Vèo!
Khương Tư Nam và Yến Thanh Hồng hóa thành hai đạo lưu quang, trong nháy mắt bay lên lôi đài kim sắc cực lớn.
Xung quanh mây mù mờ ảo, trời cao mây rộng, nhưng chẳng một người nào có tâm tư quan sát phong cảnh xung quanh, trên người ai cũng tản mát ra khí tức vô cùng cường đại, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bạo phát đại chiến.
Trên lôi đài tại Đại Yến Tiên Quốc, tổng cộng có khoảng một nghìn hai trăm năm mươi tám người!
Mà giờ phút này, có khoảng hơn một nghìn thiên tài đệ tử đứng ở phía sau Bạo Hùng, Ngụy Nhiên và Từ Long Ma!
Hơn hai trăm người còn lại đều cùng lúc giữ vững vị trí trung lập.
Khương Tư Nam và Yến Thanh Hồng vừa bước lên lôi đài, up áp mênh mông vô cùng từ phía hơn một nghìn người kia liền hướng phía hai người bọn họ mà trấn áp đến, kinh hoảng như thiên uy!
- Cửu hoàng tử, Giang Nam, hai người các ngươi chủ động đi xuống, hay là để chúng ta đưa các ngươi xuống?
Trong ánh mắt của Từ Long Ma lộ ra một tia hài hước, lạnh lùng nói.
Theo như hắn thấy, Khương Tư Nam và Yến Thanh Hồng lần này tuyệt đối sẽ bị đào thải, hắn cũng không hy vọng gì hai người bọn hắn ngay lúc đó sẽ biết sợ. Nếu như trong lúc hỗn chiến có thể không cẩn thận mà đánh cho hai người bọn hắn tàn phế hoặc là đánh chết hai người bọn hắn, vậy thì không gì có thể tốt hơn!
Trên hư không, rất nhiều vị sắp đạt Tiên Vương cũng chú ý tới tình hình bên này, nhìn tứ đại Nhiếp Chính Vương của Đại Yến Tiên Quốc, trong ánh mắt đều lộ ra vẻ khôi hài.
Không nghĩ tới Đại Yến Tiên Quốc ấy vậy mà lại phát sinh nội chiến.
Ánh mắt của đám bốn người Yến Xuân lúc này cũng hơi hơi trầm xuống, sắc mặt vô cùng không dễ nhìn.
Bọn họ vốn đang trông cậy vào Giang Nam và Yến Thanh Hồng có thể thông qua sát hạch, tiến nhập Thần Tiên học viện, nhưng mà ai lại có thể ngờ được sẽ gặp phải tình cảnh như vậy cơ chứ?
Lúc này Yến Xuân hận không thể trực tiếp tới bóp chết ba người Bạo Hùng, Ngụy Nhiên và Từ Long Ma.
Hơn một nghìn cường giả Kim Tiên đồng thời ra tay, căn bản là không có bất cứ lo lắng gì, Khương Tư Nam và Yến Thanh Hồng nhất định sẽ bị đào thải, không thể nghi ngờ.
- Thực sự đáng tiếc! Ta vốn cho rằng mình và hắn còn có thể đánh một trận, nhưng hiện tại xem ra là không có cơ hội đó rồi!
Huyền Vô Mệnh cũng chú ý tới lôi đài của Đại Yến Tiên Quốc, lắc đầu nói.
- Giang tiểu đệ, tuy rằng bây giờ ngươi có vẻ đã không còn cơ hội thắng, nhưng mà ta vẫn có một loại dự cảm, rằng ngươi khẳng định có thể đứng vững tới phút cuối cùng! Ngươi cũng đừng khiến cho tỷ tỷ thất vọng a!
Xích Lạc Lạc yêu kiều khẽ cười, ánh mắt như làn thu thủy rơi trên khuôn mặt của Khương Tư Nam, lẩm nhẩm khẽ cười nói.
