Lời độc thoại của một cô gái ②
Được sự giúp đỡ của Kimiduka, tôi đã bắt đầu cuộc đời mới, với tư cách là một “Thám tử lừng danh”.
Nhưng không còn phải là thám tử bình thường nữa.
Là thám tử chiến đấu với “Người nhân tạo”.
…Thế nhưng, một chỗ nào đó trong đáy lòng của tôi có lẽ vẫn còn cảm thấy hơi lo lắng.
Đây cũng là điều dễ hiểu, với một người có quá khứ trống rỗng như tờ giấy là tôi đây, sao mà có thể đảm nhận nổi trách nhiệm xuất hiện một cách đột nhiên như thế chứ.
Ít nhất, nếu mà có thêm một người, có ai đó có thể cùng đồng ý gánh vác chức vị này của tôi thì tốt rồi, nhưng nếu không phải là như vậy, có lẽ tôi cũng chẳng còn cách nào khác và phải tiếp tục đi tiếp với tư cách là một người mới mà thôi.
Rồi kế tiếp, ngay trong đêm của ngày hôm đấy, khi tôi đang quyết định phải thay đổi mình
—— tôi đã có một giấc mơ.
Đó là một giấc mơ về một vị thám tử lừng danh đang chiến đấu với quân địch của thế giới này, một vị thám tử thật sự.
Tôi phát hiện, cô gái ở trong mơ…Siesta-san, tính cách của cô ấy hoàn toàn trái ngược với tính cách của tôi.
Mặc dù tôi cũng không biết dáng vẻ này có phải là dáng vẻ thực sự của cô ấy hay không…Không đúng, nếu phán đoán theo những gì Kimiduka đã nói trước đó, thì có lẽ dáng vẻ này cũng giống mà?
Nói tóm lại, cô ấy sống bằng lý trí, còn tôi thì sống bằng tình cảm,
Tính cách của chúng tôi hoàn toàn trái ngược, sau khi cãi nhau một trận ầm ĩ ở trong giấc mơ, chúng tôi vẫn còn đánh nhau nữa chứ, đó quả thật là một cảnh tượng hỗn độn và rất khó coi.
Mà cuối cùng, người thắng chính là tôi (có lẽ là Siesta-san đã nhượng bộ, cũng không có tiếp tục truy cứu chân tướng ở chỗ này là gì nữa. Chủ yếu là vì suy nghĩ cho danh dự của tôi), cuối cùng, Siesta-san nói với tôi rằng, Kimiduka thì xin nhờ tôi giúp đỡ. (Không, cũng không phải là chúng tôi đang tranh đoạt Kimiduka đâu, tóm lại thì tôi không thể nõi rõ một cách cụ thể và tỉ mỉ về mọi chuyện được. Đây cũng là vì suy nghĩ cho danh dự của Siesta-san thôi.)
Mặc dù nói đến chuyện đó, luôn cảm thấy nó giống như một tiết mục hài kịch ngắn, nhưng điều này đối với tôi mà nói, có ý nghĩa vô cùng to lớn.
Cứ như thế, tôi có thể xứng với tên thật, trở thành một vị thám tử lừng danh.
Cuối cùng tôi cũng có được bản thân.
—— cũng có thể nói, tuyệt đối không được phép thất bại.
Tôi ghét tôi trống rỗng.
Tôi cũng không còn muốn trở về thời điểm mà bản thân không có gì nữa.
Tối tăm như vậy, cuối cùng tôi cũng ——