Tranh!
Hỗn Độn thần thương cùng Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm va chạm vào nhau trong hư không, thần mang nổ tung, Khương Tư Nam cảm giác được từng đạo kiếm mang thần bí dường như muốn thông qua lực lượng chấn đãng để tan vào trong cơ thể hắn, ẩn chứa lực lượng hủy diệt đáng sợ đến cực điểm.
Hắn vội vàng vận chuyển Hồng Mông Tạo Hóa kinh, lấy thần lực vô thượng của bản thân, ngăn cỗ lực lượng hủy diệt kia ra bên ngoài, đồng thời thương mang chuyển động, giống như một con rồng khổng lồ, trên dưới lật chồm.
- Không ngờ có thể áp chế tiểu thế giới của ta, điều này sao có thể?
Thần sắc Lôi Hồng cũng chấn kinh, hắn không ngờ tiểu thế giới của Khương Tư Nam lại biến thái như thế, tiểu thế giới của hắn chính là Thái Cổ Lôi Kiếm thế giới, đồng thời có được hai thuộc tính lôi và kiếm, thế mà không ngờ vẫn bị Hồng Mông thế giới áp chế.
Trong khi đó tuy uy lực Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm hạo hãn không gì sánh nỗi, mỗi lần chém xuống đều giống như một mảnh thiên không đổ sụp, nhưng đến cuối cùng vẫn bị cây thần thương đen ngòm của Khương Tư Nam ngăn lại.
Có thể nói chỉ cần có sự hiện diện của Hồng Mông thế giới, chiến lực của Lôi Hồng liền bị suy giảm mất năm thành.
Mà Khương Tư Nam nhìn thấy tình cảnh như vậy, lập tức càng chiến càng dũng, dù bị Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm áp chế, khắp người phải gánh chịu áp lực vô cùng cự đại, nhưng hắn vẫn giá ngự Hỗn Độn thần thương, tắm máu chém giết.
Mỗi sợi kiếm mang Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm như là một phương tiểu thế giới, nếu cường giả khác trúng phải, dù tu vi có là Đại La Kim Tiên viên mãn cũng bị áp thành phấn vụn.
Nhưng đối với Khương Tư Nam có được nhục thân biến thái mà nói, loại áp chế đó chẳng qua chỉ là tạm thời ở thế hạ phong thôi.
Ầm ầm!
Giữa thiên địa, hai phương tiểu thế giới hiển hóa, nảy sinh va chạm kịch liệt, cả hai phiến tiểu thế giới đều rền vang ầm ầm, lực lượng vô cùng tận được bạo phát, sơn hà phá toái, đại địa nứt vỡ.
Nhưng hai người lại cảm thấy một điều cực kỳ quái dị, đó chính là phiến thế giới mà hai người đang hiện diện lại không phá tổn chút nào, phảng phất như kiên cố đến cực điểm.
Đại chiến giữa Khương Tư Nam cùng Lôi Hồng diễn ra vô cùng kịch liệt, nháy mắt đã qua trên trăm chiêu, Khương Tư Nam cũng triệt để cảm nhận được lực lượng khủng bố của Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm.
Đối mặt Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm, giống như đang đối mặt với Thái Cổ Lôi thần, những lôi đình đỏ rực kia hóa thành kiếm mang hủy diệt, có được lực lượng thần bí bao la vô cùng tận, ầm ầm trấn áp về phía Khương Tư Nam.
Đến sau cùng, dưới sự xâm tập của lực lượng hủy diệt kia, kinh mạch Khương Tư Nam bắt đầu có dấu hiệu hư hại, hơn nữa những lực lượng hủy diệt đó có xu thế muốn lan tràn tới sinh mệnh bản nguyên của Khương Tư Nam.
Ở đầu bên kia Lôi Hồng cũng không hề dễ chịu.
Lúc này trên mặt hắn đã thoáng hiện sắc đỏ khác thường, phải biết tưởng muốn thúc giục Tiên Thiên Linh Bảo cực phẩm, tiếp nhận tiêu hao khủng bố như thế, chỉ có tuyệt thế Thần Vương mới có thể làm được.
Trong khi tu vi Lôi Hồng chỉ là Đại La Kim Tiên viên mãn, cường hành thúc giục Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm, thời gian ngắn thì còn được, một khi sa vào cầm cự, hắn lập tức có phần ăn không tiêu.
Trong mấy trăm chiêu này, tuy Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm bạo phát ra lực lượng hạo hãn vô cùng, nhưng một thân tiên nguyên lực của hắn cũng bị rút đi tám chín phần mười.
- Tiểu tử này sao có thể biến thái như vậy?
Lôi Hồng hơi cắn răng, trong mắt đầy vẻ khó mà tin tưởng.
Hắn không nghĩ thông, vì sao Khương Tư Nam lại giống như tiểu Cường đánh mãi không chết, có thể chống đỡ được lâu như thế dưới áp lực của Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm?
Oanh!
Thân hình hai người tung hoành trong hư không, giống như hai đạo thiểm điện một vàng một đỏ đan chéo vào nhau, phong mang của Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm chiếu rọi thiên địa, ngay cả Hồng Mông thế giới và Hỗn Độn thần thương của Khương Tư Nam đều không cách nào áp chế.
