- Ai nha, Hổ tử, sao hôm nay ngươi đột nhiên đổi tính? Bình thường chẳng phải toàn là ngươi xông ra nhanh nhất? Hôm nay cánh nhiên nhẫn nhịn ghê thế?
Mạnh Cuồng như là lần đầu quen biết Hổ tử vậy, thần tình đầy vẻ kinh ngạc.
- Hắc hắc... Tam sư huynh ngươi có điều không biết, đám kia toàn là nhân vật nhãi nhép, kẻ thực sự có thực lực trong đám đệ tử mới đều đã đi bế quan, chuẩn bị đột phá cảnh giới Đại La Kim Tiên, hơi đâu tới lấp cửa Cổ Thần viện chúng ta? Sau lưng bọn họ nhất định có người sai khiến, đến lúc đó để tiểu sư đệ ra tay, dẫn ra kẻ đứng sau màn, khi ấy chúng ta mới đi ra cất lưới, đánh một trận càng lớn, thế nào?
Trên khuôn mặt thật thà của Hổ tử đột nhiên chớp qua ý cười vô cùng gian trá.
- Được a Hổ tử, chủ ý không sai, cứ làm thế đi!
Mạnh Cuồng dùng sức vỗ vỗ bả vai Hổ tử, bật cười ha hả.
Khương Tư Nam ngồi trên tế đàn liên tục bảy ngày bảy đêm, đến độ khiến Hổ tử và Mạnh Cuồng sắp đợi hết nổi.
Mấy ngày nay, đám đệ tử mới của Đế Tiên viện chất đầy trước cửa chính Cổ Thần viện, kêu hét càng lúc càng sướng khoái, phảng phất Khương Tư Nam đã thành rùa rụt đầu, không dám đi ra gặp bọn họ.
Vốn lúc mới tới Cổ Thần viện, trong lòng bọn họ còn đánh trống, bọn họ cũng từ đệ tử khóa trước biết được, trong Cổ Thần viện là một quần gia hỏa dã man, đầu óc ngu si, tứ chi phát triển, thực lực vô cùng cường đại, hơn nữa còn không chịu giảng đạo lý, phàm là dám tới Cổ Thần viện thì đều bị đánh gãy chân ném ra ngoài.
Nhưng chẳng ai ngờ, bảy ngày qua rồi, mà Cổ Thần viện cánh nhiên không thấy có chút động tĩnh nào, phảng phất đám người trong đó sợ bên này vậy.
- Giang Nam, rùa đen súc đầu, có bản sự thì đi ra đánh một trận với chúng ta!
- Loại như thế mà được xếp thứ nhất trên Tân Duệ bảng, ta phi, ngươi đi ra ta bảo chứng đánh cho ngay cả mẹ đều không nhận ra ngươi!
- Các ngươi e là còn chưa biết, lần này người chiêu Giang Nam vào đây, là thái thượng trưởng lão Cổ Đạo Nhất của Thần Tiên học viện chúng ta, nói không chừng tiểu tử có quan hệ thân thích nào đó với Cổ trưởng lão, Cổ trưởng lão mới mở cửa sau cho hắn!
- Cổ trưởng lão cái gì, chúng ta không quản! Trong Thần Tiên học viện, thực lực vi tôn, Giang Nam hắn nếu không dám xuất chiến, thì phải nhường vị trí đứng đầu Tân Duệ bảng cho chúng ta!
- Không sai, nhất định phải giáo huấn tên tiểu tử cuồng vọng kia một trận ra trò!
...
Chúng thiên tài nghị luận liên hồi, ai nấy đều hứng khởi hò hét.
Bọn họ đều là tuyệt thế thiên tài được tuyển chọn từ các nơi trong chín tầng trời Tiên giới, ai nấy đều tâm cao khí ngạo, là hạng đâu chịu xếp dưới người khác.
Càng huống hồ, nơi Khương Tư Nam đi ra, chẳng qua là Thanh Tiêu Thiên yếu nhất trong Tiên giới, nơi như thế làm sao có cường giả nào được? Đám thiên tài đệ tử này chỉ còn thiếu nước chỉ thẳng vào mặt trưởng lão Thần Tiên học viện mà mắng.
Mấy ngày nay, Khương Tư Nam không xuất hiện, ngược lại càng trợ trường khí diễm bọn họ thêm phần ngang ngược, khiến bọn họ cảm thấy Khương Tư Nam đang sợ bọn họ.
- Hắc hắc, vui rồi đây, không ngờ Giang tiểu đệ vừa đến đã làm ra chuyện lớn như vậy, chiếm lấy danh đầu đệ nhất Tân Duệ bảng, quả nhiên khiến cho chúng nhân bất mãn!
Xích Lạc Lạc một thân váy hồng, dung nhan tiếu lệ, đứng ở bên người Huyền Vô Mệnh, bộ dạng như đang nhìn trò vui, cười nói.
Bên người bọn họ còn có một thiếu niên lãnh tuấn thân gánh trường đao, chính là Đao Ma, cùng với đám người Ngụy Giang Sơn và Tề Thiên Vũ, trừ Yến Thanh Hồng còn đang bế quan ra, bảy người đến từ Thanh Tiêu Thiên Bắc Bộ Châu đều đến đủ cả.
Điều quan trọng hơn chính là, khí tức trên thân bảy người bọn họ đều cường đại hơn trước rất nhiều, ai nấy đều khí tức mờ mịt, phảng phất dung làm một thể với thiên địa chung quanh.
