhanh đi. Cứ thử xem thế nào.”
.
Sau khi rời khỏi sở cảnh sát, các điều tra viên từ trụ sở chính đã chuyển sang một tòa chung cư cho thuê cỡ nhỏ. Kết cấu bên trong được cải tạo thành phòng họp, phòng đào tạo và kho lưu trữ thông tin tạm thời.
Người đàn ông tóc vàng, Job, tiếp cận Edmund để thảo luận về những bước tiếp theo của họ.
“Tuyển điều tra viên thời vụ?” Edmund có chút ngạc nhiên khi nghe đề nghị của Job.
Sau thảm họa Arkham, Edmund đã dành phần lớn thời gian để trả lời các câu hỏi của đội tinh anh và viết báo cáo về vụ việc. Anh hoàn toàn không có chút thời gian riêng tư nào.
“Đúng vậy. Chúng ta không có đủ nhân lực để triển khai công tác điều tra trên diện rộng. Hiệu suất khi tách ra quá thấp.” Người đàn ông tóc vàng nói.
“Thuê thám tử địa phương sẽ tốt hơn mà?” Edmund hỏi.
Edie - người đàn ông có vẻ thần kinh đang dán mặt vào máy tính mở miệng: “Đám thám tử nghiệp dư ấy là một lũ ăn hại vô dụng. Nếu chúng ta có thể thuê chúng bằng tiền thì người khác cũng có thể dùng tiền mua thông tin từ chúng.”
Job gật đầu: “Hơn nữa, cuộc điều tra có thể kéo dài lâu hơn dự kiến. Chúng ta sẽ phải ở lại thành phố Arkham trong một thời gian dài. Sau khi suy nghĩ cẩn thận, tôi cho rằng việc tuyển dụng các điều tra viên thời vụ là phương án tốt nhất. Việc đào tạo cũng dễ dàng hơn. Hẳn những thế lực đến Arkham để điều tra cũng có suy nghĩ tương tự.”
Edmund băn khoăn: “Nhỡ các thế lực khác chớp lấy cơ hội này để xâm nhập chúng ta thì sao?”
Job chống nạnh: “Không sao đâu, chúng tôi đã thuê một chuyên gia nhận diện những người đó. Anh ta sắp đến rồi.”
Đúng lúc đó, tiếng đỗ xe vang lên. Job đưa mắt về phía cửa ra vào. Edmund nhìn theo người đàn ông tóc vàng. Anh trông thấy một chiếc taxi đậu ở ngoài cửa.
Một bác sĩ lạnh lùng khoác áo blouse trắng bước xuống xe, đi thẳng đến toà chung cư.
Người này là…
Edmund thoáng sửng sốt: “Bác sĩ Archie?”
Vị cố vấn tâm lý ở sở cảnh sát từng phân tích tâm lý cho anh đây mà?
Archie Hayes tiến vào căn hộ, liếc nhìn nhóm người đang làm việc trong đại sảnh. Ánh mắt lạnh lùng lướt qua Edmund rồi chuyển hướng sang mái tóc vàng óng của Job. Người đàn ông tóc vàng nhiệt tình bắt tay anh: “Xin chào, bác sĩ Archie. Nghe danh đã lâu.”
“Hân hạnh. Tôi cũng nghe danh Cục Điều Tra từ lâu.” Archie nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh và bắt tay anh ta.
Edmund chủ động chào hỏi. Anh từng tiếp xúc với Archie ở sở cảnh sát. Không nói gì thì thật mất tự nhiên: “Bác sĩ Archie, sao anh lại đến đây?”
“Haha. Bác sĩ Archie chính là vị chuyên gia mà chúng tôi mời đến. Tài năng tâm lý học của anh ấy đã khiến rất nhiều bác sĩ ở trụ sở chính phải kinh ngạc. Chúng tôi từng cố gắng mời anh ấy bằng mức lương cao vài lần. Đáng tiếc là anh ấy không đồng ý. Không ngờ tôi sẽ có vinh dự được hợp tác với bác sĩ Archie.” Job nở nụ cười rạng rỡ và niềm nở.
Archie đẩy kính: “Tôi thích cuộc sống tự do hơn. Họ đánh giá tôi quá cao rồi.”
“Phiền bác sĩ Archie lo vụ tuyển dụng lần này nhé.”
“Tôi nói trước, nhà tâm lý học không thể đọc suy nghĩ hay phát hiện nói dối đâu.”
“Ha ha. Bác sĩ Archie vui tính thật đấy. Chúng tôi biết chứ.” Job phá lên cười.
Người phụ nữ đeo kính sau lưng Job trêu chọc: "Anh không nhớ cái hồi mới vào Cục sao? Là ai từng sợ đến mức suýt tuôn ra thời điểm mình còn đái dầm vậy?”
