Tang Du Phi Vãn

chương 16

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi và Bạch Trạm ở bên nhau.

Tin này lập tức truyền khắp trường học.

Mà nguyên nhân là vì… Bạch Trạm đăng một bài đăng.

Ảnh là cảnh tôi và anh nắm tay nhau, và một tấm chúng tôi ngồi kề vai tự sướng, caption chỉ có hai chữ, lại làm bùng nổ trang cá nhân.

“Của tôi.”

Có người nói đây là lần đầu tiên Bạch Trạm công khai bạn gái trên trang cá nhân.

Mà với kết quả giữa chúng tôi, mọi người có vẻ rất hứng thú, bài viết trên diễn đàn sục sôi, còn ầm ĩ hơn lúc bình chọn top trap girl.

Nhất là dưới bình luận trước đó của Bạch Trạm.

Trong phần bình luận có đủ thể loại, có người điên cuồng đẩy thuyền, có người lại nói là tiếc cho Bạch Trạm, bởi vì gần như là anh bị tôi trap, anh trai nhà họ sẽ bị tôi cắm sừng.

Cũng có người “nhắc nhở” tôi, nói trắng ra là Bạch Trạm không phải là người thường, dù kinh nghiệm yêu đương của tôi nhiều cũng sẽ bị anh ta chơi đùa không còn lại gì.

Thậm chí có lúc bùng nổ, mong tôi và Bạch Trạm sẽ battle nhau trận.

Thật sự làm quá.

Có một số bình luận do tôi và Bạch Trạm cùng đọc.

Lúc đó chúng tôi đã chơi xong trò chơi, Bạch Trạm dẫn tôi đến một nhà hàng.

Là nhà hàng lẩu cay gần đó nhất.

Thật ra tôi không thích ăn lẩu lắm, vì ăn lẩu rất dễ bay lớp trang điểm.

Nhưng Bạch Trạm lại rất tích cực, anh nói, yêu đương nhất định phải bắt đầu từ một nồi lẩu nóng hổi.

Tôi rót hai ly bia đá, giao một ly cho cho anh: “Nên là, anh đã ăn lẩu với rất nhiều cô rồi à?”

Anh trừng lớn hai mắt, vẻ mặt thành thật: “Cơm tây cơm Trung quán nướng ven đường, cái gì cũng từng ăn, chỉ là chưa cùng ai ăn lẩu.”

“Tại sao?”

Bạch Trạm nhấp một ngụm bia, ánh mắt nhìn lên người tôi: “Vì, với anh mà nói, lẩu là nghĩ thầm muốn ăn cùng em.”

Tôi cười cười, nâng ly cụng với anh một cái, không nói gì.

Những lời như vậy tôi đã nghe nhiều, dù Bạch Trạm có nói một cách nghiêm túc, cũng không lung lay được tôi.

Hẳn là Bạch Trạm cũng biết, nên anh vẫn chưa nói tiếp, đúng lúc nồi đưa lên, anh bắt đầu gắp đồ ăn.

Nhưng mà không thể không nói, đúng là tôi cảm thấy so với những món ăn khác, ăn lẩu dễ có cảm giác hạnh phúc hơn, nồi nóng hổi, khói bay lượn lờ giữa lông mày người ngồi đối diện, mọi thứ có vẻ dịu dàng hơn nhiều.

Thân là trap boy, gallant cơ bản vẫn phải có, một bữa ăn ngắn ngủi, Bạch Trạm gần như đều phục vụ cho tôi, ăn tôm bóc tôm, uống rượu rót rượu, ngay cả dạ dày ruột non cũng đều được anh dùng muôi vớt, nhiều vô số kể.

Uống vài ba lượt, ăn cơm xong, tôi cầm ly nhấp một ngụm, lẳng lặng nhìn người đối diện.

Bạch Trạm rất hiểu ý con gái, anh lúc nào cũng biết có thể tiến lên trêu chọc, lúc nào đúng lúc lùi lại.

Sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội trêu chọc nào, cũng không lần nào quá giới hạn.

Lúc nào anh cũng có thể đắn đo có chừng mực, làm tất cả đều phù hợp.

Lại bóc cho tôi một con tôm, Bạch Trạm đặt vào bát tôi, ngẩng đầu nhìn tôi, chỉ một ánh mắt, người này có thể hiểu rõ suy nghĩ trong lòng tôi.

“Lâm Tang Vãn, em có tin vào lãng tử quay đầu không?”

Bạch Trạm cười hỏi, đôi mắt kia cười nhẹ.

Người này có vẻ như sinh ra đã vậy, đôi mắt đào hoa kia lẳng lặng nhìn bạn, sẽ khiến bạn có ảo giác như anh vô cùng yêu bạn.

Sặc, đúng là một đôi mắt đa tình.

Tay cầm ly bia thật chặt lại thả lỏng, tôi cũng cười cười: “Tin, nhưng mà, em không tin em là kiểu con gái là bến đỗ của lãng tử.”

