Vài ngày sau.
Phía đông nam vương quốc Frank, thị trấn Chora.
Trong một quán ăn.
" Trận chiến của tướng Barca và tướng Julius kéo dài ba ngày ba đêm, được coi là trận chiến khốc liệt nhất trong năm trở lại đây.
" Người kể chuyện đang kể cho bọn Tô Vũ nghe về trận chiến hôm đó.
Bọn hắn tới đây mục đích chủ yếu là điều tra một số tinh tức của những thế lực xung quanh, và mua một ít nông cụ cho hơn mấy trăm người mới gia nhập vào làng của bọn hắn.
" Các ngươi có biết tướng Barca vì sao làm vậy không? " Hắn lại tiếp tục uống một ngụm rượu.
" Ta nghĩ hắn muốn có một trận chiến chính diện với tướng Julius, có lẽ so sánh về chiến thuật hắn sợ sẽ thua " Tô Vũ nói ra suy nghĩ của mình về chiến dịch của tướng Barca.
" Ha ha, ngươi là một người thông minh.
Ngươi nói đúng, nhưng chưa đủ.
Ngươi nghĩ tướng Barca, người được mạnh danh là con Sư tử khát máu nhất của nước Frank lại phải sợ sử dụng chiến thuật sao? " Người kể chuyện hỏi ngược lại hắn.
Như người kể chuyện nói cũng có phần đúng, nếu được mạnh danh là vị tướng dũng mãnh nhất.
Chắc hẳn chiến thuật của tướng Barca sẽ không kém hơn tướng Julius là bao.
" Các ngươi nhìn vào đây " Người kể chuyện lấy một bản đồ trong túi ra
" Phía Tây là Sư tử, phía Tây Nam là Diều Hâu, phía Đông Bắc là Sói đen, phía Đông là Mikkhain, trung tâm là vua, quý tộc được chủ yếu từ Bắc tới Nam " Người kể chuyện vạch ra từng vùng trên bản đồ cho bọn hắn xem.
" Phía Đông Nam không có bất kỳ thế lực vì giáp với rừng Nidal, còn Tây Bắc vì sao cũng không có? " Hắn lại đưa ra một câu hỏi cho tất cả mọi người.
" Các ngươi còn nhớ câu chuyện về người Row và người Frank đúng không? Nước Frank vì thèm khát mảnh đất màu mỡ ở phía Nam nên mới tấn công người Row " Người kể chuyện tiếp tục uống một ngụm rượu.
Người kể chuyện thật biết cách gây tò mò cho người khác.
" Tây Bắc chính là lãnh thổ cũ của người tộc Frank, cũng là cố đô của tộc Frank chúng ta.
Như vậy có nghĩa là gì? " Hắn lại liếc nhìn về phía mọi người.
" Ta hiểu rồi " Tô Vũ từ trên bản đồ cuối cùng cũng nhìn ra.
" Suỵt " Người kể chuyện đưa tay lên miệng không muốn cho hắn nói ra.
Tô Vũ cũng để cho Người kể chuyện nói hết câu chuyện của mình.
" Một số người trong các ngươi chắc còn chưa nhận ra, các ngươi chắc còn nhớ là vị tướng canh giữ tại cửa ngõ đúng không? "
" Nếu như ta là Julius, vị trí của ta là ở hướng Tây, ta di chuyển quân lên phía Tây Bắc trốn trong Cố đô.
Các ngươi làm gì được ta? "
Người kể chuyện đưa ra rất nhiều câu hỏi để làm lời dẫn cho mọi người từ từ nghĩ đến được đáp án của câu trả lời.
" Lúc đó ai sẽ là người bị thiệt hại nhiều nhất? Quốc vương sao? Ta sao? Tất cả đều không phải, đó là tướng Barca "
" Nếu tướng Julius trốn ở trong Cố đô, thì cửa Tây sẽ bị bỏ mặc.
Đến lúc đó quân địch sẽ chạy vào nước ta.
Chắc chắn bọn chúng sẽ liên hợp với quân ở cửa Tây Nam cùng nhau tấn công.
Đến lúc đó tướng Barca chính là người thiệt hại nhiều nhất " Hắn cuối cùng cũng nói rõ lý do vì sao Barca phải tìm mọi cách tấn công Julius.
Nếu đúng là như vậy thì tướng Barca không chỉ đơn giản là vị tướng dũng mãnh nhất, ông ta cũng là người cực kỳ thông minh, suy nghĩ mọi thứ rất chu đáo tỉ mỉ.
Một người đã rất tò mò về kế quả của trận chiến đã lên tiếng hỏi: " Vậy trận chiến đó kết quả như thế nào? "
Người kể chuyện vẫn uống vào ly rượu, lấy một hạt lạc bỏ vào miệng nhai nuốt, biểu hiện cực kỳ nhàn nhã cũng không có ý định trả lời ngay.
