Tận Thế Tông Sư

chương 3: mua nhà

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dương Tuyển giả không được ai tín nhiệm.

Họ không được coi là con người, nên tự nhiên sẽ không cùng một đám ngu ngốc sống trong nhà an toàn.

Đã từng có một binh lính rất trung thành và tận tâm với quốc gia, nhưng khi trở thành Dương Tuyển giả lại không chút lưu tình giết chết đồng đội đi cùng hắn, sau đó nghêng ngang rời đi; cũng có một người bình thường kết minh với Dương Tuyển giả, không hề có dấu hiệu phản bội lại khiến những người đó tử thương quá nửa. Những chuyện này nhìn mãi thành quen, có một thời gian ba chữ Dương Tuyển giả luôn liên quan đến chết chóc. Tính cách bọn họ không thể xác định, còn có sức mạnh không ai bì nổi, giống như một vũ khí nguy hiểm không thể bị khống chế, mặc kệ là vì chính mình hay là vì người khác, viện Khoa Học cũng vậy, chính phủ cũng vậy, đều thống nhất không kết minh cùng Dương Tuyển giả.

Biết được những chuyện đã xảy ra trong thế giới này, Yến Thừa Cựu trực tiếp ở lại nhà Tạ Tư Hàm.

Tuy hiện tại cậu có một thân vũ lực khủng bố nhưng lại không một xu dính túi, đi ra bên ngoài cũng không biết có thể chống đỡ được mặt trời đen hay không.

"Anh cho tôi một cái ghế là được." Yến Thừa Cựu cự tuyệt Tạ Tư Hàm muốn lấy thêm một chiếc giường cho cậu, yêu cầu của người tập võ đối với giấc ngủ rất thấp, ngồi thiền cũng giống như ngủ vậy, hà tất gì phải lãng phí không gian?

Tạ Tư Hàm trơ mắt nhìn Yến Thừa Cựu ngồi thiền trên ghế hơn hai tiếng đồng hồ, hơn nửa thân thể đều treo ở bên ngoài, ấn tượng đối với Yến Thừa Cựu trực tiếp đổi thành "Thế ngoại cao nhân".

"Cậu Yến, à không, Yến đại sư, không biết cậu có thể ngủ trên cọng dây thừng như Tiểu Long Nữ trong phim không?" Tạ Tư Hàm hốt hoảng hỏi.

"Một cọng dây thừng thì chống đỡ thế nào? Nếu có thể ngủ trên một cọng dây thừng thì hẳn người kia đã lên tới cảnh giới Luyện Cơ, khi đó có ngủ hay không đều không quan trọng." Yến Thừa Cựu trả lời.

"Luyện cấp? Giống trong game à?"

"Không phải luyện cấp, là Luyện Cơ. Người tập Cổ Võ, tu tâm chí, dưỡng khí tức, luyện cơ thể, thăng kỳ tinh phách, từ xưa đã gọi là tập võ. Theo khoa học ngày nay, được gọi là Cổ Võ. Bởi vậy, Cổ Võ được chia thành Tu Tâm, Dưỡng Khí, Luyện Cơ, Thăng Phách. Lúc sau mới là đại viên mãn, trở thành tông sư." Ánh mắt Yến Thừa Cựu rực rỡ lấp lánh, lý tưởng lớn nhất đời cậu từ khi còn nhỏ là trở thành tông sư Cổ Võ.

"Yến đại sư cậu..."

"Đừng gọi tôi là đại sư, năm nay tôi chỉ mới mười chín tuổi, gọi Thừa Cựu là được rồi." Yến Thừa Cựu có hơi thẹn thùng, nhưng trong mắt lại không khỏi mang theo kiêu ngạo cùng đắc ý, người bình thường ở tuổi của cậu ngay cả Tu Tâm còn chưa chắc thành công, mà cậu đã đi vào giai đoạn thứ hai, ít nhiều cũng mang theo chút kiêu ngạo. Nhưng nhìn thấy vẻ mặt mờ mịt của Tạ Tư Hàm đối với Cổ Võ, Yến Thừa Cựu đành đè ép kiêu ngạo trong đáy mắt xuống.