Job xụ mặt: “Dina, chuyện qua rồi thì đừng nhắc lại nữa. Chẳng qua là do tôi đã bị lừa thôi. Vị tiền bối dẫn dắt tôi đã đe doạ rằng bài kiểm tra tâm lý của Cục cực kỳ nghiêm ngặt và yêu cầu tôi phải trả lời tất cả các câu hỏi một cách trung thực. Nếu không thì tôi sẽ bị coi là một gián điệp của tà giáo.”
Những người khác cất tiếng cười không chút khách sáo. Edmund cũng nở nụ cười nhạt trong khi lén lút nhìn về phía Archie.
Archie phớt lờ ánh mắt của Edmund và nói: “Phòng làm việc của tôi ở đâu?”
“Để tôi đưa anh đi. Ở đó có một máy phát hiện nói dối.” Job vừa giới thiệu vừa dẫn Archie đến một căn phòng đã được cải tạo thành văn phòng tạm thời. Nội thất nguyên bản đã bị dỡ bỏ, chỉ để lại bàn làm việc, giá treo quần áo, bình đun nước và một chiếc máy cực kỳ bắt mắt.
Khi họ tiến vào phòng, Kerry Chapman - người Edmund từng chạm mặt - đang điều chỉnh và cấp nguồn điện cho chiếc máy.
Job hỏi: “Chapman, máy ok chứ?”
Kerry Chapman không thèm nhìn lên: “Ok rồi, có thể sử dụng bất cứ lúc nào.”
“Tuyệt vời.”
Job nhanh chóng bước tới chiếc máy và thản nhiên đeo chiếc vòng nối dây lên tay: “Đây là máy phát hiện nói dối phiên bản mới nhất của Cục Điều Tra. Nó có thể phân tích xem một người đang nói dối hay không dựa trên nhịp tim và tần suất mạch đập. Độ chính xác rất cao. Ngay cả những điệp viên từng trải qua huấn luyện nghiêm ngặt cũng bị phát hiện. Điều đó đã được chứng minh bởi một số cơ quan mật vụ.”
“Chẳng hạn như bây giờ, tôi nói ‘tôi thực sự là gián điệp của một tổ chức tôn thờ tà thần’.” Job nói bằng giọng nheo nhéo.
Archie: …
Edmund: …
Máy phát hiện nói dối ngay lập tức bật đèn đỏ. Job nhìn số liệu: “Thấy chưa? Vì đây là bài kiểm tra dành cho người khác nên tôi hoàn toàn không có chút gánh nặng tâm lý nào khi thốt ra lời nói dối này. Tuy nhiên, máy vẫn phát hiện ra tôi đang nói dối. Nếu ta kết hợp nó với kiến thức chuyên môn của bác sĩ Archie, tôi tin rằng buổi phỏng vấn tuyển dụng sẽ trở nên khẩn trương và căng thẳng hơn bao giờ hết.”
“Tôi sẽ cố gắng.” Archie lạnh lùng gật đầu.
Người đàn ông tóc vàng: “Bác sĩ Archie có muốn tự mình thử máy không?”
Trái với vẻ mặt bình tĩnh, con ngươi Edmund hơi thu hẹp. Anh không quên vị cố vấn tâm lý từng bị mình hù doạ theo lệnh Lann. Thậm chí anh từng lặng lẽ xin ý kiến của Đức Chúa về việc xử lý anh ta. Tuy nhiên, ngài lại trả lời rằng Archie đã gia nhập họ.
Nói cách khác, cả hai là gián điệp.
Archie nhìn Job trước khi nhận vòng và đeo lên cổ tay một cách dứt khoát.
Người đàn ông tóc vàng kiểm tra độ chặt của chiếc vòng rồi mới đặt câu hỏi: “Bác sĩ Archie, anh có tín ngưỡng không?”
“Không.” Archie lạnh nhạt đáp, “Tín ngưỡng một thực thể vô hình và vô danh, khờ dại tin rằng sự cứu rỗi có thể đạt được qua lời cầu nguyện. Trên đời chẳng có hành vi nào ngu ngốc hơn thế.”
Máy phát hiện nói dối không phản ứng.
Người đàn ông tóc vàng: “Anh đã từng gia nhập giáo phái hay tổ chức bí ẩn nào chưa?”
“Chưa bao giờ.” Archie dứt khoát trả lời.
Máy phát hiện nói dối vẫn không phản ứng.
Job đang định hỏi thêm câu nữa thì thấy Archie tháo vòng tay. Vị chuyên gia tâm lý học lộ vẻ mặt mất kiên nhẫn: “Tôi nhớ là tôi đến đây để hỗ trợ mới đúng. Anh có thể đừng lãng phí thời gian đôi bên nữa được không?”
“Tôi không phải nhân viên của Cục Điều Tra các anh, cũng không có nghĩa vụ tiếp nhận thẩm vấn như vậy. Sở cảnh sát còn tồn đọng nhiều việc lắm. Nếu các anh không yên lòng thì tôi có thể quay về ngay bây giờ.”