Mọi người xung quanh vẫn im lặng nhìn hắn, chỉ chờ hắn mở miệng.
" Sử tử chột và Diều hâu gãy cánh "
Hắn nói một câu rồi không tiếp tục nói thêm gì.
Tiếp tục thưởng thức ly rượu đang cầm trên tay.
Mọi người tiếp tục chờ hắn kể chuyện.
" Trong trận chiến đó, tất cả mọi người đều nghĩ rằng tướng Julius đã mất đi lý trí tấn công tướng Barca.
Nhưng sự thật không phải vậy "
" Tướng Julius được mạnh danh là diều hâu không chỉ đơn giản vì tầm nhìn chiến lược của hắn, mà vì hắn không khác gì một con diều hâu "
" Tướng Julius rất ít khi ra trận nên có lẽ các ngươi không biết, hắn đã từng được cho là người nhanh nhất nước Frank, vũ khí của hắn cũng là một đôi trảo thủ cực kỳ sắc bén.
"
" Ta nó hắn là diều hâu cũng không chỉ vì tốc độ và đôi trảo thủ của hắn.
Mà khi đã xác định được con mồi hắn sẽ dùng mọi cách để giết kẻ thù.
"
" Lúc ban đầu hắn tấn công Barca cũng vì cho đối thủ tưởng rằng hắn đã mất lý trí, sau đó tấn công bất ngờ tiêu diệt kẻ địch.
"
" Hắn liên tục bại lui về phía một rừng cây đã bị đốt cháy.
" Hắn tiếp tục dừng lại uống một ngụm rượu
Mọi người cũng đang xôn xao bàn tán về quyết định của tướng Julius, có người còn nói hắn cực kỳ ngu xuẩn, không biết điều binh, thậm chí có người nói thật ra hắn đã không có đường lui nào.
" Các ngươi có lẽ đang nghĩ hắn là một vị tướng quân tài giỏi, tại sao lại có hành vi ngu xuẩn như vậy? "
" Nếu là bình thường đây đúng là một hành vi vô cùng ngu xuẩn, hắn đã gần như cắt đứt đường lui của mình.
"
" Nhưng không, thứ hắn cần để giết Barca chính là rừng cây bị đốt này "
" Tướng Barca nổi tiếng với khả năng phối hợp với con Sử tử của hắn.
Lùi về khu rừng bị đốt chính là cách phá giải chiến thuật đó "
" Hắn lời dụng khói bụi, mùi khói cháy của rừng cây để hạn chế sức mạnh con Sư tử.
"
"Nó là một quái vật họ mèo, mũi của nó cực kỳ nhạy bén.
Chỉ cần chút bụi của đám cháy đã làm nó vô cùng khó chịu "
Xung quanh người nghe kể chuyện càng ngày càng đông, khi nghe tới chi tiết này, nhiều người thậm chí còn vô tay khen tướng Julius là người thông minh.
" Mà môt một đối với tướng Julius tuy có hơi khó khăn, nhưng vẫn có cơ hội chiến thắng được.
"
" Hắn lợi dụng tốc độ của mình để tạo trên người tướng Barca rất nhiều vết thương.
"
" Nhưng Julius cũng đã quên đối thủ của hắn là ai, đó là Barca, kẻ được mạnh danh là mãnh tướng, là kẻ điên cuống nhất của nước Frank này "
" Hắn tạo cơ hội cho Julius hủy đi một mắt của mình, để giết chết Julius "
" Khi Julius vừa chọc mù mắt hắn, hắn đã nắm chặt tay của Julius lại.
Hắn cũng đã vận lực vào trong một đao, nếu trúng chắc chắn Julius phải chết.
"
Tất cả đã bắt đầu nín thở nghe hồi kết của câu chuyện, trong đó có cả Tô Vũ.
" Nhưng Julius là ai? Chính là một con diều hâu, hắn biết được mình nếu trúng lưỡi đao kia chắc chắn sẽ chết."
" Hắn dùng tay kia, chặt đứt luôn bàn tay đang bị nắm của mình "
" Hai người bọn họ cuối cùng trở thành một chột, một đứt tay "
" Có thể coi như bọn họ có một kết quả ngang tay, quân đội hai bên tiếp tục đánh nhau vẫn không có kết quả "
" Bản thân hai quân cũng tổn thất nặng nề, không thể không lui "
" Từ đó xuất hiện câu chuyện: Rừng cây bị đốt, Sư tử chột gặp Diều hâu đứt tay "
Người kể chuyện cuối cùng cũng kết thúc câu chuyện, một câu chuyện vô cùng thú vị..