Người đến quán bar càng ngày càng nhiều, bàn trống dần dần bị ngồi kín, Lăng Tiếu bảo cho thêm ghế, nhưng vẫn còn khá nhiều người vẫn phải đứng, tuy vậy cũng không ảnh hưởng gì đến nhiệt tình của các đại gia, vẫn có rất nhiều người đến sau liên tục gia nhập đội ngũ đang đứng.
Bối Hiểu Ninh vừa tìm chỗ ngồi cho bọn Vương Tinh, Đồng Tư Nguyệt và Tương Lâm cùng bọn Trương Suất, Tôn Lỗi vừa mời bọn họ rượu, nói phải ra đây một lát, rồi rời đi.
Bạn bè Bối Hiểu Ninh đối với cách làm của Vương Tinh có chút bất mãn, nhưng dù sao cũng quen biết nhiều năm, hơn nữa đương sự người ta cũng không oán hận qua cái gì, cho nên Vương Tinh bắt chuyện cùng bọn họ, bọn họ cũng đáp lại, hàn huyên được vài câu, mọi người lại nói nói cười cười với nhau như lúc đầu.
Nội dung hoạt động do Lâm Uy an bài, ngoài ca múa ảo thuật còn có một số tiết mục thay đổi khác. Khi Bối Hiểu Ninh đi tìm hắn hỏi danh sách tiết mục, hắn đã cùng Ny Đế Á lên chủ trì mấy tiết mục trò chơi rồi. Bối Hiểu Ninh nhân tiện tìm Lăng Tiếu. Lăng Tiếu đang ở trong phòng gọi điện thoại, nhìn thấy Bối Hiểu Ninh tiến vào, y nói: “Được rồi, ông ngoại, cháu còn đang vội. Mai cháu gọi lại cho ông, ông chú ý sức khỏe, nên đi nghỉ sớm đi.” Sau đó cúp điện thoại. Rồi y đến trước mặt Bối Hiểu Ninh, “Đi thôi, chúng ta ra ngoài chơi.”
“Điện thoại của ông ngoại anh?”
“Ừm.”
“Biết chuyện của anh rồi?”
“Ừ, Đình Đình nói với ông không thể kết hôn với anh. Ông hỏi lại anh.”
“Anh nói thế nào?”
“Nói sự thật.”
“A?!” Bối Hiểu Ninh giật mình há to miệng, lộ ra hai cái răng nanh trắng sáng, “Nói qua điện thoại? Anh không sợ làm ông tức giận?”
“Sẽ không, ông không bảo thủ đến thế. Sau này em gặp ông sẽ biết.”
“Gặp… Gặp ông?!”
“Đúng vậy! Sớm muộn gì cũng phải gặp mà.”
Bối Hiểu Ninh nhếch miệng. tâm tư lơ lửng bay bay, quên sạch luôn việc mình tìm y để làm gì. Lăng Tiếu nhìn một thân trang phục của hắn, sớm đã thèm thuồng chảy nước miếng, nhân cơ hội kéo hắn vào lòng, hôn lên đôi môi không hề phòng bị.
Bối Hiểu Ninh lặng người một chút, rất nhanh liền phản ứng lại hôn trả.
Hai người hôn đến tình nồng mật ý, đến khi khó mà tách nổi ra, Bối Hiểu Ninh đột nhiên phát ra một thanh âm kỳ quái “ân a”. Lăng Tiếu vội vàng dừng động tác, nâng tay che miệng lại rồi lui về phía sau từng bước. Bối Hiểu Ninh cúi đầu, nhả từ trong miệng ra một cái răng nanh xanh lè. Lăng Tiếu vội cầm lấy ngay rồi ấn vào lại trong miệng mình, hai người nhìn nhau cười to.
Từ trong phòng đi ra, Bối Hiểu Ninh mới nhớ ra là đến tìm để hỏi danh sách tiết mục, Lăng Tiếu đến phòng bên cạnh cầm ra cho hắn. Bối Hiểu Ninh cầm danh sách đi tìm bạn bè của mình, Lăng Tiếu đi theo mời tới ảo thuật gia đi vào gian hóa trang.
Chờ đến lúc Lăng Tiếu trở ra đã học được mấy trò tiểu xảo, y kích động chen chúc băng qua cả đám người muốn mau mau ra khoe với Bối Hiểu Ninh.
Ny Đế Á mới nhảy xong một bài. Lâm Uy mặc một cây đồ trắng cùng một bộ tóc giả màu đen xõa dài giả trang làm Sadako() đứng trên đài nói: “Được rồi! Bây giờ chúng ta sẽ chơi một trò chơi, gọi là ‘trick or treat’ (). Đương nhiên, không phải là kiểu chơi thông thường, trò chơi này đã được qua tay tôi cải tiến. Tôi muốn mời tám người lên sân khấu, đầu tiên là một nam một nữ, vợ chồng, bạn trai bạn gái hoặc đối tượng lát nữa sẽ cùng qua một đêm xuân ( ạ) đều được!”
Cả đám người một trận rối loạn, mọi người đều đùn đẩy cho nhau, Trình Ngôn và Lưu Na thì đã chủ động lên sân khấu.