Nói nhiều như vậy nhưng chung quy nơi này vẫn không phải quê nhà của cậu.

Nơi này chỉ là một thế giới sẽ sớm bị hủy diệt mà thôi, mà yêu cầu của cậu cũng chỉ là sống sót ở nơi này hơn nửa năm.

"Tôi vẫn còn ở Dưỡng Khí hậu kỳ, cách Luyện Cơ còn một thời gian. Không biết Tiểu Long Nữ anh nói là ai?"

"Thừa Cựu, khụ khụ, cậu không cần để ý lời tôi nói. Tiểu Long Nữ chỉ là một nhân vật giả tưởng trong tiểu thuyết mà thôi, ha ha, tôi chỉ đùa thôi." Tạ Tư Hàm thuận thế cười cười.

"Bịch bịch bịch!"

Từ bên ngoài truyền đến mấy tiếng vang, sắc mặt Tạ Tư Hàm cũng trở nên vui sướng, cao hứng không thôi, "Thừa Cựu, mặt trời lặn rồi, chúng ta có thể ra ngoài rồi!"

Sau khi mặt trời đen xuất hiện, mọi nơi trên Trái Đất đều xảy ra biến hóa, đồng hồ cũng không thể chạy bình thường, chỉ có mấy chiếc đồng hồ đặc biệt ở viện Khoa Học là mới có thể chạy đúng. Vì suy xét cho nhà an toàn, lúc mặt trời đen biến mất sẽ có người gõ vang chuông lớn. Vừa nhắc nhở mọi người ra khỏi nhà, vừa thông báo cho mọi người biết hiện tại là mấy giờ.

Ba hồi chuông đại diện cho ba giờ chiều.

"Đúng rồi, Thừa Cựu, nếu muốn sống lại chỗ này thì cần phải đi đăng ký một chút, không có Dương Tuyển giả nào có biện pháp che giấu đồng tử màu vàng, bởi vì đồng tử màu vàng ẩn chứa sức mạnh của mặt trời đen, cho dù có dùng kính sát tròng thì cũng sẽ bị hòa tan. Viện Khoa Học tự có biện pháp đối với những người chạy nạn. Chẳng qua tôi ở chỗ này gần một năm, cũng có chút hiểu biết, để cậu sống ở đây cũng không khó."

Chi phí chế tạo nhà an toàn rất cao, cho dù có quốc gia trợ cấp nhưng cũng có hạn. Hơn nữa có uy lực của mặt trời đen, phần lớn người đều sẽ lựa chọn không đi xa nhà, uy hiếp như vậy cũng quá lớn rồi!

Trước mắt có tổng cộng bảy nhà an toàn ở thành phố Z, Thất Hoàn đang tu sửa ở giữa. Chi phí ở nhà an toàn so với trước mạt thế cao gấp mấy lần, mỗi người chỉ được phép có một gian phòng, không được vượt quá mười lăm mét vuông, cho dù là thị trưởng đi chăng nữa thì cũng chỉ có nhiêu đây, không có ngoại lệ. Mua bán phòng an toàn giả sẽ trực tiếp bị tử hình.

Thế giới bất thường luật pháp cũng không thể bình thường, nhờ luật lệ tàn khốc như vậy nên mới có thể bình ổn. Nếu có người phản kháng thì chỉ cần chặn trước phòng an toàn của người đó không cho tiến vào, không quá một ngày cũng sẽ chết, ngoại trừ chấp thuận luật lệ của nhà an toàn thì không còn cách nào khác.

Có thể sống, ai lại nguyện ý chết?