Job vội vàng nói: “Xin lỗi, xin lỗi, chúng tôi không có ý đó. Đây chỉ là thử công cụ thôi.”
Edmund không khỏi kinh ngạc. Archie có thể vượt qua cửa ải này là đương nhiên. Điều anh không ngờ là nó lại đơn giản như vậy.
Hay chiếc máy này thực ra chỉ là thứ hữu danh vô thực?
Anh không biết lòng bàn tay Archie đã ướt đẫm mồ hôi như thế nào sau bài kiểm tra.
Hiển nhiên, việc đánh lừa một chiếc máy phát hiện nói dối chuyên nghiệp như vậy không hề dễ dàng với Archie. May mắn thay, nhờ vượt qua thử thách ở tầng thứ hai của Khe Hở Của Cõi Mộng, anh đã có khả năng kiểm soát từng bộ phận cơ thể một cách tinh tế hơn. Nếu không, kiến thức sâu rộng về thôi miên cũng không thể giúp anh ngăn chặn được phản ứng bản năng.
Kerry nheo mắt trước dữ liệu của chiếc máy.
Trong một số thời điểm, nhịp tim của Archie đã gần như tiếp cận ngưỡng kích hoạt cảnh báo trước khi ổn định trở lại.
Đúng lúc đó, người đàn ông có vẻ thần kinh đang làm việc bên ngoài đột nhiên gõ cửa: “Sếp, có người đến.”
“Hả? Tới làm gì?”
“Anh không tin nổi đâu.” Edie có vẻ kỳ lạ, “Họ muốn xin gia nhập Cục Điều Tra.”
Job sửng sốt: “Cậu đăng thông báo tuyển dụng rồi à?”
“Vấn đề nằm ở đây. Tôi vừa đăng nó cách đây không lâu.”
Người đàn ông tóc vàng nhíu mày. Anh quay sang Archie và nói: “Ngại quá, bác sĩ Archie. Chắc anh phải bắt tay vào việc luôn rồi.”
“Tôi đến đây để làm việc mà.” Archie trả lời.
Job và Edmund bước ra ngoài. Họ trông thấy một số người lạ mặt đang đứng trong khu vực tiếp tân tạm bợ. Bộ quần áo lòe loẹt trên người họ khiến trái tim Edmund đập mạnh.
Người chơi của nhóm Stargazing cũng ngạc nhiên không kém khi nhìn thấy Edmund.
【Kênh liên lạc nội bộ của nhóm Stargazing:
Gã béo: Đ**, đó là tín đồ của Lann, sao hắn ta lại ở đây?
Gomoku: Mày không đọc tư liệu mà Guild đã thu thập sao? Trong phiên bản Close Beta 1.0, một số người chơi đã trông thấy Edmund trong thành phố. Anh ta là thành viên của Cục Điều Tra.
Gã béo: À, tao nhớ rồi, nhưng mày không thấy điều này thật vớ vẩn sao? Hắn cũng có mặt ở đây. Điều đó có nghĩa là thế lực của tà thần đã xâm nhập vào Cục Điều Tra rồi. Chúng ta muốn tham gia một tổ chức không có tương lai như vậy sao?
Fate In Me: Câm miệng, Mập. Đừng lộ ra sơ hở. Hãy giả vờ như mày không nhận ra hắn.】
May mắn thay, người chơi vẫn còn đứng ở cửa, đặc biệt là gã béo đã bị thân hình của Fate In Me ngăn trở, cho nên người đàn ông tóc vàng đã không chú ý tới phản ứng của họ.
“Xin chào, tôi là Job Gage.” Người đàn ông tóc vàng mỉm cười, “Xin hỏi làm cách nào mà các vị biết được nơi này đang tuyển người vậy?”
Xung quanh không có bóng dáng người chơi nào. Khi biết họ là những người đầu tiên đến đây, Fate In Me lập tức nở nụ cười phấn khích: “Chà, chúng tôi đã tìm thấy một số thông tin về Cục Điều Tra trên mạng, cũng nghe tin đồn về việc có người ở sở cảnh sát đang điều tra những vụ việc quỷ dị. Khi bảo vệ sở cho biết các anh đã chuyển đi, chúng tôi đã hỏi thăm và tìm được địa chỉ này.”
Fate In Me đã nói những lời nửa thật nửa giả. Những người chơi chuyên nghiệp trong Guild như Fate In Me chắc chắn sẽ thu thập thông tin trên diễn đàn trước khi tiến vào trò chơi. Nhờ đó, họ biết được Cục Điều Tra từng đóng quân ở sở cảnh sát. Một người chuyên thăng cấp kỹ năng xã giao trong nhóm xung phong đảm nhận vai trò tìm hiểu thông tin và phát hiện ra việc các điều tra viên đã chuyển đi. Cuối cùng, họ mới tìm đến nơi này.
