Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Tần Ninh tỉnh lại, đã là buổi chiều ngày thứ ba.
Không trung mây đen dày đặc, tiếng sấm nổ vang, tia chớp giống như những con rắn bạc đánh xuống, giọt nước mưa to như hạt đậu rơi trên người, lạnh băng đến thấu xương.
Giật mình lạnh run lên, Tần Ninh không thể không khởi động hai chân mềm nhũn, chạy về phía một tảng đá ngầm gần nhất.
Mưa rơi càng nặng, dần dần thành mưa to, tia chớp làm bạn với tiếng sấm, nối thành một mảnh màn trắng.
Gió lạnh đột nhiên nổi lên, cuốn giọt mưa đập lên mặt, sinh đau.
Trong mưa to, ánh mắt gần như không mở ra được, Tần Ninh không tìm được phương hướng chính xác, nghiêng ngả lảo đảo, suýt nữa ngã sấp xuống. Cuối cùng mò đến góc đá nhô ra, vừa dựa vào vách đá ngồi xuống, xoang mũi chính là một trận phát ngứa.
“Hắt xì!”
Sau ba cái hắt xì, màng nhĩ vù vù, khóe mắt thấm ra nước mắt..
“Tuyệt đối đừng bị cảm…”
Khí hậu trên đảo biến hóa khó lường, lúc trước vẫn là vạn dặm không mây, chớp mắt chính là cuồng phong mưa rào. Độc thân ở đây, thiếu y thiếu thực, không có dược phẩm, một khi bị bệnh, trăm phần trăm lại là một lần đột tử.
Tần Ninh ôm chặt hai tay, môi trắng bệch, hàm răng run lên, lạnh đến phát run.
Góc đá nhô ra không đến nửa mét, căn bản không ngăn được mưa to. Không đến một lúc, cả người Tần Ninh liền từ ướt đẫm thành ướt sũng.
Đúng lúc này, trên cổ tay bỗng nhiên nóng lên, ánh sáng trắng hình quạt thoát ra, ngay lập tức khuếch tán thành tấm chắn trong suốt, ngăn trước đá ngầm, giống như một vách tường vô hình, ngăn cách màn mưa.
Bên ngoài bức tường ánh sáng, cuồng phong gào thét, mưa to tầm tã.
Bên trong bức tường ánh sáng, Tần Ninh giơ cánh tay phải, nhìn hắc trạc trên cổ tay, tâm tình rất là phức tạp..
Lúc ở trong ánh sáng, ký hiệu cùng hoa văn kỳ quái tụ thành nước lũ, xông vào trong đầu. Tần Ninh không thể chống cự, bị động tiêu hóa lượng lớn tin tức, đương trường rơi vào hôn mê.
Hôm nay nghĩ lại, thật là nghĩ mà sợ..
Tần Ninh run run.
Chỉ kém một chút, cậu lại phải nói hẹn gặp lại với thế giới xa lạ này, xuyên việt lần thứ mười một.
Làm cho Tần Ninh không nói gì là, lượng tin tức khổng lồ, đều là chữ viết ký hiệu, ngay cả vừa đoán vừa suy, cũng chỉ có một phần nhỏ có thể giải đọc. Còn lại thật sự là không thể hiểu nổi, phối hợp hình vẽ cũng không được.
Nói cách khác, một bữa hồ cật hải tắc(), có thể tiêu hóa không đến một phần trăm, không tâm tắc mới là lạ.
Nhưng mà, bộ phận liên quan đến hắc trạc là ngoại lệ, tự động dung nhập vào ý thức, không cần phí tâm nghiên cứu, liền có thể hiểu hơn một nửa.
“Nên nói gặp may mắn hay là xui xẻo?”
Nhớ lại đến một nửa, Tần Ninh lại hắt xì một cái, xát xát cánh mũi.
Coi như gặp may mắn đi?
Mưa gió bị ánh sáng trắng ngăn cản, Tần Ninh vắt khô cái áo đã thành dạng sợi, khoanh chân ngồi xuống, vừa dùng sức xoa xoa cánh tay, vừa sắp xếp lại tin tức trong đầu.
Vòng tay màu đen này còn có tên gọi vòng tay thời không, là một máy giao dịch thời không có chức năng chứa đựng, có thể do vật sống mở ra.
Lúc ấy, cái vòng tay cổ quái này dính trong lòng bàn tay, chết sống không ném rơi được, tám phần là có liên quan đến máu không lau sạch. Mà xác cua đã bị móc rỗng chạy đi đâu, cũng coi như có tung tích.
