Hôn lễ diễn ra vô cùng nhộn nhịp, chỉ là, ngoài vị tân nương trong vai trò đầu xỏ của trò nghịch mới nãy ra, không còn ai biết được đêm nay tân lang ủ ê đến mức nào.
Bị Tô Vi Tích ngắt máy, lại còn ôm cả cái đánh giá “Bắc Bắc xấu xa”, cầm điện thoại trên tay, Nam Hướng Bắc thật sự đã nếm được gia vị hỗn hợp. Cô hít thật sâu, tự nói chờ khi hoàn thành hôn lễ sẽ gọi điện vỗ về con bé, Tiểu Tích lâu nay đều rất ngoan, chắc sẽ dễ thôi, ai ngờ con sóng này chưa hết con sóng khác lại tới, vừa mở hộp thư thoại lên thì giọng nói dịu dàng ngày nào nay đã pha lẫn sự ai oán.
“Tòng Tâm, em không thích chị nghe thấy giọng của em đến vậy ư?”
Đây là lần đầu tiên Tô Hướng Vãn dùng ngữ điệu như thế nói chuyện với Nam Hướng Bắc, khiến trái tim vốn đã áy náy của ai kia càng thêm bất an, Nam Hướng Bắc bật ra một tiếng: “Em…”
Nghe thấy tiếng nói ấy, nụ cười của Tô Hướng Vãn lập tức biến mất, cô chăm chú vào màn hình, chờ đợi bên kia nói hết câu. Thế nhưng, Nam Hướng Bắc lại không có dũng khí thành thật trong giây phút này, lời đã sắp tuôn ra cũng bị cô nuốt trở về, cô quyết định gõ chữ:
Nam Cung Tòng Tâm: “Đại sư tỷ, em xin lỗi. Sau này… một ngày nào đó em nhất định sẽ bắt máy ngay trước mặt chị.”
Hàng chân mày nhướng lên, nét mặt Tô Hướng Vãn không thay đổi, song bờ môi đã tự nhiên bặm lại.
Rất lâu sau cô mới nói: “Được rồi, mau đến Thành Đông đi, chuẩn bị bái đường nè.”
“Ừm…”
Nam Hướng Bắc vô cùng thấp thỏm, bởi vì cô không cách nào nghe ra được cảm xúc của đối phương qua giọng nói bình tĩnh ấy, nhưng cô lại không dám hỏi, vậy nên chỉ biết đáp lại một chữ. Đoàn đón tân nương đích thật đã sắp về đến trang viên, Nam Hướng Bắc tạm gạt bỏ mọi phiền não, chờ khi đến nơi thì nhảy xuống ngựa, chọn NPC.
Tô Mạc Lấp ở phía sau được nha hoàn của NPC dìu ra khỏi kiệu hoa, đi theo Nam Cung Tòng Tâm vào sảnh đường. Bấy giờ bên trong treo đầy lồng đèn, mỗi ô cửa sổ đều dán chữ song “HỈ” thật to, trên bàn có nến đỏ, nhìn đâu cũng là không khí vui mừng.
Giờ lành vừa đến thì tân lang và tân nương được dẫn đến vị trí bái đường, xung quanh toàn là khách mời, vài đệ tử phụ trách diễn tấu và thổi sáo của Tiêu Dao Môn đứng tập trung vào một nơi, âm nhạc vừa nổi lên, MC vừa dứt câu thì đôi tân nhân cùng bái thiên địa.
Sự cố xảy ra chính vào lúc này. Nam Cung Tòng Tâm và Tô Mạc Lấp còn chưa kịp bái đường thì đột nhiên, một nhóm người xông vào, người dẫn đầu chính là La Khắc Địch. Họ đều đang trong trạng thái công kích chủ động, và đối tượng mà họ muốn công kích rất hiển nhiên chính là tân lang tân nương của đêm nay.
【Môn phái】Phó Quân Quân: Biết ngay là tên đáng ghét này sẽ dẫn người đến phá đám mà, mọi người mau bảo vệ đại sư tỷ.
Một chi tiết rất biến thái trong nghi thức hôn lễ của “Trượng Kiếm Giang Hồ” chính là thiết đặt tiết mục cướp tân nương.
Tiết mục này không nhất định sẽ xuất hiện, bởi vì không phải hôn lễ nào cũng có người muốn giành cô dâu với chú rể, hơn nữa cái được gọi là “cướp tân nương” ở đây không mang ý nghĩa đơn thuần của nó, mà chỉ là tạo cơ hội cho người có ý đồ xấu đến phá hoại, một khi tân nương tân lang bị chết dưới sự công kích, vậy hôn lễ hiển nhiên chỉ có thể kết thúc sớm, đôi tân nhân vẫn sẽ trở thành phu thê, chỉ là những công đoạn sau đó sẽ tự động biến mất.
Hay nói khác đi, một khi bị cướp tân nương thành công, vậy số tiền đã chi ra xem như thành công cốc.Sảnh đường nhanh chóng biến thành một bãi chiến trường, Nam Cung Tòng Tâm và Tô Mạc Lấp được bảo vệ ở trong cùng. Nam Hướng Bắc rất muốn rút kiếm giết hết những người phá hoại hôn lễ của mình, nhưng lý trí lại nói với cô việc này là không thể.
Lỡ như cô bị giết chết thì sao, hôn lễ sẽ bị kết thúc sớm, vậy hôn lễ hoàn mỹ mà cô muốn tặng cho đại sư tỷ sẽ không còn ý nghĩa nữa.
Nam Cung Tòng Tâm: “Đại sư tỷ, Phó sư tỷ đã tổ hợp nhóm rồi, có đến đội, chị yên tâm.”
Đêm qua họ đã thương lượng từ trước, ngay cả Thủy Thanh Thanh của bên Nga Mi cũng sẽ giúp đỡ.
“Ừm.” Tô Hướng Vãn quan sát hiện trường hỗn loạn trong đó, có chút không vui, nhưng rồi cũng nhanh chóng giãn chân mày.
Đứng yên trong vòng vây bảo vệ, nhìn dáng vẻ giết người của nhóm La Khắc Địch, Nam Hướng Bắc vô cùng tức giận. Đêm nay cô không thể làm gì, chỉ có thể nhờ bạn bè, nhưng sau này thì….
Lẳng lặng ghi nhớ tên của những người phá hoại hôm nay, Nam Hướng Bắc quyết định ngày sau nếu nhìn thấy họ nhất định sẽ tiện tay xử đẹp, cũng chính vì mục tiêu này, cô còn phải tiếp tục nỗ lực nữa.
Người đến phá hoại vốn không nhiều, chẳng mấy chốc thì đệ tử phái Tiêu Dao đã dọn sạch chiến trường, thậm chí không cần đến sự hỗ trợ của phái Nga Mi. Hệ thống thông báo thời hạn cướp tân nương đã hết, hôn lễ trở lại bình thường.
Nam Hướng Bắc đăng tin cảm ơn mọi người, khi thấy hình ảnh đôi tân nhân bắt đầu bái đường, cô mới thật sự nhẹ nhõm.
Bái đường xong thì yến tiệc bắt đầu, đệ tử Tiêu Dao Môn tiếp tục biểu diễn múa kiếm trong tiếng đàn và tiếng sáo của đồng môn như đã thảo luận từ trước. Nhìn các thành viên Tiêu Dao mặc trang phục như nhau đang biểu diễn chúc phúc cho cô và Nam Cung Tòng Tâm, Tô Hướng Vãn nhất thời thất thần.
Đây là một món quà bất ngờ, cô không hề biết họ sẽ vì mình và Nam Hướng Bắc làm nhiều như vậy.
Bắt đầu từ lúc giờ thì topic kết hôn đã không ngừng nhận được lời chúc phúc từ người chơi, cho đến lúc này thì càng nhộn nhịp. Nhưng trong kênh môn phái của Tiêu Dao Môn thì …
【Môn phái】Phó Quân Quân: Mọi người xếp hàng nói theo nào: Tiểu Tủng em mà dám phụ lòng đại sư tỷ, tụi này sẽ thiến em.
【Môn phái】Âu Dương Vô Khuyết: Tiểu Tủng cậu mà dám phụ lòng đại sư tỷ, tụi này sẽ thiến cậu.
【Môn phái】Ngô Kiệt Tào: Tiểu Tủng cậu mà dám phụ lòng đại sư tỷ, tụi này sẽ thiến cậu.
【Môn phái】Cố Cục Cục: Tiểu Tủng cậu mà dám phụ lòng đại sư tỷ, tụi này sẽ thiến cậu.
bg-ssp-{height:px}
……
Màn hình bị lấp đầy bởi một câu nói khiến Tô Hướng Vãn vừa cảm động vừa thấy tức cười.
Cô biết hơn ai hết rằng Nam Cung Tòng Tâm, cũng tức là Nam Hướng Bắc, là một cô gái thật sự, vậy thì vấn đề đến rồi, phải thiến bằng cách nào đây?
Bên kia, Nam Hướng Bắc lập tức đáp lại.
【Môn phái】Nam Cung Tòng Tâm: Tôi tuyệt đối không phụ lòng đại sư tỷ!!!!!!
Chỉ tiếc là với tốc độ “sơn” màn hình của đồng bọn, câu nói của cô chỉ trụ được một giây thì đã bị đẩy khỏi hàng ngũ. Tô Hướng Vãn ngồi ở bên này tận mắt chứng kiến lời hứa của cô bị hàng loạt những câu đòi thiến Nam Cung Tòng Tâm che lấp, cuối cùng cũng không nhịn được cười.
Đương nhiên là Nam Hướng Bắc rất bất lực, nhưng được nghe thấy tiếng cười của người mình yêu, nỗi lo lắng của cô cũng tự động giảm đi phần nào. Cô hít sâu, quyết định dùng đến cách đăng bài trả ngân lượng.
Nam Cung Tòng Tâm: 【TÔI XIN THỀ, SUỐT ĐỜI NÀY CŨNG KHÔNG PHỤ LÒNG ĐẠI SƯ TỶ.】
Bất kể là trong trò chơi hay ở hiện thực. Nửa câu phía sau, Nam Hướng Bắc đã tự nói ở trong lòng.
Lặng người nhìn dòng chữ hiện lên ở chính giữa màn hình, không hiểu vì sao, Tô Hướng Vãn lại đoán được nội dung phía sau câu nói này, trái tim cô chợt mềm nhũn cả ra, giọng nói cũng nhu hòa đi rất nhiều: “Tòng Tâm.”
“Đại sư tỷ.” Người đang ‘mua’ màn hình vội đáp lại.
“Nếu như em có việc gì giấu chị, chị sẽ cho em một cơ hội.” Vẫn là tiếng nói mà Nam Hướng Bắc cực kỳ yêu thích, Tô Hướng Vãn đưa tay chấm chấm vào đầu của tân lang rất có phong độ kia, nói tiếp: “Em phải trân trọng cơ hội này đấy nhé.”
Tim chợt run lên, Nam Hướng Bắc cơ hồ đã muốn mượn cơ hội này thành thật với cô, nhưng khi nghĩ đến quan hệ của mình và Tô Hướng Vãn trong hiện thực, cô lại một lần nữa chùn bước, chỉ biết gõ lại một chữ: “Ừm!”
Sau bái đường là yến tiệc, vậy sau yến tiệc đương nhiên sẽ là động phòng. Cả hai bị đưa vào một căn phòng được bày trí hệt như thật, rồi bị bắt xem một đoạn kịch bản khiến người ta đỏ mặt tía tai, sau đó thì ngồi không ở trong phòng.