Fate In Me cảm thấy họ rất thông minh. Hiện vẫn chưa có người chơi nào phát hiện ra con đường đó. Một khi gia nhập thành công, họ chắc chắn sẽ có lợi thế hơn người chơi khác.
Người phụ nữ đeo kính nhướn mày nhìn Job.
“Tôi hiểu rồi. Vào đi.” Job vui vẻ nói trong khi kín đáo ra hiệu cho các đội viên, “Từng người vào một. Chúng tôi sẽ phỏng vấn ngắn gọn thôi.”
“Không thành vấn đề!”
Theo sự sắp xếp của người phụ nữ đeo kính, nhóm Stargazing bắt đầu xếp hàng bên ngoài văn phòng.
Fate In Me là người đầu tiên tiến vào bên trong. Hắn không khỏi sửng sốt khi nhìn thấy bác sĩ Archie đang ngồi ở phía bên kia bàn phỏng vấn.
Archie đẩy kính: “Đứng đực ra đó làm gì? Vào đi, nhanh lên.”
【Kênh liên lạc nội bộ của nhóm Stargazing:
Gomoku: Đây… là Archie mà?
Fate In Me: …
Rachel: Đội trưởng! Tỉnh lại đi! Cục Điều Tra hết cứu rồi! Ngay cả người phỏng vấn cũng là một trong những tín đồ của tà thần! Tổ chức này nên đổi tên thành Giáo hội Bí ẩn mới đúng. Nó đã bị xuyên thành cái sàng! Chúng ta có cần tham gia một tổ chức như vậy không?!
Fate In Me: Nín!】
Fate In Me thực sự rất muốn móc mỉa Cục Điều Tra. Rốt cuộc thì chuyện quái gì đang diễn ra ở đây vậy? Họ đã bị tín đồ tà thần xâm nhập rồi. Còn giữ tên điều tra viên làm gì?! Đổi tên khác đi!
Hắn đã chọn con đường này. Nói cách khác, hắn bắt buộc phải đi đến cuối cùng.
Hít một hơi thật sâu, Fate In Me bình tĩnh đóng cửa lại, tiến đến chỗ Archie: “Xin chào.”
Job mở cửa bước vào, kéo ghế ngồi cạnh Archie và mỉm cười thân thiện với Fate In Me: “Đừng lo. Chúng tôi chỉ hỏi một số vấn đề cơ bản thôi. Vị trí điều tra viên thời vụ không yêu cầu ngặt nghèo đâu.”
“Vâng, vâng.” Fate In Me nghĩ thầm. Hắn đâu có chút lo lắng nào cho cuộc phỏng vấn. Điều khiến hắn khẩn trương nhất chính là vị tín đồ tà thần đang ngồi ngay trước mặt mình!
“Được rồi. Tại sao anh lại muốn gia nhập Cục Điều Tra?” Job hỏi, “Hãy đeo vòng của máy phát hiện nói dối lên và trả lời cẩn thận.”
Fate In Me: “Đương nhiên là bởi lòng tôi có chính nghĩa!”
Bíp bíp bíp bíp —
Tiếng bíp từ máy vang lên dồn dập. Trước hai người đánh giá, Fate In Me lúng túng nói: “Tôi chỉ đang kiểm tra độ nhạy của máy phát hiện nói dối thôi. Xin hãy tin tôi.”
Job gượng cười: “Được rồi. Hãy trả lời nghiêm túc hơn nhé.”
Fate In Me đã trở nên nghiêm túc hơn. Thế nhưng hắn vẫn bị dồn vào chân tường bởi những câu hỏi sắc bén của Archie.
Archie: “Anh có động cơ thầm kín nào khi gia nhập Cục Điều Tra không?”
Fate In Me: “Không, tuyệt đối không! Tôi thực sự chân thành!”
Bíp bíp bíp bíp —
Archie: “Anh biết Cục Điều Tra làm gì không?”
Fate In Me run rẩy đáp: “Biết, những người phụ trách điều tra các sự việc kỳ lạ, không ngừng đối mặt với sự sống và cái chết, những anh hùng vô danh trong bóng tối.”
Archie: “Tốt lắm, làm sao anh biết về Cục Điều Tra?”
Các vấn đề mà Archie đặt ra vô cùng toàn diện, sắc bén và nhanh chóng đến mức không còn chỗ suy nghĩ. Lúc này, người chơi mới nhận thực được sự bất cẩn của mình. Hắn thậm chí không kịp cân nhắc câu trả lời. Phản ứng cũng từ thận trọng đến dần dần buông xuôi.
Nếu thất bại thì hắn chỉ cần đổi thẻ nhân vật mới và thử lại một lần nữa.
