Tales of Reincarnation in Maydare

chương 4: học kì mới và bản báo cáo khoai tây (phần 1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngày cuối cùng của kì nghỉ hè.

Tôi đang đứng bên cửa sổ của xưởng kính – nơi đã trở thành căn cứ của nhóm Garnet 9, thưởng thức một tách trà hướng dương trong khi lơ đãng ngắm cảnh biển cả vào lúc chiều muộn.

Tách trà này được pha bằng cách hoa hướng dương nở vào mùa hè rồi phơi khô những cánh hoa. Chưng cất trong nồi thủy tinh cùng với vỏ chanh để rồi thành quả là một màu vàng đẹp mắt cùng một hương thơm sảng khoái.

Tuy nhiên ngoài hương vị của trà ra thì tôi đang có chút chìm trong suy tư.

Mạng sống của Airi đã bị đe dọa ở ngay đại sảnh của hoàng cung.

Lúc đó tôi đã bị thương khi cố gắng bảo vệ Airi. Sau đó thì cũng có một vài lần tôi được gọi vào hoàng cung để trả lời câu hỏi của mấy hiệp sĩ về tình hình lúc đó, nhưng có một sự thật là tôi không hề được phép gặp lại Airi kể từ lúc đó trở đi.

Tôi được bảo rằng đó là do một lệnh giới nghiêm đã được áp đặt sau lần sát Đấng Cứu thế ngay trong lâu đài, tuy nhiên có lẽ Airi cũng không hề muốn gặp mặt tôi.

Tôi đã khiến cô ấy buồn nên có lẽ đã bị ghét mất rồi…

Một việc khác là Thor đang bảo vệ cô ấy mọi lúc.

Đã lâu lắm rồi tôi chưa hề gặp lại cậu ấy.

Những hầu gái hay gia nhân phục vụ Airi thì lại cho rằng đó là một màn trình diễn mà tôi dựng lên để tỏ ra nổi bật nên những ánh nhìn của họ lúc nào cũng thật lạnh lẽo.

Bởi vì tôi là người duy nhất nhận ra lưỡi dao vào lúc đó, bởi vì nó chẳng hề chứa chút độc nào. Và cũng là bởi vì Airi đã trở nên giận dữ.

Người ta bắt đầu cho rằng cô gái nhà O'Drielle là một đứa ngốc nghếch khi cố lấy lòng Đấng Cứu thế bằng một vở kịch.

Thật nực cười làm sao. Thật là nực cười làm sao.

Nếu như tất cả đều do một tay tôi dựng nên thì ai lại ngu đến mức phóng một lưỡi dao vào chính mình chứ? Mà ngay từ đầu thì tôi cũng có dùng được thủy ma pháp đâu!

Lúc đó Frey là người duy nhất lo lắng cho vết thương của tôi.

“Chán nản, poyp…”

Popotarou đang nhìn chằm chằm vào một điểm mà không nháy mắt ở giữa một sân chơi rộng lớn mà tôi đã dựng lên cho mấy anh bạn ham-chan của mình trong suốt mùa hè.

“Nếu như lúc đó Popotaro tìm được hung thủ thì Tiểu thư sẽ không bị nghi ngờ, poyp. Tất cả là lỗi của Popotaro, poyo… không xứng đáng làm một tinh linh… Uuuuh ~, tuyệt vọng, poyo~. Popopopopo.”

“Popotarooooo. Đừng có ủ rũ như vậy mà, dechi~”

Donsuke đang an ủi Popotaro bằng cách vỗ vào tấm lưng đang cuộn trò của nó.

Hóa ra đến cả hamster cũng biết buồn…

“Đừng lo lắng, Popotaro. Đó chỉ là vì có những người muốn biến chị thành kẻ phản diện mà thôi. Những người đó sẽ nói xấu chị dù có bất cứ chuyện gì xảy ra ấy mà.”

“Tiểu thư~”

Hai anh bạn ham-chan trông có vẻ chán nản nhưng tôi chỉ mỉm cười và cù lét chúng bằng những ngón tay của mình. Hai cục lông nhỏ bé trông thật dễ thương khi chúng lăn lộn xung quanh. Đáng yêu quá đi mất.

Giờ thì…ngày mai trường học sẽ bắt đầu trở lại và tôi cũng cần phải chuẩn bị tinh thần.

