- Tưởng muốn đột phá đến Thần Vương cảnh, thậm chí là Thần Đế cảnh, có thể nói cơ hồ không khả năng, chủ yếu nhất là bởi sự tồn tại của phong cấm chi tỏa! Chẳng qua nếu có thể mở ra tám đạo phong cấm chi tỏa, liền có hi vọng rất lớn đột phá đến Thần Vương cảnh, mà mở ra chín đạo phong cấm chi tỏa, liền có hi vọng đột phá đến Thần Đế cảnh, đương nhiên điều này cực kỳ gian nan!
- Từ cổ tới nay, có thể đột phá đến cảnh giới tuyệt thế Thần Vương, một cánh tay đều đếm hết ra được! Thế nên ngươi có thể tưởng tượng, muốn mở ra phong cấm chi tỏa khó đến cỡ nào!
Hoàng Tử Hiết khẽ thở dài một tiếng, nói.
Khương Tư Nam hỏi:
- Nhị sư huynh, thế các ngươi đã mở ra bao nhiêu đạo phong cấm chi tỏa?
Tam sư huynh Mạnh Cuồng tiếp lời, hắc hắc cười nói:
- Tưởng muốn trở thành đệ tử chân truyền Cổ Thần viện, ít nhất phải mở ra được bảy đạo phong cấm chi tỏa, ngươi nói đi? Chẳng qua trong thập nhị thái bảo chúng ta, chỉ có đại sư huynh và Hổ tử là biến thái nhất, hai người bọn họ đều đã mở ra tám đạo phong cấm chi tỏa!
- Không sai! Đại sư huynh cũng là tuyệt thế thiên tài cường đại nhất trong vạn năm qua của Cổ Thần viện chúng ta, một đường đột phá đến tuyệt thế Thần Vương, giờ chính đang rèn luyện trong Hỗn Độn vực hải, không ở trong Thần Tiên học viện! Được rồi, tiểu sư đệ, ngươi nhanh đi trắc thí xem sao, nói không chừng ngươi sẽ mang đến kinh hỉ cho chúng ta cũng nên!
Lúc nhắc tới đại sư huynh, trong mắt Hoàng Tử Hiết chớp qua một tia sùng bái cuồng nhiệt, chẳng qua thoại âm vừa chuyển, lại quay sang nhìn Khương Tư Nam.
- Được!
Mâu quang Khương Tư Nam chợt lóe, đi tới bước lên trên tế đàn.
Bây giờ suy đoán trong lòng Khương Tư Nam càng được chứng thực phần nào, sợ rằng cái gọi là phong cấm chi tỏa chính là bảy đạo tỏa liên thần bí mà mình đã mở ra trong Cửu Dương Huyết Trì ở cổ địa Khương Tộc.
Nếu đúng như thế, vậy chẳng phải đồng nghĩa với trong người mình đã mở ra bảy đạo phong cấm chi tỏa?
Chẳng qua cụ thể thế nào, còn phải qua kiểm trắc rồi mới biết.
Ông!
Trên cổ tay Khương Tư Nam, một giọt máu lộng lẫy kim quang rơi trên ngọc trụ, lập tức một đạo vân sóng thần bí tràn ngập ra.
Oanh!
Đạo vân sóng đó khuếch tán, to lớn mà thần bí, tràn ra một luồng khí tức tang thương mà cổ phác, sau cùng rơi ở trong người Khương Tư Nam, hình thành một đạo dây xích màu vàng.
- Đã một đạo, không ngờ tốc độ lại nhanh như vậy, xem ra trong người tiểu sư đệ nhất định đã mở ra rất nhiều đạo phong cấm chi tỏa!
Ánh mắt Hổ tử sáng rực lên, có phần kích động nói.
Trong mắt Hoàng Tử Hiết, Mạnh Cuồng và vô số đệ tử Cổ Thần viện cũng chớp qua vẻ mong đợi.
Ông! Ông!
Ngay sau đó, lại có hai đạo vân sóng tràn ra từ trên ngọc trụ, quang mang thần bí mà hạo hãn, đồng thời rơi ở trong người Khương Tư Nam, hình thành nên đạo tỏa liên màu vàng thứ hai và thứ ba.
Không đợi chúng nhân kịp hô lên kinh ngạc, ngọc trụ đột nhiên đại phóng quang mang, trực tiếp xuất hiện ba đạo vân sóng, hóa thành ba đạo tỏa liên màu vàng.
Gần gần chỉ giây phút, trong người Khương Tư Nam lần lượt hiện ra sáu đạo phong cấm chi tỏa!
Sáu đạo phong cấm chi tỏa này chia nhau khóa chặt tứ chi, thân mình và đầu lâu Khương Tư Nam, khiến bộ dáng hắn nhìn qua cực kỳ quái dị.
- Đã hiện ra sáu đạo phong cấm chi tỏa, ba đạo phong cấm chi tỏa tiếp sau lần lượt là Tinh chi khóa, Khí chi khóa và Thần chi khóa! Cũng là ba đạo phong cấm chi tỏa khó nhất, không biết tiểu sư đệ có thể xông mở hay không!
Hoàng Tử Hiết khẽ cười nói, trong mắt tràn đầy vẻ mong đợi.
- Đây là tất nhiên! Ta vừa nhìn thấy tiểu sư đệ, liền cảm thấy hắn tài hoa khí khái, có phong thái tuyệt thế, bảy đạo phong cấm chi tỏa chẳng qua là chút chuyện nhỏ, nói không chừng còn hiện ra đạo phong cấm chi tỏa thứ tám cũng nên!
