Tàn Dư Nơi Biển Sâu

thánh đường dưới lòng đất

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

CHAP 54 – THÁNH ĐƯỜNG DƯỚI LÒNG ĐẤT

Cuối cùng, Duncan vẫn không thể nào có thể làm sáng tỏ ra cái thứ bí ẩn được gọi là “dĩ thừa” này được.

Đầu dê cứ mãi ấp ấp mở mở, không chịu nói thẳng ra vấn đề nhằm nói lên rằng kể cả nó cũng không tìm hiểu quá sâu về những thông tin bí ẩn liên quan tới loại tồn tại từ thời cổ đại đang lẩn trốn trong các vùng ngoại ô của các nền văn minh xã hội hiện thời. Với chỉ một lượng manh mối ít ỏi, Duncan chỉ có thể phỏng đoán ra thêm một chút giả thuyết.

Những tên “dĩ thừa” này, những dấu tích từ một kỷ nguyên cổ đại đã bị lãng quên, rất căm ghét thực tại đương đại hiện thời, thậm trí còn sở hữu những năng lực nguy hiểm và kì lạ, đang vận hành và thao túng mọi kế hoạch của giáo hội từ sâu trong bóng tối. Ngoại trừ những con cháu trực tiếp sinh ra từ mặt trời, tất cả bọn “dĩ thừa” còn lại rất ít khi lộ mặt ở các nền văn minh trên thế giới, vẫn là một mối đe doạ tiềm ẩn cực kì nguy hiểm dành cho những ai cả gan dám du ngoạn vào một vùng không gian hoang vu, vắng vẻ của những đường biên ranh giới.

Trong những mớ thông tin mà Duncan tích trữ được, có một thứ luôn khiến anh phải chú ý: có vẻ như bọn dĩ thừa mặt trời này có khả năng trà trộn và “hoá hình” bản thân thành những con người bình thường. Chỉ có những tín đồ siêu phàm thuộc các Giáo hội khác nhau mới có đủ sức mạnh để phân biệt bọn con cháu mặt trời này với một biển dân thường loài người giữa một thành phố rộng lớn.

Trước những biến động gần đây ở thành quốc Pland và sự trở lại các tín đồ Nhật Thần đã từng hoành hành khắp nơi trong thành phố, tâm trí Duncan không khỏi phải nảy sinh ra những nghi ngờ cực kì đáng chú ý.

Rằng liệu các hoạt động phô trương và “gây sức hút” của bọn tà giáo cực đoan ấy gần đây chính xác đều do một dĩ thừa đứng đằng sau thao túng tất cả sao? Và thứ mục tiêu cuối cùng của đám tồn tại cổ xưa và bí ẩn tại thành quốc Pland - một thành quốc đầy biến động về mặt chính trị này là gì?

Đứng vững trên mép tàu, Duncan đưa mắt liếc nhìn mặt biển – một mặt biển đang liên tục biến động và sôi sục, một nơi đồng thời cũng ẩn giấu vô vàn các dĩ thừa bí ẩn tại các vùng biển sâu thẳm và tăm tối của nó. Các thực thể tồn tại vượt thời gian này, đối với những con tàu tại đây cũng là một mối hiểm hoạ khó lường không kém so với những nguy hiểm mà các vùng biển này đang ẩn giấu.

Duncan, trong lòng bỗng trào dâng một cảm giác thận trọng hỗn hợp với một chút tò mò về những kí sinh đang lẩn trốn dưới tận biển sâu này.

Anh biết, rằng sớm hay muộn thì anh cũng sẽ đối mặt trực tiếp với đám tồn tại kì lạ này, đặc biệt khi Vanished vẫn cứ luôn tiếp tục chuyến hải trình xuyên khắp đại dương của nó. Vậy nên đối với những chuyện hiển nhiên như vậy, sẽ thật sự rất hợp lí nếu như anh bỗng muốn cẩn thận hơn mà chuẩn bị trước các biện pháp đối phó khi đối mặt với những trường hợp bất khả kháng như thế.

Cho dù có phải là thu thập và thăm dò thêm thông tin, hay là mài dũa và rèn luyện các khả năng thần bí của mình, chẳng hạn như phát động và triển khai một nguồn sức mạnh đang ngủ sâu của tàu Vanished. Dù có là gì đi chăng nữa, anh cũng sẽ cần một chiến lược phù hợp để có thể đối phó với những thách thức đang trải dài và chờ anh ở phía trước.