Thế là tôi chống đẩy nhẹ một vài lần theo như lời khuyên của vị linh mục kia rằng rèn luyện sức mạnh là điều vô cùng quan trọng.

“…Cậu đang làm cái quái gì vậy, Makia?”

“Ah, Nero!”

Nero đã đứng ở trước cửa lúc nào không hay!

Cậu ấy nhìn tôi đầy lạ lẫm nhưng tôi chẳng thèm bận tâm mà háo hức lao về phía cửa.

“Mừng cậu quay về! Tớ đã rất muốn được gặp cậu đấy~”

“Gì thế này? Cậu đang hành động quá thân mật đấy.”

Nero Pachelbel vẫn vậy, vẫn là mái tóc vàng pha bạch kim, biểu cảm lạnh lùng có phần bất cần đời cùng chiếc áo vest rộng thùng thình.

Cậu ấy là một thành viên của nhóm Garnet 9 và cũng là một học sinh xuất sắc vượt qua bài thì đầu vào với tư cách là thủ khoa.

Tuy nhiên đôi khi cậu ấy sẽ lại cúp học để tự mình nghiên cứu hay chế tạo những ma cụ tiên tiến nên nếu nói cậu ấy là một thiên tài thì cũng chẳng hề sai.

“Về nhà có vui không?”

“...Chắc là có nhỉ.”

“Bố mẹ cậu làm nghề gì vậy? Mà hình như cậu chưa hề nói với tớ về gia đình nhỉ, đúng không Nero?”

Tôi hỏi trong khi chủ động pha trà và chuẩn bị đồ ngọt của Nero.”

“Tớ không có bố mẹ.”

Nhưng rồi một lần nữa, có vẻ như tôi lại hỏi một thứ mà mình không nên hỏi rồi.

“Oh, vậy sao…. Tớ xin lỗi.”

“Không sao, mọi chuyện không buồn bã đến vậy đâu. Tớ có một người anh trai.”

Vẫn là cậu ấy như thường lệ, Nero lấy một tách trà và rồi ngồi bên cạnh cửa sổ trong khi phóng tầm mắt ra ngoài bãi biển rồi thưởng thức nó.

Anh trai của Nero ư. Không biết đó là người như thế nào nhỉ.

“Nếu hè vừa rồi cậu về thì chắc là đến chỗ của anh trai cậu rồi nhỉ?”

Tôi đứng bên cạnh Nero rồi liếc nhìn cậu ấy. Có vẻ như câu hỏi của tôi đã khiến cậu ấy ngập ngừng suy nghĩ mất một lúc.

“…Chắc là vậy. Cậu nói cũng không sai.”

Vì một lí do nào đó mà tiếng lẩm bẩm của Nero nghe cứ như thể cậu ấy vừa nhận ra một điều gì đó vậy.

Đi kèm với đó là biểu cảm có phần hồn nhiên khiến tôi phải nghĩ rằng có vẻ như mình vừa được chứng kiến một điều hiếm khi xảy ra.

“À đúng rồi, tớ còn rất nhiều đồ ngọt đấy. Như bánh mứt mận, bánh tart cherry đen, táo luộc trong trà đen, bánh quy bơ chanh…”

“…Cậu bị nghiện làm đồ ngọt à?”

“Tớ có rất nhiều thời gian rảnh trong lúc nghỉ hè vì không thể về nhà mà. Mặc dù không được tốt như chính tay mẹ tớ làm nhưng tớ cũng làm theo công thức một cách chính xác nên chắc chắn là không có sai lầm nào đâu.”

Mặc dù chỉ làm theo công thức nhưng nó cũng khiến tôi tự hào, và rồi…

Một tiếng động mạnh phát ra ở phía cửa của xưởng.

“Xin chào, tớ về rồi đây. Cậu có ở đây không, Makia?”

Một cô gái xinh đẹp, cao ráo và mảnh khảnh cùng với mái tóc đen dài được tết gọn lại xuất hiện.

Là người bạn cùng phòng của tôi – Lapis Twilight.

“Lapis! Lapis Lapis Lapis! Cậu về rồi! Chào mừng chào mừng!”

“À ừ, tớ về rồi đây…”

Lapis có chút ngạc nhiên trước nỗi nhớ nhung mà tôi dành cho cô ấy.

Nhưng chẳng hề để tâm đến việc đó, tôi nhanh chóng dẫn cô ấy đến bàn và chuẩn bị trà hướng dương. Tôi cũng hàng đống chuyện để nói với cô ấy nữa.