Với tâm lý “nằm yên kệ đời”, những câu trả lời của Fate In Me ngày càng trở nên táo bạo. Ngay cả Job đang ngồi cạnh Archie cũng không thể tiếp tục mỉm cười.
“Đúng vậy, tôi không đến đây vì công lý hay chính nghĩa gì sất. Tôi đến vì lợi ích riêng của mình. Tôi muốn được thăng chức thăng lương (trong thế giới thực)!”
Job nhìn máy phát hiện nói dối theo bản năng. Kỳ lạ thay, nó không phản ứng.
Job: …?
Hắn ta phải điên rồ tới mức nào mới tìm kiếm sự thăng tiến trong Cục Điều Tra? Sao hắn không gia nhập một doanh nghiệp nào đó? Việc thăng chức thăng lương ở Cục thường phải trả giá bằng cả tính mạng đấy!
“Nguy hiểm? Không nghĩ tới, cứ làm là được!”
“Cha mẹ? Tôi không có cha mẹ, tôi là trẻ mồ côi.” Bối cảnh của thẻ nhân vật này là một đứa trẻ mồ côi.
“Không ai xúi giục tôi đến đây. Tôi cũng không phải gián điệp theo lệnh ai! Tôi tự nguyện đến đây.”
Archie luôn có cảm giác deja vu mạnh mẽ trước góc nhìn quen thuộc, khác thường và không biết xấu hổ này. Tuy nhiên, người chuyên gia tâm lý học sẽ không làm điều thừa thãi trong sự giám sát của Job, anh chỉ “thăm hỏi” người chơi một cách bình thường.
Dưới sự tra hỏi sắc bén của Archie, người chơi cảm giác mình đã bị vạch trần triệt để. May mắn thay, những từ như “thế giới khác”, “người chơi”, “Thiên Tai Thứ Tư” tự động được kiểm duyệt. Nếu không thì Fate In Me chắc chắn sẽ khai ra tất cả mọi thứ.
Cuối cùng, Fate In Me rời đi với dáng vẻ hồn vía lên mây. Người chơi tiếp theo hít một hơi thật sâu trước khi bước vào phòng như thể đang bước lên giá treo cổ.
Đối với những người chơi sau, Archie tiếp tục hỏi những câu tương tự như lý do gia nhập Cục Điều Tra, biết về nó như thế nào, có tín ngưỡng tôn giáo nào không, có tham gia tổ chức, từng làm việc ở đâu.
Tất cả chúng được trả lời bởi những người đeo vòng tay phát hiện nói dối.
Job ngồi cạnh Archie và ghi lại các câu trả lời, thỉnh thoảng lại đặt ra một đến hai vấn đề sắc bén.
Người chơi lần lượt trả lời từng câu.
Khác với những người chơi bình thường và những người chơi điên cuồng, nhóm Stargazing đã thu thập thông tin và biết các NPC trong trò chơi này thông minh đến mức nào. Vì vậy, thay vì bước vào vết xe đổ của Fate In Me, những người chơi còn lại quyết định không tỏ ra khôn vặt và trả lời một cách thẳng thắn.
【Kênh liên lạc nội bộ của nhóm Stargazing:
Fate In Me: Đám NPC này hỏi lắm thế.
Gã béo: Đúng vậy, thậm chí còn đào móc cả những thông tin từ đời tám hoánh nào. Sao tôi nhớ được hết cơ chứ?
Gomoku: Hu hu. Mỗi lần không thể trả lời là nhịp tim của tôi sẽ tăng lên chóng mặt. Tôi gần như quên mất bối cảnh của thẻ nhân vật.
Fate In Me: Không sao đâu. Miễn là chúng ta không nói dối thì mọi chuyện sẽ ổn thôi. Cố gắng lên. 】
Kết thúc buổi phỏng vấn, Job không nghe thấy tiếng máy phát hiện nói dối kêu lên, bèn quay đầu nhìn Archie. Người chuyên gia tâm lý học lắc đầu tỏ ý mình không phát hiện bất kỳ lời nói dối nào. Trạng thái tâm lý của nhóm người này cũng rất bình thường. Vì thế, Job lịch sự hộ tống những người chơi ra đến cửa, nói rằng kết quả cuộc phỏng vấn sẽ được công bố sau trước khi quay về phòng và ôm đầu.
“Nói cách khác, họ chạy đến tận đây chỉ để gia nhập Cục Điều Tra và sẵn sàng mạo hiểm mạng sống cho lợi ích?”
“Con người là một quần thể rộng lớn, tôi đã quen với tính đa dạng của giống loài này từ lâu rồi.” Archie vừa nói vừa sắp xếp lại ghi chép phỏng vấn để giao cho Job, “Anh định từ chối họ sao?”
“Không.” Job thả tay xuống, “Tôi sẽ để họ tham gia và trở thành điều tra viên thời vụ của Cục.”
Archie nhướng mày: “Cục Điều Tra thiếu người đến vậy à?”
