Mỗi lần có chuyện lớn xảy ra, Đường Tuế Như liền thích ra ngoài thư giãn một chút, hôm nay cũng không ngoại lệ.
Spa, ngâm suối nước nóng, cắt móng tay, chuẩn bị hành động một chút.
Bên trong hồ nước nóng lượn lờ khói mù, Đường Tuế Như tựa bên cạnh bờ ăn trái cây, mỹ nữ tóc ngắn Lương Lương bên cạnh cô đang chơi điện thoại, hai mắt đen nhánh tỏa ra ánh sáng.
“Rất đẹp trai a…”
“Ông xã! Em yêu anh.”
“A a đát.”
Lương Lương hôn màn hình di động một cái, ôm vào trong lòng vẻ mặt mê mẩn “Tuế Tuế, ông xã chị tháng sau có buổi hòa nhạc, em có muốn đi cùng với chị không?”
Đường Tuế Như thoải mái đóng lại tầm mắt, chậm rãi nói “Em liền không đi cướp chồng chị.”
“Vậy về sau không cho phép đoạt quan hệ với chị.”
“hắc hắc...không có cửa đâu.” Loại chuyện này, nhất định phải đoạt.
“Hừ.” Lương Lương dẩu môi, thân hình tiến gần về phía cô, mắt hạnh nháy nháy “Đương nhiên em sẽ không đoạt chồng chị, bây giờ em đã là người có chồng, là quân trưởng kiêm tham mưu trưởng Xích Sính Quân của nước Mặc Viêm, trong truyền thuyết là ngọc diện Diêm La thiếu tướng, con trai Diệp tướng quân, Tuế Tuế, em mới mười tám tuổi liền leo lên đỉnh cao cuộc sống a.”
“...” Đường Tuế Như nuốt nho xanh, “Chị họ, đầu chị có bệnh sao? Em , một cành hoa, anh ta là một con trâu già. Chị nhẫn tâm nhìn em bị đẩy đi sao?”
“Nhẫn tâm, bớt một tình địch.” Khuôn mặt Lương Lương kích động và hưng phấn “chị nghe nói anh ấy rất đẹp trai. Lúc nào mang chồng em ra xem?”
“Chị cho rằng dắt chó a?” Đường Tuế Như lườm cô ấy một chút, trong tay vẫn là nho xanh cô thích nhất.
“Coi như Diệp thủ trưởng là con chó, đó cũng là Berger Đức.”
“Nhiều nhất chính là một Corgi đi.”
“Corgi? Diệp thủ trưởng không phải là chân ngắn a…” Lương Lương lập tức tìm trên điện thoại, đương nhiên không thu hoạch được gì “Tuế Tuế, mau giúp chị hack tư liệu chồng em ra, chị xem một chút.”
“Chị để em hack mạng lưới quân sự quốc gia? Chị không sợ lần sau gặp em là ở ngục giam sao?” Đường Tuế Như bỗng nhiên giật mình, cau mày lại.
Là ảo giác của cô sao?
Sao cô cảm giác vừa nghe thấy động tĩnh.
“A..” Lương Lương nhìn nam nhân đi tới, ít nhất chân dài m a/
Lại thấy khuôn mặt anh đẹp trai lạnh lùng, người này còn đẹp trai hơn chồng cô.
“Soái ca, anh họ gì..” Bỗng nhiên Lương Lương đứng lên “Soái ca, em là Lương Lương…”
Đường Tuế Như ở bên cạnh cảm thấy toàn thân run lên, sau một lúc, cô trấn định lại, mình lại không có phạm sai lầm gì, sao phải sợ anh?
Thế là, tiếp tục ở hồ nước nóng ăn nho xanh, giới thiệu “Chị họ, vị anh tuấn tiêu sái này, nam nhân tự tiện xông vào gian phòng chúng ta chính là ngọc diện Diêm La, Diệp Cô Thâm.”
“Hóa ra là Diệp thủ trưởng a! Ngưỡng mộ đại danh đã lâu.” Lương Lương đưa tay phải ra, tay trái nắm chặt điện thoại, nam nhân này còn đẹp trai hơn truyền thuyết a.
Quân trang, chế phục, dụ hoặc…
A!
Lúc nào cô có thể trông thấy thần tượng mặc quân trang.
Diệp Cô Thâm nhàn nhạt lướt qua tay phải ướt sũng của cô ấy, tròng mắt nhìn cô gái nhỏ đưa lưng về phía anh, bởi vì hồ nước nóng, mặc áo tắm hở hang, sau lưng trơn bóng chỉ có một đai đen mỏng, lộ ra da thịt trắng nõn, phía trên lộ ra giọt nước, giống như sương sớm óng ánh trên lá sen.
Anh cúi người, cố gắng lại gần vành tai cô, giọng nói tràn đầy từ tính “Đi thay quần áo, chúng ta về nhà.”