Nhờ quãng thời gian bảy ngày qua, toàn bộ bọn họ cánh nhiên đều đột phá đến cảnh giới Đại La Kim Tiên!
Vốn tu vi bọn họ đã đạt tới Kim Tiên viên mãn, chỉ vì muốn tiến vào Thần Tiên học viện cho nên mới áp chế tu vị, giờ sau khi đến được Thần Tiên học viện rồi,
Tự nhiên không cần tiếp tục áp chế nữa, cứ thế thuận lợi đột phá.
Riêng quái thai Đao Ma, phảng phất đột phá tu vị là điều hết sức bình thường, ở vòng thứ nhất quyết đầu vào Thần Tiên học viện, hắn chẳng qua mới có tu vi Kim Tiên sơ kỳ, nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủi kia, hắn cũng đột phá đến cảnh giới Đại La Kim Tiên.
- Những người này, chẳng qua là một đám gà đất chó sành thôi, cường giả thực sự, hoặc đã đi bế quan đột phá, hoặc tiến vào trong Hỗn Độn Điện và chín tầng chiến tháp tu luyện, làm sao lại lãng phí thời gian đi tranh đoạt hư danh này, đúng là một đám vô vị!
Huyền Vô Mệnh khẽ cười lạnh, khóe miệng nhếch lên vẻ không đáng.
- Không sai! Đừng nói là Giang huynh, ta ra tay cũng có thể đánh bọn họ ngã rạp một mảnh!
Ngụy Giang Sơn cũng khinh miệt nói.
- Đao Ma tiểu đệ đệ, kể ra nếu Giang tiểu đệ là thứ nhất trên Tân Duệ bảng, thì ngươi cũng là thứ hai, ngươi không tính đánh lại với hắn một trận à?
Xích Lạc Lạc như thể chỉ sợ thiên hạ không loạn, quay sang nói với Đao Ma.
- Tân Duệ bảng chẳng qua là một xếp hạng sơ bộ thôi, cũng chỉ có đám đệ tử kém tài này mới xem trọng! Muốn chiến, vậy cũng phải chiến cường giả trên Thần Tiên bảng mới xứng đáng!
Đao Ma nhàn nhạt nói, lúc nhắc tới Thần Tiên bảng, trong mắt lộ ra một mạt chiến ý vô cùng cường đại.
Phải biết, Thần Tiên học viện có mấy chục vạn đệ tử, nhưng Thần Tiên bảng chỉ xếp hạng ba ngàn người trong đó thôi.
Thế nên, ngay cả người xếp chót trên Thần Tiên bảng cũng có tu vi Đại La Kim Tiên, top cường đại nhất cũng là chói mắt nhất được xưng là thập đại Thánh Vương của Thần Tiên học viện.
Mặc dù tu vị tịnh không phải là toàn bộ của chiến lực, nhưng thập đại Thánh Vương của Thần Tiên học viện, không một ai không phải là tuyệt thế cường giả bán bộ Tiên Vương.
Về phần những cường giả đã đột phá đến Tiên Vương cảnh, hoặc đi vào trong Hỗn Độn vực hải rèn luyện, hoặc ra ngoài tu hành, đại để không còn ở trong viện.
Thế nên, trong Thần Tiên học viện, thập đại Thánh vương thành là mười cái tên chói mắt nhất.
Thập đại Thánh Vương này hoặc là con cháu Tiên Vương, Tiên Đế, hoặc là thân mang đế kinh truyền thừa, hoặc có kỳ ngộ đại cơ duyên cực lớn, đưa mắt trọn cả chín tầng trời Tiên giới, đều là thiên tài cường đại nhất.
Trong đám cường giả kia, có một số thậm chí đã có thể đánh một trận cùng tuyệt thế Tiên Vương, thiên tư tuyệt thế cỡ nào hẳn không cần nghĩ cũng biết.
Lúc kiến hôi còn đang tranh nhau thức ăn, Chân Long đã bắt đầu ngưỡng vọng thiên không.
Đây là khác biệt giữ kẻ yếu và người mạnh.
Thế nên, kẻ yếu luôn yếu, người mạnh luôn mạnh.
Đám người Xích Lạc Lạc và Huyền Vô Mệnh cũng hiểu được đạo lý này. Ánh mắt ai nấy đều trở nên nghiêm túc.
- Các ngươi nhìn thấy mấy người kia không? Tên cầm đầu kia tên Phương Tuyền, xếp hạng trên Thần Tiên bảng, còn cả mấy tên đệ tử khóa trước kia nữa, ta hoài nghi đám đệ tử mới này do bị bọn họ cổ động, mới đến tìm Giang sư đệ gây chuyện!
Ánh mắt Huyền Vô Mệnh nhìn hướng mấy thanh niên khí tức cường đại nơi xa, chậm rãi nói.
- Đại La Kim Tiên trung kỳ, tiên cơ thâm hậu, thế giới chi lực viên mãn, đây là một kình địch!
Ánh mắt Đao Ma cũng chợt lóe, nhìn về phía thanh niên áo tím cầm đầu kia.
- Vì sao bọn họ lại muốn tìm Giang sư đệ gây sự? Giang sư đệ hình như đâu có thù hận gì với bọn họ?
Ngụy Giang Sơn sửng sốt nói.