Lối cư xử và cách nói chuyện của nhóm người đến phỏng vấn rất giống những tín đồ của Lann mà Archie từng gặp. Họ đều mắc chứng tâm thần nhưng ổn định về tinh thần. Hay đúng hơn là họ sở hữu một thế giới quan lệch lạc nhưng ổn định.
Do không nắm rõ được tình huống, cũng không có dấu hiệu nào từ Lann, Archie quyết định coi đó như một công việc bình thường.
Trong bản báo cáo mà anh đưa ra, Archie không tin Job không nhìn ra được sự kỳ quặc của người chơi.
“Chà, tôi sẽ giải thích điều này với mọi người.”
.
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên:
【 Bạn đã gia nhập thế lực: Cục Điều Tra. Danh vọng trong trận doanh hiện tại: 0 (lãnh đạm) 】
Nhóm Stargazing thở phào một hơi, nhìn nhau đầy phấn khích.
Thành công! Họ là những người chơi đầu tiên gia nhập một thế lực của chính phủ.
Từ giờ trở đi, họ chỉ cần nhanh chóng leo lên các cấp bậc trong Cục Điều Tra.
Phần thưởng đáng kể đang chờ đợi họ ở phía trước.
Đúng lúc này, Job và Archie bước ra ngoài.
Fate In Me háo hức hỏi: “Thưa anh Job. Tiếp theo, chúng tôi sẽ tham gia khoá đào tạo hay nhiệm vụ gì?”
Job tỉnh bơ nói: “Đào tạo? Không có. Và chúng tôi hiện cũng không có nhiệm vụ nào. Khi nào có thì chúng tôi sẽ thông báo cho các anh.”
“Vậy chúng tôi sẽ được phần thưởng nào? Hay có được tiến vào cửa hàng nội bộ không?” Gã béo vội vàng hỏi.
“Xin lỗi, kinh phí của chúng tôi có hạn. Tôi e rằng…” Job làm ra vẻ bối rối một cách thuần thục, “Cửa hàng nội bộ chỉ dành cho các điều tra viên chính thức.”
Điều đó có nghĩa là nhóm Stargazing chỉ là cộng tác viên, hoàn toàn không có tư cách truy cập vào các nguồn lực và tài nguyên nội bộ.
Gã béo có vẻ thất vọng: “Ít ra cũng phải có tiền công chứ?”
“Ừm, về chuyện đó...”
Job tiếp tục lảng tránh. Fate In Me đã vội vàng che miệng gã béo lại trươc khi hắn kịp truy vấn và bình tĩnh nói: “Tôi hiểu rồi. Khi nào có nhiệm vụ thì hãy liên hệ với chúng tôi nhé.”
‘Chắc chắn rồi.” Job mỉm cười.
Nhóm Stargazing rời khỏi chung cư. Gã béo vừa đi vừa càu nhàu trong kênh trò chuyện nội bộ.
【 Gã béo: Chuyện này là sao? Ngay cả tiền công cũng không có? Cái gì cũng không? Chúng ta gia nhập trận doanh này để làm gì chứ?】
Không ai đáp lại. Vẻ mặt cho thấy họ cũng có những cảm xúc tương tự.
Fate In Me cũng cảm thấy dao động. Thế nhưng kinh nghiệm chơi game nhiều năm cho hắn biết rằng Cục Điều Tra chắc chắn sẽ mang lại điều gì đó. Nếu lập tức từ bỏ thì quá thiệt thòi.
“Hãy thử lại lần nữa.” Fate In Me cuối cùng nói, “Nhà phát hành trò chơi sẽ không thực sự làm như vậy. Trò chơi quá mất cân bằng thì chơi kiểu gì? Ngay cả khi chúng ta chuyển sang giáo hội của Lann, chúng ta cũng không thể có lợi thế hơn những người chơi kỳ cựu được.”
Các đội viên có vẻ im lặng và suy ngẫm những lời này.
“Dù chúng ta có gia nhập Giáo hội Bí ẩn ngay bây giờ, ưu thế cũng không thể sánh bằng những người đã tham gia phiên bản beta 1.0 được. Nếu vậy thì gia nhập lúc nào cũng giống nhau. Cục Điều Tra thì khác. Ngoài chúng ta, không có người chơi nào tham gia với họ. Nó vẫn là một đại dương xanh chưa được khám phá.” Fate In Me tạm dừng một lát.
“Theo đánh giá sơ bộ của Guild, trò chơi này có tiềm năng phổ biến. Nếu nó thực sự viral, tài khoản của chúng ta chắc chắn sẽ trở nên đáng giá. Ban lãnh đạo Guild cũng từng ám chỉ rằng họ sẽ cung cấp một thỏa thuận chia hoa hồng cao hơn nếu chúng ta cố gắng hết sức để khám phá và tiên phong trong trò chơi này. Ở Giáo hội Bí ẩn, hoa hồng sẽ không bao như vậy. Rốt cuộc, tài khoản của những người đầu tiên nhập giáo bao giờ cũng có giá trị hơn.”