“Hè vừa rồi cậu đã đi đâu thế?”

“Thì… tớ đến tảo mộ gia đình.”

“Oh, đúng rồi nhỉ. Cũng đến mùa đó rồi.”

Ở Vương quốc Ruschia này không có mấy thứ như “ngày lễ Obon[note54573] ”, thế nhưng tôi lại đột nhiên nhắc đến chuyện đó bằng một cách nào đó.

Có vẻ như Nero với Lapis lại nghĩ rằng “Makia lại nói mấy thứ kì lạ nữa rồi.”

“Haa, tớ cũng muốn về nhà nữa… về Deliafield.”

Tôi chống tay lên và nhớ về quê nhà xa cách của mình.

Dù ở Deliafield chẳng có gì nhiều nhưng tôi nhớ bố mẹ, nhớ Rừng Muối và nhớ cả bà nữa. Đó chính là lí do tịa sao mà tôi cứ liên tục ăn đồ ngọt có hương vị quê nhà.

Kể từ buổi vũ hội hôm đó, cơn đói thường xuyên đến khiến tôi cảm thấy bản thân cứ muốn ăn thêm một chút…

“Mà sao cậu lại ở lại trường vậy Makia?”

“Huh? Ừm, chuyện này …”

Câu hỏi của Nero cực kì hợp lí nhưng tôi lại chẳng thể nào nói cho họ nghe lí do mà mình không về nhà được.

Tuy nhiên cũng chẳng có cách nào khác để giải thích. Tôi không cứ thế nói với họ rằng mình đã trở thành một Thủ hộ được.

“Này. Mấy đứa có quên mất ai không nhỉ?”

“Oh, Frey kìa.”

Đúng lúc đó, anh ta lại xuất hiện.

Người đang thể hiện dáng đứng ngầu lòi ở gần cửa kia là ngũ hoàng tử của vương quốc chúng tôi. Chỉ vậy mà thôi.

“Em đã gặp anh rất nhiều lần ở hoàng cung nên gần như chẳng có chút cảm giác đặc biệt nào khi thấy anh cả, Frey ạ.”

“Huh. Trùng hợp thật đấy. Anh cũng đang cảm thấy như thế đấy, Nhóm trưởng.”

Sau đó anh ấy cho tay vào túi quần, xuống lầu và ngồi phịch xuống bên cạnh Nero.

“Mà quà lưu niệm đâu?”

Và đoán xem có gì nữa nào, anh ấy đang đòi quà lưu niệm từ những người vừa về nhà.

“Này nhìn kìa. Hoàng tử của đất nước tớ đang bóc lột quà lưu niệm từ người dân của ngài ấy đấy.”

“Thật xấu hổ làm sao…”

Tiếng thì thầm của Lapis và tôi khiến Nero tỏ rõ sự ngạc nhiên, có lẽ tôi vừa nhìn thấy một bóng đen bao lấy khuôn mặt của cậu ấy.

“X, xin lỗi, em còn không nghĩ đến chuyện quà lưu niệm…”

“Ah, anh không thực sự… chỉ là đùa thôi! Đừng có cảm thấy nuối tiếc hay gì nhé. Được chứ?”

Frey nhanh chóng làm rõ mọi chuyện với Nero – người đang xuống tinh thần thấy rõ.

Hai người họ bắt đầu trở thành một đôi ăn ý rồi đấy.

Một lần nữa, tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi chứng kiến bốn người của nhóm Garnet tề tựu an toàn cùng nhau.

“Được rồi. Giờ thì mọi người đều đã ở đây nên chúng ta hãy cùng cố gắng cho học kì hai nhé. Em muốn được đi học quá.”

“Keh. Chỉ có em là người háo hức thôi Trưởng nhóm ạ.”

“À ngài Frey đây là người có thói quen cúp học mà nhỉ.”

Mặc dù Lapis thể hiện rõ sự châm biến nhưng Frey vẫn mỉm cười đầy tự hào.

“Mấy đứa không biết học kì 2 này đáng sợ đến mức nào đâu, thế nên đừng có nói trước điều gì. Một khi kì hai bắt đầu cũng là lúc các giáo sư không còn khoan nhượng nữa. Tất cả những tiết học hay bài tập mà mấy đứa phải làm cho đến giờ là còn rất nhẹ nhàng đấy.”

