Tận thế chi huyễn ma trùng sinh

chương 38: yêu thú công thành

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong suốt hai ngày liền, Sở Hàn không đi lòng vòng trong thành thì cũng là thăm dò Thiên Trùng sơn, ngoài việc đạo nguyên ngày càng nồng đậm ra thì không thấy có gì khác thường.

Không như mọi ngày, Sở Hàn không ra ngoài mà ngồi tịnh dưỡng trong phòng, Vương Thành Nhân lại một lần nữa tìm tới.

Vương Thành Nhân bộ dáng khá chật vật, trên người không ít vết thương.

"Sở tiên sinh, ta đã tìm tới tinh hạch" Vương Thành Nhân không có khí lực nói.

Nhìn bộ dáng khó khăn của Vương Thành Nhân, Sở Hàn có chút châm chọc

"Xem ra rất chịu khó, cứ theo pháp môn này hấp thu, không được truyền cho người khác".

Một lượng thông tin theo linh hồn ấn kí truyền đi, Vương Thành Nhân nhất thời không kịp tiếp thu, trên đầu truyền lại một trận đau nhức, hồi lâu mới lấy lại tinh thần, không khỏi giật mình.

"Cái này..Tạ Sở tiên sinh, ta lập tức hấp thu" Vương Thành Nhân như vớ được vàng, lập tức trở về.

Sở Hàn cười nhạt, Vương Thành Nhân cũng chỉ là con cờ nhỏ thôi, hắn không quá để ý.

"Xem ra cũng tới lúc đi"

"Ầm..ầm"

Một âm thanh to lớn kèm theo chấn động dữ dội, lan khắp cả Tây Hạ thành.

Vương Thành Nhân cũng chỉ vừa bước ra được ba bước, cũng không khỏi giật mình dừng lại.

"Có chuyện gì?" Vương Nhất Đại đang tu luyện, cũng bị chấn động làm cho bừng tĩnh.

Rất nhanh sau đó, có một người thiếu niên chạy vào, cả người run lẩy bẩy, chưa thoát khỏi sợ hãi.

"Có chuyện gì?" Vương Nhất Đại gằn giọng nói.

"Yêu..yêu thú công thành, tường thành phía nam đã nứt, chỉ sợ không chịu được bao lâu nữa"

"Cái gì? Không thể nào, tường thành làm sao có thể vỡ. Nhanh đi thông tri tam trưởng lão".

Ba trưỡng lão cũng nhận được tin, lập tức chạy tới.

Bốn người lúc này đang ở trên tường thành phía nam, từng tiếng chấn động lớn, tường thành mỗi lúc một yếu đi.

Một đầu thổ chu cao chừng mét, đang từng cái đập vào tường thành, theo sau nó là vô số yêu thú, số lượng ước chừng hơn vạn. Yêu thú cấp có con, cấp gần con, còn lại vô số cấp cùng cấp .

"Cái này? Làm sao có thể" Đại trưởng lão một mặt thất kinh, không tin nổi vào mắt mình.

"Số lượng này, chỉ sợ đủ quét sạch Tây Hạ thành"

"Tam trưởng lão, ngươi nhanh đi thông tri tổ lão"

Tam trưởng lão không dám chậm trễ, cấp tốc trở về tổ địa, tìm xuống một gian mật thất.

"Có chuyện gì?" Thất lão hỏi.

"Yêu thú, yêu thú công thành" Tam trưởng lão có chút lấp bấp nói.

"Các ngươi tự giải quyết đi, sự tình nhỏ cũng không cần gọi chúng ta" Ngũ lão tức giận nói.

"Nghiêm trọng sao?" Lục lão nhận ra tình huống không đúng, hỏi lại. Sự tình nhỏ tất nhiên đám tiểu bối sẽ không đi thông báo.

"Tường thành..tường thành sắp đổ" Tam trưởng lão vẫn chưa lấy lại bình tĩnh nói.

"Cái gì? Thực lực thế nào?" Các trưỡng lão đều một mặt thất kinh. Phải biết, từ khi hạo kiếp vừa xảy ra, Vương gia đã lập tức chủ trương xây dừng tường thành, không tiếc nhân lực, vật lực, cả người trong tộc cũng bị điều động tham gia. Tường thành cao gần mét, đừng nói là yêu thú cấp , kể cả cấp cũng không được. Yêu thú cấp chưa xuất hiện nhưng cũng không có khả năng phá thành.

"Thực lực không rõ, dẫn đầu là một con thổ chu, cao hơn hai phần ba tường thành, theo sau có ít nhất vạn yêu thú nữa"

Bảy tổ lão không nói tiếp, lập tức lao ra ngoài, tứ trưởng lão cũng vội vã chạy theo.

Trên tường thành lúc này là người, tất cả đều một mặt thất kinh nhìn cảnh tượng phía trước.

Một đầu thổ chu đang điên cuồng tấn công tường thành, chỉ sợ không lâu nữa sẽ sụp đổ.

"Giải quyết được nó, chúng ta còn có hi vọng"

Mười vạn yêu thú còn đang phía sau, nếu để thổ chu phá vỡ tường thành, hậu quả khó tưởng tượng nổi.

"Nhưng có được không? Thực lực nó quá cường" Vương Nhất Đại một bộ không nắm chắc nói.