Bạch Trạm rót cho mình một ly, vẻ mặt thản nhiên: “Anh cũng cho rằng hải vương thì vẫn là hải vương, nhưng mà, anh cảm thấy rằng bến dừng chân của anh ta chắc chắn sẽ là người thương.

Sau khi trải qua nhiều thích và cảm giác mới mẻ mà vẫn còn có thể khiến anh ta rung động, nhất định là người mà anh ta rất thích.”

Lời này có hơi sến, nhưng mà Bạch Trạm nói rất thản nhiên, nghe cũng không thấy sến.

Tôi bỗng nhớ đến lời hứa trước nhà ma lúc đó.

“Bạch Trạm, ban đầu ở ngôi nhà ma của anh trai anh, anh đã hứa giữ trong sạch trong thời gian một tháng, em sẽ đồng ý làm bạn gái anh, bây giờ còn tính không?”

Thật ra tôi nói có vẻ ăn vạ.

Buổi sáng ở khu trò chơi, tôi đã đồng ý với Bạch Trạm, chỉ cần anh chơi hết tất cả trò chơi với tôi, sẽ đồng ý làm bạn gái anh.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

.

Sống Lại, Ta Cảm Thấy Chính Mình Thật Ngon Miệng

.

Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập

.

Chiều Hư

.

Ông Xã, Không Có Việc Gì Đừng Giả Bộ Đáng Yêu

=====================================

Nhưng mà anh lại không hề chần chừ, trực tiếp gật đầu: “Được.”

Sau khi ăn tối xong, Bạch Trạm mua hai tờ vé xem phim.

Tôi lại không nhịn được nghiêng đầu nhìn anh: “Bạch Trạm, em vẫn luôn chờ xem cách anh trêu chọc các em gái đó, đừng nói với em, anh hẹn hò cũng là đi ăn đi xem phim quê mùa nhé?”

Lúc đó, Bạch Trạm đang xếp hàng mua bỏng, nghe vậy, anh siết chặt lấy tay tôi hơn một chút, khóe môi cười cong cong.

“Bởi vì anh muốn cho em biết, từ đầu đến cuối anh không định trêu đùa em.”

Lúc đang nói chuyện, anh giơ giơ bàn tay đang siết chặt của chúng tôi: “Hẹn hò, xem phim không phải là bình thường à?”

Nhìn nhau vài giây, tôi gật đầu, không nói gì.

Thật ra bây giờ có vẻ tôi hơi không đoán nổi tâm trạng của Bạch Trạm rồi, thậm chí tôi còn không rõ lắm câu nói của anh là thật, hay chỉ vì muốn lấy lòng tôi mà cố ý bày trò.

Dù sao anh chắc hẳn phải hiểu rõ hơn tôi.

Hai vương trêu chọc cùng lắm chỉ có thể khiến người ta rung động trong khoảnh khắc, chỉ có sự chân thành của lãng tử mới có thể cảm động lòng người.

Ôn Kỳ và Bạch Trạm, một trước một sau dẫn tôi đi xem phim, điều khác biệt duy nhất là…

Ôn Kỳ đưa tôi đi xem phim tình yêu, còn Bạch Trạm chọn đậu xanh lại là phim kinh dị.

Vào chỗ ngồi trong rạp, Bạch Trạm quay đầu nhìn tôi: “Có phải phim này thích hơn phim tình cảm không?”

thích ông nội anh.

Khoảnh khắc ma nữ xuất hiện trên màn ảnh lớn kia, tôi túm lấy tay Bạch Trạm cắn.

Bạch Trạm khóc không ra nước mắt, cũng không bị phim kinh dị thích.

Vậy mà anh ta cmn lại như một cậu bé ngây thơ, nắm tay tôi mãi.

Nhưng mà phim kinh dị khi kết thúc cũng phải cho người xem đáp án, dù sao cũng đến lúc dịu dàng, xem đến đó mắt tôi cũng ướt át.

Hít mũi một cái, tôi cầm ly coca lên nhấp một ngụm.

Một giây sau, Bạch Trạm nghiêng người sang: “”Lâm Tang Vãn, em uống của anh.”

Tôi hơi ngẩn ra, coca vừa mới hút vào lại nhả vào ống hút, sau đó vẻ mặt như thường trả coca lại cho anh:

“Cho anh.”

Bạch Trạm: “…”

Hết phim, đêm đã khuya rồi, tôi âm thầm suy đoán kế hoạch tiếp theo của Bạch Trạm.

Sẽ dẫn tôi đi bar, hay là tìm cớ dẫn tôi đi khách sạn?

Nhưng mà không hề.

Anh cmn cứ như là một bé trai ngây thơ, nắm lấy tay tôi đi dạo trong đêm…

Ngoại truyện -Phần cuối - - - - - - - - -.

Truyện Chữ Hay