“Anh… có nhớ bài kiểm tra nào mà mình đã làm ở kì hai không?”

“Huh?” Vì một lí do nào đó mà Frey lại tỏ ra bối rối trước câu hỏi đầy thơ ơ của Nero.

“Uh. Là gì nhỉ? Phải có một cái cực kì tệ... Nó tệ đến mức anh đã hoàn toàn mất kí ức về nó…”

“Xin thứ lỗi ạ? Anh đang nói gì vậy chứ?”

Mặc dù đang học lại năm nhất một lần nữa nhưng có vẻ như Frey cũng chẳng thể nhớ lại được phần bài tập tệ hại đó. Điều đó khiến tôi cảm thấy khó chịu một cách kì quặc…

Thôi được rồi. Dù sao thì tôi cũng không nghĩ rằng những giáo sư ở Lune Ruschia sẽ cho ra những bài tập nhẹ nhàng mà mọi người có thể chuẩn bị trước theo nhiều cách.

Thế là cả bốn cùng ngồi xuống để thưởng thức trà bánh trong khi bàn tán về đủ thứ chuyện trên đời. Quả đúng là sau khi không gặp mặt nhau suốt một tháng trời thì mọi người ai cũng có rất nhiều chuyện để nói.

***

Giờ thì học kì hai của Học viện Ma pháp Lune Ruschia đã bắt đầu.

Tôi phải trở thành một phù thủy đủ mạnh mẽ để có thể sống sót mà không cần sự bảo vệ của Thor.

Nếu tiếp tục cố gắng cùng những người đồng đội trong nhóm Garnet và có được điểm cao thì có lẽ tôi sẽ tiến một bước gần hơn đến với hình mẫu mà mình muốn trở thành.

Mục tiêu trở thành một học sinh danh dự của tôi vẫn chưa hề thay đổi.

.

“Nhìn vào khuôn mặt vào hình thể của thì tôi cũng biết các cô cậu đã sống buông thả và nuông chiều bản thân như thế nào trong kì nghỉ hè.”

Lớp học [Thể thao Ma pháp] đầu tiên của kì hai bắt đầu cùng những lời đanh thép của Giáo sư Francesca.

Cô ấy là một cựu quân nhân của hoàng cung. Một nữ giáo viên có phần sặc sỡ khi khoác lên mình chiếc áo choàng màu vàng.

Giáo sư truyền đạt rõ nội dung nhiệm vụ đầu tiên của bọn tôi bằng chiếc loa phát thanh trong tay.

“Giờ thì hãy hái những quả chanh ở trong trường và đưa chúng đến điểm thu thập ở trên đảo. Không được phép dùng ma pháp. Điểm sẽ được cộng thêm dựa trên tổng khối lượng của chanh.”

“Sao ạaaaaaa?”

Đây chính là bắt học sinh hái chanh không công mà?

Đó là điều mà tất cả chúng tôi đều nghĩ nhưng chẳng một ai dám ra cả thế nên chỉ đành làm theo những gì được bảo là chạy quanh khắp đảo cùng bởi chiếc giỏ trên lưng rồi mang chúng trở về điểm thu thập để nhận điểm.

Ngày hôm sau, cơ bắp của bọn tôi đều đau nhức đến mức gần như tất cả mọi người đều phải lê lết quanh trường học tạo nên một khung cảnh trông cực kì đáng ngờ…

“Giờ thì đã đến giờ của lớp học [Độc dược] mà mấy đứa mong chờ rồi. Bài học đầu tiên của kì này sẽ là về ‘Thuốc ngủ Hyp’. M chai huốc ngủ sẽ là thứ tuyệt hảo giúp các em có những giấc ngủ ngon và thậm chí là cả nội dung của những giấc mơ nếu nó được điều chế bởi một ma pháp sư đủ lão luyện. Có rất nhiều loại thuốc ngủ nhưng chúng ta hãy bắt đầu cùng loại đơn giản nhất – Hyp. Mặc dù đây là một loại độc dược không hề dễ nhưng chúng ta sẽ thực hành trên loại dễ nhất và cũng là loại điểu chỉnh được thời gian ngủ ngắn nhất.”

Khi vào kì hai thì lớp học [Độc dược] của giáo sư Medite cũng xuất hiện những loại độc dược khó nhằn hơn.

Có rất nhiều loại cũng như phân lớp ‘thuốc ngủ’ khác nhau nhưng Hyp là loại phổ biến nhất và được sử dụng trong rất nhiều trường hợp.