“Tòng Tâm, chúng ta trò chuyện đi.” Ngồi cùng một nơi là việc cả hai thường xuyên làm khi vào trò chơi, chỉ là trải qua đoạn ghi hình lúc nãy thì giờ đây, ngay cả Tô Hướng Vãn cũng không thể điềm tĩnh rồi.
Cái tên thiết kế chết tiệt, chỉ là động phòng trong trò chơi thôi mà, cớ gì phải thoát y chứ! Lại còn nằm lên giường, rũ màn rồi đánh sọc ca-rô nữa là tại vì sao!
Mặt của Nam Hướng Bắc sớm đã đỏ ngầu, vì vậy vừa nghe lời đề nghị của Tô Hướng Vãn, cô liền gõ lại ngay: “Được!”
“Ừm.” Tô Hướng Vãn khẽ đáp, sau đó một tia xảo quyệt hiện lên trong mắt cô: “Tòng Tâm, em có thích ai ở ngoài đời không?”
Đùng một tiếng, mặt của Nam Hướng Bắc càng thêm đỏ, ngay cả lỗ tai cũng nóng bỏng.
Đã trôi qua khá lâu mà vẫn không nhận được đáp án, Tô Hướng Vãn thở dài nói: “Sao im lặng rồi, không muốn cho đại sư tỷ biết chuyện riêng tư à?”
“Không phải!” Nam Hướng Bắc nhanh chóng đáp lại. Lúc nãy cô đã muốn trả lời là có, nhưng khi đặt tay lên bàn phím thì cô lại do dự.
Nếu cô nói có thích một người trong hiện thực, liệu đại sư tỷ có giận không?
Trong cuộc sống đã có người yêu mà còn vào trò chơi tỏ tình với đại sư tỷ, cảm giác như rất bay bướm… Nhưng rõ ràng người mà cô thích ở hiện thực cũng là đại sư tỷ mà, chỉ là việc này vẫn chưa thể cho đại sư tỷ biết.
Khó quá.
Lại một lần nữa đoán được tâm tư của đối phương, Tô Hướng Vãn thầm thở dài, “Thôi được rồi, không làm em khó xử nữa, nói chuyện khác đi.”
“Ừm!” Nam Hướng Bắc thở phù.
Tùy tiện tìm một chủ đề cùng thảo luận, mọi thứ diễn ra không khác ngày thường, trò chuyện được một lúc thì Tô Hướng Vãn nhìn sang Tô Vi Tích đang ngồi yên nhìn mình, nhận ra không còn sớm nữa, cô nói: “Tòng Tâm, chị đi ngủ đây, em cũng nghỉ ngơi sớm nhé.”
“Ừm.” Nam Hướng Bắc biết sáng mai Tô Hướng Vãn phải dậy sớm để bay Dubai, vì vậy nhanh chóng nhận lời, “Đại sư tỷ mau ngủ đi, ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Dứt lời thì cô tắt trò chơi rồi đi đến bên Tô Vi Tích, giọng điệu ấm áp hơn ngày thường rất nhiều, “Đến giờ ngủ rồi.”
“Dạ!” Tô Vi Tích nhảy xuống sofa, ngẩng đầu nhìn cô với vẻ trông chờ, nhưng rồi cũng ngoan ngoãn gật đầu, “Con đi ngủ đây, mẹ ngủ ngon.”
Nhìn nét mặt cô bé như thế, hàng mi của Tô Hướng Vãn chợt lay động, vài giây chần chừ cuối cùng cô cũng nắm tay Tô Vi Tích lên, “Đi thôi.”
Ánh mắt của đứa trẻ lập tức sáng lên, gương mặt nhỏ nhắn ngước lên nhìn mẹ của mình, ngay sau đó là một nụ cười vô cùng tươi tắn: “Dạ!”
Hóa ra… ức hiếp Bắc Bắc sẽ làm cho mẹ trở nên dịu dàng ư?