Trong các chỉ tiêu mua phòng an toàn, trừ bỏ phải giao nộp vật tư tương ứng, thì còn phải có người đã ở trong phòng an toàn đảm bảo. Chẳng qua nếu muốn nhận thêm một người vào phòng thì chỉ cần đăng ký sổ sách. Bởi vì rất nhiều người cũng trồng trọt cây trái trong phòng giống Tạ Tư Hàm nên không mấy ai nguyện ý sống chung với người khác, nhưng cũng có một số khác sống nương vào tiền thuê phòng. Tạ Tư Hàm có chỗ ở của riêng mình, dựa vào trồng cây kiếm thu hoạch, cũng không tồi lắm.

Tạ Tư Hàm lấy danh nghĩa anh em bà con dẫn Yến Thừa Cựu đi xung quanh nhà an toàn, phổ cập cho cậu không ít thông tin.

Thay vì nói nhà an toàn là một khu dân cư, chi bằng nói đây là một trấn nhỏ tự cung tự cấp.

Theo lời Tạ Tư Hàm, có khoảng mười vạn người trong nhà an toàn, người ở không chính thức cũng từ ba mươi đến bốn mươi vạn, những người đó ở trong một cái lều lớn, mỗi ngày đều tìm kiếm vật tư để đổi giường chung. Nhưng xuất phát từ mặt nhân đạo, vật tư yêu cầu để đổi giường chung cũng không nhiều, chỉ cần không trộm cắp hay lười làm việc thì vẫn có đủ khả năng chi trả.

Nóc nhà an toàn rất cao, kiến trúc phòng ở lại rất thấp, bên trên còn có ruộng bậc thang trồng trọt thực vật. Lúc mặt trời đen chưa xuất hiện thì nóc nhà an toàn sẽ mở, thực vật bên trong cũng sẽ cảm nhận được nắng mưa bình thường, lại đóng cửa một lần nữa vào thời gian mặt trời đen sắp xuất hiện. Mà cư dân trong nhà an toàn, mặc kệ là Nhất Hoàn hay Thất Hoàn đều bị cưỡng chế đi chăm sóc cây trồng. Chỉ là người nhiều đất ít, mỗi người một tuần làm nhiều lắm cũng chỉ có hai ba lần. Nhưng đừng xem thường hai ba lần này, chỉ cần bỏ ra chút công sức, chờ đến lúc thu hoạch thì tự nhiên cũng có chút ít trái cây coi như thành quả lao động.

Thứ nhất có thể khiến cư dân trong nhà an toàn không đến mức ăn không ngồi rồi không có việc làm, nhân tiện cũng có thể cho họ học tập một chút tri thức nuôi trồng cây công nghiệp; thứ hai có thể bồi dưỡng tình đoàn kết cho họ, để lợi ích cá nhân và nhà an toàn tương quan với nhau, có thể nói là một mũi tên trúng hai con nhạn. Sự thật cũng chứng minh, các hành vi ẩu đả đánh nhau trong nhà an toàn rất ít, hầu như không có.

Trừ hai điều này ra còn có những hạng mục điều lệ khác, quy định được ban hành thập phần tỉ mỉ, tuyệt đối phù hợp với nhu cầu của phần lớn người.

"Lúc trước kia khi chạy trốn tôi có đi cùng người của viện Khoa Học, trên đường tiện tay giúp đỡ một viện sĩ trẻ tuổi, bằng không cũng không thể thuận lợi mua được căn phòng này." Tạ Tư Hàm cảm thán không thôi, "Hiện giờ phần lớn các khu vực đều do chính phủ, viện Khoa Học và quân đội Tam Phương liên hợp quản lý, khá giống với thể chế trước đây. Người có năng lực có thể đến quân đội, đi tới nơi khác để thu thập vật tư. Người có chút đầu óc thì đến chính phủ, cũng không lo đói chết. Người có học vấn có thể đến viện Khoa Học, nói không chừng còn có thể nghiên cứu ra thứ gì đó có ích. Đại đa số người còn lại, đa phần phải học cách xuống ruộng như thế nào, kiếm phòng ở như thế nào, lao động tay chân như thế nào."