Người chế tạo hắc trạc, thuộc văn minh cấp cao trong vũ trụ, chủng tộc cùng thân phận là câu đố, không thể giải đọc.
Trong máy giao dịch có hệ thống trí năng, chủ yếu ghi lại tọa độ các tinh hệ trong vũ trụ, người nắm giữ có thể dựa theo đó định vị, trao đổi lẫn nhau, tiến hành giao dịch vật phẩm.
Hư ảnh cánh cửa hiện ra trong quang cầu, chính là tọa độ cụ thể hóa.
Người nắm giữ gọi là kí chủ, dựa vào mức độ giao dịch, chia làm sơ thủy, trung cấp, cao cấp, đỉnh cấp.
Kí chủ cấp sơ thủy phải chịu hạn chế, giao dịch giới hạn giữa các tinh hệ trong cùng một vũ trụ. Bước vào phạm vi trung cấp, quyền hạn tăng lên, có thể buôn bán với vũ trụ song song.
Kí chủ cao cấp đến đỉnh cấp, ngoài hàng hóa, bản thân cũng có thể truyền đi.
Nói tóm lại, không cần tinh hạm, liền có thể chơi xe bay vũ trụ, “đi phượt” giữa các vị diện khác nhau.
Đương nhiên, nếu quá hưng phấn, sơ ý chủ quan, định vị sai tọa độ, chạy đến siêu tân tinh() hoặc hố đen vũ trụ, hệ thống không phụ trách.
Nhìn thấy nơi này, Tần Ninh rất là hưng phấn.?!
Vị diện khác nhau, vũ trụ song song, vượt không gian, đây có phải có nghĩa là, nếu cậu có thể kiên trì không bị lừa chết, trở thành thương nhân cao cấp, là có hi vọng về nhà?
Đáng tiếc, cậu vui mừng quá sớm rồi.
Sau lưng ánh sáng bao giờ cũng tồn tại bóng tối, dưới cánh hoa hồng luôn luôn có giấu gai nhọn.
Tương đương với quyền lợi chính là nghĩa vụ.
Sử dụng máy giao dịch này, nhất định phải trả ra đại giới.
Phiên dịch lại đây, hai chữ: Trả phí.
Tiếp tục xem bên dưới, sắc mặt Tần Ninh từ đỏ thành trắng, từ trắng thành xanh, từ xanh thành đen, cuối cùng đen thành đáy nồi.
Cái gọi là điều khoản bá vương, cậu rốt cuộc có nhận thức rõ ràng.
Quả nhiên là không có đen nhất, chỉ có thể có đen hơn.
Người đặt ra quy tắc, tuyệt đối là hố ra vũ trụ, hố ra cảnh giới, lừa chết tất cả người ngoài hành tinh!
Đầu tiên, kí chủ giao dịch nhất định phải lấy vật đổi vật, giao dịch thành công, thu ba mươi phần trăm hàng hóa của hai bên. Loại không thể chia tách như chiến hạm tinh tế, trả vật thật đồng giá khác.
Lòng còn may mắn, ý đồ quỵt nợ, hàng hóa vẫn sẽ truyền tống, nhưng trong quá trình truyền tống có thiếu mất mấy linh kiện, cao đại thượng biến thành thấp nghèo lùn, cao lớn hoàn mỹ đỉnh cao biến thành một đống sắt vụn, không chỉ không có chỗ nói rõ lý lẽ, khóc cũng không có chỗ khóc.
Tần Ninh không nói gì.
Thế nào là nhạn qua nhổ lông?
Đây chính là.
Tiếp theo, đạt tới mức giao dịch tiêu chuẩn, kí chủ mới có thể thăng cấp. Trong khi thăng cấp, cần trả thêm hàng hóa bằng một phần mười mức giao dịch, làm “phí thủ tục”.
Của cải không đủ, không thể trả xong trong một lần, có thể xin theo giai đoạn.
Đương nhiên, lãi không thể miễn.
Người chế tạo hắc trạc rốt cuộc là loại thần nhân nào?
Tần Ninh yên lặng nhìn trời, đã là không còn sức thổ tào.
Ngoài các điều trên, còn linh tinh đủ hơn một trăm điều khác.
Một điều cuối cùng, bất luận nguyên nhân nào, vòng thời không bị mất, mức giao dịch về không, tín dụng của kí chủ sinh ra từ giao dịch cũng sẽ xóa sạch. Cho dù bản thân kí chủ tìm được vật bị mất, cũng phải bắt đầu phấn đấu lại từ đầu.
