&Khương Tư Nam phiêu phù ở trong Hỗn Độn hư không vô tận, thân ảnh như ẩn như hiện, phảng phất như cùng Hỗn Độn chung quanh dung hợp lại với nhau.
Hắn chìm vào một cảnh giới thần bí, phảng phất như quên hết thảy, hoàn toàn bị đại đạo pháp tắc bao phủ, cả người trở thành một bộ phận của Đại Đạo.
Hắn luyện hóa Hoàng Tuyền Thánh Hà, nương theo một loại lột xác thần bí.
Một năm, hai năm...
Mười năm qua đi, Khương Tư Nam còn không có thức tỉnh.
Thời điểm Khương Tư Nam cảm ngộ tới năm chín mươi chín.
Thái Sơ Đế Thành, Thái Sơ Đế Thành mênh mông mà nguy nga đã bị máu đen nhuộm hết, toàn bộ biến thành màu đen, tản mát ra sát cơ ngập trời.
Trên tường thành, Cổ Bàn lăng không mà đứng, cả người tản mát ra khí tức thảm thiết, trên người hắn có rất nhiều vết thương, thoạt nhìn như con giun, chiến giáp rách nát, nhưng đôi mắt tựa như thần kiếm lại càng ngày càng sáng, phảng phất như ẩn chứa thần quang vô tận.
- Lão tổ, một lớp công kích này đã bị đánh lùi, bọn súc sinh chết tiệt kia, chỉ sợ lớp công kích sau sẽ càng thêm gian nan!
Hổ Tử đứng ở sau lưng Cổ Bàn, Khai Sơn Phủ trong tay phong mang lập loè, cả người sát khí đằng đằng.
Ở bên cạnh hắn là đám người Hoàng Tử Hiết, đệ tử Thần Tiên Học Viện … mà Khương Tư Nam quen thuộc, tất cả đều đứng ở sau lưng Cổ Bàn, phảng phất như vừa rồi đã trải qua một hồi ác chiến.
- Bốn mươi chín Đế Thành có Đại Diễn thần trận, bọn súc sinh này không có cách nào xông tới! Nhưng trăm năm a, tất cả năng lượng của Đại Diễn thần trận chỉ có thể phòng ngự trăm năm, còn có một năm, là ngày năng lượng hao hết, đến lúc đó một khi đại trận bị phá, loại cảnh tượng kia thật khó có thể tưởng tượng!
Trong ánh mắt Cổ Bàn lộ ra thần sắc mờ mịt, tràn đầy bi thương.
Trong năm qua, bốn mươi chín Đế Thành toàn lực phát động, vô số cường giả Đế cấp cùng với cường giả Tiên Vương xuất động, giết chết Hỗn Độn Nguyên Thú đâu chỉ ngàn vạn?
Nhưng trước mắt một mảnh đông nghịt, liếc nhìn không tới cuối cùng, để người xem xét liền sinh lòng tuyệt vọng.
Nếu không phải dựa vào tín niệm chèo chống, chỉ sợ rất nhiều người sớm đã tuyệt vọng cam chịu rồi.
Một chỗ khác trong Thái Sơ Đế Thành.
Hoàng Thiên Y mặc áo trắng, nhìn nữ tử trước mặt giống nàng như đúc, trong ánh mắt nổi lên gợn sóng.
- Tỷ tỷ, ngươi thực không muốn sống nữa sao? Vừa rồi một kích của Tổ Thú kia nếu thật đánh vào trên người ngươi, ngươi sớm đã chết rồi!
Hoàng Thiên Y áo hồng cười hắc hắc nói:
- Muội muội ngốc, từ vài thập niên trước, ngươi một lần nữa ngưng tụ thân thể, ta liền nghĩ thông suốt, ngươi là muội muội của ta, ta phải bảo vệ ngươi, chờ tiểu tử thúi kia trở lại, ta mới có thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh giao ngươi cho hắn!
Sắc mặt Hoàng Thiên Y áo hồng tái nhợt, trên người tản mát ra sát khí màu đen, hiển nhiên là bị thương rất nặng.
- Hắn, hiện tại hắn đến cùng ở nơi nào?
Hoàng Thiên Y nao nao, trong óc phảng phất như hiện ra một thiếu niên thanh tú.
Chỉ là sắp qua năm, hắn cũng không xuất hiện, rất nhiều người đều nói hắn táng thân ở trong bụng Hỗn Độn Nguyên Thú, nhưng chỉ có Hoàng Thiên Y tin tưởng, hắn nhất định sẽ trở lại.
Long tộc, Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, Phượng Hoàng nhất tộc… tất cả Cổ Tộc lánh đời đều xuất hiện, cả đám cùng Hỗn Độn Nguyên Thú triển khai chém giết đẫm máu.
Trên trăm năm qua, bốn mươi chín Đế Thành là thành trì nhuốm máu, chẳng những nhiễm máu của Hỗn Độn Nguyên Thú, cũng nhiễm lên máu của rất nhiều cường giả.
Chỉ là Thái Sơ Đế Thành, trên trăm năm qua, cường giả Đế cấp vẫn lạc vậy mà vượt qua mười vị! Mà những Tiên Vương, nửa bước Tiên Đế chết càng vô số kể.
Đây là có Đại Diễn thần trận phòng ngự, cũng chết nhiều người như vậy, một khi Đại Diễn thần trận bị phá, lại nên làm cái gì bây giờ?