"Đối sách của quốc gia rất tốt." Yến Thừa Cựu nghe xong, nhịn không được tán thưởng một câu.

Tuy mặt trời đen đột ngột xuất hiện, hiệu ứng kế tiếp giết chết vô số người, đất đai khô cằn, hầu hết động thực vật mai danh ẩn tích, công nghệ hiện đại dưới mặt trời đen cũng chẳng còn lại bao nhiêu. Nhưng hiện tại đã có nhà an toàn, làm cho vô số người có khả năng sống sót! Có thể nhanh chóng đưa ra đối sách trong thời tận thế thế này, thủ đoạn cũng được coi là lợi hại.

Nếu thời gian xuất hiện mặt trời đen không thay đổi thì có lẽ sinh hoạt của con người sẽ ngày càng tốt lên, không phải ngày ngày đau khổ cầu sinh. Cái bọn họ thiếu bây giờ chính là thời gian, mặt trời đen kiên trì không ngừng xuất hiện khiến áp lực trong lòng mọi người ngày càng lớn hơn.

Họ tuyệt vọng không phải vì cái chết, mà là biết rõ kết cục thê thảm của mình, nhưng vẫn phải trơ mắt nhìn nó từ từ tới gần.

Tạ Tư Hàm không trả lời, chỉ biết trầm mặc.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh đã tới phòng làm việc của cục an ninh.

Khu Thất Hoàn sắp được hình thành, hầu như mỗi ngày đều có người tới đây hỏi thời gian mở bán phòng và điều kiện mua. Người nhiều phòng ít, bán thế nào mà đảm bảo được công bằng cho mọi người cũng là một rắc rối.

Chẳng qua chuyện này không phiền đến Tạ Tư Hàm và Yến Thừa Cựu suy xét.

Bọn họ chọn một hàng ít người, chờ đem tên của Yến Thừa Cựu treo lên danh sách phòng mình, họ sẽ được coi là có mối quan hệ với nhau.

Cứ như vậy, nếu ngày sau Yến Thừa Cựu thành công phát đạt thì hắn cũng có thể thuận lợi tiến thêm một bước!

Đạo lý trục lợi thế này, Yến Thừa Cựu sao có thể không hiểu. Bản lĩnh của Yến Thừa Cựu so với những quân nhân cấp cao khác còn muốn lợi hại hơn chứ không kém. Hiện giờ viện Khoa Học ngoại trừ nghiên cứu mặt trời đen bên ngoài thì còn nghiên cứu cả Dương Tuyển giả. Một khi biết được lý do Dương Tuyển giả có thể tự do đi dưới ánh mặt trời đen, thì cho dù sau này mặt trời đen có xuất hiện mười hai giờ một ngày thì họ cũng chưa chắc không có hi vọng.

"Em họ của cậu?" Nhân viên hộ tịch giương mắt nhìn Yến Thừa Cựu, trong mắt lộ vẻ thấu hiểu nhân gian.

Bộ dạng trắng trẻo hồng hào của người này trước tận thế cũng coi là hiếm thấy, càng không thể tin được là sau tận thế mà còn có thể giữ bộ dạng sạch sẽ thanh tú thế này? Nếu đây thật sự là em họ của Ta Tư Hàm thì vì sao mà bây giờ mới xuất hiện?

"Anh Lý anh yên tâm, tôi ở nơi này hơn một năm, quy củ của nhà an toàn tôi đều hiểu." Tạ Tư Hàm lén lút đút mấy quả táo vào. Mấy quả táo này vừa được anh hái xuống không lâu, mỗi quả ước chừng chỉ bằng một ngón cái, nhưng hơn ở chỗ tươi ngon mới mẻ. Đa số mọi người trồng khoai tây và bắp ngô là chủ yếu, Tạ Tư Hàm một người ăn no cả nhà không đói nên mới có tâm tư trồng thêm mấy loại trái cây.

