Khương Tư Nam không phát hiện ra rằng, trong đám người, có mấy cặp mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm như dán trên người hắn, lập tức cũng biến mất ở thánh phong lơ lửng trên trời.
- Các vị đạo hữu, Bắc Bộ châu lần này xem ra có mấy rất hạt giống rất tốt, chúng ta cùng tới xem tình hình vòng sát hạch thứ nhất này ra sao!
Cổ Đạo Nhất mỉm cười, trong hư không xung quanh, có bóng người cường đại xuất hiện, người nào cũng nhìn mặt Cổ Đạo Nhất, lộ ra thần sắc thân thiết nhưng sỡ hãi.
Bọn họ đều là cường giả của lục đại Tiên Vương cấp thế lực, lúc này cũng hết sức quan tâm Thần Tiên học viện chiêu sinh.
Nếu như có thể tiến vào Thần Tiên học viện, vậy đối với ở lục đại Tiên Vương cấp thế lực, đều là một niềm vinh quang rất lớn.
Phải biết rằng, tuy rằng bọn họ tự xưng thánh địa, Tiên Quốc, nhưng so với Thần Tiên học viện, đó chính là côn trùng với trăng sáng, con kiến với rồng thật, căn bản không thể so sánh được.
Nếu Thần Tiên học viện là vương triều ở phàm gian, vậy lục đại Tiên Vương cấp thế lực, chẳng qua chỉ là tài chủ ở nông thôn, nên nhìn thấy Cổ Đạo Nhất, bọn họ đương nhiên là ra sức nịnh bợ.
- Cổ đạo hữu, đó là tiểu nữ lạc lạc, đã thức tỉnh mây đỏ Tiên Vương huyết mạch, chỉ là tu vi của Kim tiên viên mãn,nhưng là cường giả đã từng chém giết Đại La Kim Tiên!
Một khuôn mặt nho nhã, nam tử trung niên thân mặc lửa đỏ đạo bào, chính là vmây đỏ thánh địa, chỉ vào một nơi nào đó ở thế giới ảo ảnh trước mặt, khẽ cười nói.
Đại Hoang Cổ Giới hiện ra trước mặt rất nhiều ban bộ Tiên Vương, lấy thần niệm vô cùng cường đại của ban bộ Tiên Vương, rất dễ có thể cho tất cả mọi người nhìn rõ ràng.
Trong một sơn cốc của Đại Hoang Cổ Giới, một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi, thân mặc váy đỏ dài, tựa như linh tinh trong biển lửa, trong tay mọc lên năm màu hỏa diễm, biến một vị man ngưu hoang thú màu đen đốt thành tro bụi.
Tóc nàng dài phất phới, óng ả mà bóng mượt, da trắng như tuyết như ngọc, đôi mắt to tròn mang theo nụ cười nghịch ngợm, nếu là tinh linh trong biển lửa, chạm nhẹ, lại biến xa vạn trượng.
- Không sai! Xích Hà Tiên Vương ở thời kỳ thượng cổ cũng là một vị cổ Tiên Vương, tu vi chiến lực Tuyệt Tiên Vương, huyết mạch của hắn cũng không phải tầm thường, tiểu nữ oa này đã đem xích hạ tiên kinh tu luyện đến trình độ cực kỳ tinh thâm, với tiềm lực của nàng, nhất định có thể đoạt được một danh vị!
Ánh mắt Cổ Đạo Nhất nhất thời sáng lên, lộ ra một nụ cười thỏa mãn.
Chưởng giáo Huyền Tư Không của Huyền Minh thánh địa nhìn thấy được Xích hạo nhiên nụ cười đắc ý, cũng vội vàng chỉ về một hướng cười nói: - Cổ đạo hữu, đây là Khuyển tử huyền vô mạng, hắn cũng đã hoàn toàn thức tỉnh Huyền Minh huyết mạch, quân chiến lực tuyệt đồng bối( cùng thế hệ), không biết đạo hữu cho rằng khuyển tử có hi vọng đoạt được danh vị?
Trong Đại Hoang Cổ Giới, Huyền vô mạng toàn thân y phục trắng tuyết, trong tay cầm một thanh kiếm cổ màu đen, nhẹ nhàng thoải mái, khí chất hơn người, vừa một kiếm lại chém giết ba vị Tuyết Lang mãnh thú của Kim tiên viên mãn.
- Huyền vô mạng, nếu như ta nhìn không sai, hắn vừa sử dụng chính là Huyền Minh phá hư kiếm của Huyền Minh tiên kinh đúng không? Thường thì thần thông như vậy chỉ có Đại La Kim Tiên có khả năng lĩnh hội, không ngờ hắn lại có thể tu luyện thành công, hơn nữa còn đạt tới cảnh khinh linh như vậy, người này năng lực phi thường! Mười người đạt danh vị, rất có thể sẽ có hắn!
Cổ Đạo Nhất nhìn Huyền vô mạng xuất kiếm, vuốt nhẹ cằm cười nói.
Ở ngoài Đại Hoang Cổ Giới, cường giả của Cổ Đạo Nhất và Lục đại Tiên Vương cấp thế lực, đều chú ý tới tình hình trong Đại Hoang Cổ Giới.
Nhưng Đại Hoang Cổ Giới của thời khắc này, khắp nơi lại tràn ngập chấn động của đại chiến.
Ầm!
Một vị lên dài tới trăm trượng, trượng phẩm chất Hắc Thủy Huyền Xà, nhảy ra từ một con sông lớn, trong con ngươi đỏ những tia máu, sát khí cuồn cuộn không ngừng, nó đuôi rắn khổng lồ quét ngang đến, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Mười mấy thiếu niên không kịp né tránh, ngay cả cơ hội gọi Cổ Đạo Nhất cũng không có, trong nháy mắt lại hư không hóa thành một mảnh huyết vụ.
