Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Daphne ngồi xuống, cô vừa dùng nửa tiếng đồng hồ để giảng giải cho các vị biên tập viên tạp chí về lịch sử trào lưu YY của Beauxbatons cùng với các CP vườn trường chủ yếu.
Đợi đến lúc cô ngừng nói, rất nhiều người còn đang chìm trong cái mộng tưởng: ước gì Hogwarts cũng được như chỗ ấy!!
Hannah Abbott đọc xong tấm da dê dày cộp trước mặt, có chút e lệ giơ tay lên, được bà Pomfrey cho phép nói, mới cất lời: “Vậy, Dumstrang thì sao?”
Tiểu thư Daphne Greengass nắm chặt tay, che miệng ho một tiếng, mặt đỏ bừng: “Dumstrang…. phong cách có phần … bưu hãn, hơn nữa tớ vẫn nghĩ chắc chẳng có mấy người muốn thấy mấy giai cơ bắp cuồn cuộn lăn lên giường…”
“A.” Pansy khẽ cười, sau đó “ba” một tiếng, khép quạt lại: “Daphne thân mến, nếu nói vậy, thì đồng nghiệp văn Flint x Wood kì này bồ khỏi cần coi rồi.”
“Ai nói!!!” Tiểu thư Greengass kích động vỗ bàn đứng bật dậy, sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, rất đường hoàng ngồi xuống, nói: “Đương nhiên, tớ chỉ nói “không có mấy người” thôi mà…”
—
Vào ngày lễ Halloween, cũng là ngày thứ hai mà hai học viện kia đổ quân tới Hogwarts, Giáo Sư McGonnagal khẩn cấp tăng cường họp hội nghị.
Các vị biên tập học sinh mê man nhìn thấy Giáo Sư McGonnagal rốt cục cũng có phong thái của Chủ Nhiệm nhà Sư tử, lửa giận tận trời tung một quyển “Nam Giới Sẽ Không Muốn Biết Đâu.” lên trên bàn.
Ngay cả Giáo Sư Sprout vốn luôn ôn hòa độ lượng cũng khó kiềm chế cắn môi, nhìn qua không được vui vẻ cho lắm.
Angelina cố lấy dũng khí đưa tay cầm tập san của trường Dumstrang lên ngó, cũng không bị Chủ Nhiệm Nhà mình trách cứ, thanh âm của Giáo Sư McGonnagal trong lúc tức giận cũng vẫn mang theo một chút lạnh lùng, chỉ khác là mang theo một chút run lên vì giận: “Giở ra, trang ba mươi tư.” Bà nói.
Angelina hít sâu một hơi, sau đó giở tập san ra, coi.
Ngoài trừ hai vị Giáo Sư, ánh mắt của mọi người đều đổ cả lên người cô, nhìn thấy lông mày cô càng đọc càng nhăn tít lại, cuối cùng, giống hệt như Chủ Nhiệm Nhà Gryffindor vừa làm, cô đập quyển tạp chí đánh “rầm” xuống bàn, rõ ràng là điên tiết lắm rồi: “Nực cười!!!” Cô hét lên.
Tất cả các học sinh ngồi đây lại càng hiếu kì nội dung nằm ở trang ba mươi tư ấy.
Cho Chang bắt chuyện với Angelina, đem tờ tập san lôi về phía mình, dùng đũa phép chỉ vào nó, dùng một câu thần chú Chiếu Hình, nội dung trang báo lập tức được phóng đại lên bốn bức tường trắng xung quanh.
Sau đó, tất cả các phù thủy nữ ở đây mặt đều đen như đít nồi.
“Hogwart口口口口口口口口口, 口口口Dumstrang口口口口口口口口Hogwarts, Beauxbatons口口口口口Hogwarts口口口口口口口口, Beauxbatons口口口口口口口口, 口口口口口口口口口口口口Dumstrang口口口口, Hogwarts 口口口口口
Beauxbatons口口口口…”
Dumstrang口口口口口口口口Hogwarts.
Đây là một thiên P đủ liệt vào hàng NC. Thực sự là khiến người ta mở rộng tầm mắt, Dumstrang ở phía Bắc, phong cách… quả thật là bưu hãn, ngay cả những cái này cũng có thể tiếp thu – nhân cách hóa ba học viện cũng cực kì sáng tạo, cũng rất thú vị. Thế nhưng, mấy cái vẹo này cũng không phải trọng điểm.
Trọng điểm ở chỗ – trong cái thiên văn này, Hogwarts là TỔNG THỤ!!!
Tập thể nữ phù thủy Anh Quốc lúc nào cũng cực kì tự hào về học viện của mình làm sao tiếp thu được loại …. YY này!! Vì thấy tất cả những ai tham gia hội nghị đều phẫn nộ vô cùng,
Pansy điên đến nỗi ngay cả cười điệu cũng không cười nổi, cô mở cái quạt che mất nửa gương mặt dưới, ánh mắt băng lãnh nhìn lên trên tường, ngay cả giọng nói bình thường uốn éo kiểu cách cũng trở nên lạnh như băng…”D-U-M-S-T-R-A-NG!!! Nếu đã như thế, Quán Quân Tam Pháp Thuật lần này, chúng ta không lấy không được!!! Sau đó, sẽ giúp Hogwarts PHẢN CÔNG!!”
Hermione vỗ bàn, lớn giọng, kiên quyết mười phần: “Chính thế!”
Một giờ sau khi tan họp, tất cả nữ phù thủy của Hogwarts đều đã biết vụ này, đồng thời người người nhà nhà đều sục sôi ý chí chiến đấu và chiến thắng.