Sau khi Fate In Me phân tích ưu nhược điểm cho nhóm Stargazing, các đội viên bồn chồn đã bình tĩnh trở lại.
“Tôi cứ tưởng chúng ta đều hiểu ý nhau chứ? Vì vậy nên tôi mới không nhắc đến chuyện này. Chúng ta cũng thường xuyên chơi tiên phong ở các trò chơi trước mà. Tất nhiên, người phản đối có quyền rời khỏi.”
Các đội viên có vẻ chần chừ.
Cuối cùng, không một ai rời đi.
.
Người phụ nữ đeo kính dõi theo nhóm Stargazing rời khỏi khu vực chung cư. Cô quay sang Job và nói: “Thường thì các điều tra viên thời vụ sẽ được đào tạo một thời gian trước khi bắt đầu công việc mới đúng?”
“Đúng vậy, thường là vậy.” Job chia sẻ chi tiết cuộc phỏng vấn cùng mối nghi ngờ về nhóm người kì quặc cho những điều tra viên của đội tinh anh.
“Lời nói và hành động đều có vấn đề, đầy sơ hở và đáng ngờ. Họ nói rằng họ tiến vào Cục để thăng chức thăng lương. Vậy mà, khi tôi nói rằng không có tiền công, chỉ có một người phản đối trong khi những người còn lại đều chấp nhận? Họ tới đây để làm gì? Phát điện bằng tình yêu (1)?”
“Mỉa hay lắm, đội trưởng.” Dina nói.
Job: “Thành thật mà nói, thiết bị đó không hữu dụng như chúng ta tưởng.”
Kerry vừa bước vào phòng. Anh ta lập tức trợn mắt trước câu nói này: “Đó là vấn đề của các anh. Máy móc không bao giờ sai lầm. Cỗ máy là nghiên cứu mới nhất của tôi. Dù anh có dùng Năng lực Khởi nguyên hay Kỳ Vật chăng nữa thì nó vẫn có thể phát hiện ra mọi lời nói dối. Trừ phi họ dùng thủ đoạn tâm lý để tự lừa dối chính mình.”
Nói xong, Kerry nhìn thoáng qua Archie.
Người chuyên gia tâm lý học đáp lại bằng một ánh mắt vô cảm.
Job bóp trán, phớt lờ kháng nghị của Kerry: “Tôi không biết họ đã dùng biện pháp gì để tìm ra chúng ta. Tóm lại, nếu chúng ta từ chối, họ có thể sẽ không từ bỏ và sử dụng thủ đoạn gì đó. Tốt hơn hết là chúng ta nên quan sát họ một cách công khai để tìm ra kẻ đứng sau.”
NHững người khác không phản đối. Đội phó Dina chỉnh kính và nói: “Đã hiểu. Chúng ta có tiếp tục tuyển dụng điều tra viên thời vụ nữa không?”
Job suy nghĩ vài giây rồi lắc đầu: “Thành thật mà nói, tôi không ngờ rằng tung tích của chúng ta ở Arkham sẽ bại lộ nhanh như vậy. Điều đó chứng tỏ thế lực hoạt động trong bóng tối còn kiêu ngạo và mạnh mẽ hơn chúng ta tưởng tượng. Việc tuyển dụng điều tra viên thời vụ đòi hỏi chúng ta phải phân biệt rõ ràng xem họ có phải là gián điệp hay không. Với nhân lực hạn chế hiện tại, chúng ta không nên tập trung vào việc đó.”
“Edie, Eunice, phiền hai người tiếp tục điều tra manh mối trên mạng và trong thực tế nhé.”
“Được.”
“Okay ~” Eunice là người giỏi đặt câu hỏi mà. Lấy được thông tin ư? Em chỉ cần vài phút.” Cô gái út của đội vui vẻ kêu lên.
“Tuyệt vời. Edmund sẽ hỗ trợ em. Và… Edie.”
“Đây. Tôi đã thu thập thông tin trong khi anh phỏng vấn họ. Đây là kết quả.”
Edie xoay màn hình máy tính về phía mọi người.
“Đúng như sếp nghi ngờ, họ quả thực rất khả nghi, tất cả đều không có hộ khẩu, hai tên côn đồ và một người vô gia cư. Người còn lại được đánh dấu là thất nghiệp tạm thời. Lý do đến Arkham dường như là để tìm việc làm. Tìm việc làm ở Arkham vào thời điểm này? Điều đó không phải quá vô lý sao? Từ những gì tôi thu thập được, họ không phải người quen lâu năm.”