Chém giết vẫn còn tiếp tục.
Chỉ là tất cả mọi người trở nên càng ngày càng trầm mặc.
Xuất đao cũng càng lúc càng nhanh, giết chết Hỗn Độn Nguyên Thú càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng cơ hồ đều chết lặng.
Đế Thành bàng bạc, bên ngoài trôi nổi thi thể Hỗn Độn Nguyên Thú tựa như đại lục, không có người đi thu thập, mặc cho chúng hóa thành một bãi xương khô.
Mà xa xa, ở trung tâm thú triều Hỗn Độn Nguyên Thú.
Khí tức trên người Đế Huyền Sát so với trăm năm trước đâu chỉ cường đại gấp lần? Giờ phút này hắn càng lạnh như băng, trong ánh mắt tràn đầy sát cơ.
Mà hắn đứng ở nơi đó, những cường giả Tổ Thú khác quay mắt về phía hắn, vậy mà sinh ra ý cung kính.
- Còn có một năm! Tiếp qua một năm, Đại Diễn thần trận bị phá, chúng ta có thể quét ngang Hỗn Độn vũ trụ, thôn phệ tất cả sinh linh, cho đến lúc đó, nương theo tư chất của Thiếu chủ, nhất định có thể một lần hành động đạp vào Chúa Tể cảnh!
Một Tổ Thú già nua cung kính nhìn Đế Huyền Sát, chậm rãi nói.
- Còn có một năm sao? Rất tốt! Con dân Hỗn Độn Nguyên Thú ta vô biên vô hạn, buồn cười những sinh linh kia, còn tưởng rằng dựa vào Đại Diễn thần trận ngăn cản trăm năm, có thể hao phí nguyên khí của Hỗn Độn Nguyên Thú nhất tộc ta, nhưng bọn hắn lại không biết, những cái kia chỉ là pháo hôi mà thôi!
Đế Huyền Sát lạnh lùng nói, những năm này cường giả Đế cấp chết trong tay hắn đã vượt qua mười vị, bị hắn thôn phệ, tất cả đều thành chất dinh dưỡng của hắn, để hắn càng ngày càng mạnh.
Đại chiến vẫn còn tiếp tục.
Cách trăm năm thời gian càng ngày càng gần rồi.
Mà Đại Diễn thần trận bao phủ bốn mươi chín Đế Thành, giờ phút này hào quang cũng đã ảm đạm tới cực hạn, phảng phất như tùy thời có thể nghiền nát.
Mà giờ khắc này, vô số cường giả Đế cấp của bốn mươi chín Đế Thành, lại bởi vì lựa chọn kế tiếp mà sinh ra cãi vả.
Một khi Đại Diễn thần trận nghiền nát, nếu bốn mươi chín Đế Thành đóng chặt cửa thành, mở ra phong ấn, bốn mươi chín Đế Thành phong ấn, đến lúc đó Hỗn Độn Nguyên Thú không cách nào tiến đến, mà bọn hắn cũng không có cách nào đi ra ngoài.
Mấy lượng kiếp trước, đều dựa vào mở ra phong ấn, mới bảo vệ một ít hạt giống sinh linh, không có bị Hỗn Độn Nguyên Thú tàn sát hầu như không còn.
Nếu không mở ra phong ấn, dùng thế công hung mãnh của Hỗn Độn Nguyên Thú, chỉ sợ bốn mươi chín Đế Thành cũng ngăn cản không nổi, cuối cùng chỉ có thể rơi vào kết cục thành phá người vong.
Trong đại điện nghị sự của Thái Sơ Đế Thành, mọi người nhao nhao ồn ào.
Có người tán thành lập tức mở ra phong ấn, nhưng cũng có người nói, chúng ta đã trốn vô số lượng kiếp, lúc này đây không thể lại trốn, mà nên tập trung toàn bộ cường giả Đế cấp, mạo hiểm ám sát, chỉ cần giết chết toàn bộ Tổ Thú, như vậy Hỗn Độn Nguyên Thú triều sẽ tự động tan biến.
- Chư vị đạo hữu, vô số lượng kiếp đi qua, coi như chúng ta còn sống, nhưng cùng chết có gì khác nhau? Trốn ở trong mai rùa, như cái xác không hồn, tùy ý Hỗn Độn Nguyên Thú tàn sát thân nhân của chúng ta, tùy ý Hỗn Độn Nguyên Thú phá vỡ cố thổ của chúng ta, chẳng lẽ trong lòng chúng ta không có một chút nhiệt huyết sao? Chỉ cần chúng ta đoàn kết lại, không tiếc bất cứ giá nào, toàn lực đánh lén Tổ Thú, vậy Hỗn Độn Nguyên Thú triều lúc này đây sẽ tự động sụp đổ, chúng ta có thể bảo vệ hàng tỉ vũ trụ, để cho hậu đại của chúng ta có cơ hội leo lên cảnh giới cao hơn! Luôn có một ngày, Hỗn Độn Vực Hải chúng ta sẽ sinh ra Chúa Tể, triệt để càn quét Hỗn Độn Nguyên Thú, dẫn dắt chúng ta đi ra mảnh đất hoang vu này!
Cổ Bàn đứng ở trong đại điện, thanh âm sục sôi hô lớn.