Hàn Sát Sinh và Hàn Diệt Hồn nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong đáy mắt nhất thời lại lộ ra nét cười lạnh.
- Cái loại không biết sống chết! Lần này để ta xem ai còn có thể cứu được ngươi nữa!
Trên mười tòa lôi đài, rất nhiều người chú ý tới tình hình trên tòa lôi đài của Đại Yến Tiên Quốc, mỗi người một nét mặt khác nhau.
- Các ngươi thế nào lại vững tin như thế, có thể đào thải chúng ta sao?
Khương Tư Nam thản nhiên nói, đối mặt với uy áp cuồn cuộn như trời trước mắt nhưng thần sắc vẫn bình tĩnh vô cùng.
- Chết đến nơi rồi mà còn dám mạnh miệng! Chẳng lẽ ngươi cho rằng dựa vào hai người các ngươi liền có thể chống lại một ngàn thiên tài cường giả chúng ta sao? Đợi lát nữa đánh cho ngươi bay ra lôi đài, ta thật sự muốn xem thử miệng của ngươi có còn cứng được như thế hay không!
Trong ánh mắt của Từ Long Ma chứa đầy sát ý nồng đậm mạnh mẽ, hắn đã quyết định, một khi động thủ, nhất định phải lấy lôi đình lực chém giết Khương Tư Nam và Yến Thanh Hồng, chắc hẳn đây cũng là kết quả mà thái tử điện hạ muốn thấy nhất.
- Đương nhiên là không thể!
Khương Tư Nam mỉm cười.
Ánh mắt Bạo Hùng lóe lên, khinh thường nói:
- Ngươi vẫn coi như là có điểm tự hiểu lấy mình, đã như vậy sao còn không tự mình cút xuống đi!
- Ngươi hiểu nhầm ý của ta rồi!
Khương Tư Nam vô cùng bình tĩnh:
- Ta nói không thể, bởi vì đối phó lũ phế vật các ngươi căn bản cũng chẳng cần phải cả hai chúng ta ra tay, một mình ta là đủ rồi!
- Cái gì?!
Lúc này, không chỉ ba người Bạo Hùng, Ngụy Nhiên và Từ Long Ma giận tím mặt mà ngay cả hơn một nghìn đệ tử thiên tài đứng phía sau bọn hắn cũng nổi giận.
- Quá cuồng vọng!
- Hắn cho rằng hắn là ai? Đến cả cảnh giới Kim Tiên còn không đạt được, ấy vậy mà lại dám nói một mình hắn đối đầu với đám chúng ta? Ta nghĩ hắn hắn là đã phát điên rồi đi?
- Giết chết hắn!
Tất cả mọi người ai ai cũng đều thấy xúc động, ngay cả hơn hai trăm người trung lập cũng không nhịn được vọt tới, gia nhập vào phía sau đám người Bạo Hùng.
Bọn họ biết nếu như lúc này mà còn giữ tinh thần trung lập, đợi đến khi đám người Bạo Hùng xử lý Cửu hoàng tử và Khương Tư Nam xong, tiếp theo sẽ luận đến bọn họ.
Chỉ còn lại mười mấy người ít ỏi là vẫn duy trì vị trí trung lập, hơn nữa trên mặt cũng còn đang do dự.
- Điện hạ, chút nữa ngươi nhớ bảo vệ tốt chính mình! Mấy người bọn hắn, giao cho ta!
Khương Tư Nam thản nhiên nói, sau đó đưa ánh mắt nhìn đám người Bạo Hùng:
- Bớt nói nhảm, muốn đánh thì đánh đi! Cho dù các ngươi đồng loạt ra tay, Giang Nam ta đây cũng không thèm sợ!
Ầm ầm!
Giọng nói của Khương Tư Nam vang dội sục sôi, khiến cho cả vòm trời ong ong run rẩy, tản ra một sự tự tin không ai bằng mình, khiến những người nghe thấy đều không nhịn được mà dâng trào cảm xúc.