Vù!
Hắc Thủy Huyền Xà hút một ngụm lớn, những huyết vụ này ụ đều bị nó hút vào miệng, khí tức trên người nó lập tức lại tăng cường vài phần.
Trong con ngươi của Hắc Thủy Huyền Xà lộ ra một hóa vẻ vui của nhân tính hóa thích, du động thân thể to lớn, đi hướng về phía xa, hiển nhiên là muốn phải tiếp tục săn giết những cường giả tiến vào Đại Hoang Cổ Giới.
Tuy rằng lần này có hơn mười triệu người tham gia thi đấu Thần Tiên học viện, nhưng tiến vào Đại Hoang Cổ Giới, lại giống như một bầu nước rơi vào trong biển rộng, ngay cả một bọt nước cũng không hiện ra.
Sơn lâm hổ gầm, hoang sơn chấn động, có cường đại bay lượn thần thông, tiên khí ngang dọc hư không, mới vừa tiến vào đến Đại Hoang Cổ Giới, rất nhiều cường giả xông vào chiến đấu cùng những cường đại hoang thú trước mặt.
Oong!
Tiên quang không ngừng lóe lên ở Đại Hoang Cổ Giới, đó là do có người gọi lớn Cổ Đạo Nhất, được Cổ Đạo Nhất lôi ra khỏi Đại Hoang Cổ Giới.
Đại Hoang Cổ Giới, còn nguy hiểm hơn so với tưởng tượng của mọi người.
Ầm ầm!
Khương Tư Nam một quyền đánh ra, phía sau ảo ảnh bạch hổ hiện lên, một hồng hoang mênh mông khí tràn ngập ra, đây chính là khí tức của thần thú thượng cổ bạch hổ, trong nháy mắt lại khiếp sợ đến mức dọa một vị cực lớn màu đen cự hổ trước mặt sợ tè ra quần, ý chí chiến đấu hoàn toàn biến mất, cuối cùng bị Khương Tư Nam một quyền giết chết.
Sau lung Yến Thanh Hồng cũng có một vị Tam Túc Kim Ô thần bí ngang không trung, đốt mấy con sói lớn màu đen của đầu mục ánh sáng huyết hồng thành tro bụi.
- Nơi đây không thích hợp ở lâu, chúng ta đi!
Vừa tiến vào đến Đại Hoang Cổ Giới trong, Khương Tư Nam và Yến Thanh Hồng cũng từng trải qua mấy trận huyết chiến, những người đi cùng Đại Yến Tiên Quốc người đều thất lạc rồi.
Cuối cùng chỉ còn lại có Khương Tư Nam và Yến Thanh Hồng, người hướng chiến trận người đi về phía sâu sơn mạch.
Vù!
Hai người đều che đậy khí tức trên người, thận trọng bay nhanh về phía trước, Trong Đại Hoang Cổ Giới này, khắp nơi đều nguy hiểm, khắp nơi đều là cường đại hoang thú.
Khương Tư Nam và Yến Thanh Hồng thực lực phi thường, nhưng nếu bị bầy hoang thú lớn bám theo, cũng là một chuyện phiền toái.
- Đại Hoang Cổ Giới này quả nhiên là nguy hiểm đáng sợ khác thường, muốn ở đây đầy một tháng, sợ rằng không phải chuyện dễ dàng như vậy, cuối cùng có thể lưu lại, e rằng trong một vạn không có nổi một người!
Yến Thanh Hồng lắc đầu nói, vòng sát hạch thứ nhất này, chỉ sợ cũng phải loại dưới chín phần chín người.
Vèo!
Yến Thanh Hồng trong tay xuất hiện một thanh kiếm cổ màu đỏ, có tên Kim Ô Tiên kiếm, chính là Tiên Thiên Linh Bảo mà Yến Khinh Toàn ban thưởng cho hắn, uy lực phi thường.
Chỉ thấy Kim Ô Tiên kiếm nhẹ nhàng đảo qua, dường như trong đó có mười mặt trời sụi sôi dâng ra, giết chết tất cả một đám quái điểu màu đen truy sát hai người họ phía sau.
- Giang huynh, ngươi đang nghĩ gì?
Yến Thanh Hồng đem đám quái điểu màu đen giết sạch sau, phát hiện Khương Tư Nam không hề ra tay, thần sắc có chút sững sờ, như đang suy nghĩ điều gì.
- Điện hạ, ngươi có cảm giác được gì không? Trong Đại Hoang Cổ Giới này, có một loại cảm giác rất kỳ lạ! Giống như trước đây chúng ta ở tiểu thế giới tiên thiên vậy!
Khương Tư Nam ngẩng đầu nhìn về phía Yến Thanh Hồng, giọng điệu có chút ngờ vực.
- Cảm giác Đại Hoang Cổ Giới vốn là một nơi mà tiên thiên đại thế giới, và tiên thiên tiểu thế giới như nhau, có gì không đúng sao? Yến Thanh Hồng nói.
- Điện hạ, ngươi có phát hiện ra không, ở đây hoang thú vô cùng hung hãn, sát khí ngập trời, chiến lực so với hoang thú bên ngoài mạnh hơn vài phần,điểm mấu chốt chính là, ta cảm giác được trên người bọn chúng, có một loại năng lượng thần bí!
Khương Tư Nam khẳng định nói.
Yến Thanh Hồng mắt cũng sáng lên, nói: - Năng lượng gì?
- Tiên thiên chi khí!