“Hơn nữa, căn cứ vào tư liệu bên ngoài, họ chưa từng tham gia bất kỳ thế lực hay nhóm tôn giáo đáng ngờ nào.” Edie - một người luôn tự hào về khả năng công nghệ thông tin của mình - nghiến răng nghiến lợi, “Đây có thể là tư liệu giả mạo. Nếu vậy, tôi phải nói rằng tổ chức đứng sau họ có quy mô không nhỏ.”
Họ bất ngờ xuất hiện vào thời kỳ nhạy cảm và tuyên bố muốn gia nhập Cục Điều Tra. Mức độ đáng ngờ lập tức tăng vọt.
Job gật đầu: “Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ báo cáo chuyện này với trụ sở chính và yêu cầu họ kiểm tra cơ sở dữ liệu khác.”
“Trước mắt là vậy. Không còn chuyện gì khác nữa. Sắp đến giờ ăn cơm rồi. Mọi người đi ăn đi. À, Edie ở lại đây nhé.”
Những người khác rời khỏi phòng để làm việc riêng hoặc đi ăn. Edie theo Job lên lầu. Archie quay người rời khỏi căn hộ. Edmund do dự một lúc trước khi đi theo.
“Sếp, còn chuyện gì nữa sao?” Edie theo Job tiến vào một căn phòng trống. “Cần gì thì anh cứ nhắn cho tôi qua điện thoại di động là được mà.”
Người đàn ông tóc vàng khóa chặt cửa trước khi quay sang Edie và nói: “Điều này rất quan trọng. Tôi không thể chia sẻ nó trên bất kỳ thiết bị điện tử nào. Kể cả với cậu, Edie. Cậu cũng không được phép tải những điều mà tôi nói sau đây lên mạng.”
Edie cau mày: “Tôi hiểu rồi. Chuyện gì vậy?”
Job: “Tôi cần cậu giám sát các công cụ liên lạc của bác sĩ Archie, bao gồm cả điện thoại di động, máy tính và tất cả các công cụ có thể dùng để liên lạc với người khác."
Edie: "...Hả? Anh nghi ngờ anh ta sao? Vậy thì sao anh lại cho anh ta tham gia chúng ta?”
“Tôi nên nói thế nào đây… Được rồi, cậu cũng nên biết chuyện này, nó là một nhiệm vụ bí mật.” Job xoa huyệt thái dương. Anh nghiêm trang nói, “Kỳ thực, chúng ta không chỉ nhận được một nhiệm vụ mà là hai. Và cả hai đều là nhiệm vụ ‘không xác định’.”
Edie há hốc miệng. Chiếc kẹo mút rơi xuống đất.
“Hai nhiệm vụ ‘không xác định’? Làm sao có thể?”
“Tôi biết chứ. Ban đầu, tôi cũng có nghi hoặc giống cậu vậy. Có điều, cấp trên nói rằng nhiệm vụ này do vị kia đích thân giao phó, nên chúng ta đành phải chấp nhận.”
“Nhiệm vụ có liên quan đến bác sĩ Archie, phải không?”
Job gật đầu: “Những người còn lại trong đội vẫn chưa biết chuyện này. Tôi không muốn họ hoang mang. Tôi sẽ dần dần tiết lộ chi tiết cho họ sau. Nhiệm vụ này rất đặc biệt. Chúng ta phải săn tìm và giết một người.”
Edie lẩm bẩm: “Giết một người? Sếp, tôi đang nghe nhầm sao? Cục Điều Tra bắt đầu làm những công việc bẩn thỉu như vậy từ khi nào thế?”
Job bất đắc dĩ nói: “Lần đầu tiên nghe nhiệm vụ này, tôi cũng có phản ứng giống cậu. Edie, cậu không nghe nhầm đâu. Đó là nhiệm vụ của chúng ta.”
“Giết ai?”
“Kẻ phản bội Cục Điều Tra, người bạn thơ ấu của Archie, Albert Aiken.”
#Lời Tác Giả:
Trên thực tế, câu trả lời thứ nhất của Archie là một câu trả lời ngụy biện, đồng thời là một lời ám thị tâm lý. Bởi vị thần mà anh thờ phụng thực sự có tên và tồn tại trên thế giới này. Câu thứ hai là do… Lann đã quên mời Archie. Edmund và Archie hoàn toàn không biết về giáo hội của Lann.
Bully (American style): Chúng ta có một giáo hội. Đoán xem là ai không được mời kìa?
#Lời Người Dịch:
1) Phát điện bằng tình yêu là tiếng lóng trên mạng xã hội Trung Quốc. Ban đầu, nó là biểu ngữ được các nhà bảo vệ môi trường ở Đài Loan đưa ra nhằm phản đối năng lượng hạt nhân và yêu cầu các nhà máy điện hạt nhân đóng cửa. Cư dân mạng đã sử dụng biểu ngữ này để ám chỉ những người nhất quyết làm điều gì đó ngay cả khi lợi ích mà họ nhận được quá thấp hoặc không có lợi ích gì.