Ví dụ như nó có thể được dùng cho những người gặp vấn đề với việc ngủ đúng giờ, hay là cưỡng ép đưa họ vào giấc ngủ, hoặc là dùng để tiếp tục một giấc mơ bình dị nào đó, thậm chí là cả khơi gợi lại những kí ức từ xa xưa. Đặc biệt là thuốc ngủ Hyp được điều chế bởi một ma pháp sư lão làng thì còn có thể khai thác được cả thông tin từ giấc mơ của người khác.

“Vậy thì ai có thể cho thầy biết nguyên liệu chính của thuốc ngủ Hyp là gì nào? À, mời cậu Thomas Cleib.”

“Um, Hyp sử dụng mật hoa và tinh dầu từ hoa thôi mien. Bởi vì mùi hương của hoa thôi miên có khả năng đưa con người vào giấc ngủ, và Melirimont Meidte – người đã khám phá ra điều đó ---“

“Được rồi, như vậy là được. Cảm ơn vì câu trả lời cùng với cái liếc nhìn sách giáo khoa của em.”

Giáo sư Medite giơ tay lên và cắt ngang lời giải thích của nam sinh kia.

Và rồi với một chút tự mãn trên mặt, thầy nói tiếp.

“Đúng vậy. Thuốc ngủ ma pháp này được cho là được phát hiện ra bởi tổ tiên của nhà Medite và nó đã gây nên một tiếng vang lớn. Tuy nhiên độc dược khi nào cũng sẽ đi kèm với tác dụng phụ cả. Vậy thì cô Makia O'Drielle, tác dụng phụ của thuốc ngủ Hyp là gì?”

Giáo sư Medite có một thói quen khá hư hỏng đó là gọi tôi mỗi khi đưa ra câu hỏi có phần hóc búa.

Tuy nhiên chỉ chừng này thì chưa là gì với tôi cả.

“Vâng ạ. Nếu sử dụng Hyp mà không theo liều lượng thì có thể dẫn đến suy nhược thần kinh. Hay nói tóm lại là người đó sẽ nói năng như một đứa trẻ. Em từng thấy một tên cướp biển già sau khi dùng quá nhiều Hyp đã bò xung quanh trong khi luôn miệng googoo gaagaa. Điều đó thực sự rất đáng xấu hổ!”

“Chính xác, một câu trả lời hoàn hảo.”

Giáo sư Medite vỗ tay vì câu trả lời có phần nhiệt tình của tôi.

“Thế nên tất cả mọi người nếu không muốn trở nên khó coi như vậy thì hãy nghe lời thầy thật cẩn thận. Tuân theo chỉ dẫn và liều lượng. Tất cả hiểu rồi chứ?”

Học sinh trong giảng đường rung mình. Hẳn họ đang tưởng tượng ra viễn cảnh nếu bản thân là người làm những việc đó trước mắt mọi người.

“Một ngày tốt lành nhé các em. Kì trước trong lớp [Lịch sử thế giới ma pháp] này, chúng ta đã thảo luận về những huyền thoại của Maydare. Thập thần rốt cuộc cũng gây nên cuộc đại chiến - Gigante Magilliva cũng như là dấu chấm hết cho thời đại của các vị thần. Đây chính là câu hỏi mà chỉ có 50% câu trả lời đúng trong bài kiểm tra bất ngờ đầu tiên của học kì hai. E hèm… chỉ 50% trong số các em trả lời đúng!”

Sau khi nhấn mạnh điều đó một lần nữa, Giáo sư Mary Erlich – phù thủy dạy môn [Lịch sử thế giới ma pháp] nhìn quanh khắp những học sinh của mình bằng một ánh mắt sắc bén.

Với câu hỏi đó thì mọi người thường hiểu sai thuật ngữ Gigante Magilliva khiến tỉ lệ trả lời đúng giảm sút. Thế nhưng tất nhiên là tôi thì không.

“Ở học kì hai này, chúng ta sẽ cùng nhau đến với kỉ nguyên của loài người. Rằng thời đại của loài người đã được ‘ma pháp’ tô điểm lên như thế này khi đó chính là hi vọng cuối cùng còn sót lại của các vị thần?”

Ở lớp Lịch sử Thế giới Ma pháp thì bọn tôi đã đi từ thời đại thần thoại sang thời đại của loài người.