- Tiểu tử này... Càng lúc càng thú vị rồi đây...
Khóe miệng Cổ Đạo Nhất khẽ động, ánh mắt cũng sáng lên.
Lấy sức một người đối phó với hơn một ngàn cường giả, ngay cả Cổ Đạo Nhất dù không quá xem trọng Khương Tư Nam nhưng khi thấy Khương Tư Nam tự tin và bình tĩnh như vậy thì trong lòng Cổ Đạo Nhất cũng sinh ra một sự kỳ vọng nào đó.
- Giết!
Thanh kiếm trong tay Từ Long Ma chĩa thẳng về phía Khương Tư Nam, ngay lập tức, hơn một ngàn thiên tài đệ tử đều cùng quát lớn một tiếng, chấn động trời cao, thần thông và tiên khí ùn ùn kéo đến cuốn lấy Khương Tư Nam.
Ầm!
Khương Tư Nam đánh ra một quyền, quyền thế hùng hồn vừa dày vừa nặng, giống như là tinh tú trên chín tầng trời rơi xuống, mang theo một lực lượng vô cùng cường đại, không thể địch nổi.
Lôi đình lóe sáng trên quyền quang, đồng thời ẩn chứa một làn sóng thần bí như bạch hổ khiếu thiên, dường như muốn một ngụm nuốt chửng cả thiên địa.
Ầm ầm!
Một quyền này của Khương Tư Nam khí thế phóng đại đến cực hạn, đồng thời cũng như thể đánh vào điểm yếu trong khí tức của hơn một ngàn cường giả, trong nháy mắt đã đánh giết đến bên trong đám người.
Răng rắc!
Sấm sét ngang dọc, hư không xung quanh Khương Tư Nam đều bị quyền thế của hắn quấy đảo, phàm là cường giả nào tới gần hắn trong phạm vi trăm trượng, trong nháy mắt cũng đều không thể khống chế thân thể của chính mình, dường như bị một lực lượng không gian quấn lấy, sau đó bị đánh văng ra ngoài.
Ầm ầm ầm!
Khương Tư Nam xuất quyền như rồng cuốn, một quyền lại đến một quyền, Lôi Long ngang dọc khắp toàn thân, những thiên tài đệ tử này đều bị quyền thế của hắn chấn nhiếp, từng quyền nối tiếp nhau, bọn hắn đều ho ra máu mà lui về phía sau.
Mới vừa giao đấu liền đã xuất hiện cảnh tượng bẻ gãy nghiền nát, có mười mấy thiên tài cường giả trực tiếp bị Khương Tư Nam đánh bay ra khỏi lôi đài, gặp phải tổn thương nặng nề.
Đối với những người cùng với đám người Bạo Hùng ra tay đối phó với hắn, Khương Tư Nam chẳng hề có chút thương hại nào, tuy rằng không có khả năng ra tay giết chết bọn chúng, nhưng trọng thương thì hắn vẫn làm được!
Quyền thế của hắn hùng hồn, mỗi một quyền xuất ra dường như đều có một mảnh trời cao ầm ầm rơi xuống, có thể nói rằng cỗ lực lượng thân thể vô địch này chỉ cần chạm vào là chết, chạm vào là bị thương, rất nhiều cường giả xung quanh đều đã thua, bị hắn ném khỏi lôi đài.
- Tất cả mọi người đồng loạt ra tay! Thi triển lực lĩnh vực, giam cầm khoảng hư không này, không nên để hắn tiêu diệt từng bộ phận một như vậy!
Từ Long Ma nhìn thấy được thế tiến không gì có thể chống đỡ như vậy của Khương Tư Nam liền rống lớn một tiếng, bắt đầu chỉ huy mọi người hợp lực với nhau, cùng đối phó Khương Tư Nam.