"Tôi đương nhiên yên tâm." Anh Lý mặt không biến sắc đem quả táo nhét vào trong tay áo, sảng khoái treo tên Yến Thừa Cựu vào phòng của Tạ Tư Hàm.

"Đúng rồi, tiểu Tạ, mấy ngày nay không ít người muốn mua phòng Thất Hoàn, nhưng thiếu người bảo lãnh. Chỗ tôi có mấy người tin được, nếu cậu muốn có thể tới gặp một lần." Anh Lý thấp giọng nói.

Ánh mắt Tạ Tư Hàm hơi tối lại, tuy chuyện này lợi nhuận lớn, nhưng độ nguy hiểm cũng quá cao. Đầu cơ trục lợi phòng an toàn trước nay đều ngang với đại tội. Một gian phòng ở, có thể bằng mười mạng người, nếu không phải nhà an toàn ở các nơi khác đều bị phân tán, ai lại đi đem lợi lộc của mình cho người khác?

"Không vội không vội." Tròng mắt Tạ Tư Hàm chuyển động, cuối cùng dừng lại trên người Yến Thừa Cựu, "Em họ tôi cũng có chút đồ, nói không chừng có thể mua một căn phòng nhỏ, phù sa không chảy ruộng ngoài, danh sách này phải chừa cho cậu ấy!" Yến Thừa Cựu lập tức bồi thêm một câu, "Cảm ơn anh họ." Mọi chuyện đã được giải quyết như thế đấy.

Làm xong chuyện của mình rồi, phía sau vẫn còn có người chờ, Tạ Tư Hàm nháy mắt với Yến Thừa Cựu, chuẩn bị rời khỏi chốn thị phi này.

Đột nhiên hàng sau cùng bắt đầu nổi loạn.

"Sao lại thế này, là ai làm loạn?" Đội tuần tra rất nhanh đã tới, ý đồ dẹp trận nổi loạn này.

Người trong đội tuần tra đa số là quân nhân chính quy, cũng là vị trí mà nhiều thanh niên khao khát. Đội tuần tra cũng không khác gì cảnh sát trước tận thế, hiện giờ thế giới trở thành thế này, luôn có những người không muốn sống lại muốn lôi người ta chết chung với mình. Đội tuần tra này là chốn màu mỡ, quân đội địa phương không nghiêm ngặt như quân đội Quốc gia, có không ít kẻ trà trộn vào. Anh Thiên Tạ Tư Hàm từng nói có quan hệ với một cán bộ cấp cao trong quân đội, cậy điều đó đi thu phí bảo kê. Yến Thừa Cựu quan sát đám người đội tuần tra một hồi lâu rồi giấu mình vào trong đám người vây xung quanh.

"Phòng ở... Khu Thất Hoàn xảy ra vấn đề!"

Người lên tiếng vẫn còn mặc một thân đồng phục lao động, khuôn mặt vô cùng tái nhợt, nói chuyện cũng hơi đứt quãng. Hắn thấy đội tuần tra lại đây, chẳng những không hoảng loạn mà còn có hơi vui sướng, hướng về phía đội tuần tra nói, "Đúng lúc quá, chúng tôi đang muốn tìm mọi người, công trường xảy ra vấn đề! Vừa rồi chúng tôi thực hiện thí nghiệm cuối cùng, bỗng nhiên trên tường nhà xuất hiện... Xuất hiện..."

"Xuất hiện cái gì?" Trong đội tuần tra có người không kiên nhẫn, nói năng lộn xộn, có xảy ra chuyện gì cũng không kịp phản ứng!

"Có người muốn mua phòng ở Thất Hoàn... Hắn, hắn cắm một lá poker trên tường, nói muốn mua phòng đó!" Thanh âm người này run run, còn mang theo sợ hãi "Mắt, mắt hắn màu vàng, hắn, hắn là Dương Tuyền giả!"

Truyện Chữ Hay