Loài người đã không còn nhận được chỉ dẫn từ những vị thần nhưng họ lại sở hữu ma pháp, thế là những ma pháp sư vĩ đại trong số loài người đã khắc ghi tên của mình vào dòng chảy của lịch sử.

“Sẽ có 3 thời kì chính mà các em sẽ học ở năm nhất. ‘Khởi nguyên của Kỉ nguyên Ma pháp’ từ 1000 năm trước, ‘Kỉ nguyên Chiến tranh Ma pháp’ từ 500 năm trước và cuối cùng là ‘Kỉ nguyên Cách mạng Ma pháp’ từ 300 năm trước.”

Đúng vậy. Nếu đã nhắc đến Lịch sử Thế giới Ma pháp thì việc bắt đầu từ [Khởi nguyên của Kỉ nguyên Ma pháp – Hoàng Kim Đế và Ngân Kim Đế] là điều rất quan trọng.

Trước thời điểm đó thì niềm tin vào linh hồn là thứ nắm chủ đạo và đa phần các ma pháp sư đều là những tư tế phục vụ các vị vua, thế nên rất ít trong số họ còn sót lại tên tuổi cho đến ngày nay.

Tuy nhiên 1000 năm trước, hai ma pháp sư vĩ đại đã trở thành vua mở ra một kỉ nguyên mới nơi ma pháp và kĩ thuật ma pháp trở thành những yếu tố tiên quyết trong việc tranh giành quyền thống trị thế giới.

Người ta nói rằng “Hoàng Kim Đế” và “Ngân Kim Đế” đã dùng ma pháp trong cuộc chiến tranh giành “Thánh Địa”, tuy nhiên sau một trận chiến dài hơi thì “Ngân Kim Đế” đã bị đánh bại, và những ma pháp mà người đó tận lực nghiên cứu ra cũng bị đàn áp như điều cấm kị khi phần lớn sách vở bị những ngọn lửa thiêu rụi. Chính vì vậy mà thứ ma pháp được che giấu bởi “Hoàng Kim Đế” đã trở thành bí ẩn lớn nhất trong lịch sử của thế giới ma pháp.

Tiếp theo là “Kỉ nguyên Chiến tranh Ma pháp – Tam đại Pháp sư” từ 500 năm trước

Đây chính là kỉ nguyên bùng nổ của lịch sử thế giới ma pháp khi có đến 3 ma pháp sư thiên tài xuất hiện cùng một lúc.

“Hắc Ma vương” tạo ra “ma pháp không gian” – tiền thân của các ma pháp tân tiến hiện đại.

“Bạch Hiền nhân” với “ma thuật tinh linh” được xếp vào hàng các môn học thuật.

“Xích Phù thủy” vởi khả năng điều khiển “ma pháp mệnh lệnh” dị giáo – một loại phép giả kim.

Chính cuộc đấu tranh giữa 3 người họ đã khiến ma thuật phát triển một cách chóng mặt đến mức mở ra một giai đoạn mới khi ma pháp phân nhánh ra nhiều trường phái khác nhau.

Và nếu như có một kỉ nguyên nào khác quan trọng trong lịch sử thế giới ma pháp thì đó chắc chắn phải là 300 năm trước.

“Kỉ nguyên Cách mạng Ma pháp – Song Thánh”

Kỉ nguyên này chứng kiến sự xuất hiện của “Công chúa Wisteria” – người đã dẫn dắt dân chúng bị áp bức ở Frezier thuộc vùng phía tây, và “Tổng Giám mục Tro Thánh” là người đã sáng lập nên thành Vabel – trái tim của đạo Vabel.

Hai vị thánh đã cứu vớt rất nhiều người bị áp bức, tạo nên một luồng song trong thời đại dẫn đến một cuộc cách mạng, họ hoàn toàn khác với “Tam đại pháp sư” vốn là những rất ích kỉ và tàn bạo.

Cụ thể hơn thì vị thánh “Công chúa Wisteria” – người mà sắc đẹp đã đi vào không biết bao nhiêu là thơ ca nổi tiếng đến mức mà bà ấy luôn là người xếp hạng cao nhất trong bảng xếp hạng những ma pháp sư nổi tiếng trong lịch sử diễn ra hằng năm.

Hoặc có thể xem bà ấy như là Joan of Arc [note54572] của Maydare này.

====

DIAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

ˈˌāˈwən

[A1]

Truyện Chữ Hay