Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Là Sa Điêu Người Chơi

chương 5: móa nó ngươi nhặt được cành cây vậy mà dám tiến lên

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Có thể xuống núi? Đây có phải là đại biểu cho có thể đánh quái được rồi hay không?""Wow, đi xuống dưới là có thể farm quái, lát nữa các ngươi đừng có tranh với ta a!""Không biết quái ở Tân Thủ thôn này có đủ để cho chúng ta farm hay không a!""Chờ một chút, lão tử ngay cả vũ khí cũng không có, đánh quái như thế nào?""Không biết nữa, trước tiên cứ đi theo Minh ca cái đã!"! Các người chơi đều vô cùng hưng phấn, thi nhau đi theo sau lưng Hạ Nhất Minh, đi xuống bậc thang dài dằng dặc của sơn môn, cuối cùng đã xuống tới dưới chân núi.

Dưới chân núi khắp nơi là cỏ dại rậm rạp, còn có không ít bụi cây nhỏ, rất nhiều nơi ngay cả đường đi cũng không có, hiển nhiên nơi này đã hoang tàn vắng vẻ nhiều năm.

Lúc này, ở một bụi cây đột nhiên bắt đầu rung động.

"Đến rồi!" Vẻ mặt Hạ Nhất Minh thay đổi, đưa mắt quan sát xung quanh.

"Cạc cạc cạc!" Theo một tiếng kêu quái dị giống như tiếng vịt kêu, một thân hình to lớn cao hơn bốn mét lập tức chui ra, một đôi mắt thật lớn, tham lam nhìn vào một đám người chơi.

Một thân có làn da nâu, bốn cái chân dài, còn có cái miệng to lớn với những chiếc răng sắc nhọn.

Trông có hơi giống như ngựa.

Thế nhưng bốn chân lại to khỏe giống như voi.

Nhất là răng nanh nhọn hoắt đầy trong miệng kia, há mồm ra, làm một ngoạm là đủ để có thể nuốt một người sống vào!Không thể không nói, con yêu thú này trông vô cùng hung ác!Nhìn là muốn ị ra quần rồi.

"Quả nhiên là nó!" Hạ Nhất Minh cảm thấy lạnh gáy.

Mặc dù Chiến Đà thú chẳng có năng lực đặc thù gì cả, thế nhưng toàn thân nó được bao bọc lại bởi một lớp vảy dày, lực phòng ngự của nó đối với ta bây giờ mà nói là rất mạnh, nhất là bốn cái chân rất to khỏe kia, có lực rất lớn! Thực lực của nó còn muốn mạnh hơn một bậc so với tu sĩ Nhân tộc có cùng cảnh giới.

Nói một cách đơn giản và dễ hiểu thì theo dữ liệu ba chiều (D), con quái vật này là quái vật thuần tính vật lý với khả năng phòng thủ cao và khả năng tấn công cao!"Móa nó, con quái vật này trông hung dữ như vậy sao?""Sợ cái nồi gì, có loại quái nào mà lão tử chưa từng giết, con quái này tính là cái cọng lông gì!""Đúng đấy, lão tử chơi Thợ Săn Quái Vật , ở trong đó có một con quái vật tên là Lão Sơn Long, cao tới mấy ngàn mét đây này! Còn con quái này? Chẳng qua chỉ là mưa phùn mà thôi!"! Có một số người chơi bị hù tới mặt vàng như nghệ, nhưng phần lớn người chơi đều không để ý lắm.

Chơi nhiều game giả lập như vậy rồi, yêu ma quỷ quái nào còn chưa từng thấy? Có gì mà phải sợ?Muốn dọa ta sao?Chỉ như thế này? Ha ha ha!Hạ Nhất Minh biết, tu vi của đám người chơi này đều thuần một màu Đoán Thể cảnh tầng một, coi như cùng nhau tiến lên thì cũng không thể nào là đối thủ của con Chiến Đà thú này.

