Vừa bước vào hậu viên đã thấy để mọi người phải mở rộng tầm mắt một phen. Toàn bộ hoa viên được sắp xếp thành một khu tiệc hoành tráng.
Tổng cộng có bàn nhỏ xếp thành vòng tròn chiếm toàn bộ khuôn viên, ở giữa là cây Hoa Mộc Lan cổ thủ đang điểm lá vàng. Một cảnh tượng vừa thơ mộng vừa diễm lệ.
" Vương tử mời bên này". Thái tử cố bỏ qua niềm hân hoan khi gặp người trong lòng, hắn còn phải hoàn thành trọng trách.
Tỉ đệ Vương Tử Ngọc đi phía sau, Vương Hằng khẻ nói nhỏ bố tỉ mình " Tỉ, thật không ngờ Hy Nhi tỉ, à không là Vĩnh Hy tỉ. Không ngờ lại là tam công chúa"
Tâm tư Vương Tử Ngọc vẫn ở trên bóng lưng người trước mặt, Vương Hằng bất ngờ còn nàng là thất kinh. Cùng là nữ nhân đã là rào chắn lớn giữa hai người, hiện tại nàng ấy lại còn là tam công chúa. Nàng nhắm mắt lại âm thầm thở dài.
" Tử Ngọc bên này". Đường Khinh tươi cười chỉ chỉ cái bàn bên cạnh, Vương Tử Ngọc và Vĩnh Hy đồng thời nhíu mày, Vĩnh Hy khẽ xoay người nhìn nàng, không nói gì liền cùng thái tử ngồi vào bàn.
Vương Tử Ngọc nhìn hành động của nàng thì có chút khó chịu, nàng nhìn quanh một lượt nhìn thấy phụ mẫu ngồi đối diện, tâm trạng không vui cần nơi trúc giận. Nàng kéo Đường Khinh ngồi đối diện Triệu Hoành Yến và Hoàng Anh Kỳ, ý đồ quá rõ ràng là chọc tức họ.
Nhưng nàng không biết đồng thời cũng có hai cặp mắt nhìn đến bọn họ mà nhíu mày. Vĩnh Hy vẫn là đạm nhiên, khóe mắt vô tình cố ý lại quét qua nơi đó.
Bên này phu thê Vương tướng quân nhìn mà không biết phải nói gì, chỉ cảm thấy tội nghiệp tiểu hầu gia si tình kia. Vương tướng quân khẽ nói nhỏ vào tai Cao Thải Ngọc " Phu nhân nàng xem, tiểu hầu gia dường như bị nữ nhi nhà chúng ta tóm gọn. Thật không hổ là nữ nhi Vương gia ta".
Cao Thải Ngọc liếc nhìn ông khẽ nhếch môi " Ta chỉ thấy là nữ nhi ông đang muốn gây sự thôi"
" Sao nàng lại nói vậy? "
Cao Thải Ngọc nâng cầm đến hướng hai vị tiểu thư kia " Xem đi, ánh mắt hai tiểu thư kia hận không thể thiêu đốt nữ nhi nhà ông rồi kìa"
Vương tướng quân là đại nam nhân thật không hiểu tính ghen ghét của nữ nhi thường tình. Chỉ đành ôm một bụng thắc mắc về nằm trên giường hỏi tiếp.
Vương Hằng rất hiếm khi tách khỏi tỉ tỉ. Hắn nhìn thấy bên cạnh là các đồng môn học cùng, tỉ hắn đã có Khinh ca chăm sóc nên hắn đi sang bên cạnh.
Tất cả mọi người đã ngồi xuống, thức ăn đã dọn lên đầy đủ. Thái tử nâng lên ly rượu hướng về phái nhị vương tử và Vương tướng quân " Vương tử, bổn thái tử và tam công chúa thay mặt Mục Triều đa tạ ngài cùng quý quốc đã đến viếng thăm ".
" Ta rất hài lòng, đa tạ th áitử cùng tam công chúa ".