Mặc dù có tồn tại vô vàn những vô định ở trước mắt, anh không hề sợ hãi và rụt rè trước những nguy hiểm đang trực chờ tại nơi biển sâu. Cũng bởi vì trong những chuyến hải trình từ trước giờ của anh cũng chẳng hiện hữu một rủi ro nào khiến anh phải dè chừng cả. Vậy nên cuối cùng, anh cũng chỉ có thể xếp bọn dĩ thừa vào cùng hạng tương tự như những thực thể bí ẩn và nguy hiểm đang tồn tại giữa những đáy Vực sâu giữa đại dương.

Ngẫm nghĩ và suy tư tại nơi mạn tàu Vanished, anh lặng lẽ nghĩ xem liệu bọn dĩ thừa này có thể “gây rối” và phá hoại các “tuyến nguồn cung” của mình hay không. Và liệu rằng bọn này có thể “làm phiền” anh trong lúc anh đang câu cá hay không nhỉ?

Mặc dù anh có Ai để vận chuyển vật phẩm, khả năng vận chuyển cùng với độ tin cậy của bé thì anh vẫn chưa có thể xác định được. Với lại, tại thành quốc Pland thì các “vật phẩm” ấy anh cũng cần phải tự dùng kinh tế của chính mình mà mua về cho con tàu. Vậy nên câu hỏi về việc liệu anh có thể và khi nào anh mới có đủ khả năng tài chính cần thiết thì vẫn còn chưa có câu trả lời.

Hướng suy nghĩ về những miếng thịt cá từ những lần câu gần đây của mình. Duncan thở dài và chấp nhận rằng hiện tại, nguồn thức ăn duy nhất của tàu Vanished đều sẽ phụ thuộc vào mẹ thiên nhiên.

Tại những căn buồng ngự trị bên dưới thánh đường của thành phố, nơi những ánh lửa chói lọi của những ngọn đèn khí đốt phủi bay đi màn đêm, tất cả trong khi dọc khắp hành lang là vô vàn những cổ tự biển sâu bí ẩn đang lặng lẽ ánh lên những tia sáng huyền ảo, lan toả ra không gian một cảm tri an toàn một cảm giác như thể đang có một người cảnh vệ ẩn mình nào đó - một người đang dõi theo và bảo vệ cho sự bình an của những con người đang bước đi trong đó. Những cổ tự thần kì này có tác dụng như một tấm khiên vô hình, dựng lên một bức tường thánh thuật được tạo lên từ những lời chúc phúc thiêng liêng từ những vị thần bảo hộ của họ.

Vanna – một vị thẩm tra tận tuỵ của đức tin này, người đang lặng lẽ tận hưởng cuộc tản bộ của mình dọc theo những căn hành lang yên tĩnh ấy. Cô biết rất rõ, rằng giới hạn sức mạnh của Nữ Thần Bão Tố Gomona không chỉ giới hạn bởi hai từ “Bão Tố”, rằng quyền năng của người thậm trí còn vươn tới những dòng năng lượng của bình và tĩnh, hoàn toàn có thể làm chủ được khả năng giam giữ và xua tan đi các thế lực tà ác.

Tương tự như những biến động thất thường chuyển biến từ thanh tịnh và hỗn loạn của mặt biển, thánh đường đã được thiết kế dựa trên những yếu tố nhằm có thể biểu hiện ra những thuộc tính ấy – một bề mặt phản ánh một sự hỗn loạn và điên rồ của bão tố, trong khi bên dưới lại mang đến một trạng thái bình an và dịu dàng tựa như những dòng hải lưu.

Vậy nên, các đức tin khác trên thế giới này cũng đều thường sở hữu cho họ các thuộc tính trái ngược và phân đôi giống như thế. Ví dụ như khi Thần Chết Bartok đều là một biểu tượng chỉ cho sinh và tử,

trong khi Thần Trí Tuệ đều là một biểu tượng chỉ cho sự thông minh và ngu dốt. Mặc dù các khía cạnh này có lẽ không phải là một thứ kiến thức phổ biến trong giới giáo dân, nhưng chúng lại là một thứ mà các giám mục cấp cao và các ban quản trị của thánh đường biết đến và nắm rất rõ. Và với danh nghĩa là một vị thẩm tra viên, Vanna hiển nhiên cũng biết rất rõ về vấn đề này.

