Tanin wo Yosetsukenai Buaisouna Joshi ni Sekkyou shitara, Mechakucha Natsukareta

chương 23: tai nạn

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vào phiên trực ngày đầu tiên.

Cô thủ thư tên là Noguchi-san đã chỉ dẫn chúng tôi nhiều điều.

Sau khi cho nhìn tổng quan phần việc thường phải làm, Noguchi-san tiếp tục đi sâu vào từng chi tiết cụ thể.

"Quá trình mượn sách sẽ được ta quản lý trên máy tính. Mỗi cuốn sách đều có số thứ tự lẫn số kệ, vì vậy, kiểm tra được quyển nào hãy nhớ đánh dấu quyển đó lại. Tất nhiên, thông tin của người mượn sách như tên và lớp cũng phải nhập cả vào phần mềm. Đơn giản mà phải không?"

Dù tôi đã nghĩ cô ấy là một người ăn nói khoa trương. Thế nhưng, cách giảng dạy rất lịch thiệp.

Nói xong, Noguchi-san đã cho chúng tôi trực tiếp xem ví dụ trên máy tính rồi yêu cầu cả hai dùng thử cho cô ấy xem.

Hai đứa đã làm theo những gì được bảo, và thấy nó rất dễ học.

"Cái hay là ta có thể chỉnh sửa nếu thấy lỗi lúc soát lại. Tuy nhiên, mong mấy đứa thông cảm vì phải làm rất nhiều bước thủ công nhé, chứ hệ thống không cho phép ta đăng ký tự động bằng mã vạch. Muốn quản lý số đành vậy thôi."

"Ngày đầu ít người đến mượn sách lắm." Noguchi-san nói thêm.

Rồi sau đó, cô đã chỉ tay vào một thùng các tông ở gần quầy.

Fujisaki đang đứng cạnh tôi liền gật đầu.

"Em sẽ phải quyết định xếp chúng ở giá sách số mấy rồi dán nhãn phát hành lên bìa. Việc tiếp theo là bọc lồng bìa áo trong suốt cho nó ..."

"Đúng rồi. Trí nhớ tốt lắm."

Noguchi-san liền mở thùng các tông ra. Khi nhìn vào trong, tôi đã thấy một lượng sách lớn đến bất ngờ. Gồm đâu đó khoảng 15 quyển. Đều khá dày.

"Cùng đăng ký một quyển để làm quen công việc nhé."

Noguchi-san liền chọn một quyển sách có nhan đề "Tuyển tập các kiệc tác của những nhà văn thời Showa phần 1". Sách bìa cứng với kích cỡ có thể được dùng thay thế cho một chiếc gối.

"Để đăng ký sách, trước tiên ta phải chọn thể loại. Ví dụ nhé, Ookusu. Sách này thuộc thể loại gì? Xem danh sách rồi cho cô câu trả lời nào."

Tờ danh sách đã được gửi đến trước. Trong đó, số lượng thể loại lên đến khoảng 30 lận. Không biết tôi có thể kịp tìm thấy trong thời gian ngắn không nữa.

" .... thể loại văn học (Tiểu thuyết Nhật Bản) phải không ạ?"

"Đúng rồi. Em nhanh nhạy lắm."

Tôi và Fujisaki liền nhìn nhau cười. Noguchi-san có vẻ là một người tốt, dẫu hơi kỳ lạ.

"Dòng tiểu thuyết Nhật Bản nằm ở kệ số 22, và số sách, ta sẽ cộng thêm 1 vào hàng đơn vị của số thứ tự trong danh sách đặt mua."

Khi tìm theo số kệ, các quyển sách trên kệ đó sẽ được hiển thị theo danh sách liệt kê dạng số. Cứ theo thứ tự tăng dần xuống dưới cùng để có thể tìm số tiếp theo. Thêm sách mới thì chỉ cần nhấp vào ô "Thêm" rồi nhập tên sách, tác giả, nhà xuất bản và số sách của quyển đó.

"Giờ mấy đứa đã biết toàn bộ quá trình rồi đó. Như theo lịch phân công, hôm nay là ngày trực của cả hai. Trong hai đứa sẽ có một làm ở quầy và một đi đăng ký sách mới với cô. Thư viện có hai máy tính, cô sẽ mang một cái ra đằng sau."

Sau một lúc bàn bạc phần việc người nào nên đảm nhiệm, tôi và Fujisaki đã đi đến quyết định người trực quầy sẽ là Fujisaki còn tôi thì đi đăng ký sách.

Đăng ký sách mới khó không tưởng. Vấn đề không nằm ở xác định thể loại và số sách, mà là chuyện bọc sách. Do là người vụng về, nên tôi đã mắc nhiều lỗi dẫn tới việc phải vứt bỏ nhiều bọc.

Dù đã xem Noguchi-san làm mẫu, nhưng tôi biết mình sẽ mất nhiều thời gian mới làm quen được.

"Em đừng bận tâm quá, ban đầu ai cũng vậy thôi."

"Vâng ạ."

Tôi đã phải vật lộn một lúc. Trong khi đó, Noguchi-san cố gắng không giúp đỡ gì nhiều, chắc để tôi làm cho quen việc.