"Không có hi vọng, đó là cách duy nhất" Nhất lão nghiêm nghị nói.

Cả tám người nhảy lên, lao thẳng về đầu thổ chu, chỉ còn lại ba vị trưởng lão.

"Nhanh đi điều động quân đoàn, ngăn cản đám tiểu yêu kia"

Tất nhiên ba người cũng không đứng nhìn, ngoài đầu thổ chu vẫn còn vạn yêu binh đang tiến tới.

Rất nhanh lượng lớn nhân thủ được tập hợp, kể cả con cháu Vương gia cũng phải tham gia.

Một bên khác, Sở Hàn vẫn còn trong phòng nhàn nhã thưởng thức trà, dường như không có hứng thú nhúng tay.

"Cốc cốc cốc!" Tiếng gõ cửa rất nhanh, dường như cực kì gấp gáp.

Cũng không chờ Sở Hàn đồng ý, của phòng lập tức bị đẩy ra, một người trung niên nam nhân vội đi vào. Không ai khác chính là Vương Trấn Thiên.

"Có chuyện gì sao?" Sở Hàn vờ như không biết hỏi.

Vương Nhất Đại trong lòng bực bội, nhưng vẫn bày ra một bộ dáng không để tâm, thần sắc khẩn trương nói.

"Yêu thú công thành, mời Sở tiên sinh hỗ trợ, Sở gia tất có báo đáp"

"Yêu thú công thành? Vài đầu tiểu yêu có nghiêm trọng vậy sao?" Sở Hàn lại tiếp tục giả ngu nói.

"Không có thời gian nữa, mời tiên sinh đi theo ta" Vương Trấn Thiên đã không còn quan tâm Sở Hàn có muốn hay không, lập tức đem hắn kéo đi.

Sở Hàn không từ chối, lập tức theo hắn tới cổng thành. Tám người đang kịch liệt chiến đấu, cùng thổ chu day dưa, bộ dáng cực kì chậc vật. Trái lại thổ chu không có bao nhiêu tổn thương.

Một bên khác, lượng lớn các ma pháp sư đang cùng đại quân yêu thú kịch chiến, tử thương vô số. Vương Thành Nhân cũng nằm trong đó, đang cùng một đầu cấp yêu lang đối chiến.

"Sở tiên sinh, ngươi giúp bọn họ đối phó thổ chu, ta đi chỉ huy quân đoàn" Vương Trấn Thiên không cho Sở Hàn trả lời, lập tức lao về phía quân đoàn đang chống đỡ các yêu tướng"

Sở Hàn không ý kiến gì, lập tức lao về thổ chu. Không nói nhiều, lập tức một cái khổng lồ băng thủ đánh tới, đem thổ chu đẩy lùi nửa bước.

Thổ chu tức giận, một trảo đem Sở Hàn đánh bay, đập vào tường thành. Sở Hàn đứng dậy, khóe miệng lưu lại chút máu tươi.

Bảy tổ lão cùng Vương Nhất Đại chợt một thoáng ngây người, khó tin vào thực lực của Sở Hàn. Cả tám người cùng nhau tấn công còn chưa làm thổ chu xê dịch được một chút, vậy mà Sở Hàn một chiêu đã đem nó đẩy lùi. Hơn nữa lại kháng trụ một trảo của nó mà vẫn còn sống.

"Các ngươi tận lực day dưa, khống chế tám cái chân của nó, ta tấn công" Sở Hàn không cho ai cơ hội trả lời, lập tức một đạo kiếm khí bắn đi, để lại vết thương nhỏ trên người thổ chu.

Tám người đối với hành động chỉ huy này của Sở Hàn có chút bất mãn, nhưng rốt cục vẫn làm theo. Chiến lực Sở Hàn rõ ràng ra đó, hơn nữa bây giờ không phải là lúc ý kiến.

Thổ chu thét lên một tiếng, hai chân phía trước một trảm, hai đạo khí nhận cấp tốc bắn đi, Nhất lão cùng Tam lão đang kiềm chế hai chân của nó cũng bất ngờ không kịp phản ứng.

"Cẩn thận!" Nhất lão cấp tốc hô.

Sở Hàn tương tự hai đạo kiếm khí bắn đi, nhưng chỉ triệt tiêu được một đạo khí nhận, một cái khác chỉ bị làm chậm lại một chút nhưng đủ hắn kịp thời tránh đi.

Khí nhận lướt qua, để lại trên tường thành một vết cắt sâu.

"Di chuyển sang hướng khác, tận lực bảo hộ tường thành" Sở Hàn né tránh xong, lập tức nói.

Tám người mặt dù khó chịu nhưng chỉ có thể nghe theo, vì Sở Hàn nói không sai, nhiệm vụ quan trọng nhất là bảo hộ tường thành.

Lại kịch chiến thêm một hồi, mặc dù khó chịu nhưng cũng không thể phủ nhận, Sở Hàn chỉ huy rất có hiệu quả.

Một bên khác, trong phòng của mình, Đình Yên đang đứng một bên, cung kính dâng trà, Sở Hàn thì nhàn nhã thưởng thức.

"Chúng ta không tham gia sao?" Thương Hà hỏi.

"Đợi thêm chút nữa".

Vừa nãy ra ngoài cũng chỉ là một cái phân thân, chân thân hắn vẫn chưa hề tham gia.

Truyện Chữ Hay