Cô cũng biết rõ, rằng bản chất nhị nguyên của các vị thần thậm trí cũng đã dấy lên những giả thuyết bán bổ, xúc phạm tới thần linh trong suốt chặng đường dài của lịch sử. Có một vài các học giả đưa ra một giả thuyết về một “vùng đất cằn cỗi,” một thế giới thực tại song song nơi mọi định nghĩa bị đảo ngược – một nơi mà đại dương và lục địa đã bị hoán đổi và đổi chổ cho nhau.

Các giả thuyết này hầu hết đều bị bác bỏ một cách không thương tiếc, hoàn toàn thất bại trong việc mở rộng và được chấp nhận rộng rãi. Thậm trí ngay cả vị Tổng giám mục vĩ đại của Pland, Ngài Valentine, cũng đã gạt chúng sang một bên và mặc kệ bọn chúng như là những thứ vô nghĩa, không cần phải quan tâm. Trong quan niệm của ngài, Không gian con – nơi ngự trị tại những nơi tận cùng sâu thẳm nhất của thế giới đã là một thứ bí ẩn đáng sợ rồi; vậy nên mấy tên thần học nghiệp dư ấy không cần thiết phải chất đống thêm những thứ phức tạp “bên dưới” của chiều Không gian con.

Vanna lắc nhẹ đầu, lặng lẽ rút những suy nghĩ của mình khỏi dòng suy tư miên man.

Bầu không gian thanh tịnh bên dưới thánh đường thật sự khiến tâm trí của chúng ta có khuynh hướng được tự do lang thang khắp nơi, đưa nó tới những cõi trừu tượng và mơ màng của những dòng chiêm nghiệm. Thứ này không chỉ ảnh hưởng tới các tín đồ bình thường mà còn có thể tác động tới cả các giám mục cấp cao và chuyên nghiệp hơn của nhà thờ.

Tuy nhiên, bầu không khí này không hẳn là không có giá trị.

Có một ví dụ, khi nó lại là một nơi lí tưởng để có thể thẩm vấn và tra hỏi những tên dị giáo thiếu hợp tác.

Dừng lại tại cuối căn hành lang, hiện lên trước mắt Vanna là những cách cửa dẫn tới các “căn phòng tra hỏi” khác nhau tại thánh đường. Đặt tại trung tâm tại sảnh đường dưới đây, là tượng của Tĩnh Hải Thiếu Nữ - đánh dấu tại nơi giao nhau giữa các tuyến đường dẫn vào các căn phòng tra hỏi.

Bức tượng tại nơi dưới lòng đất này lại có những đặc điểm khác biệt đáng kể so với chị em của nó ở trên mặt đắt. Trong khi tại sảnh đường chính bên trên đứng với hai cánh tay dang rộng, sẵn sàng đón nhận lấy những lời cầu nguyện chân thành nhất của các tín đồ, thì phiên bản dưới lòng đất này lại đưa hai tay chéo lại trước ngực, toả ra một bầu không khí bình tĩnh và dịu dàng, sẵn sàng lắng nghe và cảm thông những phiền muộn của những vị khách viếng thăm. Tuy nhiên, bất kể có đang ở tư thế nào, thì khuôn mặt của bức tượng vẫn luôn bị che khuất, thể hiện một bản chất bí ẩn và thần bí của những thực thể thần thánh.

Tĩnh Hãi Thiếu Nữ đóng vai trò như là một phép đối lập so với Nữ Thần Bão Tố, đem đến sự tĩnh lặng và yên bình tựa như cái tĩnh của những dòng hải lưu dịu dàng lướt đi dưới bề mặt của đại dương, ban đến một phước lành che chở - đóng vai như là một nơi nương náu cho những thành quốc đang sống và được bảo vệ dưới những tấm thánh khiên của người.

Vanna cúi người và cung kính thi lễ trước Tĩnh Hải Thiếu Nữ, sau đó xoay gót, tiến về phía một cánh cửa dẫn vào một căn phòng tra hỏi và mở toang, phá tan bầu không khí tĩnh mịch xung quanh.