“Hai người là quan hệ gì vậy?” Lâm Uy cầm micro hỏi.
“Phu thê (vợ chồng).” Trình Ngôn lớn giọng đĩnh đạc trả lời.
“Tốt, cần thêm hai vị mỹ nữ lại đây!”
Lại loạn, hai phút sau một người mặc trang phục miêu nữ giống Tương Lâm cùng một người mặc trang phục phù thủy gợi cảm bó sát lên đài.
“Hai người là quan hệ gì?” Lâm Uy lại hỏi.
“Bạn bè.” Miêu nữ phía trước có chút rụt rè trả lời.
“Lại cần thêm một đôi nam nữ không quen biết!” Lâm Uy lại hô.
Một lát sau, một Cyborg số () cùng một nữ vampire (ma cà rồng) bị đẩy lên sân khấu.
Lâm Uy tiếp tục nói: “Bây giờ mời lão bản của bản , Lăng Tiếu tiên sinh cùng bạn của y Bối Hiểu Ninh lên sân khấu!”
Lăng Tiếu vừa mới lách được đến trước mặt Bối Hiểu Ninh, còn chưa kịp nói một câu, đã bị Lâm Uy điểm danh, y hướng lên đài nhìn qua, Lâm Uy chính là đang vứt cả mớ tóc dài che mặt ra đằng sau, liều mạng ngoắc ngoắc về phía y, trông rất giống làm màu. Bối Hiểu Ninh hỏi Lăng Tiếu: “Là anh sắp đặt à?”
Lăng Tiếu lắc đầu, “Không phải nha, Uy tử lại bày trò gì đây không biết?”
Lâm Uy lại cố công hô thêm một lần, hết cách, hai người bọn họ đành phải lên đài.
Lâm Uy hướng về phía Lăng Tiếu và Bối Hiểu Ninh chớp chớp mắt, sau đó hắn nhận lấy từ trong tay Ny Đế Á một cái đĩa rồi nói với đám đông phía dưới: “Mọi người nhìn xem, đây là bốn viên kẹo dẻo được làm rất mỏng. Phải đính chính trước là không phải do tôi cắn! Là dùng dao cắt. Mỗi miếng kẹo dẻo phía sau đều được dính hai miếng xốp rất chắc. Luật chơi là bốn đội vừa rồi tôi mời lên, mỗi đội chọn ra một người, tìm một chỗ không ai biết, dính miếng kẹo này vào mặt trong quần áo, dán lên một bộ phận trên cơ thể của người chơi đội bạn. Sau đó cho người còn lại của đội đó đến sờ. Ghi nhớ! Phải sờ hẳn vào người mới tính. Người bị sờ chỉ có thể nói ‘trên dưới trái phải’, không được nói bất cứ từ nào khác, đến khi nào tìm được kẹo, mà nhất định phải là do tự tay người sờ lấy ra mới thôi. Có một điểm cần lưu ý là người sờ và người bị sờ phải đứng đối diện nhau. Được rồi, lần lượt từng đội lên thôi, đội nào trong thời gian ngắn nhất chiến thắng, phần thưởng chính là một chai whisky! Về phần dán vào chỗ nào, chính là dán trên người đối thủ, cho nên phải càng bí mật càng tốt, có thể hạ lưu, nhưng không thể hạ tiện, cũng nên có chừng mực. Được rồi, bây giờ người bị dính nên chuẩn bị thôi!”
“Nga──” Đám đông phía dưới đều cổ vũ, vỗ tay rầm rầm.
Năm phút sau, Lưu Na, Cyborg số , Miêu Nữ cùng Lăng Tiếu từ gian hóa trang đi lên sân khấu.
Đội đầu tiên là Trình Ngôn và Lưu Na. Cặp vợ chồng nay được đánh giá cao, hai người cũng không phụ kỳ vọng của mọi người, Trình Ngôn mặc sức lớn mật, không ngượng ngùng tý nào, chỉ là chỗ dán viên kẹo này thật kỳ lạ, không hiểu là âm mưu của người nào trong ba đội còn lại, miếng đường dính vào trong nách Lưu Na. Hai người bọn họ mò mẫm một lúc, mất bao nhiêu thời gian và công sức, Lưu Na bị sờ cho cười quằn quại.
Đội thứ hai là đội người máy Cyborg và nữ vampire. Hai người không quen nhau, nên nữ vampire đỏ mặt sờ rất cẩn thận. Miếng kẹo của Cyborg được dán phía sau lưng, lúc nữ vampire kéo áo hắn ra khỏi thắt lưng, vươn tay vào tìm miếng kẹo, đám bạn bè của hai người phía dưới bắt đầu ồn ào.
Tổ thứ ba là miêu nữ cùng nữ phù thủy. Hai người này rất dũng mãnh, miêu nữ bày ra một tạo dáng gợi cảm, nữ phù thủy căn bản không để ý đến từng trận sói tru ầm ầm phía dưới, không thèm khách khí trên người nàng điên cuồng sờ, rất nhanh tìm được vị trí của miếng đường ── khe ngực. Trong nháy mắt khi nữ phù thủy kéo cổ áo miêu nữ luồn tay vào, Lâm Uy cợt nhả hét một tiếng: “Mau đưa tôi khăn giấy! Sắp chảy máu mũi rồi!”
