Sau khi ăn cả cùng nhau đi dạo, Vương Tử Ngọc đã lâu không ngắm đường phố, khác hẳn Tô Châu phồn vinh mà yên bình, kinh thành dưới chân thiên tử vừa phồn thịnh xa hoa lại là nơi trụy lạc của nhưng kẻ giàu có.
Tuy vậy trị an vẫn rất chặt chẽ, c órất nhiều tóp lính đi tuần. Hầu hết bịn họ là thuộc hạ dưới tay Vương tướng quân. Rất trung thành và giỏi võ.
Do có nhiều thuộc hạ của phụ thân khắp nơi tuần tra, cộng thêm sự nuông chiều của Vương tướng quân nên tiểu bá vương Vương Tử Ngọc rất là không sợ trời đất. Cứ tên thiếu gia hay vị tiểu thư nào ỷ thế hϊếp đáp dân lành, nàng sẽ không ngần ngại mà hϊếp lại họ.
Chẳng hạn như nhị tiểu thư đinh bộ thị lang Hoàng Kỳ Anh, tứ tiểu thư lại bộ thượng thư Triệu Hoành Yến, hai người này nhiều năm bị nàng ức hϊếp, họ hận nàng tận sương nhưng không dám động đến nàng, ngoại trừ mỗi lần gặp mặt đấu võ mồm với nàng.
Nhưng võ mồm thì ai có thể đấu lại Vương đại tiểu thư đây.
" Tử Ngọc, ta nghe nói phụ thân muội sắp trở về? "
Vương Tử Ngọc đang nhàm chán đến phát sầu, vì sao lúc bên cạnh Hy Nhi nàng luôn cảm thấy thời gian trôi quá nhanh, còn đi bên người khác lại cảm thấy quá dài, quá chậm.
" Ừm, ta nghĩ người cũng sắp tới rồi"
Nàng đã gần tháng không gặp phụ thân, không biết lão cha thê nô đó của nàng có gầy đi chút nào không, chiến trường nhiều khắc nghiệt ăn uống gian khổ. Lần này về ắc hẳn hai lão phu thê kia lại phải ân ân ái ái trước mặt nàng và đệ đẻ vài phen đây.
Nghĩ đến đây thật không khỏi đau đầu. Nàng cười cười quăn cái hình ảnh đó ra khỏi đầu.
" Nói cho muội một chuyện, sáng nay sau khi cha ta thượng triều trở về có nói, đợi Vương bá bá trở về cùng với sứ thần Tây Vực đến hoàng thượng sẽ để thái tử và tam công chúa đứng ra tổ chức tiệc tiếp đãi. Đến lúc đó sẽ tổ chức ở phỉ tam công chúa"
Đường Khinh hào hứng kể cho nàng nghe.
Vương Tử Ngọc dâng lên một chút hứng thú, nàng với thái tử tuy thân cận nhưng với hoàng muội của hắn nành vẫn chưa diện kiến. Đệ nhất tài nữ, tài sắc vẹn toàn vẫn là muốn nhìn thấy một lần nha!!
" Là tam công chúa sao, thật khó có dịp nha". Vương Hằng cũng hào hứng không kém.
" Ta nghe nói lần này mời rất nhiều người, quan lại, hoàng thất cùng gia quyến. E rằng sẽ có một hồng tiệc long trọng "
Vương Tử Ngọc có chút đâm chiêu, nhiều như vậy người còn có gia quyến. Nhất định sẽ có các tiểu thư thiếu gia đi theo, nhiều người nhiều thị phi.
Nàng sợ lại chọc ngứa cái miệng không sợ trời đất của nàng. Dù sao cũng là tiệc do tam công chúa chủ trì, lại còn là vì phụ thân nàng làm, nếu vậy không tốt đi.
" Tử Ngọc, làm sao vậy? ". Đường Khinh nhìn nàng lâu không trả lời có chút thắc mắc.
Nàng lắc lắc đầu " Không có gì, ta chỉ là đã lâu không tham gia náo nhiệt. Có chút không quen". Nàng cảm thấy tất cả hào hứng của nàng đều theo Hy Nhi hôm đó rời đi mà cũng đi theo.
. ------------------.
Tiểu Nguyệt đứng phía sau Vĩnh Hy cùng đã một canh giờ. Vĩnh Hy vẫn thẳng tấp đứng đó đón gió cùng những cánh hoa rơi không ngừng.
Công chúa thất thần suy tư, lại là thất thần. Từ khi từ Tô Châu trở về tình trạng này ngày một tăng, Tiểu Nguyệt thật không biết giữa Vương công tử và công chúa nhà nàng là đã xảy ra chuyện gì. Chỉ biết công chúa là trở về nhưng tâm lại không về.