Đó là một căn phòng rộng lớn nhưng tuy nhiên ánh sáng xung quanh thì lại khá mờ ảo, lờ mờ hiện lên một cái bàn to lớn ngay tại chính giữa căn phòng. Quý cô Heidi, mặc trên người một bộ váy ôm màu đen và dài thướt tha, bắt đầu đứng dậy khi Vanna bước vào. Phía đối diện đầu bên kia của chiếc bàn tra hỏi, là một tên dị giáo mặt trời đang ngồi suy sụp trên chiếc ghế của hắn, khuôn mặt của hắn lộ rõ một dấu hiệu của kiệt sức và mất phương hướng. Sinh lực của hắn dương như có lẽ đã bị rút cạn kiệt trong quá trình tra hỏi khắt khe. Đôi mắt hắn vô định, lơ đãng trong khi cơ thể khập khiễng của hắn cũng dường như đã buông suôi dưới những lớp dây thừng đang trói chặt hắn ta, một vỏ bọc trống rỗng của một tên kiêu ngạo trước kia.

“Ô, Vanna, cậu đến đúng lúc lắm,” Quý cô Heidi chào vị đồng nghiệp đồng thời là một người bạn của mình bằng một nụ cười trìu mến. “Tớ chỉ mới vừa hoàn thành xong phần ‘điều trị’ của tớ thôi.”

Mắt Vanna lướt nhanh qua bộ dụng cụ y tế mà Heidi để trên bàn – một thứ chứa đầy những kim tiêm nhọn hoắc cùng các dụng cụ phẩu thuật đáng sợ khiến biểu cảm của Vanna phải giật mình trong vô thức. “Thú thật nhé, tớ thấy khó có thể dùng từ ‘điều trị’ để diễn tả những gì mà cậu làm ấy…”

“Mấy thứ dụng cụ này là đồ bắt buộc cho mấy người trị liệu tâm lí như tụi tớ mà… Mà, tớ cũng công nhận rằng có thể tớ sử dụng bọn chúng cũng thường xuyên hơn so với những vị bác sĩ thông thường,” Quý cô Heidi thờ ơ nhún nhẹ vai. “Nhưng mà ai có thể trách được tớ chứ? Tớ trực tiếp làm việc cho Toà Thị Chính và thường được gọi bởi nhà thờ mà. Nên mấy vị ‘bệnh nhân’ mà tớ thường được giao cho cũng đâu có thuộc dạng tầm thường hay gì đâu, đặc biệt là mấy tên giống như bọn dị giáo cuồng tín này vậy. Đâu phải chỉ cần treo lủng lẳng một viên pha lê và thôi miên bọn chúng là xong việc đâu; tớ còn phải sử dụng ‘Võ dạ hiệp chế’ một liều gấp ba lần so với bình thường đấy.”

“… tớ nghĩ thứ cản trở cậu tăng một liều nhiều hơn gấp ba lần là do đó là giới hạn mấy cái kim tiêm lớn nhất mà cậu có chứ gì,” Vanna xen vào và khịa cô bằng một lời bình luận thẳng thắn. Lắc nhẹ đầu để tập trung trở lại vấn đề chính, cô nói tiếp, “Nhưng miễn là mấy thứ đó cho chúng ta kết quả là được… Vậy thì, cậu biết được những gì rồi?”

“À, quả thực, thì những gì tớ thu thập được lại vừa phong phú và vừa khác thường,” Quý cô Heidi không do dự mà đáp lại. “Tớ sử dụng kỹ thuật thôi miên sâu và một vài kỹ thuật đặc biệt khác để rồi xác nhận được một điều rằng… rất có thể những tên tín đồ dị giáo này đã không hề rơi vào trạng thái điên loạn, thậm trí ngay cả sau khi nghi lễ hiến tế đã bị phá hoại.”

“Làm thế nào mà bọn chúng vẫn còn tỉnh táo sau khi nghi lễ đã vượt tầm kiểm soát rồi chứ?” Vanna nhăn mày. Cô đã chuẩn bị tinh thần cho những tình huống rắc rối từ những lời phân tích mà cô có được từ ngài Tổng giám mục Valentine, nhưng những điều mà Heidi nói lại hoàn toàn vượt xa so với những gì mà cô tưởng tượng trước đó. “Vậy cụ thể thì chuyện này cho thấy điều gì?”

“Tớ đã thăm dò kí ức của bọn chúng, và nhận ra rằng tâm trí và suy nghĩ của bọn chúng dường như đã bị tác động bởi một nguồn ngoại lực nào đó thậm trí trước cả khi nghi lễ thất bại. Ảnh hưởng này khiến tiềm thức bọn chúng vô thức chọn lọc ra những mảnh ký ức cụ thể… Khoan đã, Vanna, trông cậu như chẳng hề bất ngờ trước chuyện này chút nào.”

Truyện Chữ Hay