Đội thứ tư là Lăng Tiếu và Bối Hiểu Ninh. Các khách quen cùng nhân viên trong quán tương đối phối hợp, tiếng huýt sáo cùng tiếng thét, tiếng gào, tiếng hú vang lên rầm rộ. Bối Hiểu Ninh vốn là khó xử kinh khủng, nhưng mà đã chơi trò chơi ai chả muốn thắng. Hắn thấy tư thế Lăng Tiếu đi lên không tự nhiên, nên hắn đầu tiên là ngồi xổm xuống sờ chân phải Lăng Tiếu.
“Trên, trên, trên…” Lăng Tiếu vẫn nói trên nữa, Lăng Tiếu sờ đến hông y.
“Trái trái trái, dưới dưới dưới…” Lúc này Bối Hiểu Ninh đã đứng dậy. Hai người đàn ông mặt đối mặt đứng, một người sờ từ bắp đùi đến bên hông người kia, bây giờ lại hướng bên đùi khác sờ soạng, trước mắt bao nhiêu người làm cái động tác mập mờ này, Bối Hiểu Ninh đỏ mặt. Lăng Tiếu vẫn một cái mặt thản nhiên trấn định chỉ huy động tác trên tay Bối Hiểu Ninh.
“Dưới dưới, phải phải.” Lăng Tiếu nói lại, Bối Hiểu Ninh sờ được miếng kẹo, không nhịn được trong lòng chửi loạn: mẹ kiếp! Ai chọn cái chỗ này? Ở tận đùi trong!
Nhưng chửi thì chửi, kẹo vẫn phải lấy ra. Bối Hiểu Ninh bằng tốc độ nhanh nhất cởi quần Lăng Tiếu, cho tay vào lục lọi mấy cái, lấy miếng kẹo ra. Dưới đài là một trận thét chói tai.
Lâm Uy che micro nhỏ giọng nói với Bối Hiểu Ninh: “Động tác cực kỳ thuần thục nha!”
Lăng Tiếu nghe thấy, khen ngợi nhìn về phía Lâm Uy, “Trò này chơi không tệ.”
Bối Hiểu Ninh hung hăng đẩy y một cái, làm y suýt rụng xuống đài.
Kết quả rất nhanh được công bố, miêu nữ cùng nữ phù thủy thắng.
“Tiếp theo mà biểu diễn ảo thuật!” Thanh âm của Lâm Uy lại vang lên.
Bối Hiểu Ninh kéo Lăng Tiếu đi về phía đám bạn, âm thầm hạ quyết tâm. Xuyên qua đám người, dừng lại trước bàn, không đợi mọi người bắt đầu true chọc biệu hiện vừa rồi trên đài, Bối Hiểu Ninh rất nghiêm túc nói: “Tiểu Tinh, Tiếu, hai người trông Miểu Miểu với bạn học chơi một lúc đi. Nhưng người khác theo ta đi vào đây một lát, ta có việc muốn nói.”
Nói xong hắn xoay người đi về phía một phòng trống bên cạnh, mọi ngườc đang ngồi cũng không biết hắn muốn làm gì, nhìn nhau, rồi đành đứng lên đi theo hắn.
Tôn Lỗi đoán được Bối Hiểu Ninh muốn nói gì, ngồi không nhúc nhích. Nhìn bọn Bối Hiểu Ninh đi vào trong, Lăng TIếu đưa cho Tôn Lỗi một điếu thuốc.
Vương Tinh vỗ vỗ cánh tay Tôn Miểu Miểu, “Đi, đi vệ sinh với tỷ tỷ.”
Vương Tinh cùng Tôn Miểu Miểu đi rồi. Tôn Lỗi sau khi biết quan hệ Bối Hiểu Ninh và Lăng Tiếu lần đầu tiên lại cùng y như vậy mặt đối mặt ngồi chung, hai người xấu hổ nhìn đối phương cười nhẹ. Lát sau vì đánh vỡ trầm mặc, Lăng Tiếu quay đầu đi hỏi bạn học Tôn Miểu Miểu, “Em học cùng lớp Miểu Miểu à?”
“Vâng.” Cậu bé mặt rất lạnh, diện vô biểu tình gật đầu.
Lăng Tiếu cảm thấy thú vị, muốn true nó. “Em đội vương miện, là hoàng tử à?”
“Không phải, là quốc vương, hoàng đế.”
“Nga!” Lăng Tiếu làm bộ dáng bừng tỉnh, “Thế thì em không nên mặc quần áo a.”
“Hả?”
“《 Bộ quần áo mới của hoàng đế》()ấy.”
Cậu bé tức giận, Tôn Lỗi cười to. Lăng Tiếu vừa định nói thêm mấy câu, lại thấy cửa phòng bên kia mở, Bối Hiểu Ninh thở hổn hển từ bên trong chạy xuống tầng một.