" Công chúa người nghỉ ngơi chút uống tách trà nóng đi"
Vĩnh Hy hồi thần, nàng ngồi xuống nhận tách trà Tiểu Nguyệt dâng lên.
" Người là đang nghĩ đến yến hội sắp tới sao? "
Vĩnh Hy gật đầu " Lần này ta nghĩ không chỉ đơn giản là thay mặt phụ hoàng, còn là lôi kéo triều thần. Trọng trách này cũng quá to lớn đi. "
Tiểu Nguyệt đứng một bên suy nghĩ, những chuyện này không đến mức khiến người thất thần lâu như vậy đi.
" Người đừng quá lo, còn có thái tử điện hạ mà"
" Ừm, ta cũng nên đến gặp hoàng huynh một chút"
Xế chiều Vĩnh Hy công chúa đến phủ thái tử, lúc bước xuống kiệu đã có binh lính, nhà hoàng và gia đinh đứng chờ. Bọn họ cung kính mời nàng vào trong, phủ thái tử nằm cách phủ công chúa không xa, tuy không xa hoa như công chúa phủ nhưng cũng rất rộng lớn và trán lệ.
Nàng bước vào thư phòng liền thấy Vĩnh Hiên thái tử đứng tập viết thư pháp, thấy nàng Vĩnh Hiên thái tử liền đặt bút xuống mỉm cười tiếp đón.
" Hy Nhi đến rồi à, mau lại đây hoàng huynh hảo hảo nhìn"
Hắn cười rộ lên liền tỏa ra sức sống của thiếu niên tuấn lãng mà không phải là nét trầm ổn mà một vị đế vương tương lai nên có.
Từ nhỏ phụ hoàng đã dạy hai huynh muội bọn họ theo hai hướng khác nhau. Với thái tử là một mực nghiêm khắc, người một lòng muốn dạy dỗ ra một minh vương cho nên rất ít khi để lộ dáng vẻ của một người phụ thân.
Còn với nàng, người lại một mực yêu thương cưng chiều. Ch ỉcần là thứ nàng muốn dù hoàng huynh hoàng muội có yêu thích đến mức nào cũng phải nhường lại cho nàng. Tuy vậy nàng không hứng thú tranh dành với bọn họ.
Vĩnh Hy vông chúa mỉm cười đi đến, nàng cầm lấy tờ giấy tuyên thành vừa được viết kia nét ch ữuy mãnh có lực. Không hổ là học trò ưng ý của thái phó.
" Hoàng huynh viết chữ càng ngày càng có hồn". Vừa nói nàng vừa đặt giấy tuyên thành xuống bàn.
Thái tử cười càng rạng rỡ " Đừng ở đây nói chuyện. Cùng ta ra hoa viên đi"
Hai người đi trước, phía sau pà một đám tùy tùng. Cách hai người họ một khoảng không xa không gần.
" Lần này đi Tô Châu là gặp sự tình gì thú vị sao, có thể níu chân muội tận tháng? "
Vĩnh Hy vông ch úathần sắc ảm đạm đi đôi chút, rất nhanh lại khôi phục bình thường " Là gặp một số chuyện và một vài bằng hữu thú vị".
" A,,,,, ra vậy. Ta cũng rất tò mò về bằng hữu mà Hy Nhi gặp nha"
Vĩnh Hy công chúa hơi cuối đầu, tay nâng lên tách trà nhàn nhạt đáp " Khó có thể gặp lại". Trong lòng nàng thật ra rất muốn gặp lại người nọ, nhưng vẫn còn khúc mắc giữa hai người. Gặp lại cũng như thế nào đối diện đây.
Vĩnh Hiên cười cười " Hôm nay muội đến tìm ta là muốn thương lượng chuyện tiếp đón sứ thần? "
Hắn biết hoàng muội từ nhỏ là một cái đạm nhạt người. Nàng không tha thiết với bất kỳ người nào hay bất kỳ thứ gì, vậy cho nên hắn cũng hiểu tính cách của nàng.
" Vâng, ta tìm hoàng huynh là vì chuyện đó".
Cả hai cùng bàn kế hoạch suốt một buổi chiều, lúc đưa Vĩnh Hy công chúa ra cửa, thái tử như nhớ ra gì đó vội nói với nàng " Hôm đó cũng có người mà ta yêu thích rất nhiều năm nay, nàng ấy cũng sẽ đến. Tới lúc đó ta giới thiệu cho hai muội với nhau "
Vĩnh Hy cười cười gật đầu, nàng biết đó là người mà hoàng huynh đã thích từ khi còn nhỏ, đến nay huynh ấy vẫn chưa lập thái tử phi cũng là vì nàng ấy.