Cái gọi là một đêm trở lại trước giải phóng, cũng chỉ như thế.
Biện bạch, kháng nghị?
Có tin trừ ngươi thành số âm luôn không?
Độc quyền, chính là tùy hứng như vậy.bg-ssp-{height:px}
Nhất định phải chú ý là, kí chủ lừa dối lẫn nhau, chỉ cần không quá đáng, hệ thống giao dịch sẽ không can thiệp. Dám can đảm lừa gạt, lấy hàng kém làm giả, lừa gạt hệ thống giao dịch, tất cả hậu quả tạo thành do kí chủ phụ trách.
Cái gọi là hậu quả, sẽ nghiêm trọng đến mức độ nào?
Hai chữ: Ha ha.
Đọc xong tất cả điều khoản, lòng bàn chân Tần Ninh phát lạnh, da đầu tê dại.
Ngày nào đó vòng tay đột nhiên nổi điên, đem kí chủ nhân đạo hủy diệt, cũng phải tự nhận xui xẻo?
Vuốt ve hoa văn trên thân vòng, trong miệng Tần Ninh đắng nghét.
Vốn tưởng rằng là trên trời rơi bánh có nhân, xui xẻo chín kiếp, cuối cùng may mắn một lần, đáng giá ăn mừng. Nào nghĩ đến, bánh nhân thơm nức, lại không dễ dàng ăn vào trong miệng. Nhắm mắt lại cắn, trăm phần trăm rụng răng.
Khó xử a.
Thở dài một tiếng, Tần Ninh một tay chống cằm, lại bắt đầu ngẩn người.
Buông tay, lại bò đá ngầm một lần, ôm biển lớn?
Tần Ninh lắc đầu.
Đa số điều khoản bá đạo, lại không phải không có lợi. Tỷ như, điều thứ năm mươi chín viết rõ, hắc trạc có đặt ra trình tự bảo vệ kí chủ.
Đây đối với Tần Ninh nhất định là âm thanh của thần tiên.
Cậu yêu cầu không cao, không cầu dập đạn bay chắn đạn hạt nhân, cũng không cầu ngăn động đất phá sóng thần, chỉ cần cam đoan cậu không bị nghẹn chết sặc chết, cũng sẽ không ngày nào đó đi ở trên đường, chân trái vấp chân phải, vô duyên ngã một cái không dậy nổi, đã đầy đủ.
Có thể sống, không ai muốn chết.
Chín kiếp ngắn ngủi, trải qua không được chết tử tế, cùng đường bí lối, mới lựa chọn tự mình chấm dứt.
Thật vất vả xuất hiện hi vọng, cho dù cực kỳ xa vời, cũng phải gắt gao nắm lấy, thử một lần.
Tử chí tiêu tan, sống liền biến thành chấp niệm.
Zombie đều đã từng làm rồi, cậu còn e ngại cái gì!
Tiếng sầm dần nhỏ, màn mưa bị gió xé ra, dần thành từng sợi nhỏ.
Gió lạnh xoay vòng, bức tường ánh sáng bắt đầu không ổn.
Hiển nhiên, năng lượng trong vòng đã không nhiều.
Tần Ninh đứng lên, sau khi ánh sáng trắng thu lại, đón mưa phùn đi ra đá ngầm.
Cậu mơ hồ nhớ rõ, lúc trước cự giải đại chiến, trên bờ cát linh tinh phân tán không ít càng cùng chân cua. Cự giải kéo đi một phần, chung quy sẽ còn lại một ít. Thu gom lại, tốt xấu có thể đỡ gấp nhất thời.
Hạ quyết tâm, Tần Ninh đẩy nhanh bước chân.
Đi ra hơn trăm mét, chợt có tia chớp đánh xuống, mục tiêu chính là đá ngầm Tần Ninh tránh mưa!
Tia sáng bạc nổ tung, trong tiếng nổ vang, đá ngầm vỡ thành vài khối, vẩy ra bốn phía..
Ánh sáng trắng lại nổi lên, lại vì năng lượng không đủ, không thể ngăn cản toàn bộ đá vụn. Mấy khối đá cứng rắn đập lên trên lưng, Tần Ninh đau đến nhe răng, tâm tình lại rõ ràng bất ngờ.
Tuy nói đen một chút, rốt cuộc giữ chữ tín.
Có vòng tay này, nói không chừng, cậu thật có thể sống sót.
Tin tưởng nâng cao động lực.
