Tam Thái Tử

chương 921: tính kế

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ở bên trong diễn võ trường, Lý Lân cùng với lão La căn đứng đối diện với nhau.

Sắc mặt Lý Lân ngưng trọng, hơi thở quanh thân bắt đầu khởi động, thánh lực quang minh ngưng kết thành áo giáp. Lý Lân cũng không phải là chưa gặp qua đại chiến cấp Chí Tôn, nhưng mà dù sao lão La Căn cũng là cường giả cấp Chí Tôn đỉnh cao, thực lực so với mấy người Sinh Mệnh chi tổ chưakhôi phục hoàn toàn cường đại hơn rất nhiều.

-Tiểu tử kia, ngươi dám khiêu chiến lão phu, e là có một chút thủ đoạn đúng không, cứ đem ra dùng đi, để cho lão phu mở mang kiến thức Lão La Căn cười tủm tỉm nói. Không giống với Lý Lân, lão La Căn trước sau vẫn vân đạm phong khinh, bề ngoài hiện ra khí độ của một đại tông sư.

Tăng!

Trường thương màu vàng rung lên, Lý Lân phóng thẳng lên cao phóng về hướng lão La Căn, trường thương vũ động hóa thành thương ảnh đầy trời, bao phủ toàn thân lão La Căn.

Lão La Căn vẫn chưa có động tác gì lớn, lão bình bình đạm đạm đánh ra một chưởng chuẩn xác vào bản thể thương ảnh đầy trời, đồng thời cũng ngưng tụ vỗ vào phía trên thần thương. Một luồng sức lực không thể địch nổi đánh úp lại, Lý Lân nhịn không được cấp tốc thối lui ba bước mới thoát khỏi luồng lực lượng này.

- Màu sắc rực rỡ lắm, ở trong mắt cường giả chân chính chẳng qua là lãng phí tinh lực. Lão La Căn khẽ cười nói, hiển nhiên lão vẫn chưa đem trận chiến này cho là một trận khiêu chiến, mà chỉ là một cơ hội để hiểu rõ Lý Lân.

Thần sắc Lý Lân càng trở nên ngưng trọng, đối phương chỉ tùy tay ra một kích, lực lượng liền vượt qua toàn lực của mình, xem ra nếu không ra chút thủ đoạn, căn bản khó có thể đến gần người lão.

Lý Lân phát động lực không gian bản nguyên, trường thương xuyên thấu thời không, đột nhiên xuất hiện ở dưới xương sườn lão La Căn.

Thần thông không gian đột nhiên này làm cho thần sắc lão La Căn biến đổi, lão quay thân một cái, giống như quỷ mị trốn tránh trở ra.

- Tránh được? Lý Lân khiếp sợ không hiểu, phải biết mình vận dụng lực không gian, cũng đồng dạng là cường giả cấp Chí Tôn, Tháp Lý căn bản không phát hiện được.

- Lực không gian? Ngươi thế nhưng có thể vận dụng lực không gian? Lão La Căn thật sự chấn kinh. Cho dù là lão cũng chỉ là bước đầu tiếp xúc đến lực không gian, dù sao thì lão cũng chưa phải là cường giả cấp Chúa Tể chân chính, lĩnh ngộ đối với lực thời không còn đang dừng lại ở giai đoạn bên ngoài.

Lý Lân không nói một lời, kiệt lực thúc dục lực không gian, ý đồ giam cầm hư không chung quanh lão La Căn.

Một tiếng ầm vang, hư không võ vụn. Lão La Căn phóng lên cao, gần như là trong nháy mắt đã đến trước người Lý Lân, giơ lên một chưởng chụp về phía Lý Lân.

Lý Lân kinh hãi điều động thánh lực dung hợp ba hệ khi trước mới chuyển hóa được, đánh về phía bàn tay của lão La Căn.

Một tiếng ầm vang, Lý Lân bay ngược trở ra, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, mà lão La Căn thân mình cũng nhịn không được nữa lui về phía sau một bước, trên mặt hiện lên một chút đỏ hồng.

- Luồng lực lượng này? Lão La Căn khiếp sợ không hiểu, lực lượng của Lý Lân mới rồi cho lão một cảm giác xa lạ mà quen thuộc, nếu cẩn thận phân tích thì cũng là dung hợp bảy loại thánh lực.

- Thiên tài, tuyệt đối là thiên tài thực sự, gia tộc La Căn lần này nhặt được của quý rồi. Sắc mặt lão La Căn khôi phục vẻ hồng nhuận, trong đáy mắt hiện lê vẻ hưng phấn.

Lý Lân đứng lên, thần sắc có chút suy sụp nói: - Ta thua, còn xa ta mới có thể là đối thủ của lão tổ.

- Ha ha, tiểu tử kia ngươi có thể làm cho lão phu lui về phía sau một bước, nói ra cũng đủ để chấn động đại lục. Cũng không nên vì lần luận bàn này mà đánh mất đi sự tự tin. Lão La Căn đi vể phía trước, thần sắc hòa ái nói.

Lý Lân cũng chỉ có uể oải trong nháy mắt, rất nhanh trên mặt hắn lại lộ ra thần thái tự tin.

- Lão tổ, ta sẽ cố gắng tu luyện, còn có thể lại khiêu chiến với lão tổ. Lý Lân trầm giọng nói.

- Tốt, tốt lắm, có chí khí lão phu lúc nào cũng hoan nghênh ngươi khiêu chiến. Lão La Căn khẽ cười nói.

Hai người rời đi, tất cả mọi người đang suy đoán Lý Lân rốt cuộc có thể ngăn cản được mấy chiêu của lão La Căn, rất nhiều chỗ thậm chí vì thế mà mở ra tranh luận, người tham dự nhiều vô số kể.

Đáng tiếc là hiện tại hai người họ đã đi ra, Lý Lân thì thần sắc bình tĩnh, lão La Căn vẻ mặt lại là vui mừng, căn bản làm cho mọi người nhìn không ra là chuyện gì đã xảy ra.

- Ngày hôm nay Lý Lân xuất quan, mở hội yến chúc mừng. Lời nói kế tiếp của lão La Căn lại làm cho thần sắc của Lý Lân khổ sở.

Nhưng mà cũng rất nhanh thần sắc của hắn đã khôi phục lại bình tĩnh, lần này yến hội không giống như lần trước, không phải là vũ đạo mà là các loại thức ăn sang trọng quý hiếm. Đối với việc ăn uống Lý Lân cũng chưa bao giờ chú ý, nhưng mà lấy địa vị gia tộc La Căn, nhất là lão La Căn tự mình tổ chức yến hội, đồ ăn tự nhiên sẽ là cấp cao nhất. Tinh thịt Ma Long thậm chí cũng không đủ cấp bậc để đưa lên bàn tiệc.

Vừa mới cùng lão La Căn giao thủ tuy rằng không nhiều lắm, nhưng mà Lý Lân lại dùng toàn lực, nên lúc này hắn tiêu hao thật lớn. Nhìn thấy những món ăn quý và lạ này, chuyện tốt tự nhiên khó có thể ngăn cản. Hơn nữa hắn đối với cái lễ nghi gì đó cũng không có quá nhiều hứng thú, dù sao giả mạo lâu như vậy rồi, mọi người cũng có thể quen với thái độ vô lễ cùng với ngạo mạn của hắn.

Lão La Căn đi tới, tay ôm một cái bình màu đỏ, sau đó từ trong bình rót ra một ly đưa cho Lý Lân.

- Tiểu tử, đây chính là rượu ngon năm đó ta theo Chúa tể Quang Minh mà đạt được, nghe nói đây là tự tay Chúa tể Ám Dạ ủ, bên trong lại dung hợp vô số linh dược bổ dưỡng. Mấy năm qua uống qua rượu này không đến ba người, ngươi là hy vọng của gia tộc La Căn ta, nên có tư cách hưởng dụng một ly.

Lý Lân nhìn ly rượu màu đỏ ở trong tay, nhưng cũng không nghĩ quá nhiều, hắn nhẹ nhàng đưa lên môi uống một ngụm, một luồng lực ấm áp trong nháy mắt khuếch tán đến tứ chi bách hài, toàn thân mỗi tế bào giống như đều được tẩm bổ phát ra hơi thở vui sướng.

- Đồ tốt! Lý Lân không khỏi rung động, hắn ngửa cổ lên đem cả ly rượu uống cạn.

Trên mặt lão La Căn mỉm cười quỷ dị, sau đó lão nhìn về phía xa xa, gia chủ La Căn cũng đang đem một ly rượu ngon màu hồng nhạt cho Lạp Bích Ti.

Uống hết một ly lớn, quanh thân Lý Lân trở nên đỏ ngầu, tốc độ máu trong cơ thể chảy nhanh hơn gấp mười lần, quanh thân khí huyết bắt đầu chuyển động, tốc độ cũng tăng nhiều.

- Nóng quá, nóng quá. Lý Lân nhịn không được nói, đồng thời cả người có chút mơ hồ, bước đi cũng nghiêng nghiêng ngả ngả.

- Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ ta uống rượu say? Trong lòng Lý Lân càng cảm thấy minh mẫn, nhưng thân thể mạnh mẽ thì lại không chịu sự khống chế nữa.

- Đáng chết, trúng kế của lão La Căn. Lý Lân âm thầm hối hận, mình quả thật khinh thường rồi, giả bộ ở trước mặt một đám Chí Tôn đỉnh cao, hiện tại quả nhiên là giả bộ hỏng rồi. Chỉ là không biết huyết tửu kia là cái quỷ quái gì? Theo cảm giác của hắn mà xem thì quả thực là cực kỳ trân quý, hơn nữa lấy thực lực lão La Căn, nếu muốn đối phó với chính mình hẳn là không cần phải dùng đến những thứ này.

Rất nhanh, quản gia La Tư Phúc theo mệnh lệnh của lão La Căn, đem Lý Lân đang say như chết dìu trở về phòng.

Sáng sớm ngày thứ hai, ánh sáng mặt trời huy hoàng chiếu vào trong phòng, trong lúc ngủ say Lý Lân mơ mơ màng màng mở to mắt, chuyện tình đêm qua giống như dòng nước chảy trở về trong đầu của hắn.

- Chẳng lẽ thật sự chỉ là say rượu? Lý Lân có chút mê hoặc, nhưng chỉ một giây sau Lý Lân cảm nhận được bên người của mình có một thân thể mềm mại nóng như lửa.

Thần sắc Lý Lân đại biến, hắn đột nhiên ngồi dậy, ở bên cạnh mình, một thân ảnh kiều mỵ như một bông hải đường đang ngủ say sưa, đồng thời cũng theo mình ngồi dậy mà tấm chăn đơn ở trên người nàng bị kéo lên, lộ ra thân trên kiên đĩnh ngạo nghễ.

- Lạp...Lạp Bích Ti! Tại sao ngươi lại ở chỗ này? Lý Lân chấn kinh rồi, thân ảnh kiều mỵ bên cạnh mình không phải là người nào khác, mà chính là người thừa kế thứ năm của gia tộc La Căn, Lạp Bích Ti anh khí bức người.

Lạp Bích Ti từ từ tỉnh lại, hai con ngươi xanh da trời nhìn về phía Lý Lân, trong ánh mắt mơ mơ màng màng còn chưa tỉnh hẳn.

- Tư... Tư Kha Đạt! A....! Đây là có chuyện gì? Phản ứng của Lạp Bích Ti còn mạnh mẽ hơn Lý Lân, đồng thời tay chân luống cuống bao chặt lại cái thân thể của mình, lại vì vậy mà đem thân thể hoàn toàn trần trụi của Lý Lân lộ ra triệt để

- A ...Lưu manh! Lạp Bích Ti xấu hổ và giận dữ thét lên một tiếng thét chói tai.

Lý Lân sờ sờ vào đầu mũi của mính, trí nhớ dần dần thức tỉnh.

- Lão La Căn chết tiệt! Lý Lân cũng không rõ ràng lắm là như thế nào, bản thân chính là xui xẻo bị lão La Căn này tính kế, mà cũng còn không biết lão làm như thế này có động cơ gì. Lý Lân cũng không ghét Lạp Bích Ti, ngược lại sau khi biết tình huống của nàng, đối với nữ nhi dòng thứ nhưng lại nỗ lực phấn đấu, Lý Lân rất có cảm tình, nếu không hắn cũng không khiêu vũ với nàng ở trên vũ hội. Sau khi sống lại, Lý Lân cũng không để ý quá đến cái sĩ diện gì, nhưng mà hắn đã đáp ứng rồi, như vậy có thể thấy được mị lực của Lạp Bích Ti.

Truyện Chữ Hay