Hổ tử lắc đầu hoảng não, vẻ mặt dương dương đắc ý nói.
- Bảy đạo phong cấm chi tỏa có lẽ có khả năng, nhưng đạo thứ tám thì khó lắm...
Mạnh Cuồng lắc lắc đầu nói, hiển nhiên hắn cảm thấy Khương Tư Nam khó mà mở ra tám đạo phong cấm chi tỏa.
Ầm ầm!
Nhưng vào lúc này,
Trên ngọc trụ chợt vang lên tiếng kinh lôi, một đạo phù văn vàng rực vô cùng thô tráng, nhìn có vẻ tôn quý mà thần bí, bay thẳng tới bao phủ quanh người Khương Tư Nam.
Hắn tóc dài phất phới, khắp người tắm gội trong thần hi vàng rực thần bí kia, nhìn như một tôn tuyệt thế Thần Vương, toàn thân tán phát khí tức khiến người chấn rung.
Sau khi đạo phong cấm chi tỏa thứ bảy xuất hiện, ngọc trụ lập tức chậm rãi an tĩnh lại.
Trong khi đó Khương Tư Nam bàn tọa trên tế đàn, được bảy đạo phong cấm chi tỏa vàng rực gia trì, huyết khí xông thẳng đỉnh đầu, phảng phất đang chìm trong cảnh giới ngộ đạo thần bí nào đó.
- Bảy đạo phong cấm chi tỏa! Ha ha ha, sau này chúng ta lại nhiều thêm một vị tiểu sư đệ!
Mạnh Cuồng cười lớn sảng lãng, trong mắt đầy vẻ kinh hỉ.
- Ta nói rồi mà! Ánh mắt Hổ tử ta sao sai được? Sau này chúng ta chính là thập tam thái bảo!
Hổ tử cũng kích động cười lớn.
- Sau này các ngươi phải hướng thập tam sư huynh học tập, nỗ lực đột phá cực hạn bản thân, biết không?
Hổ tử quay đầu nhìn chúng nhân một cái, giở giọng khiển trách nói.
- Thập nhị sư huynh, chúng ta nào được yêu nghiệt như ngươi và tiểu sư huynh? Chỉ sợ đời này chúng ta khó mà có hi vọng trở thành đệ tử chân truyền!
Mấy tên đại hán khôi ngô cúi đầu tang khí nói, vẻ mặt rất chán nản.
- Hỗn trướng! Sao có thể nói mấy lời tang khí như thế? Sau này các ngươi mà không nỗ lực, chúng ta làm sao đi bắt nạt... Ách! Không đúng, đi dạy bảo đám trứng mềm Đế Tiên viện kia?
Hổ tử mắt hổ trợn trừng, khiển trách nói.
- Ai, đám trứng mềm Đế Tiên viện kia, trừ thập đại Thánh vương và mấy đứa yêu nghiệt ra, những người khác căn bản không phải đối thủ của chúng ta!
Đám tráng hán cười xuy một tiếng, chẳng hề để ý nói.
- Các ngươi còn dám huênh hoang? Các ngươi đều tu luyện mấy ngàn năm, đến giờ vẫn là bát tinh cổ thần cảnh đỉnh phong, thế mà ngay cả mấy gia hỏa Đế Tiên viện kia đều đánh không lại, để hôm nào ta đi báo thù thay các ngươi!
Hổ tử vung tay lên, hào khí nói.
- Ách... Hổ tử sư huynh, ngươi hình như cũng không phải đối thủ của thập đại Thánh vương cùng với mấy tên yêu nghiệt kia?
Một tên tráng hán khẽ khàng nói.
Sắc mặt Hổ tử lập tức đỏ lên, còn chưa kịp nói gì thì chợt nghe thấy một đạo thanh âm truyền đến:
- Mau nhìn, trời ạ?
Hắn đột nhiên quay đầu lại, thần tình lập tức chuyển vẻ kinh ngốc.
- Trời ạ! Tiểu sư đệ này thật đúng là không phải người!
Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng ngọc trụ đã triệt để bình tĩnh, lập tức lại có một đạo kim quang càng thêm lộng lẫy tán phát ra từ trong ngọc trụ, chậm rãi hóa thành một đạo tỏa liên vàng rực cự đại, rơi ở trong người Khương Tư Nam!
Tám đạo phong cấm chi tỏa!
Tuyệt thế yêu nghiệt có thể sánh với đại sư huynh và Hổ tử!
Nháy mắt, chúng nhân đều triệt để ngây dại.
...
- Lão đại, lão nhị, tiểu tử kia đã được ta mang về rồi! May mà đám điên cuồng ở Thái Sơ Thánh Địa chưa tìm được hắn, nếu không tiểu tử kia e là đã gặp nguy hiểm!
Nơi sâu trong Thần Tiên học viện, trong một thời không vô danh, thanh âm lười nhác của Cổ Đạo Nhất truyền ra.
- Ông!
Quang mang chợt lóe, trong không gian tràn đầy vụ khí hỗn độn, xuất hiện hai đạo quang ảnh, cả hai đều râu tóc đều trắng, nhìn có vẻ tiên phong đạo cốt, chỉ là một đen một trắng, mi mục có phần tương tự như Cổ Đạo Nhất.