Hai người dường như đã dốc hết toàn lực, cắn chặt răng không chịu lui nhường.
Lúc này Lôi Hồng có vẻ đã cưỡi hổ khó xuống, nếu cứ tiếp tục thế này, sau khi tiên nguyên lực trong cơ thể hắn hao hết, nói không chừng sẽ thua ở trong tay Khương Tư Nam.
Nhưng nếu cứ thế để đối phương rời đi, mặt mũi hắn lại chẳng biết để đâu.
Ầm ầm!
Ngay lúc Lôi Hồng còn đang do dự không quyết, nơi xa đột nhiên truyền tới một tiếng nổ tung kinh thiên động địa.
Thần quang xung thiên mà lên, nơi sâu trong sơn mạch nơi xa, có mấy tòa đại sơn trực tiếp nổ tung, nháy mắt liền hình thành nên một mảnh nóng rực, hơn nữa còn tán phát ra bảo quang vô cùng lộng lẫy.
- Có dị bảo xuất thế!
Không biết là ai rống lớn một tiếng, tất cả mọi người đều dồn dập xông về nơi tán phát ra bảo quang kia.
Răng rắc!
Tử quang chợt lóe, Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm giống như một đạo Thiên Hà trút xuống, bức lui Khương Tư Nam, Lôi Hồng hừ lạnh một tiếng nói:
- Tiểu tử, nếu không phải bản thiếu gia muốn đi tìm bảo, hôm nay nhất định phải trừu hồn đoạt phách nhà ngươi, sau này đừng để ta nhìn thấy mặt ngươi, không thì ngươi coi chừng!
Phóng ra một câu doạt nạt, Lôi Hồng tay cầm Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm, cũng bay tới nơi sâu trong sơn mạch nơi xa, chỗ vừa phát ra bảo quang ngợp trời.
Khương Tư Nam tự nhiên cũng nhìn ra thế ngoài mạnh trong yếu của Lôi Hồng.
Chẳng qua hắn không truy kích, dù sao Lôi Hồng là con trai của chưởng giáo Thần Tiêu Cung, bảo vật trong người vô số, nhất định không chỉ có mỗi Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm, mình chưa hẳn đã có thể bắt hắn lại.
Càng quan trọng hơn chính là, trong cơ thể Khương Tư Nam bị lực lượng hủy diệt của Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm xâm thực, hiện nay tất phải tranh thủ thời gian bức chúng ra
Sưu!
Khương Tư Nam không đi tới nơi tán phát bảo quang, mà chọn đi về một hướng khác.
Đây là một mảnh sơn lâm nhìn có vẻ cực kỳ âm hàn.
Nơi này quang tuyến mờ tối, cổ thụ che trời, nhưng lại tán phát ra một cỗ khí tức rất âm lãnh, khiến người nhịn không được không rét mà run.
- Âm Sát chi địa nồng nặc quá!
Khương Tư Nam khẽ nhíu mày, nhưng vẫn tiếp tục đi về phía trước.
Không biết vì sao, càng tiến vào sâu bên trong, Khương Tư Nam càng cảm giác được bên trong có một loại khí tức Tiên Thiên tinh thuần đang hấp dẫn hắn, phảng phất như đó chính là bản nguyên chi địa của phiến tiểu thế giới này.
Đến cảnh giới như Khương Tư Nam bây giờ, tiên thạch hay tiên tinh đối với hắn mà nói đã không có mấy hiệu quả, chỉ có Tiên Thiên chi khí cực tinh thuần mới có thể giúp hắn nhanh chóng hoàn thành Âm Dương Biến, bước đến cảnh giới biến sau cùng.
Đối với Khương Tư Nam, khoảnh cách giữa bát tinh Cổ Thần đến Cổ Thần cửu tinh căn bản không có bình chướng nào cả, chỉ cần có đủ Tiên Thiên chi khí liền có thể nhanh chóng đột phá.
Đại bình chướng thực sự, đại trở ngại cũng như sợ hãi lớn nhất chính là chặng đường từ Cổ Thần cửu tinh đột phá đến tuyệt thế Thần Vương.
Đó mới là đồng nghĩa với liều mình sinh tử, không thành công, liền xả thân.
Thế nên cảm thụ được Tiên Thiên chi khí ở đây, trong lòng Khương Tư Nam không khỏi dâng lên cảm giác mong đợi.
Đây là một mảnh tiểu thế giới, rất có khả năng là một thế giới do cường giả Tiên Vương lưu lại sau khi chết, có được pháp tắc và ý chí của riêng nó, có thể tưởng tượng bản nguyên chi địa của phiến tiểu thế giới nhất định sẽ có Tiên Thiên chi khí vô cùng nồng nặc.
Nếu có thể cắn nuốt những Tiên Thiên chi khí kia, tuyệt đối có lợi ích cực lớn cho thăng tiến tu vi bản thân.
- Đi!
Khương Tư Nam bắt đầu tăng nhanh tốc độ.
Càng tiến sâu vào trong, quang mang mặt trước càng trở nên ảm đạm, đến sau cùng chỉ thừa lại hắc ám nồng đượm, phảng phất như đang thông tới một nơi chưa ai từng đặt chân.
Mà loại khí tức Tiên Thiên chi khí thuần tịnh kia cũng càng trở nên nồng đậm.&