Một giờ sau, cuối cùng tôi cũng có thể hoàn tất.

Khi tới chỗ Noguchi-san báo cáo, cô ấy đã cho phép nghỉ một chút. Tôi liền tới phía sau thư viện ngồi nghỉ. Thật yên tĩnh. Giờ không phải thời điểm kiểm tra, nên ở đây chỉ có lèo tèo vài người. Một số ngồi học, một số khác thì lặng lẽ đọc sách.

Lại người rồi.

Tôi thầm nghĩ.

Chắc chắn, nghe có vẻ rất nhiều việc, nhưng sau tất cả đây không phải là một ban tệ.

Trong lúc ngồi nghỉ, tôi trông thấy Fujisaki, người đang ngồi ở quầy bỗng đứng lên. Cô ấy tới nói chuyện với Noguchi-san rồi chỉ vào những cuốn sách vừa được trả lại. Tiếp đó, Fujisaki bê chúng đi ra.

Chồng sách dâu đó tầm 5 đến 6 quyển. Thấy cô ấy loạng choạng bê chúng, tôi liền chạy tới đỡ giúp.

"Để tớ cầm cho."

“Ah… Cảm ơn cậu nhé. Tớ phải xếp chúng lên trên giá sách."

"Tớ sẽ giúp. Hiện tớ cũng đang rảnh tay."

Vừa mới đỡ một nửa số đó xong, tôi đã thấy một vài quyển thậm chí khá nặng. Với một nữ sinh thì việc này quả quá khó khăn.

Và khi đang bê như vậy, thật khó có thể kiểm tra được số kệ trên gáy sách. Vậy nên, tôi đã đặt chúng xuống dưới nền nhà, rồi xác định vị trí mỗi quyển sách với kệ tương ứng để trả nó về chỗ.

... Cuốn cuối cùng nằm trên kệ thể loại nghệ thuật.

Tôi tự vấn không biết nó đang nằm ở đâu. Khi men dọc theo dãy kệ để kiểm tra từng bảng thông tin, tôi đã tìm thấy nó ở ngay phía sau nơi vừa ngồi nghỉ ban nãy.

Phía trước cũng là nơi Fujisaki đang đứng.

Có vẻ Fujisaki đang cố với tay lên cao nhằm đặt chúng trở lại kệ sách. Cô ấy nhón chân rồi rướn người hết cỡ, cốt sao cho chạm được trên cùng. Thế nhưng, kết quả gần như là không thể. Phần đáy sách liên tục bị ma sát với thanh đỡ.

Đừng cố quá.

Sau khi hạ tay đặt sách xuống nền nhà, tôi tới chỗ Fujisaki.

Đúng lúc đó đã có chuyện xảy ra.

"Ơ?"

Fujisaki mất thăng bằng rồi ngửa người về sau. Dù đã có vài bước lùi nhưng có vẻ vẫn chưa thể lấy lại được thăng bằng. Vì thế, cô ấy đang sắp sửa ngã ngửa lên chiếc bàn ở phía sau.

-Cẩn thận!

Tôi đã vội vã kéo tay Fujisaki.

Và kịp thời kéo người cô ấy lên, ngay trước khi có thể xảy ra va chạm.

Theo quán tính, đầu cô ấy cứ thế mà đập vào ngực tôi.

“…… Ah!”

Tôi đã vô thức kéo Fujisaki vào lòng mình. Từng hơi thở của cô gái này cũng vì thế mà có thể cảm nhận được.

"T..tớ..x..xin lỗi.."

Tôi hoảng hốt buông người cô ấy ra, tuy nhiên đã không giấu nổi được sự kích động. Fujisaki cũng bối rối y chang và ngay lập tức xin lỗi lại.

"Tớ cũng xin lỗi cậu!"

Mà, dù gì đi nữa, tôi cũng mừng vì Fujisaki không sao. Gương mặt của cô ấy đã thoáng ửng hồng, chắc do thấy ngượng vì lỗi vừa mắc phải.

"Tớ nghĩ cậu nên dùng ghế thang ..."

"Ở đây có không nhỉ?"

"Nó ở kia ..."

Chuẩn rồi, trong góc có một cái, dạng hai tầng và làm bằng gỗ.

"Giá sách khá cao. Cậu đừng cố quá."

"Ừ, tớ cũng nghĩ vậy. Cảm ơn cậu nhiều nha."

Dù đối đáp là thế nhưng cả hai lại không thể nhìn nhau. Thật là một bầu không khí khó xử.

"Để quầy trống không phải ý kiến hay đâu. Cứ để tớ cất chỗ sách còn lại cho."

"Ah, tớ hiểu rồi! Ừ nhỉ! Vậy thì, nhờ cậu nhé."

"Uk."

Đưa sách cho tôi xong, Fujisaki liền chạy về quầy.

Khi đã chắc chắn cô ấy khuất dạng rồi, tôi mới đặt tay lên lồng ngực mình. Nơi mà chỉ vài phút trước vừa có một cô gái tựa đầu vào.

Tiếng đánh trống ngực cứ dồn dập mãi không dứt.

Truyện Chữ Hay