Tất cả mọi người cùng nhau nâng ly uống cạn. Tiếp đến Vĩnh Hy lại nâng ly hướng phía tất cả mọi người " Các vị, hôm nay ngoài việc tiếp đón nhị vương tử còn là tiệc tẩy trần thay Vương tướng quân, đa tạ ngài ấy vì Mục Triều mà không ngại gian khó chiến thắng ngoại xâm "
Nàng nói xong hướng về Vương tướng quân " Vương tướng quân ta kính người".
Tất cả mọi người cũng nâng ly kính Vương tướng quân. Vương Tử Ngọc thay phụ thân mà tự hào.
" Đa tạ thái tử cùng công chúa".
Bên dưới sau khi kính rượu th ìliền nhập tiệc. Món ăn do ngự trù làm khác hẳn dân gian. Sắc, hương, vị nhìn thôi đã không kiềm được muốn thử ngay.
" Tử Ngọc muội ăn thử món này đi. Là ngự trụ được hoàng thượng đặt cách từ hoàng cung cho phủ tam công chúa đó".
Đường Khinh một bên gắp thức ăn một bên nói với Vương Tử Ngọc, nhưng là hắn gặp thức ăn vào bát của mình, vì Vương Tử Ngọc nàng rất không thích người khác gắp thức ăn cho nàng.
Vương Tử Ngọc dùng tay trái chóng cằm, tay phải không ngừng gõ vào bàn ăn. Ánh mắt đảo qua lại giữa các món ăn, vừa rồi nàng rất đói nhưng ngồi vào bàn lại không còn hứng thú ăn.
Đường Khinh gắp gắp một hồi trong chén đã đầy thức ăn, hắn nhẹ nhàng lén lúc nhân lúc Vương Tử Ngọc không để ý liền đổi chén của hắn và này với nhau. Có thể xem như gián tiếp là nàng đồng ý hắn gắp cho nàng không?!
Nghĩ đến đây hắn gian xảo cười cười, chợt bên tai vang lên âm thanh lạnh nhạt xen lẫn nghi hoặc " Đường Khinh ta nghi ngờ là huynh âm thầm chọn những món không ngon cho ta, để lại các món ngon cho mình đúng không? "
Sáu mươi bàn tiệc, mỗi bàn ngồi người cho nên bọn họ có thể thoải mái trò chuyện.
Đường Khinh quả là oan ức, lần nào hắn có lòng tốt đều bị nàng nghỉ thành xấu xa. Vương Tử Ngọc trước đây có lẽ sẽ nghĩ Đường Khinh là ca ca tốt quan tâm muội muội, dù sao hai người cùng lớn lên cùng nhau.
Nhưng từ khi nàng bắt đầu động tâm th ìnàng liền hiểu, cách mà hắn nhường nhịn quan tâm nàng khác hẳn với một vị huynh trưởng sẽ làm. Đành chịu, dù người này có tốt với nàng đến đâu th ìnành cũng chỉ có thể đáp lại hắn như đại huynh của mình.
" Tử Ngọc sao muội lại có thể biến ý tốt của ta thành ý đồ xấu xa "
Vương Tử Ngọc nhìn bộ dáng hắn như chịu nổi nhục thất thân thì không khỏi nhíu mày, nàng ức hϊếp hắn khi nào. Chẳng phải là hắn không biết nàng sẽ không ăn thức ăn người khác gắp cho hay sao, nhưng mà không đúng, nàng nhớ hình như mình đã ăn cả phân nữa miếng táo và uống cả tách trà của Hy Nhi. Nam nhân và nữ nhân đúng là có sự khác biệt.
" Đường Khinh,,,,, ". Nàng tức giận nghiến răng gọi.
" Được được, đừng tức giận ta chỉ là đùa với muội một chút thôi, ăn ăn đi ". Vừa nói hắn còn không quên kéo bát của mình về tránh làm nàng thêm bực tức.
Vĩnh Hy vẫn luôn quan sát cử chỉ của hai người họ, nàng âm thầm ghi lại cơn giận này. Sau này có cơ hội sẽ trả lại nàng ấy gấp đôi.
P/s: Đã hơn chương mà còn chưa có cảnh chàng chàng thϊếp thϊếp nào. Thiệc là thanh thủy văn rồi