"Các đệ tử lui ra đằng sau! Yêu thú này tên là Chiến Đà thú, là yêu thú Linh Mạch cảnh, không phải là yêu thú mà các ngươi bây giờ có thể đối phó được!" Hạ Nhất Minh hét lớn một tiếng, lập tức bước về phía trước chuẩn bị xuất thủ!"Ha ha ha ha, xem lão tử hoàn thành lần giết yêu thú đầu tiên!!!""Xông lên a!"Hạ Nhất Minh vừa nhắc nhở xong, nhưng mà một người chơi bởi vô cùng kích động, đã quơ quơ cành cây không biết nhặt được từ chỗ nào mà xông lên!"?" Hạ Nhất Minh cũng choáng váng rồi.

Người chơi này có ID là Mì Thịt Bò, ngươi lấy dũng khí ở đâu ra?Đây chính là yêu thú Linh Mạch cảnh, ngươi con móa nó nhặt được cành cây vậy mà đã dám xông lên rồi?"Móa nó, người anh em này có phải là tếu táo quá hay không? Cứ như vậy mà xông lên sao?" Sau đó thì tới lượt các người chơi khác đều sợ ngây người.

Móa nó, đã vạch ra kế hoạch chưa? Chiến thuật đâu?Người này cứ xông lên như vậy sao?Con Chiến Đà thú kia nhìn thấy Mì Thịt Bò xông tới, đột nhiên giơ hai cái chân trước lên.

"Chú ý, đây chính là Chiến Đà Chà Đạp, kỹ năng duy nhất của con Chiến Đà thú này!" Hạ Nhất Minh vừa hô to một tiếng, vừa lui lại, vừa giảng giải cho các người chơi khác biết.

Cũng được, vừa đúng lúc có người tự mình đứng ra làm mẫu, Hạ Nhất Minh thuận nước đẩy thuyền lấy đó làm ví dụ mà quyết địch giảng giải cho các người chơi khác một phen.

Ngay sau đó, Chiến Đà thú giẫm một cái, hung hăng giẫm vào trên mặt đất, lập tức tạo ra một cơn địa chấn trong phạm vi nhỏ mấy chục mét.

Thậm chí các người chơi ở cách xa tới hơn bốn năm mươi mét đều có thể cảm nhận được mặt đất rung động một trận, thân thể lắc lư một lúc, thiếu chút nữa thì cũng không đứng vững nổi.

"Giẫm một cái sẽ khiến mặt đất rung động, để cho kẻ địch không cách nào ổn định lại thân hình, Chiến Đà thú sẽ nhân cơ hội này mà tung ra đòn, một đòn giết chết kẻ địch!" Hạ Nhất Minh giảng giải cẩn thận.

Gần như là cùng lúc.

"A a a!" Thân hình của Mì Thịt Bò đứng không còn vững nữa và trực tiếp bị hất lên khỏi mặt đất.

Đôi mắt to của Chiến Đà thú sáng lên, giơ hai cái chân lên đá bay.

"Ầm!" Một tiếng vang giòn giã, cả người Mì Thịt Bò đang ở trên không trung lập tức bị đá nổ tung nở ra như một quả pháo hoa máu!Chết cứ gọi là giòn giã.

"Vãi chưởng, con quái vật này cũng quá biến thái đi?""Đá chết trong nháy mắt! Nhìn thấy chưa? Lập tức đá chết chỉ trong nháy mắt!""Móa nó, đây không phải là tu tiên, móa nó đây căn bản là trò chơi linh hồn a!""Thật hay đùa, sẽ không có chuyện lừa gạt ! gì ta đó chứ!!!"! Các người chơi vây xem nhao nhao lên tiếng kinh hô.

"? ? ?""Cái quỷ gì?"Đinh Hạo ID Mì Thịt Bò vào lúc này đang với một bộ mặt mộng bức nhìn vào giao diện đăng nhập.

"Người chơi Mì Thịt Bò ngươi tốt chứ, nhân vật của ngươi đã ợ ra rắm vĩnh cửu, đề nghị ngươi lập nhân vật một lần nữa a!"Giọng nói máy móc của hệ thống vang lên, Mì Thịt Bò mới hiểu ra được.

"Cái trò chơi này hình như có lỗi gì đó đi!"Móa nó, quái gì ở Tân Thủ thôn thế mà giẫm chân một cái sau đó đá một cái lại đá chính mình tới ợ ra rắm vĩnh cửu?.

Truyện Chữ Hay