Tần Ninh nhiệt tình mười phần, ngược gió đội mưa, bắt đầu tìm kiếm trên bờ biển.
Công phu không phụ lòng người, rất nhanh lại tìm được hai cái chân cùng một cái càng cua. Trên đảo không có chim biển, loài cá không thể lên bờ, chân cùng càng cua đều vô cùng hoàn chỉnh.
Lau nước mưa trên mặt, Tần Ninh hạ thấp người, lòng bàn tay phủ lên chân cua.
Ánh sáng trắng lóe lên, chân cua biến mất.gknn.!vnmega.
Đồng thời, trước mắt xuất hiện một màn hình mơ hồ, phân thành sáu ô, chân cùng càng cua được thu vào ô đầu tiên bên dưới bên trái, bên trên ghi giá giao dịch hệ thống đưa ra.
Lại một hồi đung đưa vặn vẹo, chân cua cùng màn ảnh đồng loạt biến mất.
Máy giao dịch thời không không đủ năng lượng, đừng nói lập tức giao dịch, duy trì trạng thái mở đều là miễn miễn cưỡng cưỡng. Muốn định vị tọa độ, liên kết với tinh hệ khác, mấy cái chân cua còn xa xa không đủ.
Nghĩ đến mức giao dịch cần để thăng cấp, Tần Ninh không khỏi đau răng.
Trách nhiệm trọng đại a.
Nhưng cậu tin tưởng, nếu có chí nhất định thành.
Chỉ cần công sức sâu, có công mài sắt, có ngày nên kim. Ngu Công dời núi, nước chảy đá mòn.
Bước ra bước đầu tiên, liền không có lý do dừng lại, bỏ dở nửa chừng không phải tính cách của cậu.
Tần Ninh đứng lên, y theo trí nhớ, đi xuống một khu “đấu trường” bên dưới.
Cả buổi chiều Tần Ninh đều bận rộn trên bờ cát. Đến hoàng hôn mới dừng bước chân tìm kiếm.
Đón gió biển, Tần Ninh hoạt động bả vai một chút, xoa bóp sau gáy.
Vết thương để lại từ ba ngày trước, từ lâu kết vảy bong ra, làn da mới sinh màu sắc hơi nhạt, vắt ngang trên vai cùng cẳng tay, hơi có chút dễ làm người khác chú ý.
Trên bầu trời, mây đen tụ lại, lại chậm chạp không có mưa rơi.
Gió biển lạnh lẽo một cơn lại một cơn.
Tần Ninh xát xát tay, tìm cành gãy khô ráo, địa y héo rũ, trở lại dưới đá ngầm tránh gió, cố sức đốt lên một đống lửa. Lại dùng vỏ sò nhặt được đựng nước mưa, đặt trên lửa đun nóng, dễ chịu cổ họng gần như sắp bốc hơi.
Nếu không tính toán đi gặp Thượng Đế, hoạt động hằng ngày liền phải chú ý.
Không thể lại ăn đồ sống, hương vị có tốt, cũng phải đề phòng ký sinh trùng. Nước cũng phải đun lên, đôi khi, vi khuẩn trong nước càng thêm trí mạng.
Sau khi xuyên đến, Tần Ninh vẫn luôn hoạt động ngoài rìa hải đảo.
Trung tâm hòn đảo có rừng cây rậm rạp, có thú dữ ẩn nấp hay không, cậu không dám xác định, cũng không dám dễ dàng mạo hiểm.
Tránh đi rừng cây, có nghĩa không thể tìm kiếm nước ngọt.
Nước biển không thể dùng uống, nước mưa là nguồn nước ngọt duy nhất, đồ ăn cũng là một vấn đề.
“Phải kế hoạch một chút.”
Bẻ gãy hai cành cây nhỏ ném vào đống lửa.
Ánh lửa nhảy lên, phát ra tiếng vang lách tách, Tần Ninh khoanh chân ngồi, rơi vào trầm tư.
() Hồ cật hải tắc: nhét vào một số lượng lớn mà không để ý có thể tiêu hóa được hay không
() Siêu tân tinh: hay sao siêu mới là một sự kiện thiên văn học biến đổi tức thời xảy ra trong giai đoạn cuối của quá trình tiến hóa sao ở các sao khối lượng lớn, mà một vụ nổ khổng lồ cuối cùng đánh dấu sự hủy diệt của sao. Sự kiện bất thình lình này tạo ra một ngôi sao sáng “mới”, trước khi dần phai mờ trong vòng vài tuần đến vài tháng
Địa y: